(ĐN Tam Sinh Tam Thế Thập Lí Đào Hoa) Liệu Có Thể Thây Đổi
Chương 2
Tiêu Dương - Hạ Nhược
/bị dựng đầu dậy/
Tiêu Dương - Hạ Nhược
Ơ cho em ngủ thêm xíu đi
Tiêu Dương - Hạ Nhược
Đã bảo...k..không nhận nữ..../ngái ngủ/
Tiêu Soái
Ta dùng phép biến em làm nam. Một đi hai cưới chọn đi
Tiêu Dương - Hạ Nhược
/tỉnh luôn/ Dạ đi
Tiêu Soái
Chuẩn bị đồ đi ta lên đường sau 10 phút nữa
Tiêu Dương - Hạ Nhược
Tức ghê trời /lật đật chuẩn bị/
Tiêu Dương - Hạ Nhược
Rồi ca biến đi kẻo lên đó bị phát hiện/giang tay/
Tiêu Soái
/phẩy tay một cái cô biến thành nam/
Tiêu Dương - Hạ Nhược
Cũng không khác gì mấy nhỉ /nhìn /
Tiêu Soái
À ta xém quên, ở đây muội không dùng tên thật
Tiêu Dương - Hạ Nhược
Vậy dùng tên gì ?
Tiêu Dương - Hạ Nhược
Nghe vẫn có cảm giác hơi nữ tính nhỉ /suy nghĩ/
Tiêu Soái
Không sao biết vậy được rồi mọi thứ còn lại ta sẽ tự tính
Thế là cô và Đại Ca đều đi lên núi
Tiêu Dương - Hạ Nhược
" Ý cái ông Triết Nhan và... Chắc chị Bạch Thiển rồi " /vui thầm/
Tiêu Soái
Ở đây phải sống tốt ai bắt nạt nói ta. Ta sẽ đòi lại công đạo cho muội
Tiêu Dương - Hạ Nhược
Lỡ em là người sai thì sao ?
Tiêu Soái
Ta chấp nhận cố chấp bênh muội
Tiêu Dương - Hạ Nhược
Ca là nhất /dơ ngón cái/
Triết Nhan
Chà Tiêu công tử cũng đến sao ?
Tiêu Soái
Triết nhân thượng thần cũng dẫn người quen tới à /nhìn người kế bên/
Triết Nhan
Ha ha đây là vị huynh đệ ta quen biết. Thấy có tố chất nên giới thiệu thôi
Triết Nhan
Còn cậu trai này...
Tiêu Soái
Cũng như ngài. Nhưng khác chỗ đứa nhóc này là con người quen cha ta
Triết Nhan
Ôi đúng là trùng hợp
Cả bốn người bước vào đại điện
Chưa kịp nóng chân thì có một giọng nghe khá hóng hách phát ra
Tử Lan
Cũng đến bái sư à ?
Bạch Thiển - Tư Âm - Tố Tố
Đương Nhiên
Tử Lan
Ta nhìn sơ pha thì thấy là...
Tử Lan
Toàn dạng công tử bột
Bạch Thiển - Tư Âm - Tố Tố
" Ta nhịn "
Tử Lan
Không đủ tư chất về đi /phẩy tay/
Bạch Thiển - Tư Âm - Tố Tố
Ngươi...
Tiêu Dương - Hạ Nhược
Sao biết ta không đủ tố chất. Muốn thì cứ lại đây đánh 1-1
Tiêu Dương - Hạ Nhược
/nhìn ám hiệu nên cũng trấn tĩnh lại/
Tiêu Dương - Hạ Nhược
Vào được hay không cũng không do ngươi quyết định
Bạch Thiển - Tư Âm - Tố Tố
Khục../nhịn cười/
Từ xa có một cây quạt từ đâu bay tới
Tiêu Dương - Hạ Nhược
" Ý xuất hiện rồi kìa "
Nó bay qua bay lại rồi dừng trước mặt Bạch Thiển.... không giờ phải gọi là Tư Âm chứ
Bạch Thiển - Tư Âm - Tố Tố
Cái này...
