Chương 2: Mang roi chịu đòn

Hàng Châu so với sáu năm trước đã ít nhiều thay đổi, phố vắng năm nào đã trở thành nơi xe cộ tấp nập ngược xuôi.

Đường Tố Nhiên yêu cầu dừng xe ở ngoại thành. Cô mua một bó hoa tường vi màu trắng, loài hoa mà Trường An thích nhất.

Hôm nay là chủ nhật, người đến nghĩa trang rất đông. Đường Tố Nhiên mất khá nhiều thời gian mới tìm thấy mộ của Trường An. Nơi con bé an nghỉ nằm khiêm nhường một chỗ, nhưng có đủ hoa cỏ, giản dị mà yên lành, giống như phong cách khi còn sống.

- Trường An... - Đường Tố Nhiên khẽ gọi một tiếng. Chỉ có tiếng gió khẽ khàng mà thê lương đáp lại. Sẽ không còn ai tinh nghịch nhảy lên lưng cô, luôn miệng gọi một tiếng chị dâu nữa.

Người sống và người chết chỉ còn nhớ về nhau trong niệm tưởng, mà những người còn sống nhớ về nhau, có lẽ đã mang theo hận thù suốt cả cuộc đời này rồi.

Cô đặt hoa lên mộ của Trường An, sau đó lấy ba nén hương đặt cạnh mộ, muốn châm lên. Nhưng vừa cầm được cây hương, tay cô đã bị bẻ ngoặt đi.

Ba nén hương rơi trên mặt đất, còn bị giẫm chân lên, tan nát cùng với những cánh tường vi trắng muốt.

- Nhìn xa còn tưởng là ai, hóa ra là cô. Cô còn muốn đến đây làm ô uế nơi yên nghỉ của Trường An sao?

- Mẹ...- Đường Tố Nhiên bật lên một tiếng theo bản năng.

Chát.

Tiếng mẹ bị nghẹn lại sau một âm thanh chát chúa. Cô lảo đảo lùi về sau, ôm một bên má đau rát nhìn người trước mặt. Bà là Cố Thanh Dung, mẹ của Lục Nghiêm và Trường An, cũng là mẹ chồng của Đường Tố Nghiên.

- Cô gọi ai là mẹ? Lương tâm của cô bị chó tha rồi hả? Cô giết chết con gái tôi, phản bội con trai tôi, mèo mả gà đồng đẻ ra thứ nghiệt súc chết yểu, mà giờ lại dám gọi tôi là mẹ? Sao người chết không phải là cô? Tại sao người chết không phải là cô hả?

Bà Thẩm vừa rít gào như người điên, vừa cào cấu vào người Đường Tố Nhiên, nhưng cô không hề phản kháng, để mặc cho bà mắng chửi.

- Cô trả lại con gái cho tôi, trả con trai cho tôi. Trả chúng nó cho tôi! Đường Tố Nhiên! Cô thân phận thấp hèn, tôi đồng ý để cô lấy A Nghiêm, để con gái tôi đi theo cô. Rồi chúng tôi được cái gì? Tại sao cô không đâm đầu vào xe chết đi? Tại sao?

- Giờ cô đến đây để khóc nó, cô muốn khiến nó tức chết không được siêu thoát nữa hả? Đồ súc sinh.

Cộp.

Bà Cố Thanh Dung đẩy mạnh, khiến Đường Tố Nhiên ngã đập đầu vào mộ của Trường An, nhìn xa giống như cô đang quỳ xuống dập đầu tạ lỗi với cô ấy vậy.

Nếu có thể chết đi rồi mang em ấy về cho mẹ... cho dì Dung thì tốt quá. Cô cắn môi, nuốt lấy mấy giọt nước mắt mằn mặn.

Bà Cố Thanh Dung vừa tựa vào thành mộ của con gái khóc nấc lên. Đã sáu năm rồi, cái chết thảm khốc của con gái như cơn ác mộng cứ bám lấy bà. Bà đưa tay lau phần bụi bẩn trên di ảnh của Trường An, vừa cười vừa mếu.

