Người Vợ Thứ Hai ( Lichaeng )
Chapter 15
Vì trong cơn say mất khống chế cô chính thức bị cơn dục vọng của chính bản thân cho là ko còn cảm giác với phụ nữ khác ngoài vợ mình khơi dậy 1 cách mạnh mẽ
Park Chaeyoung ( Rosé )
* Hoảng sợ *
Park Chaeyoung ( Rosé )
Đừng ....
Trong lúc hoảng sợ nhất cũng chính là lúc nàng thốt nên lời , nhưng vì lúc hoảng sợ nên nàng cũng ko cảm nhận được là mình đã thốt nên lời
Cô thì cũng vậy mãi hì hụt với dục vọng của bản thân nên ko nghe được nàng thốt lên
Cô vừa hôn khắp người nàng vừa cởi hết tất cả đồ của nàng ra
Đến giờ cô ko thể khống chế bản thân được nữa
Lalisa manoban
* Nhìn nàng *
Lalisa manoban
* Nuốt nước bọt *
Cô lại 1 lần nữa nhào vào nàng hôn hít từ trên xuống dưới
Nàng đến bây giờ cũng ko nghĩ cô sẽ làm vậy với mình , nàng làm đủ mọi cách vùng vẫy đánh cô dãy dụa , hết sức lực đành buông lơi mặc cô làm gì thì làm
Cô hôn khắp người nàng tay thì bóp tiểu bạch thỏ của nàng , mặt thì dần dần xuống dứới , cô cũng ko do dự mà đưa môi mình vào cà quét nơi ấy của nàng
Park Chaeyoung ( Rosé )
Ưm ..
Nàng giật bắn người khi môi cô chạm vào nới đó
Lalisa manoban
" Lisa mày đang làm gì vậy "
Lalisa manoban
" Điều mà mày chưa bao giờ làm với vợ hay bất cứ ai , nhưng sao lại làm với cô gái này "
Trong thâm tâm cô gào thét cô chưa từng dùng môi mình chạm vào nơi đó của vợ , vậy mà cô lại làm điều này với cô gái mà cô muốn đuổi khỏi đây
Tâm thì nghĩ vậy nhưng miệng lưỡi thì ko dừng
Được 1 lúc cô ko chịu được liền đưa dv căng đến đau của mình vào nơi nhạy cảm đang rỉ nước của nàng
Lalisa manoban
* Mặt đỏ ngầu vì dục vọng mà nhìn nàng *
Park Chaeyoung ( Rosé )
* Cắng răng chịu đựng *
Cô thôi nhìn nàng liền đưa đẩy vào bên trong nàng
Park Chaeyoung ( Rosé )
Ưm ... * giọt nước mắt lăng dài *
Thời khắc cô đụng đến đời con gái của nàng cùng là giọt nước mắt lăng dài hai bên má nàng
Trong đời mỗi con người có hai điều khiến chúng ta phải rơi nước mắt
Điều thứ nhất đó là đau khổ và điều thứ 2 đó là hạnh phúc cũng kiến chúng ta rơi nước mắt đó là hai điều
Và điều nàng vấp phải đó là đau thương nàng muốn trao đời con gái cho người yêu thương biết quý trọng mình chứ ko phải là như này
Lalisa manoban
* Ngóc đầu lên nhìn *
1 tia đau thương lướt qua đầu cô , ko cầm cự cũng ko do dự mà cô hôn lên đôi mắt nàng
Đến lúc này nàng cũng ko còn gì nữa nàng ko hận cô nàng hận chính bản thân mình , tại sao từ lúc sinh sao lại sinh ra trên cỏi đời này
Park Chaeyoung ( Rosé )
" Còn bao nhiêu đâu khổ hãy đến luôn đi "
Park Chaeyoung ( Rosé )
* Ầm thầm rơi nước mắt *
Cô sau khi hôn thì cũng trở lại mà làm nốt chuyện đang dở
Lalisa manoban
* Lờ mờ tĩnh dậy *
Lalisa manoban
Đau quá ....* nhắn nhó *
Lalisa manoban
Hả....đ...đồ của mình ??
