Ngã bệnh.

Cuối cùng Tô Niên cũng nương theo yêu cầu của Ngọc Trạch chọn chơi phái Nga Mi.

Tô Niên nhìn thiếu nữ đang phóng cánh hoa đào trên màn hình mà trong lòng cũng muốn phun tào.

Dù Ngọc Trạch đã thuyết minh cho cậu Nga Mi phái có bao nhiêu tốt, thêm máu nè, tay dài* nè, thú cưỡi môn phái đẹp nè, trang phục môn phái cũng đẹp nốt. Quan trọng nhất là, đi phó bản yêu cầu phải có vú em, sau này cũng dễ làm nhiệm vụ.

Nhưng Tô Niên vẫn cảm thấy một người nam nhân như cậu, cho dù muốn chơi Nga My thì cũng là chơi nhân vật nam mới đúng chứ.

"Nga My nam nhìn như bê đê."

Ngọc Trạch đã nói vậy đó.

Ủa rồi bây giờ cậu khác chỗ nào!!!

Tô Niên dù trầm tính cũng muốn đập hắn ra bã.

Nói thì nói thế thôi, miễn cậu không lừa gạt ai thì chơi ACC nữ cũng được.

Tô Niên nghĩ vậy nên cũng không rối rắm nữa.

Hai người chơi đến khi gần cúp điện mới không cam lòng tắt máy đi ngủ.

Chơi thì chơi sướng lắm, nhưng tối đến Ngọc Trạch vẫn rên ư ử vì cơ bắp đau nhức, cả gian phòng chỉ có tiếng kêu đau của hắn.

Tô Niên cũng muốn kêu lắm, nhưng cậu không thể.

Chịu đựng cả một đêm, sáng hôm sau cậu vậy mà phát sốt, dù chỉ là sốt nhẹ nhưng Tô Niên cũng cảm thấy đầu choáng váng.

"Tô Niên, mặt cậu có chút đỏ đó."

Lần này Ngọc Trạch không bị đánh lừa nữa, bởi vì khuôn mặt nhỏ của Tô Niên hồng hồng như đánh phấn vậy, hắn lo lắng nói vừa đưa tay chạm vào trán cậu.

Tô Niên lắc đầu ta bảo mình không sao, nhưng Ngọc Trạch sẽ tin, nhiệt độ trên tay hắn mới là chứng minh tốt nhất.

"Cậu bị sốt rồi, tôi nói mà, làm sao nhìn cậu ốm yếu như vậy lại có thể chịu đựng giỏi hơn tôi. Lát nữa đến nơi gặp giáo quan nói chuyện thôi."

Ngọc Trạch thở dài.

Hai người đã vào đến căn-tin trường.

"Cậu ngồi đây đi, muốn ăn gì, tôi mua cháo cho cậu nhé?"

Ngọc Trạch ép cậu ngồi xuống một cái bàn trống, chủ động nói.

Tô Niên gật đầu, cũng không cậy mạnh nữa.

Có lẽ ăn xong cậu sẽ khoẻ hơn.

Tô Niên cố gắng ép buộc mình ăn hết một tô cháo, dù trong miệng chẳng có chút vị giác nào.

"Cậu ngồi đây đi, tôi đi gọi giáo quan."

Ngọc Trạch kéo cậu đến một góc cây lớn bên cạnh chỗ tập hợp của họ, ở đây lúc này cũng có rất nhiều người.

Tô Niên muốn kéo hắn lại nhưng người đã chạy đi, cậu vừa nhón người lên đã thấy cổ họng nhợn lên, bụng co thắt dữ dội, chỉ kịp quay đầu chóng tay lên thân cây, nôn thốc nôn tháo.

Đám sinh viên xung quanh chưa kịp né ra xa hơn đã thấy người ngã xuống đất.

"Cậu gì ơi!!"

"Mau gọi người, cậu ta ngất đi rồi!"

Đám người hết hồn la í ới, Tô Niên chỉ thấy toàn thân khó chịu, đầu ông ông không ngừng, không biết gì nữa.

Ngọc Trạch vừa chạy được một nữa cũng bị làm cho giật mình quay đầu nhìn lại.

"Tô Niên!!"

Hắn nhìn người nằm dưới đất mà hoảng hốt kêu lên, chạy ngược về.

Giáo quan từ xa đi đến thấy cảnh này cũng chạy đến.

"Để tôi đưa em ấy lên phòng y tế, các em đi tập trung đi."

Giáo quan xốc Tô Niên lên vừa nói với đám đông xung quanh, cũng ngăn lại Ngọc Trạch muốn đuổi theo.

Lúc hắn bế cậu lên đã phải nhíu lại mày, nhẹ chẳng khác gì tờ giấy.

