#1.2/4

nửa đêm cửa tiệm vủa cô đã đóng cửa
em vẫn lang thang ngoài đường không có dũng cảm trở về căn nhà lạnh lẽo đó
em tới công viên lúc nhỏ rất thích ra đây rong chơi em ngồi trên chiếc xích đu
chiếc xích đu này có một kỉ niệm rất đẹp đối với em với hắn
hôm đó em đã cãi nhau rất lớn với mẹ, em giận mẹ nên vội vả chạy ra ngoài lúc đó đang là buổi tối
mẹ em không đuổi theo em
vì nghĩ em sẽ trở về sau ít phút nữa
nhưng em ngồi ở cái xích đu này tận nửa đêm tự nhủ mẹ sẽ tìm mình về
em bực lắm nhưng không dám trốn xa
em biết mẹ lo lắng cho em cỡ nào
nhưng vì cơn giận vẫn không nguôi em tự quyết ngồi đó
nửa đêm trời lạnh em chỉ mặc mỗi áo phông, em tính đứng lên đi về với cơn giận đó
em nghĩ mình sẽ chết cóng ở đây trước khi mẹ tìm đến
một người con trai tầm tuổi em đã đến chỗ em đứng trước mặt em
"sao khuya rồi vẫn còn ngồi đây"
hắn chùm lên người cho em chiếc áo khoác mà hắn đang mặc rồi ngoảnh đi
"về nhà đi, trời sẽ lạnh hơn nếu còn ngồi đó gia đình sẽ lo lắng đó"
em chỉ biết cầm cụi chiếc áo khoác người em không hề quen, em không biết làm gì hơn ngoài về nhà
hơn những năm bắt đầu quen hắn có kể về việc này nên em đã nghĩ hắn chính là người em đã tìm kiếm rất lâu
sẽ đặt tất cả tấm lòng thành này chỉ yêu mỗi hắn
nhưng giờ thì như nào
cảnh vẫn vậy
nửa đêm trời lạnh
nhưng không có người
em vẫn ngồi báu thật chặt hai tay mình vì lạnh, bóng của một người đang tiến lại
chùm lên người một chiếc áo khoác
em chợt nhận ra hành đồng này, em ngước lên
người con trai này không phải hắn
mái tóc đen nhuộm lẫn chút vàng
là người khác
phút chóc em liền nhận tấm lòng đứng phắt dậy
"cảm ơn rất nhiều!" em nói
em nhìn người đó rất cao tấm thân gày gò
thân nhiệt trên chiếc áo vẫn còn động lại chút hơi ấm của người đó
"liệu tôi có thế giúp gì cho em không" người nói
"làm ơn cho tôi biết tên của anh, áo khoác tôi sẽ giặt và trả lại đàng hoàng" em vội trả lời
"không cần. từ giờ nó là của em, anh đã để số lại cho em ở túi" người nói
rồi người ngoảnh đi chẳng nhìn lại
em ngạc nhiên phút chốc
vì sao? vì sao lại giúp em
lại còn cho em cả áo
em cảm kích vô cùng chỉ vì hành động nhỏ này
mấy lúc em đã quên mất mình đã được an ũi như vậy từ khi còn là đứa trẻ
chỉ cần cho kẹo nó sẽ nín khóc
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play