8. Đau lòng

Cô ơi, mấy ngày rồi, mẹ vẫn con chưa về sao ạ?

Tiểu Thần nhìn ngó một vòng không thấy người tìm kiếm liền kéo nhẹ áo của người lau dọn hỏi.

- Phải thưa cậu!

Người giúp việc kia cẩn trọng cúi đầu đáp.

- Cảm ơn ạ!

Cậu bé cúi người sau đó quay lưng rời đi.

Dạo này ba của cậu thường xuyên không về nhà cả mẹ cũng không xuất hiện, chưa kể đến....dạo này anh tiểu Nghi dường như có gì đó rất lạ....

Tiểu Thần ủ rũ mặt mày, sau đó thơ thẫn đi đến sân vườn nơi có chiếc xích đu mà cậu thường ngồi hóng gió.

Phịch!

Ngồi lên xích đu khẽ đưa chân lung lây, những làn gió mát kéo đến xoa dịu tâm hồn của Tiểu Thần nhưng rồi những thứ mông lung lại bất chợt ùa về dày vò tâm trí cậu.

Tiểu Thần mím môi, hai tay nắm hai bên xích đu cũng siết chặt lại khiến bàn tay vô thức ửng đỏ.

Nếu như ngày hôm đó..... cậu không thức dậy vào lúc ấy thì mọi thứ vẫn sẽ như bình thường phải không?

Ba mẹ vẫn sẽ luôn yêu thương nhau....

Họ vẫn sẽ cùng cậu dùng bữa, cùng cậu cười đùa....

Còn cả anh tiểu Nghi.....cậu và anh ấy vẫn có thể mỉm cười với nhau mà không cần suy nghĩ gì hết....

Những suy nghĩ tiêu cực ấy cứ lặp đi lặp lại khiến đầu cậu muốn nổ tung.

Hiện tại cậu chỉ là một đứa trẻ 7 tuổi làm sao biết phân biệt đâu là đúng đâu là sai.

Tiểu Thần bây giờ chỉ cảm thấy tất cả đều là lỗi của cậu. Nếu cậu không thức dậy vào lúc ấy thì mọi chuyện đã thay đổi. Nếu cậu không đến phòng của ba mẹ thì mọi chuyện vẫn sẽ luôn tốt đẹp. Nhưng cậu đã làm trái ngược lại tất cả....tất cả đều là lỗi của cậu...

Nghĩ đến đây, cái mũi không khỏi ê ẩm, đôi mắt lấp lánh ánh sáng ngày thường bỗng phủ một lớp sương mờ ảo.

- Cậu chủ nhỏ!

Bất chợt một giọng nói khiến cậu giật mình.

Khẽ đưa tay lau nhanh nước mắt, cậu cố nở một nụ cười tươi sau đó hướng về phía người mới đến lễ phép nói:

- Bác Lâm!

- Cậu chủ nhỏ, cậu sao vậy?

Bác Lâm vừa là tài xế vừa là người thân thiết nhất với cậu và tiểu Nghi do đó cậu rất quý bác. Có thể nói tiểu Thần xem bác như ông của mình vậy!

- Cháu....cháu không sao mà! Bác Lâm, bác cứ gọi cháu là tiểu Thần đi ạ!

Tiểu Thần hơi trốn tránh sau đó liền lảng sang chủ đề khác.

- Như vậy là không hợp quy tắc.

Lâm Hải Niên mỉm cười lắc đầu.

- Vì sao ạ? Gọi tiểu Thần sẽ nhanh hơn không phải sao?

Cậu bé ngơ ngác tròn xoe mắt nhìn ông.

- Hmmm, dù có nói làm sao thì tôi vẫn là phận tôi tớ, sao có thể gọi cậu như vậy được chứ? Vả lại, nếu để cậu chủ biết được thì chắc chắn sẽ không vui đâu! Có khi ông già này còn chịu phạt nữa đó!

Lâm Hải Niên cười cười, lời nói nửa thật nửa giả.

- Vậy sao ạ....

Tiểu Thần rũ mắt, một sự thất vọng nhẹ bỗng dâng lên trong lòng cậu.

