[ChaeLisa] Park Tổng Sủng Cô Vợ Ngốc!
"Ổn mà đừng lo"
Mọi người ăn xong cũng lên trên sân thượng mà chờ tàu mình về lại bến
Kim Jisoo (Y)
Ngày mai..ngày mai mày có đi không*hơi ấp úng*
Kim Taehyung (V)
Còn hợp đồng với La Thị*nhìn cô*
Kim Jisoo (Y)
Không được mất hợp đồng đó là công ty phá sản đó
Park Chaeyoung (Cô)
Mày với Tae đi giùm tao đi
Kim Jisoo (Y)
Mày có chắc là ổn khi đi một mình*nghiên đầu*
Park Chaeyoung (Cô)
Ổn mà đừng lo*cười*
Kim Taehyung (V)
Ổn lúc nào mày cũng nói mày ổn cả*hơi lớn tiếng*
Kim Taehyung (V)
Mày cũng nên dẹp nụ cười giả tạo đó đi
Kim Taehyung (V)
Mày để tao nói
Kim Jennie (Em)
Em em dẫn Kook và Li về phòng nha*hơi sợ*
Lalisa Manobal (Nàng)
Vâng bye Chị ạ*vẩy tay với cô*
Park Chaeyoung (Cô)
Bye gà con*cười*
Em,nàng và cậu đi ra khỏi đó
Kim Taehyung (V)
Tao tự hỏi mày có xem tao là anh em chi cốt không nữa đấy
Kim Taehyung (V)
Mở miệng ra là ổn
Kim Taehyung (V)
Tụi tao cũng là bạn mày mà
Kim Taehyung (V)
Mày không nhớ nhẫn lần sống chết với nhau hả Rosé
Park Chaeyoung (Cô)
Tao nhớ nhưng thật sự tao ổn mà
Kim Jisoo (Y)
Mày thôi đi*lên tiếng*
Kim Jisoo (Y)
Tao cũng chán với chữ ổn của mày lắm rồi
Kim Jisoo (Y)
Mày ổn ừ cũng vào ngày này năm trước mày cũng nói thế
Kim Jisoo (Y)
Mày ra thăm bác khóc tới nổi ngất ở ngoài đó tao và thằng V phải tìm mày
Kim Jisoo (Y)
Mày nhập viện 1 tháng trời vì bị sốt và mất sức đó
Kim Taehyung (V)
Màu từng nói như thế nào
Kim Taehyung (V)
"Ba ta coi nhau như anh em trong nhà"
Kim Taehyung (V)
Rồi giờ mày nhìn đi
Kim Taehyung (V)
Mày làm ơn
Kim Taehyung (V)
Nghĩ cho bản thân mày đi
Kim Taehyung (V)
Anh em mà
Kim Taehyung (V)
Nên chia sẻ cho tụi gánh vách tiếp mày
Kim Taehyung (V)
Đừng tự hành hạ bản thân nữa
Kim Jisoo (Y)
Tao mong mày suy nghĩ lại
Kim Jisoo (Y)
Tao không còn gì nói nữa rồi*đứng dậy bỏ đi*
Kim Taehyung (V)
Mày suy nghĩ lại đi*bỏ đi*
Không gian trên sân thượng bổng chốc yên tĩnh lại
Park Chaeyoung (Cô)
Mình..sai sao
Park Chaeyoung (Cô)
Che giấu nỗi đau là sai sao*rơi nước mắt*
Park Chaeyoung (Cô)
Tao chỉ muốn bây đừng lo thôi mà
Park Chaeyoung (Cô)
Là sai sao
Từng giọt từng giọt rơi xuống chả có một tiếng nấc hay khóc nào cả
Việc năm đó khiến cô vẫn còn hận người cha của mình
(Giới thiệu sơ về gia đình cô)
Cô và em trai mình sinh ra trong gia tộc hùng mạnh nhất nhưng cô và em lại chẳng muốn
Ông là chủ tịch công ty Park Thị
Nhưng thời gian ông dành cho gia đình rất ít
1 tháng có 30 ngày thì 29 ngày ông đi công tác và làm việc rồi
Bi kịch xuất hiện khi cô lên 5 tuổi
Cô đang được mẹ mình dỗ ngủ
Chaengie (lúc nhỏ)
Mẹ ơi*thì thầm*
Chaengie (lúc nhỏ)
Ba không thương chị em con ạ*ngây thơ*
Chaengie (lúc nhỏ)
Con thấy ba luôn đi công tác chả quan tâm con và em ạ
Chaengie (lúc nhỏ)
Có phải do chị em con sai ở đâu nên ba giận phải không ạ