Triết Nhan
Là thần khí. Cầm đi nó đang chọn chủ nhân đấy
Bạch Thiển - Tư Âm - Tố Tố
/cầm/
Tiêu Dương - Hạ Nhược
Xem ra ai kia nên rút lại câu không có tố chất rồi nhỉ /nhìn xéo/
Tất cả đệ tử Côn Luân Hư
/chạy tới thấy người cầm được cây quạt trên tay thì bất ngờ/
Một giọng khá quen thuộc nhưng chưa hề gặp
Mặc Uyên
Chú thấy ngươi thích hợp làm chủ nhân của nó
Tất cả đệ tử Côn Luân Hư
Chúng đệ tử bái kiến sư phụ /đồng thanh hành lễ/
Bạch Thiển - Tư Âm - Tố Tố
/hành lễ/ Bái kiến thượng thần
Tử Lan
/hành lễ/ Bái kiến thượng thần
Tiêu Dương - Hạ Nhược
/hành lễ/
Tiêu Dương - Hạ Nhược
" Người xưa phức tạp thật nói nhiều quá " /mệt mỏi vì tới giờ vẫn chưa thể nào quen với cách sống này/
Mặc Uyên
Vào trong điện rồi nói tiếp
Tiêu Dương - Hạ Nhược
" Waaa hơn trong phim luôn. Đẹp quá trời " /nhìn có xung quanh/
Từ đâu bay ra một cây sáo màu đen. Bay vèo một cái rồi cóc đầu cô một cái
Tiêu Dương - Hạ Nhược
Ui da /ôm đầu do cái tội ngơ/
Nhìn cây sáo tất cả để tử liền đồng thanh thốt lên
Tất cả đệ tử Côn Luân Hư
Ô Phục Thiên
Tiêu Dương - Hạ Nhược
" Có cần đồng thanh vậy không điết cả tai " /che tai lại/
Cây sáo hiện tại cứ lơ lửng trên không trước mặt cô
Mặc Uyên
Đây là thần khí đã hơn 1000 năm rồi chưa ai có thể làm nó bay ra khỏi nơi trú ẩn
Mặc Uyên
Xem ra nó đã chọn ngươi làm chủ nhân rồi /ra hiệu cầm nó/
Tiêu Dương - Hạ Nhược
Tại sao lại là ta chứ ? /khó hiểu/
Tiêu Dương - Hạ Nhược
" Đúng là kiếp trước mình rất có duyên khi học và chơi sáo, nó quả là âm điệu tuyệt vời. Nhưng không nghĩ kiếp này lại phải...."
Mặc Uyên
Nếu đồ vật biết nói thì nó đã giải đáp thắt mắc này cho ngươi rồi
Tiêu Dương - Hạ Nhược
Chuyện gì mà không thể xảy ra. Lỡ sau này đột nhiên nó biết nói thì sao ? /bị gõ nên ngơ/
Tất cả những người có trong đại điện đều cười phá lên
Tiêu Dương - Hạ Nhược
" Quả thật tôi nói đúng mà. Thế giới thần tiên này chuyện gì mà chẳng thể sảy ra "
Như nghe hiểu lời tôi cây sáo cứ quấn lấy tôi. Rồi cuối cùng là chạm vào vai tôi
Ô Phục Thiên (sáo)
Ta hứa sẽ ngoan mà. Nhận ta làm thần khí của ngươi đi
Tiêu Dương - Hạ Nhược
/nhìn xung quanh coi thử mình có nghe nhầm không/
Ô Phục Thiên (sáo)
Nhận ta đi, khi rảnh ta sẽ giải thích cho
Hình như cây sáo nói không ai nghe thấy được
Tiêu Dương - Hạ Nhược
" Đấy bảo mà đâu có sai " /miễn cưỡng cầm cây sáo/
Một luồng sáng ánh lên làm chói mắt tất cả mọi người nhưng chỉ thoáng chóc rồi vụt tắt
Khi mọi người bình ổn lại thì cũng vào việc chính
Comments
Đoan Mộc Tuyết Hy
bà nu9 cute vãi ò
2023-02-01
2
Kim Oanh
Tư Âm nha tác giả
2022-12-06
2