Chương 2

Lữ Tuyết Đan từ từ ngồi dậy, máu từ phần đầu cùng máu mũi chảy đầy mặt cô, nhuộm đỏ cả cổ áo đồng phục trắng tinh.
Cả người toàn mùi máu tanh hòa vào mùi nước giặt rẻ lau bảng hôi hám.
Cô lững thững bước đến bồn rửa mắt, xả nước ra mắt đầu lau sạch mặt, rửa sạch máu dính trên mặt.
Sau đó rút khăn giấy trong hộp khăn giấy của nhà vệ sinh lau đi số máu còn đang rỉ ra từ vết thương trên đầu.
Lữ Tuyết Đan
Lữ Tuyết Đan
*Lũ này ngày càng dã man.*
Lữ Tuyết Đan
Lữ Tuyết Đan
*Nhớ hồi lớp 10, chúng còn định đẩy mình từ cửa sổ lớp học tầng 6 xuống.*
Lữ Tuyết Đan
Lữ Tuyết Đan
*Nếu không phải nhờ mẹ tới trường gặp cô giáo chủ nhiệm kịp lúc...*
Lữ Tuyết Đan
Lữ Tuyết Đan
*Thì có lẽ mình đã chết lâu rồi...*
Xong xuôi mọi chuyện như thói quen, Lữ Tuyết Đan ra khỏi nhà vệ sinh, nặng nề lê cơ thể đau đớn trên hành lang.
Ai cũng nhìn cô, nhưng họ chẳng có ý đi lên ngỏ ý đưa cô đến phòng ý tế hay đi gọi giáo viên.
Chỉ đơn giản, Lữ Tuyết Đan là kẻ nghèo hèn, xuất thân từ khu ổ chuột, cũng là nữ sinh duy nhất luôn bị hội nhà giàu bắt nạt.
Cô luôn là tâm điểm của sự chú ý.
Chẳng phải nhà giàu có, cũng chẳng phải ngoại hình xinh đẹp hay được nhiều người yêu thích.
Chỉ đơn giản là...
Cô là kẻ xuất thân từ khu ổ chuột bẩn thỉu.
Bọn họ là người khá giả, giàu có.
Bọn họ hứng thú với những kẻ như cô.
không tiền tài.
Không tiếng nói.
Không địa vị.
Dù có bị đánh chết cũng chẳng luật pháp nào quan tâm.
Bởi thứ gọi là luật pháp, ở năm 3032 sớm đã mục nát đến kinh tởm...
???
???
Tuyết Đan?
Lữ Tuyết Đan
Lữ Tuyết Đan
*Tch!*
Lữ Tuyết Đan
Lữ Tuyết Đan
*Phiền phức kia vừa qua, phiên phức khác lại tới.*
Giọng nam nhân vang lên.
Nghe nhẹ nhàng, nhưng chỉ có duy nhất cô nhận ra sự chán ghét nhỏ nhoi trong cách gọi ấy.
Có lẽ do từ bé đã nhận những lời nói, những ánh mắt coi thường từ người khác.
Nên cô vẫn luôn nhạy cảm nhận ra tâm trạng của đối phương.
Lâm Hạ
Lâm Hạ
Tuyết Đan, em họ tôi lại đánh em?
Lâm Hạ là anh họ của Lâm Linh Linh, nhìn hộ dáng chính là học bá nam thân, mẫu người yêu của vạn cô gái.
Không những giàu có, học giỏi, nhiều người yêu quý, lại còn luôn ân cần với người khác.
Nhưng liệu..
Đó là sự thật hay chỉ là vẻ ngoài họ nhìn thấy?
Lữ Tuyết Đan
Lữ Tuyết Đan
NovelToon
Lữ Tuyết Đan
Lữ Tuyết Đan
Đừng chạm vào tôi, Lâm thiếu.
Lữ Tuyết Đan tránh đi hành động muốn đỡ mình của Lâm Hạ.
Giới nhà giàu chính là thứ cô không muốn dính dáng đến nhất.
Nhất là những kẻ giả tạo khoác lên mình vỏ bọc thánh nhân, nhưng tâm hồn lại mục nát đến kinh tởm.
Lâm Hạ
