Dòng hồi ức

Vừa thả Tiêu Chiến xuống, Nhất Bác mỉm cười đưa tay véo nhẹ chiếc má sữa đầy đáng yêu đang phồng lên.
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Cho phép anh nói lại câu nói vừa rồi đó.
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Nhóc con bướng bỉnh.
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Anh dám...nói em bướng bỉnh sao?
Tiêu Chiến tức giận không kiềm chế được mà đưa tay véo tai của Nhất Bác đến đỏ lên.
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Ah...đau...đau...anh sai rồi Tán Tán đừng véo tai mà.
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Em đừng hành hung chồng tương lai mình vậy chứ?
Nghe Nhất Bác kêu đau, Tiêu Chiến cũng xem như trút được giận mà bỏ tay ra.
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Tạm thời tha cho anh.
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
*Nhóc con này trông cũng đáng yêu thật, lớn lên đừng kêu tôi phải nhẹ nhàng.*
Nhìn Tiêu Chiến ngây thơ đứng trước mặt Nhất Bác thầm nghĩ, anh cũng không ngờ rằng từ lời nói ngây dại của Tiêu Chiến nói với mẹ mình mà hai bên gia đình đã quyết định kết chặt hai người lại từ nhỏ bằng hai từ gọi là hôn ước.
Góc nào đó ở khuôn viên...
Đường Yên
Đường Yên
Hai đứa nhỏ này thật là cứ mỗi lần gặp nhau lại chí chóe lên.
Đường Yên
Đường Yên
Thật không biết quyết định của chúng ta có đúng không?
Nhìn sang người bạn đứng cạnh đang cùng mình quan sát hai đứa con từ xa, Đường Yên mỉm cười nói.
Trần Kiều Ân
Trần Kiều Ân
Được rồi cậu đừng lo lắng chuyện này, mình thấy chúng nó lại rất hợp nhau.
Trần Kiều Ân
Trần Kiều Ân
Còn nhớ lần thằng bé Tán Tán chạy đến chỗ mình luôn miệng nói muốn được gả cho Nhất Bác, làm mình phải bật cười đồng ý.
Kiều Ân mỉm cười đáp lại khi thấy vẻ mặt có chút bất lực của bạn mình, khi thấy hai thân ảnh đang chí chóe với nhau từ xa.
Đường Yên
Đường Yên
Haiz...mình cũng không nghĩ đứa con bướng bỉnh này lại thích Nhất Bác đến vậy.
Trần Kiều Ân
Trần Kiều Ân
Nhờ thế mình mới có được chàng dâu ngoan từ sớm chứ?
Thoát khỏi dòng hồi ức dài loằng ngoằng kia...
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Thật nhớ dáng vẻ đáng yêu lúc nhỏ ấy mà.
Mỉm cười đầy sự ngọt ngào hạnh phúc đang chờ đợi, Nhất Bác hôn nhẹ lên người trong bức ảnh sau đó thì cất gọn vào quyển nhật ký của mình trong ngăn kéo của kệ gần giường.
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
*Chỉ qua hôm nay nữa thôi, anh được gặp lại em rồi thỏ con bướng bỉnh.*
Sau dòng suy nghĩ trong đầu, Nhất Bác tắt đi đèn phòng chỉ chừa lại một ánh sáng vàng nhạt của đèn ngủ đủ để thắp sáng căn phòng đang bị bóng tối bao trùm lấy mọi vật, rồi say giấc như để giết đi sự chờ đợi mong mỏi trong lòng.
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play