[ TIỆN VONG] ĐÀO HOA YÊU YÊU

Tạ Doãn bấc giác muốn hôn lên đôi mắt hoa đào xinh đẹp đó,như vết lạc ấn lưu lại trên đôi mắt chỉ thuộc riêng về y,không ai có quyền và có thể để sự chú ý lên hắn ngoại trừ y.
Nhưng Ngụy Vô Tiện chỉ cười mỉm một cái nhẹ nhàng tránh đi nụ hôn nóng bỏng như vết lạc ấn ghim vào da mắt của hắn,nơi mỏng manh đó chỉ thuộc về một người duy nhất,Đóa hoa tuyết rơi xuống lần nữa lại thật sự phùng quân.
NGỤY VÔ TIỆN
NGỤY VÔ TIỆN
Doãn nhi không được / ôn nhu vuốt ve vành tay y/
TẠ DOÃN
TẠ DOÃN
Vì sao
Tạ Doãn thấy bản thân thật tệ rõ ràng không muốn gây chuyện nhưng lời đến miệng lại thành như thế.Hai chữ Vì Sao này rốt cuộc có nghĩa như thế nào,đến lúc hiểu được lại trôi qua vài lần đào rơi.
NGỤY VÔ TIỆN
NGỤY VÔ TIỆN
Doãn nhi ngoan/ ôn nhu/
Ngụy Vô Tiện cứ thế đôi mắt hoa đào dịu dàng chìm vào mắt của Tạ Doãn.Tay Ngụy Vô Tiện rất mềm cực kì mềm lúc xoa lên má của Tạ Doãn xác thật mềm đến tan ra.
TẠ DOÃN
TẠ DOÃN
Tiện ca,chúng ta sớm thành thân một chút có được không/ nếu lấy tay hắn/
Ngụy Vô Tiện lại cười một lần,lần này còn sâu và ôn nhu gắp trăm ngàn lần,tựa như hàn vạn lạnh lẽo tạt qua thân thể lại có dòng nước ấm bao bọc.Chờ thật lâu Tạ Doãn chỉ nghe hắn bảo Được.
Ngụy Vô Tiện đêm nay lại không ngủ,bước chân nhẹ nhàng đi qua những cây anh đào đang nỡ rộ lại đi qua hàng bạch mai đang khép mình ngủ say một giấc.Bình rượu hoa đào được hâm ấm lên bao bọc trong lòng bàn tay xinh đẹp của Ngụy Vô Tiện càng thêm tương phản hay màu đen trắng.Đen của bình rượu,trắng ở tay hắn.
Tiếng đàn réo rắt lại ưu thương lại ai oán như não nề như tiếng gọi đến ái nhân, tựa câu an ủi lại như chia lìa
NGỤY VÔ TIỆN
NGỤY VÔ TIỆN
Người đó hôm nay tâm trạng đã tệ thế rồi sau.Khúc nhạt củng buồn như thế.
Ngụy Vô Tiện lại uống một ngụm rượu vô tình nhìn vào khung cửa giấy dật mình phát hiện người đáng lẻ đang đánh nốt trầm ưu thương.Hiện tại đứng trước cửa phòng không rõ tâm sự vui buông nhẹ nhìn hắn.
LAM TRẠM
LAM TRẠM
Trời lạnh mau về phòng.
NGỤY VÔ TIỆN
NGỤY VÔ TIỆN
Nhạc phụ có thể cho ta tá túc một đêm hay không/ lắc lư bước đến/
Ngụy Vô Tiện cố ý với câu nói không chấp nhất người say mà đối phó với hắn nên lắc lư bước đến phòng của người kia mà không hề do dự.Hắn biết câu nói đó có bao nhiêu vô phép tắc nhưng hắng mặc kệ.Vì hôm nay hắn say rồi.
Lam Trạm thấy hắn bước lắc lư đến mùi rượu hoa đào cứ thế chậm chậm lang trong không khí trong veo này, hơi nồng nhưng ấm đến kì lạ.Khi y nghe hắn nói muốn ngủ một đêm,tim y như muốn bay khỏi lòng ngực.Nhưng biết sao được Hoa đào làm người ta say đắm.
LAM TRẠM
LAM TRẠM
Được/ôm cả người hắn vào lòng,dắt hắn vào phòng/
NGỤY VÔ TIỆN
NGỤY VÔ TIỆN
Nhạc phụ,người thật thơm/ ôm siết lấy y ngửi thật sâu/
LAM TRẠM
LAM TRẠM
Vậy ôm lâu một chút.Thật lâu đừng buông ra/ vuột sống lưng hắn/

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play