Chương 19 :Báo Lá Cải

Thư kí Đường lập tức đi chuẩn bị trang phục cho Bối Bội Sam, anh đã hoàn thành nhiệm vụ của mình một cách xuất sắc, chỉ còn việc Sở Bách Điềm đưa Bối Bội Sam đến đó và thử thôi.

Cô đứng giữa một rừng váy và trang sức, còn có giầy cao gót, nghĩ đến thôi là hoảng hồn với Sở Bách Điềm rồi.

Hiếm khi cô mặc nhưng loại trang phục, ở nhà không thì đâu cần ăn mặc như đi hội đâu mà..

" Cháu thích cái nào cứ lựa đi " Anh lên tiếng nói, ngồi ở ghế lật tạp chí ra xem.

" Cái này...".

" Cứ lựa đi, nếu ở đây bất tiện vậy để tôi mua trọn rồi đưa về nhà cho cháu chọn " Anh mỉm cười nói.

" Thôi, thôi được rồi ".

Bối Bội Sam vội đi theo nhân viên, nếu để anh mang hết đống này về nhà chắc cô sẽ bị đè ngộp chết mất luôn ấy.

Sở Bách Điềm ngồi đó, anh dựa vào ghế và đợi cô thử váy các kiểu này kia thôi.

Bối Bội Sam đi cùng nhân viên, cô lướt một vòng, nhìn thấy một chiếc váy đỏ bẹt vai dừng chân lại, cầm lên xem.

" Tiểu thư, cô chọn cái này sao?" Nhân viên bên cạnh lên tiếng.

" Ừm " Cô gật đầu.

" Vậy tiểu thư đi thử xem, phòng thử đồ bên đó " Nhân viên chỉ tay, hướng dẫn cô tận tình.

" Cảm ơn cô " Bối Bội Sam cầm lấy, cô đi đến phòng thử đồ.

Chiếc váy này trông giống với bộ váy cô mặc vào sinh nhật 18 tuổi của mình, vì thế đó là lí do mà cô thích nó khi vừa nhìn thấy.

Đứng loay hoay trong phòng thử đồ, cô nhận ra là có khóa sau, chết tiệt, tay cô không với tới.

" Làm sao đây?".

Cô lẩm bẩm, cố gắng nhưng tay của mình không cho phép làm điều đó.

" Không được rồi, không được rồi " Cô lẩm bẩm, đang định bỏ cuộc thì có người mở cửa đi vào.

" Cái đậu xanh " Cô giật mình, nhìn thấy Sở Bách Điềm đứng đó.

" Tôi...tôi đang thử đồ, chú tự tiện vô đây làm gì?" Cô lấp bấp hỏi, Sở Bách Điềm cứ như ma ý...thích thì hiện không thích thì hiện vậy.

" Thấy cháu lâu quá, tôi sợ cháu ngủ quên trong đây ".

Anh thản nhiên nói, nhìn thấy phía sau lưng cô chưa kéo dây kéo lên, anh kéo tay cô lại, xoay người cô, rồi tiện tay giúp cô kéo lên.

" Chú...".

" Cháu thích cái này sao?" Anh hỏi, nhìn cô trong gương.

Ừm hửm, có mắt nhìn đấy chứ, chiếc váy cũng thật hợp với cô.

" Ừm ".

" Vậy được rồi, ra đây đi ".

Anh đẩy cửa ra, sau đó kéo Bối Bội Sam ra ngoài, đưa cô đi chọn trang sức.

Trước mặt cô là nhiều bộ trang sức, cô nhìn mà chóng mặt.

Thấy cô cứ bối rối không biết chọn cái nào, anh đành chọn giúp cô.

Sở Bách Điềm đứng đằng sau Bối Bội Sam, anh giúp cô đeo sợi dây chuyền vào.

" Cái này hợp với cháu đấy " Anh nói.

Cô đưa tay lên, quay đầu lại nhìn anh.

" Giày tôi cũng đã chọn cho cháu rồi " Anh mỉm cười nói, lúc cô đi lựa đồ anh đã một thân một mình tìm giày cao gót cho cô.