Lâm Hạ
Cô đừng có mà đòi hỏi, Lữ Tuyết Đan.
Lâm Hạ
Lâm Hạ
Tôi đỡ cô đã là vinh hạnh cho cô rồi.
Lâm Hạ lộ ra bộ mặt thật, anh ta ghé sát tai cô thì thầm, tay thì túm chặt bắp tay phải của cô, vết thương bị động khiến chiếc áo đồng phục lại tiếp tục dính máu.
Lữ Tuyết Đan
Lữ Tuyết Đan
Vậy xin nhường sự vinh hạnh đó cho người khác.
Lữ Tuyết Đan
Lữ Tuyết Đan
Tôi đây không dám nhận.
Cô chán ghét giật tay ra khỏi anh ta.
Lâm Hạ
Lâm Hạ
Cô rốt cuộc cũng chỉ là kẻ sống ở tầng đáy!
Anh ta tiếp tục thầm thì chế nhạo cô.
Lữ Tuyết Đan thề rằng, nếu cô đủ khả năng, cô thật sự sẽ đấm vỡ kính cái tên trước mặt mình.
Bộ dáng của anh ta thật sự gợi đòn đến ngứa mắt!
Lữ Tuyết Đan
Lữ Tuyết Đan
Ha, kẻ sống ở tầng đáy thì sao?
Lữ Tuyết Đan
Lữ Tuyết Đan
Thấp kém thì sao?
Lữ Tuyết Đan
Lữ Tuyết Đan
Một thiếu gia công tử sống trong nhung lụa cao sang từ khi lọt lòng như anh làm sao hiểu được!
Cô nhếch mép cười một tiếng.
Những lời này chẳng sai, bởi vì đó là những gì cô vẫn luôn nói với Lâm Hạ.
Một kẻ như anh ta căn bản chưa từng nhìn thấy kẻ sống ở tầng đáy xã hội như cô!
Thứ anh ta nhìn thấy chỉ là những kẻ bẩn thỉu, hôi hám và thấp kém.
Lâm Hạ
Lâm Hạ
Cô cũng chỉ là một đứa không có mẹ!
Lời thì thầm này của Lâm Hạ trực tiếp giết chết sự nhẫn nại còn lại của Lữ Tuyết Đan.
Cô tức giận dồn toàn lực vào nắm đấm tay phải, đấm thẳng vào cái sống mũi của Lâm Hạ.
Lữ Tuyết Đan
Lữ Tuyết Đan
Không có mẹ thì sao?
Lữ Tuyết Đan
Lữ Tuyết Đan
Cũng chẳng ăn hết cơm nhà anh!
Lữ Tuyết Đan
Lữ Tuyết Đan
Hơn nữa tôi có mẹ, chỉ là bà ấy không còn thôi!
Lữ Tuyết Đan
Lữ Tuyết Đan
Và đừng động vào tôi, tôi cũng chẳng cầu mong sự thương hại từ đám thượng lưu các người!
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Cô ta điên rồi.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Sao dám đấm Lâm thiếu chứ!
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Lâm Thiếu, anh ổn chứ?
Lữ Tuyết Đan
Lữ Tuyết Đan
NovelToon
Và dĩ nhiên, sau những gì cô gây ra với Lâm Hạ - nhị thiếu gia của dòng chính Lâm Gia, cô đã bị đuổi học.
Ừ, luật lệ của năm 3032 mà, một kẻ không địa vị như cô lấy gì phản bác? Có phản bác thì dù cho nói bản thân bị bạo lực học đường cũng chẳng được gì.
Họ đâu có tin.
Vì bọn họ luôn sợ hãi gia thế của Lâm Gia.
Hot

Comments

Duolingo

Duolingo

🥳🥳🥳🥳 tuyệt

2024-08-16

0

Duolingo

Duolingo

t ỉa vô mặt m💩💩 vinh hạnh quá ấy

2024-08-16

2

Duolingo

Duolingo

dc chú ý nhnay k ai muốn cả🥲🥲

2024-08-16

2

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play