[Mạt Thế] Đêm Lửa Tàn - Angoc
Khu vực F: Chương 3: Mờ mịt
Theo chân Lâm Ngọc, Tĩnh An đến một căn nhà nhỏ khá gần.
Lâm Ngọc
Cô có thể cởi áo quần ra không?
Dạ Tĩnh An
* Từ từ cởi bộ đồ dơ dấy trên người ra trừ phần đồ lót bên trong *
Lâm Ngọc
* Kinh ngạc thốt *
Lâm Ngọc
Cô trắng thật đấy, còn có dáng thật tốt.
Lâm Ngọc
Cô có thể vào bên trong tắm một chút.
Lâm Ngọc
Đồ mới tôi để bên ngoài.
Lâm Ngọc
* Quay người đi *
Bên ngoài cửa vang lên tiếng của Sùng Hạo.
Lâm Ngọc
Không có việc gì.
Dạ Tĩnh An
* Bước chân vào nhà tắm nhỏ *
Dòng nước lạnh lẽo phả lên mặt Tĩnh An.
Phải sống sót! Phải sống sót!
Phải sống sót mới có thể…
Dòng máu từ phần đầu bắt đầu nứt ra chảy xuống mặt đất.
Nó đã thành công cơ mà! Nó đã thành công!!!
Dạ Tĩnh An
/ Nó là gì…sinh vật kia và cả người đàn ông điên cuồng đó. /
Dạ Tĩnh An
/ Mình muốn nhớ đến ký ức với Cừ Dục… /
Dạ Tĩnh An
/ Mình không thể nhớ rõ được gương mặt anh ấy… /
Dạ Tĩnh An
* Mắt hơi cay cay *
Tĩnh An tắm xong, liền lấy chiếc máy xấy nhẹ trên tóc.
Lâm Ngọc
Vết thương trên đầu cô chưa lành sao có thể gội đầu?!
Lâm Ngọc
* Cầm lấy máy xấy *
Lâm Ngọc
Hãy mặc quần áo vào, tôi sẽ giúp cô xử lý. Tôi biết đầu dơ sẽ rất khó chịu nhưng nếu mất máu nhiều như vậy cô sẽ chết đó!
Lâm Ngọc
Cô đừng quá đau lòng, đội trưởng Sùng Hạo có thể nay mai sẽ đi tuần tra xa một chút để tham dò đoàn của cô.
Dạ Tĩnh An
* Nhìn Lâm Ngọc *
Lâm Ngọc
Tôi biết việc mất đồng đội là điều không ai muốn cả.
Lâm Ngọc
Hơn nữa là gia đình…
Lâm Ngọc giúp Tĩnh An khô tóc, nhưng không thể hoàn toàn vì máu cứ liên tục chảy ra từ vết thương nên cô mau chóng băng bó lại để cầm máu.
Lâm Ngọc
Vết thương có thể một tuần mới lành, hãy nhớ chăm sóc mình nhé.
Lâm Ngọc
Không có gì, tối nay cô đến chỗ tôi ngủ. Sáng mai đội trưởng Sùng sẽ gặp cô làm việc tiếp theo.
Lâm Ngọc
Cô thật là cô gái xinh đẹp đó.
Dạ Tĩnh An
* Hơi kinh ngạc *
Nơi ở Lâm Ngọc cũng chỉ là căn phòng đơn giản gồm giường, tủ đồ và phòng vệ sinh nhỏ.
Lâm Ngọc
Giường hơi nhỏ nhưng vừa đủ cho hai người, cô không chê chứ?
Lâm Ngọc
Nhìn cô tôi đoán cô ở gần trung tâm khu vực đấy, có phải vậy không?
Lâm Ngọc
Nếu cô mệt thì cứ nghỉ đi, tôi còn phải có việc để làm.
Lâm Ngọc
* Đóng cửa lại *
Dạ Tĩnh An
* Nằm trên giường, mệt mỏi nhắm mắt *
Cô có rất nhiều việc phải làm nên sức khoẻ là trên hết, vẫn là nên ngủ đề lấy lại sức.
Hôm sau cô lại gặp Sùng Hạo cùng Tiếu Phong.
Sùng Hạo
Cô nghỉ ngơi tốt chứ?
Dạ Tĩnh An
Rất tốt, cảm ơn anh.
Dạ Tĩnh An
Muốn tìm một người.
Tiếu Phong
Ở đây không có ai tên như vậy cả.
Dạ Tĩnh An
* Gật đầu, dường như cô có thể lường trước được việc này *
Sùng Hạo
Cô có muốn trở về nhà chứ?
Dạ Tĩnh An
Tôi…muốn đi tìm người ấy.
Sùng Hạo cùng Tiếu Phong rơi vào trầm mặc, bọn họ đều biết nhiều người luôn muốn đi tìm người yêu hay chồng của mình trong thời thế loạn lạc như thế này. Việc lạc mất nhau là điều rất dễ gặp phải nhưng việc tìm thấy nhau…thật sự là một điều khó có thể làm được.
Tiếu Phong
Cô có thể cho tôi thêm thông tin.
Dạ Tĩnh An
* Trái tim như thắt lại *
Cô không nhớ, không nhớ bất cứ điều gì về người đó.
Ngay cả nét mặt hay bất cứ thứ gì ngoài tên anh.
Sùng Hạo
Cô có vẻ đói bụng nhỉ? Chúng ta đi ăn chút gì đi đã.
Sùng Hạo
* Nhìn Tiếu Phong *
Tiếu Phong
Đi ăn chút gì đi nhé!
Dạ Tĩnh An
* Nhìn hai người *
Dạ Tĩnh An
Tôi…có chuyện muốn nói…
Tiếu Phong
Chúng ta có thể nói chuyện sau khi—
Comments
Hải Miên:-👾👻
aaa mới dậy là vô xem liền hehe
2022-08-08
1