Con bé xinh đẹp thế này... mà lại chết không toàn thây dưới bánh xe của chị dâu mình.

- Tố Nhiên à.- Bà gọi một tiếng, dịu dàng như những ngày cô còn bé.

- Dạ...

- Cô muốn thắp hương cho con bé đúng không?

- ... Vâng. Con muốn thắp hương cho Trường An...

Giọng của Bà Thẩm vẫn lạnh tanh:

Vậy cô quỳ đi, thắp hương cho nó, đừng đứng dậy.

Đường Tố Nhiên còn chưa hiểu sao, Bà Thẩm đã đứng dậy. Trên mộ của Trường An có một cây hoa hồng, bà nhanh nhẹn bẻ một cành. Cả cành cây với ba bông hoa trắng muốt đập thẳng vào lưng của cô.

Gai đâm vào thịt, ngay lập tức chảy máu.

Người xung quanh thấy đây không phải cãi cọ thông thường, vội chạy đến can ngăn. Nhưng Bà Thẩm vẫn không buông tay.

- Các người tránh ra. Chính nó đã giết chết con gái tôi. Giờ nó sống, con gái tôi chết rồi.

Bà lại quay sang Đường Tố Nhiên, cười gằn:

- Cô thấy mấy roi này, cô có đáng phải chịu không?

Đường Tố Nhiên nuốt cơn tanh ở cổ họng xuống, cắn răng nói:

Đáng.

- Vậy thắp hương cho nó đi.

Đường Tố Nhiên run run lấy ba cây hương khác, nhưng lần này dây hoa hồng lại đập thẳng vào tay cô. Ba bông hoa trắng rụng tơi tả, đụng vào má cô rồi tan ra khi đã nhuộm màu máu. Cô không buông tay, vẫn tiếp tục kiên trì thắp hương cho Trường An. Lửa cháy rồi tắt, roi hoa vẫn chan chát giáng trên lưng cô. Người xung quanh không ai dám can ngăn nữa.

- Trường An, chúc mừng sinh nhật em... Đường Tố Nhiên không thở ra hơi sau khi cho người đã khuất một cái đã dập đầu. Mà Bà Thẩm thấy cô đã thắp hương xong thì gần như đã mất hết lí trí. Bà vung roi lên cao.

Nếu roi này đánh xuống sẽ quật thẳng vào mặt cô.

- Nam Thành? - Bà Cố Thanh Dung bất đắc dĩ ngừng tay.

Cơn đau không đến theo dự kiến, Đường Tố Nhiên vừa mở mắt ra đã thấy người đứng tránh trước mặt mình. Anh đỡ lấy dây hoa hồng bằng tay không. Trên tay anh máu bắt đầu rỉ ra.

Gai hoa hồng không để lại vết thương lớn, nhưng đau đến thấu tim.

- Cố Nam Thành?

Cô gượng đứng dậy, nắm lấy tay anh:

Anh có sao không? Sao... sao anh...

Cố Nam Thành không đáp lời, chỉ nhìn về phía của bà Cố Thanh Dung:

- Chuyện của Trường An, cô Đường cũng đã chịu án bảy năm rồi.

- Chưa đủ. - Bà lớn tiếng, nhưng đối diện với người cháu đã từng vào quân đội, khí thế cũng càng ngày càng nhỏ.

Cố Nam Thành đẩy Đường Tố Nhiên về phía sau, gần như che khuất người cô:

- Quyết định của tòa án đã thi hành xong nghĩa là cô Đường đã phải chịu hậu quả của mình rồi. Cô nên nhớ nhà họ Cố toàn là quân nhân, mặc dù ông nội sau này muốn con cháu trong nhà làm những ngành nghề khác, nhưng vẫn là dòng dõi quân nhân. Biết pháp phạm pháp không phải phong thái nhà họ Cố.

