Chương 4. Forget Me Not

Hôm sau
Con Ferrari đậu trước quán nhỏ
Ánh hạ tàn hiu hắt, em bước ra với chút gió chiều thổi nhẹ làm tóc em bay
Em diện lên người chiếc áo len cổ lọ, thanh lịch nhưng không kém phần sang trọng
Em dịu dàng tựa cơn mưa đầu hạ nhưng cũng thoáng chút nét ưu buồn của gió mùa thu.
Hắn nhìn em, đôi má chóc ửng đỏ.
Trần Tiểu An
Trần Tiểu An
Xin lỗi, anh chờ tôi có lâu không?
Hắn ngẩn đi một lúc, rồi lắc đầu cười đáp:
Kakuchou
Kakuchou
Không đâu, tôi cũng vừa mới tới
Hắn nhẹ nhàng mở cửa xe cho em bước vào.
Nhìn qua ô cửa nhỏ, nơi phố phương tấp nập người qua.
Những đôi tình nhân trông thật ấm áp
Bọn trẻ con đùa nghịch
Những chiếc xe phóng nhanh trên đại lộ
Rồi xe rẽ hướng vào một con hẻm nhỏ
Nơi có các dây thường xuân leo lên bức tường nhà điểm tô thêm sắc xanh
Xe bỗng dưng lại trước một cửa tiệm cũ kỉ
Em bước xuống xe rồi tiến vào bên trong.
Trần Tiểu An
Trần Tiểu An
Cô Emi ơi! Cháu đến lấy đàn ạ!
Người phụ nữ trung niên với gương mặt đầy dấu hiệu của thời gian bước ra niềm nở.
Emi
Emi
An đấy à cháu?
Emi
Emi
Xin lỗi con nhé..
Emi
Emi
Đàn piano bị hỏng một số phím
Emi
Emi
Phải mất một thời gian nữa mới sửa xong...
Trần Tiểu An
Trần Tiểu An
Vâng...
Em nét mặt thoáng chút buồn, đó là kỉ vật duy nhất mà mẹ em để lại
Dù đã cố sửa rất nhiều, ấy vậy mà vẫn không thể sửa chữa được…
Trần Tiểu An
Trần Tiểu An
Đàn bị hỏng một số phím...
Trần Tiểu An
Trần Tiểu An
Xin lỗi anh nhiều nhé…
Em quay ra nhìn ra nhìn hắn, gương mặt hiện hữu sự ưu buồn thấy rõ.
Kakuchou
Kakuchou
Không sao
Kakuchou
Kakuchou
Bây giờ cũng còn sớm
Kakuchou
Kakuchou
Cô có muốn đi đâu không?
Trần Tiểu An
Trần Tiểu An
Đến bảo tàn mỹ thuật có được không…?
Kakuchou
Kakuchou
Được, tôi đưa em đi
Đến bảo tàng mỹ thuật
Dù rằng có hạng vạn bức tranh tuyệt đẹp từ các danh họa nổi tiếng
Ấy vậy mà em chỉ chăm chú nhìn bức họa hoa lưu ly ở một góc khuất nhỏ
Nơi mà không ai để mắt đến.
Trần Tiểu An
Trần Tiểu An
Kaku này, anh biết hoa lưu ly có ý nghĩa là gì không?
Em khẽ cất lời, đôi mắt vẫn chăm chú nhìn bức họa trước mắt.
Kakuchou
Kakuchou
Forget me not.
Em chỉ gật đầu nhẹ rồi nói tiếp.
Trần Tiểu An
Trần Tiểu An
Đúng vậy…
Trần Tiểu An
Trần Tiểu An
Nhưng theo tôi thấy nó còn là biểu trưng cho sự hiếu thảo đối với người cha mắc bệnh Alzheimer
Trần Tiểu An
Trần Tiểu An
Cũng giống như câu chuyện của tác giả - người vẽ nên bức tranh này…
Hắn chỉ lặng người nghe em nói.
Đôi mắt em lúc này như vần thơ cũ, sâu lắng cũng thật cầu kì.
________________
Lyuun :Đ
Lyuun :Đ
Trời ơiii 🐸
Lyuun :Đ
Lyuun :Đ
soft xỉuuu luôn á
Lyuun :Đ
Lyuun :Đ
Đoạn Kaku nói "Được, tôi đưa em đi"
Lyuun :Đ
Lyuun :Đ
Nó nhẹ nhàng mà nghe cực kì chiều chuộng An luôn á
Lyuun :Đ
Lyuun :Đ
giờ hong lẽ chap sau cho 2 con người này yêu nhau luôn ✨
Lyuun :Đ
Lyuun :Đ
Kaku thì đúng kiểu bạn trai ga lăng, tinh tế, dịu dàng
Lyuun :Đ
Lyuun :Đ
còn An thì kiểu nhẹ nhàng, thơ mộng
Lyuun :Đ
Lyuun :Đ
tự nhiên đổi xưng hô từ "tôi - cô" sang "tôi - em" cũng thấy dễ thương cư tề các thứ 😞💕
Hot

Comments

H_ Sonia

H_ Sonia

ủa đó giờ tưởng forget not me=)))

2023-04-13

2

❦Roseanne❦

❦Roseanne❦

trên ms "cô" xuống đây "em" ngọt xớt ~

2023-01-17

7

❦Roseanne❦

❦Roseanne❦

mùi tiền thoang thoảng nơi chóp mũi

2023-01-17

7

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play