( Văn Hiên ) Tổng Tài Cưng Chiều Vợ Yêu
Quá Khứ
Khi ra ngoài, Đinh Trình Hâm và Lưu lão gia chạy đến.
Đinh Trình Hâm - anh TAH
Tiểu Hiên, em bị sao vậy?
Lưu lão gia
Con không sao chứ?
Lưu lão gia
Đã xảy ra chuyện gì?
Tống Á Hiên - cậu
Con không sao hết.
Tống Á Hiên - cậu
💭Mình vốn dĩ chỉ muốn đóng giả thành nạn nhân trong chuyện này, để bọn đã bắt nạt mình phải trả giá.
Tống Á Hiên - cậu
💭Nhưng hình như...chuyện này đi quá xa rồi.
Lưu Diệu Văn - anh
Ba, con muốn đưa Á Hiên về nhà trước.
Lưu lão gia
/ cười / Ừm...con đi đi.
Trong lúc Đinh Trình Hâm vẫn chưa biết được chuyện gì thì Lưu Diệu Văn đã đưa Tống Á Hiên đi.
Đinh Trình Hâm - anh TAH
/ nhìn ông / Lưu lão gia...em trai tôi...
Lưu lão gia
Cậu không cần lo lắng, Diệu Văn sẽ chăm sóc thằng bé thật tốt.
Đinh Trình Hâm - anh TAH
/ hơi khó xử / 💭Sao mình có thể yên tâm giao Á Hiên cho người khác được chứ?!
Lưu lão gia biết Trình Hâm vẫn chưa tin.
Lưu lão gia
Không sao, ngày mai thằng Văn sẽ đưa Á Hiên về Tống gia an toàn, mà không chừng còn có tin vui ấy chứ?
Diệu Văn đích thân lái xe đưa cậu về.
Tống Á Hiên - cậu
Anh đưa tôi đi đâu vậy?
Tống Á Hiên - cậu
Đây đâu phải đường về nhà tôi?
Lưu Diệu Văn - anh
Là đường về nhà tôi, tôi muốn tự tay chăm sóc em, không muốn ai khác động vào em.
Tống Á Hiên - cậu
Nhưng chúng ta chỉ vừa gặp nhau...
Tống Á Hiên - cậu
Anh không thể...
Lưu Diệu Văn - anh
/ cắt lời / Đừng nhưng nhị nữa.
Tống Á Hiên - cậu
💭Anh ta thật kì quái.
Tại biệt thự riêng của anh.
Anh bế cậu đi vào nhà trong sự ngạc nhiên của những người giúp việc.
Từ trước đến nay anh chưa từng đưa thẳng ai về nhà như vậy.
Lưu Diệu Văn - anh
/ đi đến phòng, đặt cậu ngồi lên giường /
Tống Á Hiên - cậu
Anh...định làm gì vậy?
Lưu Diệu Văn - anh
Từ từ em sẽ biết.
Anh từ trong phòng tắm bước ra, trên tay cầm một cái khăn ướt.
Lưu Diệu Văn - anh
/ ngồi xuống cạnh cậu, lau mặt giúp cậu /
Tống Á Hiên - cậu
/ xoay mặt đi / Tôi...tôi tự làm được.
Lưu Diệu Văn - anh
/ nhẹ nhàng lau / Để tôi.
Lau xong, anh đứng dậy nhưng cậu lại nắm nhẹ vạt áo anh.
Lưu Diệu Văn - anh
Sao vậy?
Tống Á Hiên - cậu
Sao anh lại tốt với tôi như thế?
Lưu Diệu Văn - anh
/ lại ngồi xuống, nhìn thẳng vào mắt cậu /
Lưu Diệu Văn - anh
Em thật sự không nhớ ra tôi sao?
Tống Á Hiên - cậu
Thì anh là Lưu Diệu Văn, chúng ta là lần đầu gặp nhau.
Lưu Diệu Văn - anh
/ gương mặt thoáng hiện lên vẻ không vui /
Lưu Diệu Văn - anh
/ giọng trách móc / Em đúng là vô tâm!
Tống Á Hiên - cậu
/ khẽ nhíu mày / Tôi...vô tâm sao?
Tống Á Hiên - cậu
Sao anh nói vậy?
Tống Á Hiên - cậu
Tôi không hiểu gì hết.
