[Đn KNY + Jujutsu Kaisen/JJK] Adapt To...
Chương 5
Lưu ý:
em = nữ chính
ảnh chỉ mang hình thức minh họa
Cuộc sống hiện giờ cũng được cho là tự lập, công việc ổn định
Từ khi có việc làm thì gia đình đã để em tự sinh tự diệt
Những cơn ác mộng nhiều dần
Thiếu ngủ trầm trọng khiến ngày càng mệt mỏi
Một ngày ngủ 5 giờ đồng hồ được coi là nhiều
Đương nhiên có thể ngủ nhiều hơn với điều kiện nghỉ sớm, nhưng không
Haruki Shizu
/Tay run run/
Chiếc cốc bằng sứ rơi xuống và cơ thể cũng ngã ra
Haruki Shizu
Khố-n... n..nạn-!
Mắt dần khép lại, đầu đau như búa bổ, thả lỏng vậy
nhân vật phụ
/Nhìn thấy, hốt hoảng/
nhân vật phụ
Này!! Mày đừng làm tao sợ!!
nhân vật phụ
/Vội vàng gọi cấp cứu/
Bác sĩ
Cứ như này thì không ổn đâu...!
nhân vật phụ
Biết sao được, cậu ấy muốn vậy mà
nhân vật phụ
Có khuyên ngăn cũng như không...
Mắc bệnh nhưng vẫn cố chấp
' Nhược cơ ' không phải là tàn phế mà bắt ngồi yên
Chợt nhận ra mình thật vô dụng nên mới bán mạng cho công việc, cho cuộc sống
Mới đây đã tròn năm em phát hiện ra nó rồi
Gia đình khi biết đã khóc rất nhiều, thứ khiến họ buồn hơn là không khuyên ngăn được con gái
Vậy nên đã để một người bạn đến ở chung với em
Ban đầu có khó chịu vì bị giám sát nhưng giờ cũng thôi
Haruki Shizu
Nếu như tao c.h.ết sớm hơn dự kiến thì nhớ tìm di chúc tao để lại...
Haruki Shizu
Cũng chả bao nhiêu nhưng phải đưa tận tay cho gia đình tao....nha
nhân vật phụ
Im mồm!! Ai cho mày nói vậy hả?!
nhân vật phụ
/Khóc bù lù bù loa/
Haruki Shizu
Chỉ là...tao thấy mình sắp đến giới hạn rồi
nhân vật phụ
Sẽ chẳng có việc ấy đâu!!
nhân vật phụ
Mày mới bị có một năm thôi!
Haruki Shizu
Ừm...mong vậy
Cầm lấy chai nước thánh, vảy nước hết căn phòng, vảy cả lên người
Em đã bất lực lắm rồi, nếu được thì thà thành người thực vật cho xong
Nằm im lặng, không nghĩ vu vơ ,em ngủ lúc nào không hay
Haruki Shizu
/Co rúm người lại/
Người em như bị thiêu đốt, da thịt nóng rát, họng khô khốc khó thở
Bóng dáng của hai người nào đó đang đứng phía trước, em cầu cứu họ nhưng lại chẳng nghe
Trong vô vọng em muốn gọi ai đó cầu cứu, nhịp thở trở nên khó khăn
Em không nói được! Họng em khó thở quá!! Người em đau lắm, chỉ biết co người lại rồi ngất lịm đi
nhân vật phụ
Tối qua mày ngủ..../mở cửa/
nhân vật phụ
/Đứng bất động/
nhân vật phụ
Ê!?Mày còn ý thức không /vội gọi cấp cứu/
Đã sớm quen với việc gọi cấp cứu cho em rồi, nhưng không lần nào thôi lo lắng
Hôm qua là ngã xuống đất bất động trên ban công, nay lại thấy em nằm bất động dưới sàn nhà lạnh buốt bên cạnh chiếc giường nhung ấm áp
Gọi mãi chẳng thấy thưa, khi cấp cứu đến mới nhận ra người em cũng đã lạnh rồi
Chợt nghĩ về câu nói hôm qua
"Tao thấy mình sắp đến giới hạn rồi"
nhân vật phụ
Thì ra là vậy sao?....
Ngày ấy là một ngày tuyết rơi đầu mùa
Khi bác sĩ thông báo em đã đi thì tuyết bắt đầu rơi
Em m.ất mà không có một ai trong gia đình bên cạnh
Em đi ở nơi đất khách quê người vào một ngày lạnh giá
Em mang theo thân thể còn lạnh hơn cả bầu trời nước Nga mà héo mòn
Comments