" Hả?".

Sở Bách Điềm để cô ngồi xuống ghế, nhân viên mang đôi cao gót anh đã đích thân chọn cho cô.

Sở Bách Điềm ngồi thấp người xuống, anh đã sớm biết size giày của cô nên cũng dễ chọn.

Màu sắc anh chọn cho cô là màu trắng, bởi vì trong mắt Sở Bách Điềm thì Bối Bội Sam trông giống như một cô bé lọ lem vậy, thật đáng yêu.

" Vừa chân chứ?" Anh ngẩn đầu hỏi.

" Ừ...ừ...".

Cô lúng túng đáp, làm sao vậy chứ...

Sao lúc anh mang giày cho cô tim cô lại đập mạnh đến vậy?

Bối Bội Sam bối rối đưa tay lên lồng ngực bên trái, tim cô thật sự đang đập mạnh.

Chẳng lẽ...chỉ mới một tháng cô đã động lòng với ông chú này sao?

Không thể nào đâu...

Làm gì có chuyện đó ahaha, cô nghĩ nhiều rồi.

" Tôi ước có thể giúp em mang giày cao gót lần hai " Sở Bách Điềm lên tiếng nói.

" Lần hai?" Cô không hiểu ý anh đang nói gì, lần hai? Anh muốn đi đâu nữa à?

" Là ngày mà chúng ta kết hôn, cháu mặc váy cưới trắng, còn chú sẽ giúp cháu mang giày " Sở Bách Điềm mỉm cười nói.

Cái liêm sỉ gì đó anh bỏ từ lâu rồi nên đừng ai hỏi anh liêm sỉ ở đâu, anh vứt rồi còn đâu.

Đẹp trai không bằng chai mặt.

Cô nghe anh nói vậy liền đỏ mặt, cô rút chân lại, dùng lực đạp anh một cái.

" Đồ...đồ điên!!!".

...

Một màng ân ân ái ái của Sở Bách Điềm và Bối Bội Sam cũng đã kết thúc, cả hai cuối cùng đã chịu về nhà.

Bối Bội Sam chỉnh lại tóc giả của mình, đi bên cạnh Sở Bách Điềm cô không thể để người khác biết mình là con gái được.

Cô đưa tay mở cửa xe ra, quay sang nhìn Sở Bách Điềm nói:" Chú vào đi ".

Sở Bách Điềm tiến tới, tưởng anh ngoan ngoãn vào trong xe ngồi, nào ngờ cái tay không chịu để yên, vòng qua eo cô, ôm lấy cô kéo sát vào lòng mình.

" Chú...chú...đang bên ngoài đấy ".

Cô lấp bấp nói, không phải giao kèo ban ngày anh đừng có mà giở trò xấu xa với cô sao?

Còn đang đứng ở ngoài đường thế này...

" Có sao đâu chứ?".

Anh nói, sau đó mới chịu buông cô ra mà vào trong xe ngồi.

Bối Bội Sam vội đóng cửa xe lại, người đàn ông này đúng là điên...điên thật rồi!

...

Ngày hôm sau.

Theo lời của thư kí Đường nói tối nay sẽ đi dự tiệc cùng Sở Bách Điềm rồi. Bối Bội Sam ngồi lên, cô đưa tay gãi đầu, bộ dạng mớ ngủ của cô thật ngớ ngẩn.

Đêm qua cô không cho Sở Bách Điềm chạm vào mình bởi vì cô kiệt sức rồi, không còn hơi đâu đôi co với anh trên giường nữa đâu.

Cô đưa tay lấy điện thoại, theo thói quen lên mạng lướt lướt đọc tin tức, đây là thói quen khó bỏ của cô rồi.

" Cái đậu xanh!".

Cô thốt lên, mắt mở to ra, bây giờ đã tỉnh ngủ rồi!

Bối Bội Sam vội xuống giường, cô chạy nhanh sang phòng Sở Bách Điềm bên cạnh mình.

" Chú...chú...".

