[Trọng Sinh] [Chaesoo] [Jensoo] Xin Lỗi! Lần Này Người Tôi Yêu Ko Còn Là Em
Chapter 3
Kim Jisoo (cô)
/bước vào lớp/
Kim Jisoo (cô)
‘Hmm nhớ không lầm thì kia là chỗ của mình’
Kim Jisoo (cô)
/đi lại, ngồi xuống/
Học sinh trong lớp thấy cô bước vào liền ồ ạt kéo nhau lại chỗ cô hỏi thăm
Học sinh nữ
Jisoo cậu có sao không?
Học sinh nam
Nghe nói cậu bị ngất hả?
Học sinh nam
Cậu bị thương chỗ nào sao?
Học sinh nữ
Thấy cậu ngất bọn tớ lo lắng lắm đấy
Lúc học đại học, cô học rất giỏi, là học tỷ của trường. Cô cũng hay giúp đỡ mọi người, hoà đồng, thân thiện tuy giàu nhưng không khoe khoang. Các đàn em khoá dưới và các đàn chị khoá trên đều mến mộ, yêu quý cô. Ngay cả các thầy cô giáo trong trường đều rất yêu thương cô
Khi thấy cô ngất các học sinh trong trường đều rất lo lắng. Chủ yếu là các học sinh nữ và giáo viên
Kim Jisoo (cô)
À...ờ tôi không sao
Kim Jisoo (cô)
C-các cậu đừng lo lắng quá
Kim Jisoo (cô)
C-chỉ là người tôi hơi mệt nên mới vậy thôi /cười/
Mới đầu mọi người ập tới hỏi dồn dập khiến cô có chút rối và khó chịu. Nhưng khi nghĩ đến mọi người như vậy là vì lo cho cô thì lòng cô có chút vui không còn cảm thấy khó chịu nữa. Cô lấy lại bình tĩnh rồi vui vẻ trả lời mọi người
Mọi người thấy cô cười cũng cảm thấy yên tâm phần nào
Học sinh nữ
Ồ vậy thì may quá
Học sinh nữ
Cậu không sao là tốt rồi
Học sinh nam
Đúng vậy đúng vậy
Học sinh nam
Học tỷ của chúng ta không sao là tốt rồi
Học sinh nữ
Cậu mà có sao thì chắc trái tim của bao nhiêu thiếu nữ và nam sinh trong trường đau lắm đấy /đùa/
Học sinh nữ
Đúng vậy đúng vậy đúng vậy trong đó có cả tụi mình
Học sinh nam
Haha các cậu nói đúng rồi đó
Mọi người trong lớp cười ồ lên vì câu nói đùa này
Mà tính ra là đúng thật đấy chứ nữ sinh và nam sinh trong trường đều thầm thương trộm nhớ cô. Thấy cô bị làm sao là có khi họ như vậy thiệt
Kim Jisoo (cô)
Haha các cậu cứ nói quá /cười/
Học sinh nam
Thiệt mà nói quá đâu
Học sinh nữ
Mà nhá cậu có biết khi cậu cười lên là biết bao người ngất không vậy
Học sinh nữ
Cậu cứ cười như vậy là biết bao nhiêu nữ sinh lẫn nam sinh đều đổ đứ đừ vì nụ cười đó không
Học sinh nam
Nụ cười của cậu trí mạng lắm đấy
Kim Jisoo (cô)
Haha các cậu cứ đùa
Kim Jisoo (cô)
Mà thôi đến giờ vào học rồi các cậu không về chỗ nhanh lên là giáo viên vào sẽ không hay đâu
Học sinh nữ
Ui cậu nhắc mới nhớ
Học sinh nam
Thôi thôi nhanh về chỗ kẻo giáo viên vô giờ
Học sinh nữ
Tụi mình về chỗ đây cậu không khoẻ thì bảo tụi mình
Kim Jisoo (cô)
Ừm tôi biết rồi /cười/
Thế là mọi người kéo nhau về bàn của mình ngồi. Còn cô thì cảm thấy rất vui khi được mọi người quan tâm như vậy. Kiếp trước cô chỉ chú ý đên nàng chứ không quan tâm mấy việc như này mấy. Kiếp này cô được sống lại cảm nhận được sự lo lắng quan tâm của mọi người khiến trong lòng cô cảm thấy ấm áp biết bao. Kiếp này cô sống lại quả thật không uổng mà
Giáo viên
Hửm Jisoo cô nghe nói em bị ngất
Giáo viên
Em có sao không?