Ngày hôm qua hắn đã để ý đến sinh viên gầy nhỏ này rồi, chịu đựng qua một ngày, hôm nay đã có chuyện.

Ngọc Trạch lo lắng muốn chết lại không thể cãi lời giáo quan, bên kia một giáo quan khác đã tuýt còi gọi tập hợp. Hắn không thể làm gì khác ngoài lo lắng suông, trong lòng cầu nguyện cho Tô Niên không có chuyện.

Mỗi năm trong đám sinh viên sẽ có người thể chất không tốt không thể học quân sự, phòng y tế trong mấy ngày đầu này luôn túc trực hai mươi bốn giờ, vậy nên khi giáo quan đưa Tô Niên đến nơi đã lập tức được chữa trị.

Tô Niên nhanh chóng được kiểm tra sơ bộ, kết quả thật ra rất đơn giản.

Bản thân thể chất của Tô Niên đã yếu, cậu đã sốt ba mươi bảy độ tám, đầu váng mắt hoa lại cưỡng ép dạ dày làm việc quá sức, kết quả dạ dày kháng nghị khiến cho bệnh tình trầm trọng hơn, trực tiếp ngất đi.

Nếu sáng nay Tô Niên không cố gắng ép buộc mình thì cậu chỉ cần đợi Ngọc Trạch xin nghỉ cho mình, lên phòng y tế xin thuốc hạ sốt lại ngủ một giấc có lẽ đã không sao.

Giờ dạ dày tạo phản, cơ thể mất nước lại hôn mê bất tỉnh, y tá trực lập tức truyền nước cho cậu, nếu cậu vẫn không tỉnh lại thì phải đưa cậu đến bệnh viện.

Nhưng Tô Niên truyền nước được một nữa đã tỉnh lại.

"Cậu ấy tỉnh rồi, anh về đi, nhưng học quân sự thì chắc phải miễn rồi."

Y tá trực nói với giáo quan.

Giáo quan cũng gật đầu, không cho nghỉ ai biết lúc nào người lại ngã xuống nữa, học quân sự để rèn luyện thân thể chứ có phải giết người đâu.

Tô Niên chỉ tỉnh một chút rồi lại ngủ mất.

Y tá trực cũng không nhận ra cậu khác thường chỗ nào, chỉ nghĩ cậu quá mệt mỏi nên không hỏi han gì tình trạng của bản thân đã ngủ.

Cho đến khi Ngọc Trạch nhân cơ hội nghỉ trưa chạy đến đây, cô mới biết thiếu niên trên giường không thể nói.

Vậy lỡ có chuyện thì biết kêu ai?

Y tá trực cảm thấy lo lắng thay cho Tô Niên.

"Chị có thể nói chuyện với cậu ấy, cậu ấy nghe được."

Ngọc Trạch sợ y tá trực không rõ nên nói.

Y tá trực ừm một tiếng, vậy cũng không sao, cô thấy trên người Tô Niên có giấy bút, xem ra là để viết chữ.

Ngọc Trạch chỉ ở lại với Tô Niên hết giờ nghỉ trưa rồi lại chạy đi học tiếp, suốt quá trình Tô Niên đều không tỉnh lại lần nào.

Cho đến chiều Ngọc Trạch quay lại thì thấy Tô Niên đang ngồi ăn cháo vừa nói chuyện cùng cô y tá.

"Em là bạn cùng phòng của em ấy đi, trễ về nhớ nhắc em ấy nghỉ ngơi cho tốt, không nên tắm nước lạnh, còn có uống thuốc đúng giờ."

Y tá trực đưa cho Ngọc Trạch một bịch thuốc, dặn dò các kiểu rồi mới để hắn cõng Tô Niên về.

Vốn Tô Niên còn không muốn cho hắn cõng nhưng Ngọc Trạch cường thế uy hiếp.

"Cậu muốn cõng hay muốn bế công chúa?"

Tô Niên biết không có đường thương lượng đành phải leo lên lưng hắn.

Ngọc Trạch cõng cậu mà mặt nhăn như cái bị.

"Cậu ăn cái gì mà nhẹ hều vậy?"

Hắn vừa lo lắng vừa bực bội nói.

Tô Niên lúc này không thể viết chữ, một đường nghe hắn oán giận mà khoé môi từ từ cong lên.

Bạn cùng phòng thật tốt.

Tô Niên cảm thấy mình thật may mắn khi nhận biết Ngọc Trạch, ông trời đối với cậu vẫn còn rất tốt.

Về đến phòng Tô Niên bị hắn cưỡng ép uống thuốc rồi lên giường ngủ luôn.

Cậu biết không thể lại ép buộc cái thân thể này nữa nên cũng ngoan ngoãn nghe lời mà đi ngủ, dù trời còn chưa tối.

