[ChaeLisa] Luôn Đứng Phía Sau Em...!
Chapter 2
Lalisa Manobal -Nàng-
*Đang đứng trước La thị*
Park Chaeyoung -Cô-
*Chạy xe tới*
Park Chaeyoung -Cô-
*Hạ kính xe* Lisa sao còn chưa về?
Park Chaeyoung -Cô-
Xe của em bị hư à?
Lalisa Manobal -Nàng-
Liên quan đến cô à❄️
Lalisa Manobal -Nàng-
Sao cô bám dai vậy? Thật báo đời❄️
Park Chaeyoung -Cô-
*Xem như chưa nghe nàng nói gì*
Park Chaeyoung -Cô-
Có cần tôi đưa em về không?
Mấy năm qua nàng vẫn hay lạnh nhạt và nặng lời với cô như vậy mà, cô cũng đã sớm quen rồi
Lalisa Manobal -Nàng-
Hơ thật nực cười❄️
Lalisa Manobal -Nàng-
Lalisa tôi thà lội bộ cũng không bao giờ bước lên xe cô❄️
Park Chaeyoung -Cô-
*Cười cười* Ừm tôi biết mà
Cô lái xe tấp vào một chỗ gần nàng, rồi đậu xe ở yên đó
Lalisa Manobal -Nàng-
*Nhìn*
Park Chaeyoung -Cô-
Em đừng để tâm đến tôi
Park Chaeyoung -Cô-
Tôi chỉ đậu xe ở đây một tý thôi
Lalisa Manobal -Nàng-
Phiền phức!❄️
Park Chaeyoung -Cô-
*Lắc đầu+hạ kính xe xuống tránh để nàng thấy khó chịu*
Nhưng ánh mắt ôn nhu đó vẫn dán vào nàng không rời đi dù chỉ 1s
Han-dong -Vệ sĩ-
*Chạy xe đến*
Han-dong -Vệ sĩ-
*Chạy xuống mở cửa cho nàng*
Han-dong -Vệ sĩ-
Xin lỗi tiểu thư, do đường kẹt xe nên tôi đến hơi trễ
Lalisa Manobal -Nàng-
Không sao cả
Lalisa Manobal -Nàng-
Em biết mà
Han-dong -Vệ sĩ-
*Đóng cửa xe lại*
Sau đó thì chiếc xe cũng khuất xa dần
Park Chaeyoung -Cô-
Em luôn hoà đồng, thân thiện với mọi người
Park Chaeyoung -Cô-
Chỉ riêng tôi thì không
Park Chaeyoung -Cô-
*Thở dài+lái xe đi*
Vào một buổi tối cô theo thói quen đến một nhà hàng dành cho giới thượng lưu sau đó lên tầng cao nhất ngắm nhìn thành phố xa hoa lộng lẫy
Mắt thì dán xuống cô gái đang vui vẻ chơi với người bạn thân của mình
Lalisa Manobal -Nàng-
Jen à mua cho tớ kem nha nha~ *mắt long lanh*
Kim Jennie -Em-
Tối rồi trời rất lạnh cậu mà ăn kem chắc hẳn sẽ ho đấy
Kim Jennie -Em-
Có người sẽ rất lo lắng cho mà xem
Kim Jennie -Em-
Kim Jennie: 24 tuổi là cô bạn thân thiết nhất của nàng, lúc trước thì em cũng là một Kim tổng đấy chứ nhưng sau khi lấy chồng thì đã bị tên chồng chết tiệt kia bắt ở nhà chỉ cần ăn rồi chơi, lâu lâu thì vận động trên giường một tý ngoài ra chẳng cần động tay đến bất cứ thứ gì hết
Là một người hết sức thân thiện và dễ gần
Lalisa Manobal -Nàng-
Hả? Ai?
