Cậu lấy nó ra, chúng ta nói chuyện đàng hoàng.

"Làm sao vậy, bị thương rồi?"

Lâm Sơn vừa quay lưng đã nghe cậu kêu lên.

"Cháu không sao, tay có hơi đau thôi."

Lam Từ bóp bóp hai cổ tay của mình nhưng cơn đau nhói vẫn còn đó.

Thật ra sáng nay khi đi học cậu đã thấy trên hai cổ tay có vết bầm, cũng không có mấy cảm giác nhưng không nghĩ nó lại nặng như vậy.

"Đưa chú xem."

Lâm Sơn xoắn tay áo võ phục của cậu lên.

Trên hai cổ tay trắng nõn hiện rõ hai vết bầm hình bàn tay.

Này là? Bị người nắm đến bầm?

Lâm Sơn rất chi là kinh ngạc, có chút cổ quái nhìn Lam Từ.

Người kia bị ông nhìn đến luống cuống, muốn rút tay về.

"Cháu nên đi bác sĩ."

Lâm Sơn thuận thế thả tay cậu ra, nói một câu thấm thía còn có chút ý cười không rõ.

"Cháu không sao đâu. Hôm nay chắc không tập được rồi, để cháu về mua thuốc bôi lên vậy, nhờ chú đưa chìa khoá cho cha cháu."

Lam Từ lắc đầu đi vào thay võ phục của mình ra, cầm cặp sách mò chìa khoá tiệm tiện lợi.

Nhưng mò một hồi lại mò trúng một thứ có chút lạ.

Cậu cầm nó ra xem thử thì thấy, đó là một cái lọ sứ màu trắng bạch ngọc rất đẹp.

"Gì vậy?"

Lâm Sơn thấy cậu có chút ngẩn ngơ thì ghé qua nhìn.

"Cháu cũng không biết nữa, không phải của cháu..."

Nhưng ở trong cặp của cậu...

Là Diêm Hàn bỏ vào sao?

Trước lúc cậu làm rơi nó trong cặp không có cái này. Sáng nay lúc Diêm Hàn đem nó trả cho cậu cậu cũng không có xem thử bên trong...

"Mở ra xem thử đi, có chút giống mấy lọ phấn son."

Lâm Sơn sờ cằm hứng thú nhìn cậu.

Lam Từ cũng tò mò nên ngồi xuống sàn võ quán, bắt đầu vặn nắp lọ sứ trắng.

Bên trong là một lớp cao màu trắng sữa, nghe có chút mùi thuốc nhẹ nhàng bay ra nhưng không nồng mà rất dễ ngửi.

"Ồ, này là thuốc cho tay của cháu đấy! Ai lại tri kỷ như vậy bỏ vào cặp cháu mà không nói tiếng nào?"

Lâm Sơn vừa nhìn đã biết nó là cái gì, nói sao thì ông cũng mở võ quán bao nhiêu năm, chút ánh mắt cũng là phải có.

Lam Từ thì biết là ai bỏ vô, trong lòng có chút nói không nên lời.

Quặn bầm tay người ta rồi đưa thuốc? Hừ, giả mù mưa sa!

Lâm Sơn nhìn cậu bực bội ném cái lộ vào cặp mình, lấy chìa khoá đưa cho ông mà có chút thú vị nhìn cậu.

Lam Từ cúi đầu chào ông rồi mở cửa đi mất.

Thú vị, Lâm Sơn nghĩ nghĩ.

Diêm Hàn nhìn cậu đi mất thì nhướng mày đuổi theo.

Hai người một đường trở lại học viện.

Suốt đường đi Diêm Hàn đều im lặng theo phía sau cậu, giống như là u linh không tồn tại trên thế gian, nhưng chỉ cần Lam Từ quay đầu lại một lần thôi là có thể thấy anh rồi.

Cố tình Lam Từ đang bực bội, cứ thế đi thẳng vào ký túc xá, mở cửa vào phòng.

Tính đóng cửa nhưng bị một cái chân cản lại. Chủ nhân của cái chân nhanh như chớp lách người vào phòng, thuận tay đóng luôn cái cửa, ngăn cách người trong phòng với thế giới bên ngoài.

Lam Từ có chút theo không kịp tiết tấu, tới lúc định thần thì cái tên trời đánh kia đã chui vào phòng của mình rồi, đáng giận mà.