Chỉ là một cách gọi thôi mà....như vậy cũng sẽ bị phạt sao? Ba của cậu.....thật sự là người như vậy ư?

- Cậu chủ nhỏ, cậu còn chưa nói cho tôi vì sao cậu lại khóc?

Lâm Hải Niên hiền hậu mỉm cười nói.

- Cháu.....cháu không có khóc! Cháu chỉ là...chỉ là có chút bụi bay vào mắt nên mới dụi nó mà thôi! Nè bác nhìn đi!

Tiểu Thần cố tình chỉ vào mắt mình, sau đó còn cố ý dụi dụi cứ như cậu thật sự chỉ là bị bụi bay vào mắt.

Nhưng chiêu trò trẻ con đó chỉ có thể lừa được những đứa nhóc cùng tuổi hoặc nhỏ hơn. Còn đối với Lâm Hải Niên một người đã sống hơn nửa đời người thì làm sao có thể không nhận ra.

Ông mỉm cười, sau đó đưa tay xoa lên cái đầu nhỏ, giọng nói tựa một người ông đang dỗ dành đứa cháu của mình.

- Cậu chủ, không cần phải giả vờ trước mặt lão già này đâu! Tôi nhìn cậu cũng nhìn 7 năm rồi, làm sao không biết cậu khóc thật hay là giả vờ!

Nhìn thấy ánh mắt chất chứa sự quan tâm của người kia, tiểu Thần không kìm được nước mắt liền bật khóc.

- Hức....oa....

Cậu ôm lấy ông, nước mắt rơi xuống như những giọt mưa trên bầu trời đầy mây đen xám xịt.

- Hức...hức...bác Lâm...tại sao...tại sao mọi người...lại thay đổi...hức...ba mẹ...ba mẹ....họ...họ thật kỳ lạ....cả anh...anh tiểu Nghi cũng vậy...

Nhìn đứa nhỏ khóc đến thương tâm, trong lòng Lâm Hải Niên cũng toàn là chua xót.

Ông bây giờ vẫn chưa vợ chưa con, sống đến từng tuổi này vẫn rày đây mai đó. Đôi khi thì nói chuyện chung với mấy bạn già, chưa từng thử qua cảm giác làm ông là như thế nào.

Nhưng từ lúc cậu chủ nhỏ ra đời, cũng như thằng bé tiểu Nghi kia xuất hiện, Lâm Hải Niên mới hiểu được hóa ra làm ông lại vui và hạnh phúc đến như vậy. Vì thế ông luôn dành sự quan tâm đặc biệt cho cả hai nhất là tiểu Thần bởi lẽ ông tiếp xúc với cậu từ khi cậu chỉ vừa lọt lòng cho đến nay. Cậu bé này ngây ngô và lương thiện biết bao tại sao số trời lại sắp đặt cho nó sinh sống ở một gia tộc thị phi như vậy? Tại sao nhất thiết nó lại phải là con của cậu chủ?

Mỗi lần nghĩ đến những điều cậu chủ làm, ông đều cảm thấy thuơng cho cả hai đứa trẻ. Chúng nó vốn dĩ chỉ là trẻ con, tại sao ân oán của người lớn lại gieo vào đầu những sinh linh vô tội này?

Nhiều lúc ông thật sự muốn nói với tiểu Nghi sự thật về cái chết của gia đình cậu bé nhưng ông không đủ can đảm. Ông nhớ rõ đôi mắt trong sáng của tiểu Nghi khi nhìn cậu chủ là như thế nào. Đó là sự kính trọng, sự biết ơn....thằng bé đó luôn xem cậu chủ như là chú của mình nếu để nó biết được sự thật thì liệu sẽ thương tâm đến cỡ nào?

Hai người một lớn một nhỏ đứng giữa vườn hoa trong lòng chất chứa nhiều tâm sự không thể giải bày.

Tiểu Thần chỉ có thể khóc, khóc vì bản thân vô dụng không thể làm gì. Còn Lâm Hải Niên chỉ biết im lặng nhìn cậu khóc vì ông vốn dĩ chỉ có thể ở phía đằng sau âm thầm xoa dịu hai đứa trẻ, còn cách giúp chúng thoát khỏi hố đen sâu thẳm này thì ông vĩnh viễn sẽ không bao giờ có năng lực để làm điều đó...