Kim Jisoo (cô)
Em không sao thưa cô
Giáo viên
Nếu trong lúc học em có mệt thì bảo cô nhé
Kim Jisoo (cô)
Vâng thưa cô
Giáo viên
Được rồi! Các em vào tiết học nhé
Lalisa Manobal (y)
/bước vào lớp/
Lalisa Manobal (y)
H-hả mình nghe
Học sinh nữ
Cậu mới lên thăm học tỷ hả
Lalisa Manobal (y)
À à đúng rồi
Học sinh nam
Học tỷ có sao không?
Học sinh nữ
Đúng rồi học tỷ bị thương ở chỗ nào không?
Học sinh nam
Học tỷ đã khoẻ lại chưa
Mọi người thi nhau hỏi dồn dập khiến y có chút rối không biết phải trả lời người nào trước
Lalisa Manobal (y)
C-các cậu hỏi từ từ thôi
Lalisa Manobal (y)
C-các cậu hỏi nhiều như vậy tớ biết trả lời ai trước
All: Thì trả lời lần lượt
Lalisa Manobal (y)
Các cậ.... được rồi
Lalisa Manobal (y)
Chị ấy không sao cả
Lalisa Manobal (y)
Chị ấy cũng không bị thương
Lalisa Manobal (y)
Chỉ lầ do chị ấy mệt nên mới ngất
Lalisa Manobal (y)
Và chị ấy cũng khoẻ lại rồi
Học sinh nữ
May học tỷ không sao
Học sinh nữ
Học tỷ mà có sao chắc trái tim này của tui đau chết mất
Học sinh nam
Bà nói quá không
Lalisa Manobal (y)
Tui trả lời xong rồi
Lalisa Manobal (y)
Các cậu cho tui về chỗ được chưa?
Thế là mọi người giải tán ai về chỗ người ấy. Y cũng đi lại chỗ của mình rồi ngồi xuống
Lalisa Manobal (y)
Này Jennie cậu không hỏi thăm hay đi thăm chị Jisoo sao?
Y ngồi dưới nàng nên dễ dàng bắt chuyện
Kim Jennie (nàng)
Không phải vừa rồi mấy người kia hỏi hết rồi sao?
Kim Jennie (nàng)
Chẳng phải chị ấy khoẻ rồi sao cần gì mình phải đi thăm
Kim Jennie (nàng)
Với lại quả nào tý nữa chị Jisoo chẳng đến đây
Lalisa Manobal (y)
C-cậu... thật là
Kim Jennie (nàng)
Tôi thì sao? /nhướn mày/
Lalisa Manobal (y)
K-không sao cả
Lalisa Manobal (y)
Dẹp đi cô vào rồi
Lalisa Manobal (y)
‘Unnie quan tâm cậu ấy vậy mà...’
Lalisa Manobal (y)
/đi lại chỗ nàng/
Lalisa Manobal (y)
Cậu thật sự không lên thăm chị ấy sao?
Kim Jennie (nàng)
Chẳng phải tôi đã nói rồi sao
Kim Jennie (nàng)
Tý nữa chị ấy cũng đến đây thôi
Lalisa Manobal (y)
Cậu....
Học sinh nữ
Aa học tỷ đến kìa
Học sinh nam
Đâu đâu học tỷ của tui đâu
Học sinh nữ
Của cậu khi nào vậy
Học sinh nữ
Đúng rồi học tỷ của tui mới đúng
Kim Jennie (nàng)
Đủ chưa?