"Ai cho cậu vào... Ui... Cậu làm gì? Buông!"

Diêm Hàn mặc kệ cậu la hét, nắm khủy tay cậu kéo vào phòng, đè cậu ngồi xuống giường.

"Cậu..."

Lam Từ nói không nổi nữa, so với lần đầu nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Diêm Hàn thì trải nghiệm lần này còn lớn hơn, rồi lại càng khiến Lam Từ cảm thấy uỷ khuất.

Hung cái gì mà hung!

Diêm Hàn nhìn cái môi đang trề ra của cậu mà thở dài trong lòng.

Anh ngồi xuống bên cạnh cậu, mở cặp sách lấy cái lọ sứ trắng ra.

Lúc muốn nắm lấy cổ tay cậu lại bị người giãy ra.

"Đừng làm rộn."

Lần nữa bắt lấy tay cậu, Diêm Hàn lạnh giọng ngăn người lại muốn giằng ra.

Diêm Hàn nhìn cái môi người nào đó lại trề ra càng lớn thì buồn cười.

Xoắn ống tay áo của cậu lên, nhìn vết bầm hình bàn tay do chính anh gây ra mà bản thân cũng thấy không tốt.

Chính anh là người nói không cho cậu làm mình bị thương...

"Đau lắm không?"

Anh đưa tay vuốt ve chỗ bị bầm.

Lam Từ chẳng thèm nói nữa. Cậu để tôi bóp lại xem có đau không?

Diêm Hàn cũng không cần cậu trả lời, dù sao anh cũng biết hết.

Chấm chút cao trong lọ sứ bôi lên chỗ bầm, nhẹ nhàng xoa bóp.

Khi anh bắt đầu dùng lực mạnh hơn để cho thuốc mau ngấm thì mới nhìn thấy phản ứng chân thực của người kia.

"Xin lỗi em."

Giọng nói ôn nhu vang lên trên đỉnh đầu khiến Lam Từ có chút giật mình.

Xin lỗi gì chứ, sức không bằng người thôi, hừ hừ.

"Cậu theo tôi từ lúc nào?"

Lam Từ rất muốn hỏi từ nãy giờ.

"Tiệm tiện lợi."

Diêm Hàn cũng không có gì phải giấu.

Lam Từ có chút không tin nổi nhìn hắn.

"Tôi ở trên đường về học viện nhìn thấy em."

Diêm Hàn biết cậu nghĩ cái gì.

"Cho em."

Anh quăng cái hộp gỗ vào tay cậu.

Lam Từ có chút không rõ tiếp cái hộp, cho mình?

Diêm Hàn không thúc dục cậu mở nó ra, tiếp tục xoa bóp cái tay bị anh nắm đến thê thảm. Xem ra sức mạnh vẫn cần phải kiếm chế lại, em ấy da mỏng, chịu không nổi sức của mình.

Lam Từ nhéo nhéo cái hộp, nữa muốn mở ra, nữa sợ mở ra rồi sẽ hối hận không kịp.

Thật ra cậu nghĩ phức tạp làm chi, người này nói là cho cậu, với tính cách cường thế của hắn, kiểu gì cũng sẽ bắt cậu nhận cho bằng được.

Vậy thì mở thôi.

Cạch.

Bên trong cái hộp... Để một chiếc nhẫn... Rất đơn giản...

Lam Từ giơ nó lên nhìn cho kỹ, cậu cảm thấy chiếc nhẫn này lạ chỗ nào mà nói không ra lời.

Mặt nhẫn trơn bóng, mát lạnh, không biết là làm từ chất liệu gì, màu trắng ngà, có chút giống... Xương của động vậy nào đó...

Diêm Hàn lấy thế sét đánh không kịp bưng tai cầm cái nhẫn trên tay Lam Từ luồn vào ngón cái trên tay trái của cậu.

Chiếc nhẫn dán chặt vào làn da trắng của Lam Từ toát lên một chút vẻ quỷ dị.

"Cậu..."

Lam Từ muốn mắng chửi người.

Diêm Hàn nhìn cậu đưa tay muốn gở nó ra cũng không cản.