.........

"Tiểu....tiểu Thần...ngay cả em ấy....em ấy....em ấy cũng đang giấu diếm...lừa gạt mình sao....."

Chapter
1 1. Khởi đầu của bi kịch
2 2. Ra nước ngoài
3 3. Gặp gỡ
4 4. Khoảng thời gian yên bình
5 5. Sợ hãi
6 6. Kỳ lạ
7 7. Lợi dụng
8 8. Đau lòng
9 9. Xa cách
10 10. Bạn mới
11 11. Điều tra
12 12. Leo núi luyện tập
13 13. Ơn nghĩa
14 14. Gặp nguy hiểm
15 15. Tìm kiếm
16 16. Trúng đạn
17 17. Thương hại?
18 18. Khoảng cách là bao xa?
19 19. Yên bình
20 20. Yêu
21 21. Bước tiến tốt đẹp
22 22. Đi chơi
23 23. Sự mông lung khó tả
24 24. Cơn mưa ưu phiền
25 25. "Quan tâm"
26 26. Diễn trò
27 27. Thổ lộ
28 28. Tức giận
29 29. Lâm Gia Thi
30 30. Nhà hàng Thượng Hoa
31 31. Hôn
32 32. Khóc
33 Lịch ra chap
34 33. Nếu có thể quay lại
35 34. Màu sắc
36 35. Mạng đổi mạng
37 36. Bí mật phơi bày
38 37. 2 năm sau
39 38. Người bí ẩn
40 39. Nhìn thấu
41 40. Thiên thần hay ác quỷ?
42 41. Say xỉn
43 42. Áo khoác
44 43. Truy sát
45 44. Cầm thú
46 45. Toan tính
47 46. Vòng tròn vô lối thoát
48 47. Tai nạn đột ngột
49 48. Bắt người
50 49. Chủ mưu
51 50. Bóng đêm và mưa
52 51. Một chút kỳ lạ
53 52. Mơ hồ
54 53. Cảm xúc dâng trào
55 54. Sa đọa
56 55. Kẻ quậy phá
57 56. Bình yên
58 57. Điều ẩn giấu
59 58. Sưởi ấm
60 59. Điều cất giữ
61 60. Sợ hãi, lo lắng và kiếm tìm
62 61. Chuyến đi săn
63 62. Mèo vờn chuột
64 63. Mèo vờn chuột (2)
65 64.Vỡ nát
66 65. Hoang tàn
67 66. Sụp đổ
68 67. Luyến tiếc?
69 68. Vực dậy trong hoang tàn
70 69. Sinh nhật
71 70. Vở kịch hạ màn
72 71. Trốn thoát
73 72. Nỗi lòng
74 73. Chuyện ngày hôm đó
75 74. Không còn thời gian
76 75. Chút yên bình
77 76. Có phải là vô tình?
78 77. Người phụ nữ kỳ lạ
79 78. Xin việc
80 79. Bác sĩ Hàn
81 80. Ba mẹ của A Thần
82 81. Bi thương
83 82. Thắp nén hương cho ba mẹ
84 83. Đối mặt
85 84. Đền tội
86 85. Bữa cơm gia đình
87 86. Ai là "bóng đèn"?
88 87. Đi thăm chú A Thất
89 88. Bữa tối ấm áp
90 89. Ngọt ngào (H nhẹ)
91 90. Hạnh phúc (END)
92 91. PN1: Tiểu Hoàng Bảo
93 PN1: Tiểu Hoàng Bảo
94 PN1: Tiểu Hoàng Bảo
95 PN2: Đám cưới
96 PN3: Mã Kỳ x Tạ Hàm Ưng
97 PN3: Mã Kỳ x Tạ Hàm Ưng
98 PN3: Mã Kỳ x Tạ Hàm Ưng
99 PN: Mã Kỳ x Tạ Hàm Ưng
100 PN3: Mã Kỳ x Tạ Hàm Ưng
101 PN 3: Mã Kỳ x Tạ Hàm Ưng
102 PN3: Mã Kỳ x Tạ Hàm Ưng
103 PN3: Mã Kỳ x Tạ Hàm Ưng
104 PN3: Mã Kỳ x Tạ Hàm Ưng (END)
Chapter

