Cho mày cơ hội cuối, ra đây hay để tao tì ót lôi ra hả?(Gầm mạnh.)
Từ Uyển Mộng
/Run./
Từ Uyển Mộng
/Nhắm tít mắt./
Từ Uyển Mộng
*Làm ơn, làm ơn đừng qua đây.*
Bọn buôn người
Bên kia có tiếng, qua kia.
Bọn buôn người
Đi.
Từ Uyển Mộng
/Thở nhẹ./
Chờ bọn chúng đã chạy được đoạn khá xa, Từ Uyển Mộng mới bước ra, không kịp nghỉ ngơi tiếp tục chạy tiếp, cô sợ chỉ cần bản thân chậm chút thôi, thì cái mạng nhỏ này cũng không giữ được.
Từ Uyển Mộng
Phía trước có toà nhà, chắc sẽ có người ở, cố lên!
Từ Uyển Mộng
/Dùng sức lực chạy./
Từ Uyển Mộng
*Đói quá*
Từ Uyển Mộng
*Lạnh nữa*
Từ Uyển Mộng cứ chạy, cứ chạy, đến khi nhìn thấy bóng người qua lại, tiếng cười nói mới yên tâm.
Cô mệt mỏi, cả người gắng sức băng qua đường.
1 giây sau đó, một ánh đèn pha chiếu trực tiếp vào mắt. Uyển Mộng theo phản xạ nhắm tít mặt lại.
Trước khi ngất đi, cô nhìn thấy chiếc dày thể thao màu trắng, cùng chiếc ống quần đen, sau đó là mùi máu tươi ập thẳng vào mũi.
Cô gắng sức, nhưng sức lực dù đã cố gắng vẫn không cất lên lời, sau đó thì không biết gì xảy ra tiếp,...
Từ Uyển Mộng
/Mở mắt./
Từ Uyển Mộng
/Nhìn lên đèn trùm trên trần./
Từ Uyển Mộng
Đây lại là lơi nào?
Dương Chí Khâm
Tỉnh rồi?
Từ Uyển Mộng
/Chớp chớp mắt./
Dương Chí Khâm
/Bị câm sao?/
Dương Chí Khâm
/Dùng ngôn ngữ câm./
Từ Uyển Mộng
Cậu là ai?
Dương Chí Khâm
*Không câm*
Dương Chí Khâm
Tôi thấy cậu trên đường, nên đưa về. Tỉnh rồi thì về nhà đi.
Từ Uyển Mộng
*Nhà sao?*
Dương Chí Khâm
/Suy nghĩ./
Từ Uyển Mộng
*Nhà tôi đâu? Tôi có nhà sao?*
Từ Uyển Mộng
/Đau đầu./
Từ Uyển Mộng
/Nắm chặt tóc./
Từ Uyển Mộng
(Thực sự không nhớ gì.)
Từ Uyển Mộng
A.....
Dương Chí Khâm
/Lo lắng./
Dương Chí Khâm
Cậu bị sao vây?
Dương Chí Khâm
Bác sĩ Tần, bác sĩ Tần,...
Bác sĩ Tần Lập
Cậu ra ngoài trước đi.
Dương Chí Khâm
/Gật đầu, bước ra, cẩn thận đóng cửa lại./
Bác sĩ Tần Lập
Cô bé cô nhớ mình tại sao đến được đây không?
Từ Uyển Mộng
/Lắc đầu./
Bác sĩ Tần Lập
Cháu tên gì?
Từ Uyển Mộng
*Tên gì? Mình tên gì?*
Từ Uyển Mộng
*Có tiếng ai đó gọi mình*
Từ Uyển Mộng
*Như là Uyển Mộng, Từ Uyển Mộng.*
Từ Uyển Mộng
Mộng, Từ Uyển Mộng.
Bác sĩ Tần Lập
Vậy cháu nhớ bố mẹ tên gì không? Nhà cháu ở đâu?
Từ Uyển Mộng
Nhà sao?
Từ Uyển Mộng
/Nhíu mày./
Từ Uyển Mộng
/Đầu đau như búa bổ./
Từ Uyển Mộng
Không, đau, không nhớ. A.... /hét lên/
Bác sĩ Tần Lập
/Lo lắng./
Từ Uyển Mộng
/Mất kiểm soát, giật tóc./
Bác sĩ Tần Lập
/Lấy thuốc an thần./
Bác sĩ Tần Lập
*Ngủ đi, tỉnh dậy tất cả sẽ ổn thôi.*
Từ Uyển Mộng
/Nhắm mắt, ngủ thiếp đi./
Bác sĩ Tần Lập
/Đẩy cửa, bước ra./
Dương Chí Khâm
Sao rồi?
Bác sĩ Tần Lập
Vụ tai nạn va vào đầu, e là bị mất trí nhớ.
Bác sĩ Tần Lập
Tên cô gái kia là Từ Uyển Mộng, cũng là thứ duy nhất cô bé ấy nhớ được.
Dương Chí Khâm
Tôi sẽ báo cảnh sát điều tra.
Bác sĩ Tần Lập
Không được.
Bác sĩ Tần Lập
Cậu vừa có chỗ đứng trong giới, hình tưởng nam thần xây dựng bao năm không thể vì vậy mà sụp đổ được.
Bác sĩ Tần Lập
Chưa kể cô gái này chỉ mất trí nhớ tạm thời, rất nhanh thôi, sẽ nhớ.
Comments
Cố Hữu Vô Minh ☯︎ Nào rảnh onl
Ổn ko chị
2024-05-13
1
Cố Hữu Vô Minh ☯︎ Nào rảnh onl
*vậy
2024-05-13
1
Cố Hữu Vô Minh ☯︎ Nào rảnh onl
N9 mất trí nhớ rồi sao a
2024-05-13
1