Lam Từ mới đầu còn không hiểu, sau khi nhiều lần thử lấy nó ra mà không được cậu mới biết tại sao Diêm Hàn lại bình tĩnh như vậy.

Bởi vì thật sự là lấy không ra.

"Cậu... Lấy nó ra, chúng ta nói chuyện đàng hoàng."

Lam Từ hít sâu, nhìn hắn thương lượng.

Diêm Hàn nhìn cậu thở hồng hộc thử đủ cách cũng cởi không ra lúc này mới nắm lên tay vẫn chưa xoa bóp xong tiếp tục công việc, hoàn toàn không để tâm chuyện cậu vừa nói.

"Diêm Hàn!"

Lam Từ cắn chặt răng nghiến lấy hai chữ kia, nắm tay siết chặt lại càng như nhắc cho cậu sự tồn tại của chiếc nhẫn đang được đeo trên ngón tay cái của mình.

Dù Diêm Hàn rất thích nghe cậu gọi tên mình nhưng mà cũng không muốn chọc cậu thêm.

"Không lấy ra được."

Anh lắc đầu.

Lam Từ mắt trợn trắng, tôi tin cậu chắc?

"Trừ khi em giết tôi."

Đương lúc Lam Từ muốn nổi bão thì nghe Diêm Hàn nhẹ nhàng bỏ thêm một câu.

Câu này thật sự là mẹ nó nói cũng như không nói.

"Cậu cố tình gây sự!"

Lam Từ tức chết.

"Tôi nói thật, không lừa em."

Diêm Hàn đổi tay, cầm cổ tay trái của cậu lên xoa bóp tiếp.

Chiếc nhẫn nằm trên tay em ấy... Thật sự rất đẹp.

"Nó là nhẫn gia truyền của nhà tôi. Không phải em nói không biết nhà tôi có cho tôi cùng một A ở một chỗ hay không sao? Có nó, em chính là một nữa chủ nhân tương lai của nhà tôi."

Diêm Hàn lạnh lùng nói.

Lam Từ nghe mà choáng váng hết cả đầu.

Cậu bình tĩnh ngẫm lại từng câu người này nói, cảm thấy bản thân đúng là điên rồi tại sao lúc đó lại nói với hắn như vậy.

Không đúng, đáng lẽ cậu nên tìm cách tránh xa hắn ra chứ không phải cùng cái đầu gỗ này câu thông.

Cậu hối hận được hay không...

...............................................