Bà Cố Thanh Dung nắm chặt tay, bắn ánh mắt căm thù về phải Đường Tố Nhiên, sau đó cười khẩy:

- Coi như hôm nay tôi tha cho cô. Sau này cô ở Hàng Châu phải chịu những gì, đấy là quả báo của cô. Đừng trách tôi không nói trước.

Bà vừa nói xong đã ném cành hồng xuống đất rồi quay lưng đi, để lại Cố Nam Thành và Đường Tố Nhiên giữa gió lạnh.

Khi hạt mưa đầu tiên rơi xuống, cô đã ngất đi không rõ bất cứ điều gì nữa.

Hot

Comments

An Bình

An Bình

thương Tố Nhiên quá.

2022-08-19

0

Thu Hoàng

Thu Hoàng

hay quá

2022-08-09

0

Hoàng

Hoàng

ghét bà Thanh Dung thô lỗ nhưng do bà thương con thôi

2022-08-03

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Ác mộng đêm mưa
2 Chương 2: Mang roi chịu đòn
3 Chương 3: Một đứa trẻ có đôi mắt giống cô
4 Chương 4: Gặp lại người đã từng yêu
5 Chương 5: Đứa trẻ của cô
6 Chương 6: Đứa trẻ bị đánh cắp
7 Chương 7: Nhập viện
8 Chương 8: Bác sĩ tâm lý
9 Chương 9: Làm bố cũng có thể kể chuyện cổ tích
10 Chương 10: Vào đồn cảnh sát
11 Chương 11: Bảo lãnh
12 Chương 12: Tài năng trấn áp (1)
13 Chương 13: Tài năng trấn áp (2)
14 Chương 14: Nhận ra
15 Chương 15: Sự ghen tị của đàn bà
16 Chương 16: Chị em gặp mặt
17 Chương 17: Âm mưu hãm hại
18 Chương 18: Cưỡng hiếp
19 Chương 19: Những mảnh kí ức vỡ vụn
20 Chương 20: Cố Minh Triết mất tích
21 Chương 21: Tìm Cố Minh Triết
22 Chương 22: Tìm Cố Minh Triết. (2)
23 Chương 23: Tìm Cố Minh Triết (3)
24 Chương 24: Sống chết như đường tơ...
25 Chương 25: Nhìn thấu tấc lòng yêu thương
26 Chương 26: Lòng này gửi sóng
27 Chương 27: Âm mưu của kẻ đứng sau
28 Chương 28: Buông tha cho nhau
29 Chương 29: Tai nạn ngoài ý muốn
30 Chương 30: Về nhà họ Cố
31 Chương 31: Cố Nam Thành nghi ngờ
32 Chương 32: Bà nội
33 Chương 33: Chị có thể buông tha cho em không?
34 Chương 34: Thề độc
35 Chương 35: Thề độc (2)
36 Chương 36: Lục Nghiêm xuất hiện
37 Chương 37: Chúng ta bắt đầu lại được không?
38 Chương 38: Đề nghị ly hôn
39 Chương 39: Bắt đầu lại từ đầu
40 Chương 40: Người đàm phán
41 Chương 41: Gia đình chính khách
42 Chương 42: Sự thật về Phạm Tú Vân
43 Chương 43: Chị rất giống cô ấy
44 Chương 44: Ai là anh?
45 Chương 45: Bố dạy con đánh trận
46 Chương 46: Trở mặt thành thù (18+)
47 Chương 47: Tôi đồng ý với yêu cầu của anh
48 Chương thông báo
49 Chương 48: Gặp lại người quen cũ
50 Chương 49: Âm dương cách biệt
51 Chương 50: Dứt tình rồi mới lại sinh tình
52 Chương 51: Lở tuyết
53 Chương 52: Tỏ tình
54 Chương 53: Nỗi lòng khó giấu
55 Chương 54: Cầu nguyện
56 Chương 55: Chẳng muốn liên quan
57 Chương 56: Kiểm chứng
58 Chương 57: Thân bại danh liệt
59 Chương 58: Thân bại danh liệt (2)
60 Chương 59: Thân bại danh liệt (3)
61 Chương 60: Nhớ ra?
62 Chương 61: Kết hôn
63 Chương 62: Giết người
64 Chương 63: Thời niên thiếu như giấc mộng
65 Chương 64: Không thể buông tay
66 Chương 65: Tình trong như đã
67 lNgoaij truyện
Chapter

