chap3
ngọc bảo gia hân–nu9
bọn trường này ồn thật đó
ngọc bảo gia hân–nu9
phong ht ở đâu đấy
ngọc bảo gia hân–nu9
thầy hiệu trưởng thầy có ở trong đo ko
ngọc bảo gia hân–nu9
thầy ơi
hiệu trưởng
ht em là sh mới à
ngọc bảo gia hân–nu9
vâg ạ
hiệu trưởng
ht : em là tiểu thư ngọc gia đúng ko
ngọc bảo gia hân–nu9
vâg ạ
hiệu trưởng
ht: em sẽ học ở lớp A3 nhé
ngọc bảo gia hân–nu9
vâg ạ
ngọc bảo gia hân–nu9
đăng ảnh cái nhỉ
ngọc bảo gia hân–nu9
cap: thừa một chút xinh đẹp
...: hs trường đó sướng đễ sợ lun á
hàn tú bảo lâm –n9
cô ấy có động tĩnh j ko
lam an thiên
phu nhân mới chuyển vào trường này
hàn tú bảo lâm –n9
hửm...*liếc nhìn*
hàn tú bảo lâm –n9
hình như trường này có gửi hợp đồng mong đc kí kết đúng ko
hàn tú bảo lâm –n9
gọi cho họ❄
hàn tú bảo lâm –n9
ra ngoài đi❄
hàn tú bảo lâm –n9
bảo bối tôi lại nhớ em rồi
hàn tú bảo lâm –n9
em biết không từ lần đó tôi đã yêu em rồi
hàn tú bảo lâm –n9
hộc...hộc.....
hàn tú bảo lâm –n9
chết tiệt mình bất cẩn quá
hàn tú bảo lâm –n9
bị bắn vào chân thế này
hàn tú bảo lâm –n9
lại còn bị đuổi đến tân đây nữa chứ
hàn tú bảo lâm –n9
mệt quá
hàn tú bảo lâm –n9
* mắt mờ đi rồi ngất luôn*
ngọc bảo gia hân–nu9
* đi qua*
ngọc bảo gia hân–nu9
anh ta bị j đây
ngọc bảo gia hân–nu9
máu sao
ngọc bảo gia hân–nu9
anh j ơi
ngọc bảo gia hân–nu9
anh có ổn ko
hàn tú bảo lâm –n9
.....cứ....u......t....ôi* thều thào*
ngọc bảo gia hân–nu9
anh không sao chứ
ngọc bảo gia hân–nu9
ở đây ko có bệnh viện ư
ngọc bảo gia hân–nu9
thôi đc rồi
ngọc bảo gia hân–nu9
* đỡ anh đậy rồi đưa anh về nhà mình*
ngọc bảo gia hân–nu9
mà anh ta bị j vậy chứ
ngọc bảo gia hân–nu9
cầm máu cho anh ta cái đã
ngọc bảo gia hân–nu9
* lấy bộ sơ cứu*
ngọc bảo gia hân–nu9
anh ta bị trúng đạn sao
ngọc bảo gia hân–nu9
" mình không giám làm"
ngọc bảo gia hân–nu9
" giờ mình phải làm sao đây"
ngọc bảo gia hân–nu9
thôi kệ khi bào anh ta tỉnh rồi tính tiếp
hàn tú bảo lâm –n9
* mở mắt*
hàn tú bảo lâm –n9
tôi đang ở đâu vậy nè
ngọc bảo gia hân–nu9
anh tỉnh rồi sao
hàn tú bảo lâm –n9
cô là ai
ngọc bảo gia hân–nu9
tôi là người cứu anh
hàn tú bảo lâm –n9
đây là đâu
ngọc bảo gia hân–nu9
nhà tôi
hàn tú bảo lâm –n9
vậy tại sao tôi lại ở đây
ngọc bảo gia hân–nu9
anh bị ngu sao
ngọc bảo gia hân–nu9
tôi đã bảo anh đc tôi cứu mà
hàn tú bảo lâm –n9
* ngồi đậy* cảm ơn cô
hàn tú bảo lâm –n9
* tính đi xuống giường*
ngọc bảo gia hân–nu9
anh còn đang yếu lắm
ngọc bảo gia hân–nu9
chưa cử động mạnh được đâu
ngọc bảo gia hân–nu9
mà sao anh bị ng ta truy sát vậy
hàn tú bảo lâm –n9
cô là ai
hàn tú bảo lâm –n9
sao cô bt đc truyện đó
ngọc bảo gia hân–nu9
tôi thấy anh ở một con đg vắng
ngọc bảo gia hân–nu9
lưng anh thì bị đạn bắn
ngọc bảo gia hân–nu9
nhìn là bt
ngọc bảo gia hân–nu9
chỉ có kẻ ngu mới không hiểu
hàn tú bảo lâm –n9
*bất ngờ*
hàn tú bảo lâm –n9
" cô ta thông minh thật đấy"
ngọc bảo gia hân–nu9
đừng nhìn tôi như thế
hàn tú bảo lâm –n9
tôi xin lỗi
ngọc bảo gia hân–nu9
anh ngồi đó đi tôi lấy cháo cho anh ăn
hàn tú bảo lâm –n9
ờ...được
ngọc bảo gia hân–nu9
* bê cháo lên*
ngọc bảo gia hân–nu9
anh ăn đi
ngọc bảo gia hân–nu9
tôi đi có việc đã
hàn tú bảo lâm –n9
cô ấy đâu rồi ta
ngọc bảo gia hân–nu9
....* chăm sóc hoa mà mình thích*
ngọc bảo gia hân–nu9
* quay qua*
hàn tú bảo lâm –n9
* say đắm nhìn cô*
ngọc bảo gia hân–nu9
sao anh lại ra đây
ngọc bảo gia hân–nu9
anh ko nghe tôi nói sao
ngọc bảo gia hân–nu9
ANH J ƠI
hàn tú bảo lâm –n9
* sực tỉnh*
hàn tú bảo lâm –n9
à ờ tôi xin lỗi
ngọc bảo gia hân–nu9
* cô bước ra từ nhà tắm*
ngọc bảo gia hân–nu9
* khoá cửa phòng lại*
ngọc bảo gia hân–nu9
* ngồi xuống bàn tiếp tục làm việc*
hàn tú bảo lâm –n9
* bước ra từ phòng tắm*
hàn tú bảo lâm –n9
" nhớ lại lúc chiều nay"
hàn tú bảo lâm –n9
" làm mình ngại muốn chết mà"
hàn tú bảo lâm –n9
" mà công nhận cô ấy xinh thật"
hàn tú bảo lâm –n9
cô ấy mà là của mình thì hay biết mấy
ngọc bảo gia hân–nu9
nè anh xuống ăn cơm đi
ngọc bảo gia hân–nu9
anh ăn đi
hàn tú bảo lâm –n9
* nhìn cô nuốt nước bọt*
ngọc bảo gia hân–nu9
anh ăn đi sao vậy
hàn tú bảo lâm –n9
cô ăn trước đi
hàn tú bảo lâm –n9
tôi đi vs chút đã
ngọc bảo gia hân–nu9
* cô ăn xong*
ngọc bảo gia hân–nu9
" sao anh ta chưa ra nữa vậy"
hàn tú bảo lâm –n9
" chút nữa là mình mất kiểm soát luôn trời"
ngọc bảo gia hân–nu9
tôi lên phòng trước nha
hàn tú bảo lâm –n9
thôi mình lên ngủ vậy mai rồi đi sau
nhưng lòng anh vẫn không thể quên cô gái hôm ấy làm anh sao xuyến
Comments
White
adu
2023-05-29
0