Hot

Comments

Donate tiền để đu OTP đi 🤡

Donate tiền để đu OTP đi 🤡

sao tôi lại có một suy nghĩ đấy là xương của ổng nhỉ

2024-05-12

0

Ruby

Ruby

ko kịp r

2024-04-04

0

Phạm Tuyết Mai

Phạm Tuyết Mai

muộn rồi con🤣🤣

2024-01-30

2

Toàn bộ
Chapter
1 Alpha thì làm sao?
2 Truyền thuyết xa xưa.
3 Tên khốn đáng ghét.
4 Quái lạ nha.
5 Kính chào quý khách!
6 Cậu lấy nó ra, chúng ta nói chuyện đàng hoàng.
7 Nhà lớn, sâu mọt nhiều.
8 Ngày mai tôi lại đến.
9 Cơm chó đặc biệt nhiều.
10 Ai nói tôi không biết uống!!!
11 Em muốn gì, O hay tôi?
12 Cậu không phải A? (H-)
13 Em đang cắn chặt tôi kìa.(H)
14 Tôi muốn kiện anh...
15 Chung thân liên kết.
16 Chúng ta không sờ nó.(h)
17 Em ấy ở đây.
18 Có chút thích.
19 Để tôi thương em.(H)
20 Tôi nhớ em rồi.
21 Diêm đại theo đuổi A???
22 Bị phạt.
23 Hẹn hò cùng nam nhân.
24 Sẽ có người tới...(H)
25 Đánh dấu hoàn toàn.
26 Tôi vui vẻ.
27 Em ấy quá dễ dụ.(H)
28 Nối gót theo Lam Từ.
29 Cha chết tâm đi.
30 Sẽ không thay đổi.
31 Là do chú không được!
32 Giỏi lắm bảo bối.(H)
33 Em như vậy tôi thật muốn...
34 Đi ăn trực.
35 Đừng có chọc tôi.
36 Thư tình?
37 Diêm Hàn, anh muốn đánh tui sao...
38 Kỳ mẫn cảm.(H)
39 Em như vậy là yêu tôi rồi sao...(H)
40 Có chỗ nào không giống người?
41 Vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
42 5% cổ phần tập đoàn Lục thị.
43 Đến đại trạch Đế gia.
44 Bảo vệ kiên cường này cho em.
45 Trượt... trong rừng tuyết...(H)
46 Em thật nhẫn tâm(H).
47 Bạn học mới.
48 Phiền toái đến cửa.
49 Tại sao không thể?
50 Xem phim ngược tâm quá nhiều.
51 Uỷ khuất đến phát bệnh.
52 Cậu nằm dưới hả?
53 Bù đắp tuổi thơ.
54 Chó cùng dứt giậu.
55 Mạnh dạn yêu đương sao phải ngại.
56 Công viên trò chơi.
57 Nói nhỏ thôi cô ơi!!
58 Cái kia... Cái kia... Còn cái kia nữa...
59 Oan gia thì sẽ gặp lại.
60 Tình cảnh quái dị.
61 Tự chơi sẽ vui hơn(H).
62 Chỉ cho anh vào(H).
63 Đánh dấu hoàn toàn(h).
64 Vậy em thích nó(H)?
65 Trở lại học viện.
66 Dứt không ra.
67 Nghỉ đông.
68 Không quen đi xe.
69 Trời lạnh ăn kem.
70 Khu trượt tuyết hoàng gia.
71 Lên đỉnh núi.
72 Chơi trò kích thích hơn...
73 Lại chạy một vòng(H)?
74 Trượt băng.(Đừng nghĩ bậy)
75 Tuổi trẻ thật tốt.
76 Leo núi tuyết, ngắm mặt trời mọc.
77 Học bá, giáo thảo, cao thủ.
78 Ngủ quên rồi(H).
79 Em tiểu yêu tinh(H).
80 Lên đây, tôi cõng em.
81 Tôi sai rồi Lam học bá.
82 Không cho anh đi(H).
83 Tôi muốn em.
84 Tôi về cùng em.
85 Tiếc thật(H).
86 Phòng bếp(H).
87 Phòng khách(H).
88 Mua sắm(¹).
89 Mua sắm(²).
90 Đêm giao thừa.
91 Lixi đầu năm(H).
92 Buổi sáng đầu năm(H).
93 Đi chúc tết, nhận lì xì.
94 Quen mà như không quen.
95 Kịch bản máu chó.
96 Tâm hồn của Omega.
97 Đại hội thể thao.
98 Em thật dễ dụ.
99 Phòng học(H).
100 Thương lượng chuyện đại sự(H).
101 Yêu đương vụng trộm.
102 Nhất hạng mục nhảy xa.
103 Phát tình?
104 Kỳ phát tình chính thức(H).
105 Biết sợ(H)?
106 Sao mà đủ(H).
107 Không nên tha thứ(H).
108 Anh hùng bàn phím.
109 Trục xuất khỏi hoàng tịch.
110 Sẽ mang thai(h).
111 Hợp mưu tính kế.
112 Thiếu hụt tin tức tố Alpha(H).
113 Em chỉ cần hầu hạ tôi(H).
114 Bị bắt cóc.
115 Điên cuồng tìm người.
116 Hoá sói.
117 Là anh sao, Hàn Hàn?
118 Chết tốt.
119 Sói con.(Hoàn)
120 Phiên ngoại - Đứa nhỏ không thấy.
Chapter