Mẹ cô
Không..không do ba bận quá thôi chứ ba thương chị em con và mẹ nữa
Mẹ cô
Ngoan ngủ đi nha*xoa lưng nàng vuốt đầu em nàng*
Lúc này em cô chỉ mới 3 tuổi
Cả nhà chỉ mới chợp mắt được chút
Chaengie (lúc nhỏ)
*Giật mình*
Chaengie (lúc nhỏ)
Gì gì vậy mẹ*sợ hãi*
Mẹ cô
Con..con ngồi đây để mẹ ra coi
Chaengie (lúc nhỏ)
Vâng vâng*bế em trên tay dỗ nó nín*
Chaengie (lúc nhỏ)
Em ngoan đừng khóc nữa
Thằng bé như hiểu gì đó nên không khóc nữa mà im
Bà Park mở nhẹ cửa ra bà nhìn xuống
Ở dưới nhà là hai tên đang cầm dao và súng chém bắn loạn xạ
Hai tên đó là chốn trại tâm thần ra
Chaengie (lúc nhỏ)
Chuyện gì vậy mẹ
Mẹ cô
Con im lặng*lục kiếm gì đó*
Mẹ cô
Cầm..cầm cái này chạy xuống cầu thang kìa mở cửa chạy qua nhà dân nhờ họ cứu*chỉ*
Mẹ cô
Ẩm theo em nhanh lên nhớ đừng quay đầu lại*đẩy nàng*
Chaengie (lúc nhỏ)
Mẹ..mẹ đi với Chaengie
Mẹ cô
Đi...đi con*đẩy nàng*
Cô đành ẩm theo em bỏ chạy thật nhanh
Qua nhà dân thì cô đã ngất rồi
Dân đành bế cô vào nhà và dỗ em cô ngủ
Sáng cô nói với dân thì cũng muộn rồi
Mẹ cô bị chúng bắn rất nhiều
Cảnh sát tới cũng đã muộn
Sau lần đó cô trầm cảm và rất hận ba mình
Nhờ có Y và Anh nên cô mới đở
Park Chaeyoung (Cô)
Hức..bọn chúng thật độc ác*khóc*
Lalisa Manobal (Nàng)
Chị ơi*chạy lại cô*
Nghe tiếng nàng cô vội lau nước mắt
Park Chaeyoung (Cô)
Hửm sao vậy
Lalisa Manobal (Nàng)
Chị Jen và Anh Kook doạ ma Li*mếu*
Park Chaeyoung (Cô)
*Kéo nàng ngồi lên đùi*
Lalisa Manobal (Nàng)
A*giật mình*
Park Chaeyoung (Cô)
Có tôi rồi không ma nào bắt em đâu
Lalisa Manobal (Nàng)
Chị vừa mới khóc ạ
Park Chaeyoung (Cô)
Gọi Chaengie
Lalisa Manobal (Nàng)
Vâng
Lalisa Manobal (Nàng)
Chaengie mới khóc ạ
Lalisa Manobal (Nàng)
Có Li thấy còn nước mắt đọng trên mắt Chaengie luôn kìa
Lalisa Manobal (Nàng)
Chaengie nói xạo*chu môi*
Park Chaeyoung (Cô)
Xin lỗi em
Lalisa Manobal (Nàng)
Li tha lỗi đó ạ
Park Chaeyoung (Cô)
Mai em cùng tôi đến một nơi nhé
Lalisa Manobal (Nàng)
Vâng ạ
Nàng nằm trong lòng cô nghịch cúc áo
Lalisa Manobal (Nàng)
*Tháo cúc áo ra rồi lại gài vào*
Park Chaeyoung (Cô)
Bảo bối em nghịch gì đó*xoa lưng nàng*
Lalisa Manobal (Nàng)
Li không có nghịch
Park Chaeyoung (Cô)
Rồi rồi*cười bất lực*
"Cuối cùng cô cũng chỉ là cô sóc nhỏ thiếu tình thương của mẹ từ nhỏ nên phải bộc phát sự lạnh lùng,mạnh mẽ để che đi sự yếu đuối trong mình mà thôi"
Park Chaeyoung (Cô)
[Li à]
Lalisa Manobal (Nàng)
[Hửm]
Park Chaeyoung (Cô)
[Em thấy những ngôi sao trên trời không]
Lalisa Manobal (Nàng)
[Thấy]
Park Chaeyoung (Cô)
[Tình yêu chị dành cho em cũng nhiều như thế đó]
Lalisa Manobal (Nàng)
[Sến quá chị ơi]
Park Chaeyoung (Cô)
[Hong nha]
Lalisa Manobal (Nàng)
[Haha]
Comments
👉Mị cưng tất cả thụ👈“on”
ê ê hơi ngược nha
2022-08-14
4
•𝙇𝙚𝙚 𝘾𝙝𝙖𝙚𝙬𝙤𝙣°[이채원]
*Mày
2022-07-01
4