Cô hấp ta hấp tấp đẩy cửa chạy vào, nhìn thấy Sở Bách Điềm đang ở trần, trên người chỉ quấn tắm ngang hông làm cô dừng lại, đỏ mặt vội quay lưng lại.

" Sao đấy? Sáng sớm cháu nhớ tôi à?".

Anh nói, bước chân từ từ tiến đến chỗ cô, ôm cô từ đằng sau.

Vì tóc còn ướt nên có vài giọt nước rơi vào người cô cộng thêm hơi thở của Sở Bách Điềm khiến cô rùng mình lên.

" Cháu...cháu không có " Cô vội nói, nhắm mắt xoay đầu lại đưa điện thoại cho anh.

" Chú...chú xem đi ".

Sở Bách Điềm cầm lấy điện thoại cô, màng hình điện thoại hiện lên một bài báo...

" Sở Bách Điềm là người đồng tính, công khai bạn trai công khai ".

Đấy là dòng tiêu đề của bài báo.

Nội dung của bài báo đó chính là hình ảnh anh ôm cô vào hôm qua lúc ở xe, thì ra bị đám chó săn chụp lén.

" Báo lá cải " Anh tắt điện thoại đi, rồi trả lại cho cô.

" Chú...".

" Sao?" Anh lấy chiếc khăn khác và bắt đầu lau khô tóc.

" Chú...không giận sao?".

Đời tư bị soi mói vậy, còn bị chụp lén, sự hiểu lầm này quá lớn luôn rồi.

" Có gì phải giận chứ?".

" Cháu cũng đâu phải là con trai, việc gì tôi phải lo lắng về những tờ báo lá cải này ".

Hot

Comments

❄️𝓠𝓾𝓮𝓮𝓷 ❄

❄️𝓠𝓾𝓮𝓮𝓷 ❄

Rồi bị chụp rồi, tui nghi lắm mà

2023-04-14

0

Châu An

Châu An

Anh nhà mặt cũng dày lém á

2021-10-09

0

Quỳnh Tạ Thị

Quỳnh Tạ Thị

Cho mk hỏi "cái đậu xanh" là j vậy???

2021-07-24

8

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1 : Nhận Việc
2 Chương 2 : Quyết Tâm
3 Chương 3 : Chú...xin đừng đuổi việc
4 Chương 4 : Là Con Gái
5 Chương 5 : Chú
6 Chương 6 : Mồng Tơi Để Rớt
7 Chương 7 : Sống Chung
8 Chương 8 : Mềm
9 Chương 9 : Toilet Nam
10 Chương 10 : Chuyện Xấu Trong Toilet
11 Chương 11 : Trâu Già Gặm Cỏ Non
12 Chương 12 : Chú Muốn Nuôi Cháu
13 Chương 13 : Cô Gái Đầu Tiên
14 Chương 14 : Lão Phu Nhân
15 Chương 15 : Cháu Dâu
16 Chương 16 : Viên Ngọc Quý
17 Chương 17 : Lí Do Kết Hôn
18 Chương 18 : Dự Tiệc
19 Chương 19 :Báo Lá Cải
20 Chương 20 : Linh Cảm Xấu
21 Chương 21 : Trở Nên Đần Độn
22 Chương 22 : Ngoài Dự Định
23 Chương 23 : Thai Nhi
24 Chương 24 : Ba Tháng
25 Chương 25 : Gắng Gượng
26 Chương 26 : Bệnh
27 Chương 27 : Động Lòng
28 Chương 28 : Không Ngon Bằng Em
29 Chương 29 : Số Lạ
30 Chương 30 : Giải Thích
31 Chương 31 : Sẵn Lòng
32 Chương 32 : Anh Về Rồi
33 Chương 33 : Ba Của Anh
34 Chương 34 : Chi Phiếu
35 Chương 35 : Sắp Xếp
36 Chương 36 : Hợp Gu
37 Chương 37 : Phù Đổng
38 Chương 38 : Hóa Điên
39 Chương 39 : Đáng Đánh
40 Chương 40 : Đưa Em Đi
41 Chương 41 : Yêu Sao?
42 Chương 42: Chuyện Đấy
43 Chương 43: Hủy Bỏ Hôn Ước
44 Chương 44 : Đau
45 Chương 45: Phải Thật Tỉnh Táo
46 Chương 46 : Giữ Cái Đầu Lạnh
47 Chương 47 : Vừa Lo Vừa Sợ
48 Chương 48 : 49 Gặp 50
49 Chương 49 :Bắt Đầu
50 Chương 50 : Thoải Mái Hơn
51 Chương 51 : Mẹ
52 Chương 52 : Nhãi Ranh
53 Chương 53 : Mẹ Ruột
54 Chương 54 : Ăn Khuya
55 Chương 55 : Bảo Vệ Anh
56 Chương 56 : Đoàn Tụ Với Mẹ
57 Chương 57 : Kết Hôn!
58 Chương 58 : Biểu Hiện Lạ
59 Chương 59 : Tin Vui Đến
60 Chương 60
61 Chương 61 :Em Mệt Rồi
62 Chương 62
Chapter