Updated 120 Episodes

1
Alpha thì làm sao?
2
Truyền thuyết xa xưa.
3
Tên khốn đáng ghét.
4
Quái lạ nha.
5
Kính chào quý khách!
6
Cậu lấy nó ra, chúng ta nói chuyện đàng hoàng.
7
Nhà lớn, sâu mọt nhiều.
8
Ngày mai tôi lại đến.
9
Cơm chó đặc biệt nhiều.
10
Ai nói tôi không biết uống!!!
11
Em muốn gì, O hay tôi?
12
Cậu không phải A? (H-)
13
Em đang cắn chặt tôi kìa.(H)
14
Tôi muốn kiện anh...
15
Chung thân liên kết.
16
Chúng ta không sờ nó.(h)
17
Em ấy ở đây.
18
Có chút thích.
19
Để tôi thương em.(H)
20
Tôi nhớ em rồi.
21
Diêm đại theo đuổi A???
22
Bị phạt.
23
Hẹn hò cùng nam nhân.
24
Sẽ có người tới...(H)
25
Đánh dấu hoàn toàn.
26
Tôi vui vẻ.
27
Em ấy quá dễ dụ.(H)
28
Nối gót theo Lam Từ.
29
Cha chết tâm đi.
30
Sẽ không thay đổi.
31
Là do chú không được!
32
Giỏi lắm bảo bối.(H)
33
Em như vậy tôi thật muốn...
34
Đi ăn trực.
35
Đừng có chọc tôi.
36
Thư tình?
37
Diêm Hàn, anh muốn đánh tui sao...
38
Kỳ mẫn cảm.(H)
39
Em như vậy là yêu tôi rồi sao...(H)
40
Có chỗ nào không giống người?
41
Vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
42
5% cổ phần tập đoàn Lục thị.
43
Đến đại trạch Đế gia.
44
Bảo vệ kiên cường này cho em.
45
Trượt... trong rừng tuyết...(H)
46
Em thật nhẫn tâm(H).
47
Bạn học mới.
48
Phiền toái đến cửa.
49
Tại sao không thể?
50
Xem phim ngược tâm quá nhiều.
51
Uỷ khuất đến phát bệnh.
52
Cậu nằm dưới hả?
53
Bù đắp tuổi thơ.
54
Chó cùng dứt giậu.
55
Mạnh dạn yêu đương sao phải ngại.
56
Công viên trò chơi.
57
Nói nhỏ thôi cô ơi!!
58
Cái kia... Cái kia... Còn cái kia nữa...
59
Oan gia thì sẽ gặp lại.
60
Tình cảnh quái dị.
61
Tự chơi sẽ vui hơn(H).
62
Chỉ cho anh vào(H).
63
Đánh dấu hoàn toàn(h).
64
Vậy em thích nó(H)?
65
Trở lại học viện.
66
Dứt không ra.
67
Nghỉ đông.
68
Không quen đi xe.
69
Trời lạnh ăn kem.
70
Khu trượt tuyết hoàng gia.
71
Lên đỉnh núi.
72
Chơi trò kích thích hơn...
73
Lại chạy một vòng(H)?
74
Trượt băng.(Đừng nghĩ bậy)
75
Tuổi trẻ thật tốt.
76
Leo núi tuyết, ngắm mặt trời mọc.
77
Học bá, giáo thảo, cao thủ.
78
Ngủ quên rồi(H).
79
Em tiểu yêu tinh(H).
80
Lên đây, tôi cõng em.
81
Tôi sai rồi Lam học bá.
82
Không cho anh đi(H).
83
Tôi muốn em.
84
Tôi về cùng em.
85
Tiếc thật(H).
86
Phòng bếp(H).
87
Phòng khách(H).
88
Mua sắm(¹).
89
Mua sắm(²).
90
Đêm giao thừa.
91
Lixi đầu năm(H).
92
Buổi sáng đầu năm(H).
93
Đi chúc tết, nhận lì xì.
94
Quen mà như không quen.
95
Kịch bản máu chó.
96
Tâm hồn của Omega.
97
Đại hội thể thao.
98
Em thật dễ dụ.
99
Phòng học(H).
100
Thương lượng chuyện đại sự(H).
101
Yêu đương vụng trộm.
102
Nhất hạng mục nhảy xa.
103
Phát tình?
104
Kỳ phát tình chính thức(H).
105
Biết sợ(H)?
106
Sao mà đủ(H).
107
Không nên tha thứ(H).
108
Anh hùng bàn phím.
109
Trục xuất khỏi hoàng tịch.
110
Sẽ mang thai(h).
111
Hợp mưu tính kế.
112
Thiếu hụt tin tức tố Alpha(H).
113
Em chỉ cần hầu hạ tôi(H).
114
Bị bắt cóc.
115
Điên cuồng tìm người.
116
Hoá sói.
117
Là anh sao, Hàn Hàn?
118
Chết tốt.
119
Sói con.(Hoàn)
120
Phiên ngoại - Đứa nhỏ không thấy.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play