Lưu Diệu Văn - anh
Năm em 14 tuổi, em cùng ba em, anh em đến nhà ba tôi.
Lưu Diệu Văn - anh
Đó mới là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, đã nhớ ra chưa?
Tống Á Hiên - cậu
/ lục lại trong bộ não mình / 💭Hình như là có đó.
Tống Á Hiên - cậu
/ ngạc nhiên / Vậy anh chính là...người năm đó...
Lưu Diệu Văn - anh
Sau đó tôi nghe tin em đi du học.
Lưu Diệu Văn - anh
Em có biết tôi rất buồn không?
Lưu Diệu Văn - anh
Tôi đợi em đã rất lâu rồi.
~~Hồi tưởng lại quá khứ~~
Lần đó, Tống Á Hiên cùng anh và ba của cậu đến thăm nhà một người (thăm Lưu lão gia). Cậu chạy lung tung để chơi, chạy ra khung viên phía sau, cậu gặp được một chàng thiếu niên đang nhắm mắt ngủ trên đám cỏ xanh ngát.
Cậu đi nhè nhẹ đến gần anh, cúi xuống để nhìn rõ hơn gương mặt tuấn tú kia (lúc này Tống Á Hiên 14 tuổi, Lưu Diệu Văn 18 tuổi).
Lưu Diệu Văn đột nhiên mở mắt ra, nhìn thẳng vào đôi mắt màu nâu tuyệt đẹp của thiểu niên bên trên.
Tống Á Hiên giật mình ngã ra đằng sau. Nhưng anh đã bật dậy kịp thời và đỡ lấy cậu. Anh kéo tay cậu, cậu mất đà nên ngã thẳng vào lòng anh.
Tống Á Hiên - 14 tuổi
/ ngây ngô ôm anh chặt hơn / Thật ấm nha.
Lưu Diệu Văn - 18 tuổi
/ ân cần nhìn cậu, nâng nhẹ cằm cậu lên / Cậu bé, em tên là gì?
Lưu Diệu Văn - 18 tuổi
Làm gì ở đây?
Tống Á Hiên - 14 tuổi
/ chớp chớp mắt / Tống Á Hiên.
Tống Á Hiên - 14 tuổi
/ buông anh ra, ngồi ngay ngắn lại / Em cùng ba và anh đến đây thăm hỏi Lưu lão gia.
Tống Á Hiên - 14 tuổi
Anh tên là gì á?
Lưu Diệu Văn - 18 tuổi
💭Ôi, trông em ấy thật đáng yêu, cái má bánh bao mịn màng hồng hào.
Lưu Diệu Văn - 18 tuổi
💭Mình thật sự đang muốn phạm tội.
Lưu Diệu Văn - 18 tuổi
Anh tên là Diệu Văn.
Lưu Diệu Văn - 18 tuổi
Chúng ta làm bạn nhé?
Tống Á Hiên - 14 tuổi
/ cười tươi / Dạ được!
Hai người mải mê chơi đến chiều. Đến lúc cậu phải về nhà rồi.
Lưu Diệu Văn - 18 tuổi
/ nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cậu / Anh thích em lắm, em có thích anh không?
Tống Á Hiên - 14 tuổi
Dạ có, Hiên thích chơi với anh lắm.
Lưu Diệu Văn - 18 tuổi
Vậy sau này khi em lớn, nhất định phải lấy anh làm chồng, chịu không?
Tống Á Hiên - 14 tuổi
/ nghiêng đầu / Vợ...chồng hả?
Lưu Diệu Văn - 18 tuổi
/ cười / Phải.
Tống Á Hiên - 14 tuổi
/ vui vẻ gật đầu / Dạ được, làm vợ chồng!
Lưu Diệu Văn - 18 tuổi
/ cười hài lòng /
Comments
Bồ A Trình mãi thoaiii😘💗😍
bác làm z con phái lắm bác bíc kh:)
2022-12-31
5
Sứ giả thằn lằn ✨
Thấy hông thấy hông ngừi ta cũng có cốt truyện tổng tài lạnk lùng đó nhoe hơi pị nguy hiểm cẩn thậng đuy đừng có dành Hiên
2022-09-03
7
ta là bẹn của quý phi
bình tình anh ê
2022-08-24
2