Lalisa manoban
Chuyện này ..* Vò đầu *
Lalisa manoban
* Nhớ lại đêm qua *
Lalisa manoban
Đã đi đâu rồi * nhìn xung quanh *
Cô nhớ lại đêm qua mình đã làm gì , sáng dậy trên người chỉ còn mỗi cái mền con người con gái đêm qua thì đã ko thấy đâu
Thở dài mệt mỏi cô lên thây đồ tắm rửa rồi rời đi đâu đó cũng chẳng quan tâm nàng đã như nào
Có 1 cô gái khóc sướt mướt bên phần mộ của 1 người phụ nữ
Park Chaeyoung ( Rosé )
Mẹ ...
Nàng vừa khóc vừa gọi mẹ trong thâm tâm nhưng nàng ko nghĩ lại ra tiếng
Park Chaeyoung ( Rosé )
G...giọng mình ..??
Park Chaeyoung ( Rosé )
Mẹ .. * nhìn phận mộ *
Park Chaeyoung ( Rosé )
Có phải mẹ muốn con nói lại ko * Khóc *
Park Chaeyoung ( Rosé )
Mẹ à ! Chaeng mệt lắm ..hức..
Park Chaeyoung ( Rosé )
Chaeng .. ước trở lại 15 năm trước hức..
Park Chaeyoung ( Rosé )
Nhất định Chaeng ko bao giờ nhận lời mẹ sống thây mẹ cuộc đời này
Park Chaeyoung ( Rosé )
Hức ... mẹ ko được bỏ Chaeng ... hic .. hic ..
Mẹ Nàng
Chaeng ngoan , con đừng khóc * Giọng yếu *
Park Chaeyoung ( Rosé )
Dạ ... hức .. hức ..
Mẹ Nàng
Chaeng phải sống , sống thây phần mẹ có được ko con
Park Chaeyoung ( Rosé )
* Lắc đầu *
Park Chaeyoung ( Rosé )
Ko con ko muốn , Mẹ phải ở với Chaeng * Khóc lớn *
Nàng khóc lớn khiến trong bệnh viện ai cũng cảm thương vì 1 đứa trẻ mới 10 tuổi phải rời xa mẹ
Mẹ luôn là điểm tựa thế mẹ rời đi cô bé phải làm sao
Mẹ Nàng
H... hứa với mẹ được ko con * Khóc *
Park Chaeyoung ( Rosé )
* Nhìn bà *
Park Chaeyoung ( Rosé )
Mẹ đừng khóc , Chaeng hứa ..hic .. Chaeng hứa * ôm bà *
Đó cũng là cái ôm cuối cùng mẹ nàng dành cho nàng
Bà đã rời khỏi thế gian để lại cô bé 10 tuổi bơ vơ như thế này , nổi đâu nào bằng đây hả
Thời xưa người có câu ( Con ko cha ăn cơm với cá con ko má lót lá mà nằm )
( Mấy ai hiểu được ý nghĩa câu này chứ 🥲 )
( Viết tới đây buồn ngang 🥲 )
( Tuy còn cha con mẹ có đủ yêu thương , nhưng vẫn cảm thấy thương cho những ai có số phận như vậy 🥹 )
Tt yếu quá đâm ra tui đi đọc truyện nhiều hơn là thích viết 🙃
Hơi ngang nhưng mà thật , viết mà tt ổn định đam mê viết lắm ế mà tt ít đâm ra lười 🥹
Comments
Vợ chồng ( lichaeng )
Là sao vậy lía
2024-07-12
2
mt.
Quaooo
2024-07-11
0
🎀gái đẹp thic ăn thạch🎀🎧
:)))))
2024-07-06
0