Mọi người thấy nàng như vậy chẳng thấy gì là lạ tại vì cái này xảy ra quá thường xuyên rồi
Mọi người cũng chẳng để ý đến nàng nữa chỉ chú ý đến người đang bước vào lớp. Mọi người chỉ nhìn, không đến hỏi dồn dập cô bởi vì 1 phần là do Lía đã nói hết rồi 1 phần cũng là do sợ cô vẫn còn mệt nên thôi
Như mọi lần cô bước đến chỗ nàng, nàng chẳng thấy có gì là lạ. Nàng nghĩ cô sẽ giống như mọi lần đến đây hỏi thăm rồi đưa cơm cho nàng. Nhưng khi nàng nhìn kĩ hơn thì thấy tay cô không đem theo hộp cơm thường ngày mà thay vào đó là 1 tập giấy gì đó
Kim Jennie (nàng)
‘Chị ta không đem cơm cho mình sao’
Nàng mải suy nghĩ nên không biết cô đã đi đến chỗ nàng từ bao giờ
Kim Jisoo (cô)
Chào em Jennie!
Kim Jennie (nàng)
A... chào unnie
Kim Jisoo (cô)
Chào em Lisa
Lalisa Manobal (y)
Chào unnie
Lalisa Manobal (y)
Chị khoẻ hẳn chưa mà xuống đây vậy?
Kim Jisoo (cô)
Tôi khoẻ hẳn rồi em không cần lo lắng đâu /cười/
Lalisa Manobal (y)
Vậy thì tốt rồi
Lalisa Manobal (y)
Mà unnie bê tệp giấy gì vậy có nặng lắm không đưa đây em bê cho
Kim Jisoo (cô)
À không nặng lắm đâu
Kim Jisoo (cô)
Đây là tệp giấy kiểm tra của lớp em giáo viên nhờ tôi đem xuống /đưa cho y/
Lalisa Manobal (y)
/nhận lấy/ À vâng
Lalisa Manobal (y)
Mà unnie có đói không em với unnie đi xuống canteen ăn
Kim Jisoo (cô)
Tôi không đói cho lắm
Kim Jisoo (cô)
Lát đói tôi sẽ xuống rủ em đi được chứ? /cười/
Lalisa Manobal (y)
Tất nhiên là được rồi
Lalisa Manobal (y)
Unnie đã rủ là em phải đi chứ /cười/
Kim Jisoo (cô)
Quyết vậy nhé
Kim Jisoo (cô)
Vậy không còn gì nữa tôi về lớp nhé /cười/
Lalisa Manobal (y)
Vâng unnie /cười/
Cô cứ thế đi ngang qua nàng rồi về lớp. Mọi người rất ngạc nhiên vì hành động của cô cả nàng và y cũng vậy
Lalisa Manobal (y)
‘Unnie không hỏi thăm Jennie sao’
Lalisa Manobal (y)
‘Không đem cơm cho cậu ấy luôn’
Lalisa Manobal (y)
‘Lạ thật đấy’
Y suy nghĩ 1 chút rồi thôi
Kim Jennie (nàng)
‘C-chị ấy bơ mình sao?’
Kim Jennie (nàng)
‘Không hỏi thăm mình luôn’
Kim Jennie (nàng)
‘Nay chị ta bị gì vậy’
Tác giả
Hello các độc giả iu quý
Tác giả
Xin lỗi vì qua không ra chap được
Tác giả
Mọi thông cảm cho mình nha
Tác giả
Mà mình cảm thấy rât vui khi mọi người đã xem và ủng hộ mình
Tác giả
Mong mọi người có thể tiếp tục ủng hộ để mình có động lực ra thêm chap nhé
Tác giả
Cám ơn mọi người rất nhiều
Comments
un
ăn ngò k ạ?
2025-05-02
0
Gà JP Kim Tự Tháp 🐣
hỏi thăm hả ngày nào cx hỏi z zô hc lại ngày nào e cx sẽ hỏi thăm bn t
2024-07-03
1
Gà JP Kim Tự Tháp 🐣
à e ms mua kí bơ nè ăn hong cho thêm=)
2024-06-21
1