Kim Jennie -Em-
Ừm thì..l..là..bác La
Lalisa Manobal -Nàng-
Xì Appa của tớ chỉ lo cho công việc có thèm để tâm đến tớ đâu
Kim Jennie -Em-
Tại bác ấy bận thôi
Kim Jennie -Em-
Chứ vẫn thương cậu nhất mà *cười*
Lalisa Manobal -Nàng-
Ờm~~
Park Chaeyoung -Cô-
*Cười*
Park Chaeyoung -Cô-
"Dễ thương thật"
Park Chaeyoung -Cô-
"Cuộc đời của Park Chaeyoung này chỉ cần thấy em cười là quá đủ rồi"
Park Chaeyoung -Cô-
*Nhấc điện thoại lên soạn một dòng tin nhắn*
Lalisa Manobal -Nàng-
Hửm, ai nhắn cho cậu kìa
Kim Jennie -Em-
À à đợi tớ một tý*xem*
roses_are_rosie
💬Mau đưa em ấy về đi. Trời lạnh ở ngoài nhiều sẽ không tốt
Kim Jennie -Em-
"Đứa em họ này không lo suốt ngày lo cho Lisa, cái gì cũng Lisa"
Kim Jennie -Em-
*Dẹp điện thoại*
Kim Jennie -Em-
Lili à hay chúng ta về nhé
Lalisa Manobal -Nàng-
Sao vậy đang vui mà
Kim Jennie -Em-
Trời lạnh ở lâu sẽ không tốt
Lalisa Manobal -Nàng-
Cậu đúng là biết quan tâm người khác
Lalisa Manobal -Nàng-
Chồng cậu thật có phước
Kim Jennie -Em-
Không phải đâu
Kim Jennie -Em-
Tớ thật ra còn không bằng một phần nhỏ của người đó
Lalisa Manobal -Nàng-
Hả? Là ai?
Kim Jennie -Em-
Người vì cậu làm tất cả nhưng nhận lại toàn cay đắng
Lalisa Manobal -Nàng-
*Nhíu mày* cậu nói gì vậy?
Kim Jennie -Em-
À tớ nói nhầm thôi mà
Kim Jennie -Em-
Để tớ đưa cậu về *ra xe*
Lalisa Manobal -Nàng-
Kì hoặc!*đi theo*
Park Chaeyoung -Cô-
*Ngồi trên sườn núi ngắm ánh trăng về đêm*
Park Chaeyoung -Cô-
*Khẽ thở dài*
Park Chaeyoung -Cô-
Tôi yêu em, thương em nhiều như vậy liệu là đúng hay sai đây?
Park Chaeyoung -Cô-
Tôi luôn cố gắng đem lại cảm giác an toàn cho em, luôn sẵn sàng bảo vệ em
Park Chaeyoung -Cô-
Nhưng trong mắt em có lẽ...đó là sự phiền phức
Park Chaeyoung -Cô-
*Ngắm nhìn trăng rằm*
Park Chaeyoung -Cô-
Em như ánh trăng rằm vậy....
Park Chaeyoung -Cô-
Luôn tròn trịa và sáng bừng không một tý khuyết điểm
Park Chaeyoung -Cô-
Nhưng tôi chỉ mãi là một ngôi sao
Park Chaeyoung -Cô-
Thấp thỏm, nhỏ bé giữa bầu trời quang đãng
Park Chaeyoung -Cô-
Làm sao mà có thể mơ ước với lấy được ánh trăng đây
Cô nhắm mắt lại khẽ ngăn đi dòng nước ấm nóng kia. Nhưng suy nghĩ làm sao có thể chiến thắng được tâm tình
Cố ngăn thì dòng nước nóng hổi kia càng tuông trôi
Một nữ nhân không bao giờ khóc trước mắt người khác, luôn lạnh lùng, kiên cường
Nhưng họ vẫn là con người mà, vẫn có trái tim và nước mắt như bao người thôi
Comments
Ánh Hồng
ấm áp với cả thế giới nhưng lạnh lùng với một mình chị^^
2025-06-29
0
Con nhỏ đợi mấy má tự vả 😇🖕
Mốt chị có cầu cx ko có cơ hội lên đâu đấy ạ :))
2023-08-13
2
T thẳng như lông
"Em là trăng
Tôi là Sao
Hay ta cách xa nhau
Không bao giờ chạm đến
Em xa tôi
Em tỏa sáng lung linh
Tôi nhỏ bé "
Mời tiếp....
2023-04-10
7