Tô Niên cứ nghĩ phải lâu lắm cậu mới ngủ lại, dù sao cũng đã ngủ rất nhiều, ai biết vừa mới đặt đầu xuống, thuốc cũng vừa ngấm vào, chưa đầy năm phút cậu đã ngủ mất.

Ngọc Trạch từ nhà tắm đi ra thấy cậu ngủ rồi thì làm việc nhẹ tay nhẹ chân hơn, mở cửa đi mua đồ ăn tối, sẵn tiện đặt mua một bình siêu tốc với nồi cơm điện.

Đến siêu thị mini nhỏ dưới khu ký túc xá mua chút gạo cùng mới gia vị, trứng gà, một thùng mì.

Gạo thì tất nhiên là để nấu cháo cho Tô Niên, trứng gà có thể ăn mì tôm.

Hắn còn chưa kịp lên lầu là người giao hàng đã đến.

Ngọc Trạch xách mớ đồ cồng kềnh đổ mồ hôi mà leo lên phòng.

Tô Niên vẫn đang ngủ rất say.

Hot

Comments

(⁠ㆁ⁠ω⁠ㆁ⁠)

(⁠ㆁ⁠ω⁠ㆁ⁠)

Ngọc-gà mẹ-Trạch....

2024-09-22

6

...

...

¶¶

2024-07-19

0

Doukayu Ragnvindr

Doukayu Ragnvindr

🤣🤣🤣

2024-05-25

2

Toàn bộ
Chapter
1 Thiếu niên câm.
2 Chia ly là để trưởng thành.
3 Bạn cùng phòng.
4 Á khoa của trường.
5 Chơi game.
6 Sơ ngộ Thương Long.
7 Nam nam có thể yêu nhau!!?
8 Mất giá vậy sao?
9 Không trụ được mấy ngày.
10 Ngã bệnh.
11 Chưa gặp đúng người.
12 Đại thần sẽ đùa giỡn lưu manh.
13 Đánh boss đầy náo nhiệt.
14 Yếu mà còn ra gió.
15 Tôi muốn đi làm.
16 Tôi không già.
17 Được nhận.
18 Đồ đệ của tôi.
19 Anh ấy cũng có gia đình...
20 Đáng đời em.
21 Anh đáng yêu quá!!
22 Chỉ là bạn game...
23 Dám yêu đương sao...
24 Bị thương.
25 Bức bối không ngừng.
26 Túc Thương anh bá đạo vậy đó.
27 Như vậy được rồi... Như vậy đủ rồi...
28 Phát hiện.
29 Sếp sẽ chơi Q chat?
30 Chắc không đến nổi nằm dưới...
31 Kết phu thê.
32 Gặp mặt nhau đi.
33 Niên Niên.
34 Có nên phạt em không, Niên Niên?
35 Muốn bắt nạt em.
36 Bạn trai em hả?
37 Hẹn hò nên làm cái gì?
38 Cá cược của chúng ta, em còn nhớ?
39 Tình yêu đồng tính vốn đã thiếu nhiều đảm bảo.
40 Tôi cũng muốn gặp.
41 Này có tính là bao nuôi không?
42 Giờ mới biết sợ?
43 Đi xem phim.
44 Tôi không thể cho cô số của anh ấy.
45 Ai chọc cậu?
46 Đẹp trai bá cháy luôn!
47 Là người yêu.
48 Con dâu tương lai.
49 Em lại quên rồi.
50 Đi chơi sở thú.
51 Giấu cho kỹ đi.
52 Đám cưới trong game.
53 Cả sever nhốn nháo.
54 Hôn lễ xa hoa.
55 Bị hack ACC.
56 Hi sinh hình tượng.
57 Muốn nghe giọng em.
58 Này thì ngoan ngoãn...
59 Dễ nghe như vậy...
60 Em đang đùa với lửa, Niên Niên.
61 Tô tiểu Niên ngốc bức.
62 Chưa chắc nói lại được.
63 Mỹ Nhân Ngư.
64 Không thể nào đâu.
65 Lẩu cay Tứ Xuyên.
66 Có tố chất.
67 Tại sao mẫu hậu lại ở đây?
68 Gặp được mẹ chồng.
69 Tôi cũng bất lực lắm.
70 Thương Thương nhà con.
71 Cậu thẳng?
72 Kích động là ma quỷ.(h-)
73 Xấu hổ muốn chết.(H)
74 Ăn hải sản.
75 Tình đầu không thể nói.
76 Chạy được nhất thời, không chạy được cả đời.(h)
77 Còn nam... Thì có một.
78 Người đó sẽ đến đây?
79 Hạ gia.
80 Vụng trộm.
81 Yên tâm giao phó.
82 Làm người một nhà.
83 Chuyện quá khứ.
84 Ác mộng.
85 Bình minh.
86 Ở ngoài.
87 Tắm tắm...(h)
88 Không ăn không phải nam nhân.(H)
89 Chỗ này dơ rồi, em giúp tôi lau đi.
90 Cô nhầm rồi.
91 Ngu hay là thông minh?
92 Lẩu và súp, nên ăn cái nào trước?
93 Tôi không có!!
94 Đêm... Đã định sẽ thật kích thích.(H)
95 "Túc Thương!"
96 Âm mưu hiểm ác.
97 Khổ tận cam lai.
98 Duyên phận.(Hoàn)
99 Phiên ngoại: Cái cũ không đi, cái mới không tới.
Chapter

