Chapter 3.

Mở cửa!
Rầm! Rầm! Rầm!
Nguyễn Việt Anh
Nguyễn Việt Anh
Tới...tới rồi /hoảng/
Vũ Ngọc Hạ
Vũ Ngọc Hạ
Anh im coi!
Vũ Ngọc Hạ
Vũ Ngọc Hạ
Sợ sệt gì không biết?
Vũ Ngọc Hạ
Vũ Ngọc Hạ
Mày đưa ảnh xuống dưới đó đi, Long mày gom đồ đi theo nó đi, tao ra nói phải trái dới tụi ôn dịch đó
Vương Thành Long
Vương Thành Long
Coi chừng nó bắn mày lòi phèo
Vũ Ngọc Hạ
Vũ Ngọc Hạ
Ta hiện hồn dìa kéo dò nó
Y bực mình đi về phía cửa chính, cậu bế anh, hắn gom đống d.cụ y tế rồi đi theo cậu
Nguyễn Việt Anh
Nguyễn Việt Anh
Sao các người....
Vũ Tuấn Huy
Vũ Tuấn Huy
Anh chỉ việc nằm yên thôi, ngoan nào
Nghe cậu nói câu ngoan nào mà anh đỏ mặt
Nguyễn Việt Anh
Nguyễn Việt Anh
Nhưng mà tụi nó
Vũ Tuấn Huy
Vũ Tuấn Huy
Không thể tìm ra đầu, anh Long mở cửa
Cả 3 đã ra sân sau, hắn khom người kéo cánh cửa sắt lên một cách khó khăn, cánh cửa được phủ lên 1 lớp cỏ nhân tạo
Cậu bế anh đi xuống, hắn theo sau rồi đóng chặc cửa, bên dưới là cầu thang, đi xuống một đoạn ngắn là tới căn hầm đầy đủ tiện nghi
Cả ba vừa bước vào hầm thì đèn tự động bật lên, ở đây như một căn nhà thu nhỏ, anh không giấu nổi sự ngạc nhiên
Nguyễn Việt Anh
Nguyễn Việt Anh
Thật không thể tin...
Vũ Tuấn Huy
Vũ Tuấn Huy
Mất cả năm trời để hoàn thành nó đó anh
Cậu đặt anh xuống giường, hắn để hộp y tế lên bàn rồi quay lưng
Vương Thành Long
Vương Thành Long
Đi lên đây
Vũ Tuấn Huy
Vũ Tuấn Huy
Ừm, anh lên xem chị hai em sao rồi
Vương Thành Long
Vương Thành Long
Chắc đang nằm thoi thóp
Nguyễn Việt Anh
Nguyễn Việt Anh
Khoan đã, nếu giờ cậu đi lên thì
Vương Thành Long
Vương Thành Long
Anh không cần lo, ở đây có 2 lối đi
Quay lại chỗ y
Vũ Ngọc Hạ
Vũ Ngọc Hạ
Đám bất lịch sự
Y mở cửa
Vũ Ngọc Hạ
Vũ Ngọc Hạ
Ôi trời
Y hốt hoảng vì trước mặt mình là một gã đàn ông to cao
Vũ Thanh
Vũ Thanh
Xin lỗi vì đã làm phiền em
Vũ Ngọc Hạ
Vũ Ngọc Hạ
Ngộ ha?
Vũ Thanh
Vũ Thanh
?
Vũ Ngọc Hạ
Vũ Ngọc Hạ
Nhìn đây nè cha nội, mở con mắt lên mà nhìn, dảnh lỗ tai lên mà nghe nè
Y tức giận đập đập vào cái chuông cửa, tiếng chuông vang lên
Vũ Ngọc Hạ
Vũ Ngọc Hạ
Thấy sao?
Vũ Thanh
Vũ Thanh
...
Vũ Ngọc Hạ
Vũ Ngọc Hạ
Nhìn là biết người thành phố rồi, thành phố dì mà bất lịch sự vậy?
Vũ Thanh
Vũ Thanh
À...Tôi xin lỗi, chúng tôi đang vội tìm người
Vũ Thanh
Vũ Thanh
Xin lỗi em
Vũ Ngọc Hạ
Vũ Ngọc Hạ
Chắc người đó quan trọng lắm ha
Vũ Thanh
Vũ Thanh
Ừm phải vậy nên nếu em...
Y cắt ngang lời gã
Vũ Ngọc Hạ
Vũ Ngọc Hạ
Quan trọng tới mức khiến ngài đây vứt bỏ cái lịch sự mà
Vũ Ngọc Hạ
Vũ Ngọc Hạ
Người đó không có ở đây đ...
Gã không chờ y nói hết câu mà đưa tay bố cổ y, gã ép y vào tường
Vũ Thanh
Vũ Thanh
Tôi không ngại giết phụ nữ người già và trẻ nhỏ
Vũ Ngọc Hạ
Vũ Ngọc Hạ
Nhưng mà...tao...be...đê
Gã chuẩn bị bẻ cổ y thì 1 bàn tay đặt lên cánh tay gã
Vương Thành Long
Vương Thành Long
Thả tay anh ra đi, anh định bóp chết nó à?
Vương Thành Long
Vương Thành Long
Tâm thần nó không được bình thường
Gã nhíu mày thả tay
Vũ Ngọc Hạ
Vũ Ngọc Hạ
Ặc ặc, xém xíu là được gặp mẹ iu rồi
Vương Thành Long
Vương Thành Long
Tôi nghe nói anh đang tìm người
Vũ Thanh
Vũ Thanh
Vương Thành Long
Vương Thành Long
Người đó chắc phạm tội nghiêm trọng lắm ha?
Vũ Thanh
Vũ Thanh
Ừ, hắn cướp tiền của tôi rồi bỏ trốn
Vũ Thanh
Vũ Thanh
Phiền cô cậu tránh ra cho tôi kiểm tra nhà
...:Anh lớn
Lúc này 1 đám vest đen chạy lại
...: Không tìm thấy anh ơi
🗣Ơ, cái con xấc xược hồi nãy nè
Y không quan tâm mà bỏ đi vào nhà, hắn cũng vậy
Vương Thành Long
Vương Thành Long
Mời anh xét
Vũ Thanh
Vũ Thanh
Tụi mày mau vào kiểm
Gã nhìn theo bóng lưng hắn, gã giáng mắt lên gáy và cổ hắn
Vũ Thanh
Vũ Thanh
" Nuột "

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play