Updated 104 Episodes

1
1. Khởi đầu của bi kịch
2
2. Ra nước ngoài
3
3. Gặp gỡ
4
4. Khoảng thời gian yên bình
5
5. Sợ hãi
6
6. Kỳ lạ
7
7. Lợi dụng
8
8. Đau lòng
9
9. Xa cách
10
10. Bạn mới
11
11. Điều tra
12
12. Leo núi luyện tập
13
13. Ơn nghĩa
14
14. Gặp nguy hiểm
15
15. Tìm kiếm
16
16. Trúng đạn
17
17. Thương hại?
18
18. Khoảng cách là bao xa?
19
19. Yên bình
20
20. Yêu
21
21. Bước tiến tốt đẹp
22
22. Đi chơi
23
23. Sự mông lung khó tả
24
24. Cơn mưa ưu phiền
25
25. "Quan tâm"
26
26. Diễn trò
27
27. Thổ lộ
28
28. Tức giận
29
29. Lâm Gia Thi
30
30. Nhà hàng Thượng Hoa
31
31. Hôn
32
32. Khóc
33
Lịch ra chap
34
33. Nếu có thể quay lại
35
34. Màu sắc
36
35. Mạng đổi mạng
37
36. Bí mật phơi bày
38
37. 2 năm sau
39
38. Người bí ẩn
40
39. Nhìn thấu
41
40. Thiên thần hay ác quỷ?
42
41. Say xỉn
43
42. Áo khoác
44
43. Truy sát
45
44. Cầm thú
46
45. Toan tính
47
46. Vòng tròn vô lối thoát
48
47. Tai nạn đột ngột
49
48. Bắt người
50
49. Chủ mưu
51
50. Bóng đêm và mưa
52
51. Một chút kỳ lạ
53
52. Mơ hồ
54
53. Cảm xúc dâng trào
55
54. Sa đọa
56
55. Kẻ quậy phá
57
56. Bình yên
58
57. Điều ẩn giấu
59
58. Sưởi ấm
60
59. Điều cất giữ
61
60. Sợ hãi, lo lắng và kiếm tìm
62
61. Chuyến đi săn
63
62. Mèo vờn chuột
64
63. Mèo vờn chuột (2)
65
64.Vỡ nát
66
65. Hoang tàn
67
66. Sụp đổ
68
67. Luyến tiếc?
69
68. Vực dậy trong hoang tàn
70
69. Sinh nhật
71
70. Vở kịch hạ màn
72
71. Trốn thoát
73
72. Nỗi lòng
74
73. Chuyện ngày hôm đó
75
74. Không còn thời gian
76
75. Chút yên bình
77
76. Có phải là vô tình?
78
77. Người phụ nữ kỳ lạ
79
78. Xin việc
80
79. Bác sĩ Hàn
81
80. Ba mẹ của A Thần
82
81. Bi thương
83
82. Thắp nén hương cho ba mẹ
84
83. Đối mặt
85
84. Đền tội
86
85. Bữa cơm gia đình
87
86. Ai là "bóng đèn"?
88
87. Đi thăm chú A Thất
89
88. Bữa tối ấm áp
90
89. Ngọt ngào (H nhẹ)
91
90. Hạnh phúc (END)
92
91. PN1: Tiểu Hoàng Bảo
93
PN1: Tiểu Hoàng Bảo
94
PN1: Tiểu Hoàng Bảo
95
PN2: Đám cưới
96
PN3: Mã Kỳ x Tạ Hàm Ưng
97
PN3: Mã Kỳ x Tạ Hàm Ưng
98
PN3: Mã Kỳ x Tạ Hàm Ưng
99
PN: Mã Kỳ x Tạ Hàm Ưng
100
PN3: Mã Kỳ x Tạ Hàm Ưng
101
PN 3: Mã Kỳ x Tạ Hàm Ưng
102
PN3: Mã Kỳ x Tạ Hàm Ưng
103
PN3: Mã Kỳ x Tạ Hàm Ưng
104
PN3: Mã Kỳ x Tạ Hàm Ưng (END)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play