Updated 67 Episodes

1
Chương 1: Ác mộng đêm mưa
2
Chương 2: Mang roi chịu đòn
3
Chương 3: Một đứa trẻ có đôi mắt giống cô
4
Chương 4: Gặp lại người đã từng yêu
5
Chương 5: Đứa trẻ của cô
6
Chương 6: Đứa trẻ bị đánh cắp
7
Chương 7: Nhập viện
8
Chương 8: Bác sĩ tâm lý
9
Chương 9: Làm bố cũng có thể kể chuyện cổ tích
10
Chương 10: Vào đồn cảnh sát
11
Chương 11: Bảo lãnh
12
Chương 12: Tài năng trấn áp (1)
13
Chương 13: Tài năng trấn áp (2)
14
Chương 14: Nhận ra
15
Chương 15: Sự ghen tị của đàn bà
16
Chương 16: Chị em gặp mặt
17
Chương 17: Âm mưu hãm hại
18
Chương 18: Cưỡng hiếp
19
Chương 19: Những mảnh kí ức vỡ vụn
20
Chương 20: Cố Minh Triết mất tích
21
Chương 21: Tìm Cố Minh Triết
22
Chương 22: Tìm Cố Minh Triết. (2)
23
Chương 23: Tìm Cố Minh Triết (3)
24
Chương 24: Sống chết như đường tơ...
25
Chương 25: Nhìn thấu tấc lòng yêu thương
26
Chương 26: Lòng này gửi sóng
27
Chương 27: Âm mưu của kẻ đứng sau
28
Chương 28: Buông tha cho nhau
29
Chương 29: Tai nạn ngoài ý muốn
30
Chương 30: Về nhà họ Cố
31
Chương 31: Cố Nam Thành nghi ngờ
32
Chương 32: Bà nội
33
Chương 33: Chị có thể buông tha cho em không?
34
Chương 34: Thề độc
35
Chương 35: Thề độc (2)
36
Chương 36: Lục Nghiêm xuất hiện
37
Chương 37: Chúng ta bắt đầu lại được không?
38
Chương 38: Đề nghị ly hôn
39
Chương 39: Bắt đầu lại từ đầu
40
Chương 40: Người đàm phán
41
Chương 41: Gia đình chính khách
42
Chương 42: Sự thật về Phạm Tú Vân
43
Chương 43: Chị rất giống cô ấy
44
Chương 44: Ai là anh?
45
Chương 45: Bố dạy con đánh trận
46
Chương 46: Trở mặt thành thù (18+)
47
Chương 47: Tôi đồng ý với yêu cầu của anh
48
Chương thông báo
49
Chương 48: Gặp lại người quen cũ
50
Chương 49: Âm dương cách biệt
51
Chương 50: Dứt tình rồi mới lại sinh tình
52
Chương 51: Lở tuyết
53
Chương 52: Tỏ tình
54
Chương 53: Nỗi lòng khó giấu
55
Chương 54: Cầu nguyện
56
Chương 55: Chẳng muốn liên quan
57
Chương 56: Kiểm chứng
58
Chương 57: Thân bại danh liệt
59
Chương 58: Thân bại danh liệt (2)
60
Chương 59: Thân bại danh liệt (3)
61
Chương 60: Nhớ ra?
62
Chương 61: Kết hôn
63
Chương 62: Giết người
64
Chương 63: Thời niên thiếu như giấc mộng
65
Chương 64: Không thể buông tay
66
Chương 65: Tình trong như đã
67
lNgoaij truyện

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play