Updated 62 Episodes

1
Chương 1 : Nhận Việc
2
Chương 2 : Quyết Tâm
3
Chương 3 : Chú...xin đừng đuổi việc
4
Chương 4 : Là Con Gái
5
Chương 5 : Chú
6
Chương 6 : Mồng Tơi Để Rớt
7
Chương 7 : Sống Chung
8
Chương 8 : Mềm
9
Chương 9 : Toilet Nam
10
Chương 10 : Chuyện Xấu Trong Toilet
11
Chương 11 : Trâu Già Gặm Cỏ Non
12
Chương 12 : Chú Muốn Nuôi Cháu
13
Chương 13 : Cô Gái Đầu Tiên
14
Chương 14 : Lão Phu Nhân
15
Chương 15 : Cháu Dâu
16
Chương 16 : Viên Ngọc Quý
17
Chương 17 : Lí Do Kết Hôn
18
Chương 18 : Dự Tiệc
19
Chương 19 :Báo Lá Cải
20
Chương 20 : Linh Cảm Xấu
21
Chương 21 : Trở Nên Đần Độn
22
Chương 22 : Ngoài Dự Định
23
Chương 23 : Thai Nhi
24
Chương 24 : Ba Tháng
25
Chương 25 : Gắng Gượng
26
Chương 26 : Bệnh
27
Chương 27 : Động Lòng
28
Chương 28 : Không Ngon Bằng Em
29
Chương 29 : Số Lạ
30
Chương 30 : Giải Thích
31
Chương 31 : Sẵn Lòng
32
Chương 32 : Anh Về Rồi
33
Chương 33 : Ba Của Anh
34
Chương 34 : Chi Phiếu
35
Chương 35 : Sắp Xếp
36
Chương 36 : Hợp Gu
37
Chương 37 : Phù Đổng
38
Chương 38 : Hóa Điên
39
Chương 39 : Đáng Đánh
40
Chương 40 : Đưa Em Đi
41
Chương 41 : Yêu Sao?
42
Chương 42: Chuyện Đấy
43
Chương 43: Hủy Bỏ Hôn Ước
44
Chương 44 : Đau
45
Chương 45: Phải Thật Tỉnh Táo
46
Chương 46 : Giữ Cái Đầu Lạnh
47
Chương 47 : Vừa Lo Vừa Sợ
48
Chương 48 : 49 Gặp 50
49
Chương 49 :Bắt Đầu
50
Chương 50 : Thoải Mái Hơn
51
Chương 51 : Mẹ
52
Chương 52 : Nhãi Ranh
53
Chương 53 : Mẹ Ruột
54
Chương 54 : Ăn Khuya
55
Chương 55 : Bảo Vệ Anh
56
Chương 56 : Đoàn Tụ Với Mẹ
57
Chương 57 : Kết Hôn!
58
Chương 58 : Biểu Hiện Lạ
59
Chương 59 : Tin Vui Đến
60
Chương 60
61
Chương 61 :Em Mệt Rồi
62
Chương 62

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play