Updated 99 Episodes

1
Thiếu niên câm.
2
Chia ly là để trưởng thành.
3
Bạn cùng phòng.
4
Á khoa của trường.
5
Chơi game.
6
Sơ ngộ Thương Long.
7
Nam nam có thể yêu nhau!!?
8
Mất giá vậy sao?
9
Không trụ được mấy ngày.
10
Ngã bệnh.
11
Chưa gặp đúng người.
12
Đại thần sẽ đùa giỡn lưu manh.
13
Đánh boss đầy náo nhiệt.
14
Yếu mà còn ra gió.
15
Tôi muốn đi làm.
16
Tôi không già.
17
Được nhận.
18
Đồ đệ của tôi.
19
Anh ấy cũng có gia đình...
20
Đáng đời em.
21
Anh đáng yêu quá!!
22
Chỉ là bạn game...
23
Dám yêu đương sao...
24
Bị thương.
25
Bức bối không ngừng.
26
Túc Thương anh bá đạo vậy đó.
27
Như vậy được rồi... Như vậy đủ rồi...
28
Phát hiện.
29
Sếp sẽ chơi Q chat?
30
Chắc không đến nổi nằm dưới...
31
Kết phu thê.
32
Gặp mặt nhau đi.
33
Niên Niên.
34
Có nên phạt em không, Niên Niên?
35
Muốn bắt nạt em.
36
Bạn trai em hả?
37
Hẹn hò nên làm cái gì?
38
Cá cược của chúng ta, em còn nhớ?
39
Tình yêu đồng tính vốn đã thiếu nhiều đảm bảo.
40
Tôi cũng muốn gặp.
41
Này có tính là bao nuôi không?
42
Giờ mới biết sợ?
43
Đi xem phim.
44
Tôi không thể cho cô số của anh ấy.
45
Ai chọc cậu?
46
Đẹp trai bá cháy luôn!
47
Là người yêu.
48
Con dâu tương lai.
49
Em lại quên rồi.
50
Đi chơi sở thú.
51
Giấu cho kỹ đi.
52
Đám cưới trong game.
53
Cả sever nhốn nháo.
54
Hôn lễ xa hoa.
55
Bị hack ACC.
56
Hi sinh hình tượng.
57
Muốn nghe giọng em.
58
Này thì ngoan ngoãn...
59
Dễ nghe như vậy...
60
Em đang đùa với lửa, Niên Niên.
61
Tô tiểu Niên ngốc bức.
62
Chưa chắc nói lại được.
63
Mỹ Nhân Ngư.
64
Không thể nào đâu.
65
Lẩu cay Tứ Xuyên.
66
Có tố chất.
67
Tại sao mẫu hậu lại ở đây?
68
Gặp được mẹ chồng.
69
Tôi cũng bất lực lắm.
70
Thương Thương nhà con.
71
Cậu thẳng?
72
Kích động là ma quỷ.(h-)
73
Xấu hổ muốn chết.(H)
74
Ăn hải sản.
75
Tình đầu không thể nói.
76
Chạy được nhất thời, không chạy được cả đời.(h)
77
Còn nam... Thì có một.
78
Người đó sẽ đến đây?
79
Hạ gia.
80
Vụng trộm.
81
Yên tâm giao phó.
82
Làm người một nhà.
83
Chuyện quá khứ.
84
Ác mộng.
85
Bình minh.
86
Ở ngoài.
87
Tắm tắm...(h)
88
Không ăn không phải nam nhân.(H)
89
Chỗ này dơ rồi, em giúp tôi lau đi.
90
Cô nhầm rồi.
91
Ngu hay là thông minh?
92
Lẩu và súp, nên ăn cái nào trước?
93
Tôi không có!!
94
Đêm... Đã định sẽ thật kích thích.(H)
95
"Túc Thương!"
96
Âm mưu hiểm ác.
97
Khổ tận cam lai.
98
Duyên phận.(Hoàn)
99
Phiên ngoại: Cái cũ không đi, cái mới không tới.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play