Chương 2: Sự phản bội của bạn thân và chồng

“Vậy thì tốt.” Hắn đứng lên, như một vị chúa tể từ trên cao nhìn xuống ban phát ánh nhìn cho thường dân: “Bởi vì tôi sẽ không bao giờ để cho một người con gái của một gia tộc suy tàn mang thai con của mình. Không có thì tốt, nếu có thì mau chóng đi phá đi. Đứa bé do một người như cô sinh ra thì chắc chắn cũng chẳng thông minh.”

Lượng thông tin ập đến quá nhanh khiến đầu cô “ong ong” cả lên. Cô không biết nên xử lý thông tin bên nào trước. Một bên đau lòng vì đứa con của cô không được hắn chấp nhận, đứa bé chưa sinh ra đã bị cha nó ruồng bỏ một cách không thương tiếc. Một bên cô không hiểu tại sao hắn lại nói gia tộc cô suy tàn?

“Anh nói gì vậy? Gia đình em và anh môn đăng hộ đối, sao có thể suy tàn?”

Nicolas Á Phong lạnh lùng nhìn cô, ánh mắt ấy không phải của một người chồng nhìn vợ mình mà giống như nhìn một kẻ xa lạ. Hắn hừ một tiếng, dùng quang não bật TV lên.

Trên TV đang phát tin mới nhất, Phương gia vừa bị hoàng tộc Đế Quốc hành hình trước toàn dân. Nguyên nhân là do cha của Phương Tịch Lam - gia chủ Phương gia - tướng quân Đế Quốc đã cấu kết với thiên hà khác nhằm lật đổ vương triều Đế Quốc.

Tội phản quốc từ xưa đến nay luôn là tội nặng nhất, vì thế nên cả gia tộc để bị hành hình. Chỉ riêng Phương Tịch Lam vì đã trở thành thượng tướng phu nhân nên được miễn tội. Giờ đây cô là người duy nhất còn sống sót của Phương gia.

“Không…” Phương Tịch Lam quỳ sụp xuống đất, khóc không thành tiếng: “Không phải như vậy… tuyệt đối không phải như vậy… cha em là một trung thần, Phương gia đã nguyện thề sẽ trung thành với Đế Quốc mãi mãi.”

Bộ dạng của cô hiện tại cực kỳ thảm hại, cả người nhếch nhác ám mùi dầu mỡ, đầu tóc bù xù, mặt mày trắng bệch. Phương Tịch Lam dùng cả hai tay hai chân bò đến chỗ Nicolas Á Phong, cô ôm chân hắn van xin.

“Cứu em… cứu gia đình em… xin anh hãy cứu họ… dù chỉ một người thôi cũng được…”

Nicolas Á Phong chẳng chút lưu tình mà đá cô ra, đúng lúc này chuông quang não reo lên. Hắn dùng giọng điệu âu yếm với người tình nói: “Bảo bối ngoan chờ anh một chút, lát nữa anh gọi lại cho em.”

Cúp máy, hắn liền thay đổi sắc mặt, dáng vẻ dịu dàng thâm tình lúc nãy bay sạch biến, chỉ còn lại vẻ mặt lạnh nhạt thờ ơ, nhìn cô như nhìn thấy thứ gì đó vô cùng kinh tởm.

“Để tôi nhắc cho cô nhớ, cả gia tộc cô đã bị hành hình từ hôm qua rồi. Tội phản quốc là một tội vô cùng lớn, tôi có lòng cũng không có sức. Chẳng phải Phương gia vẫn còn một hậu duệ là cô đó sao? Hôm nay cô còn sống là nhờ làm vợ của tôi, coi như đó là chút quà tôi tặng cô cho mười năm bên nhau. Giờ thì ly hôn đi.”

Phương Tịch Lam không dám tin nhìn người chồng đã ở bên mình bao nhiêu năm qua.

Cô cười khổ: “Chúng ta đã ở bên nhau mười năm, chẳng lẽ anh…”

“Không cần nghĩ đến quá khứ, chỉ cần biết hiện tại tôi đã chơi chán cô rồi, ly hôn đi, cút khỏi nhà tôi.”

Phương Tịch Lam ngẩng đầu, dùng đôi mắt đẫm lệ nhưng trong suốt nhìn thẳng vào mắt Nicolas Á Phong. 

Hai người nhìn nhau, một bên lạnh nhạt, một bên có tình nhưng nhuộm đẫm bi thương.

Tại sao mọi chuyện lại thành ra như vậy? Cô đã làm gì sai? Rõ ràng lúc trước chuyện tình cảm của cả hai rất tốt. Từ lúc nào ánh mắt dịu dàng chỉ chăm chú nhìn mỗi mình cô đã trở nên đáng sợ như vậy?

Phương Tịch Lam buông tay, cô mỉm cười chua xót, đau khổ cất lời: "Tôi đồng ý, ly hôn đi."

Cô vừa nói dứt câu thì Nicolas Á Phong nhướn mày tỏ vẻ hài lòng. Hắn không quan tâm đến cô cùng bàn tiệc sinh nhật thịnh soạn đó nữa mà rước nhân tình về. Cả hai làm tình suốt đêm trên chiếc giường mà cô và hắn đã từng ngủ cùng nhau bảy năm.

Mà đau đớn hơn nữa, người nhân tình được chồng cô gọi tới nhiều nhất lại chính là bạn thân của cô - Lãnh Hy Tuyết.

Phương Tịch Lam và Lãnh Hy Tuyết cùng nhau lớn lên, tình cảm cả hai rất tốt. Năm cả hai mười tuổi thì ả ta đi sang thành phố khác học tập. Cho đến ngày kỷ niệm bốn năm kết hôn của Phương Tịch Lam và Nicolas Á Phong, Lãnh Hy Tuyết trở về. Vì quý bạn của mình nên Phương Tịch Lam đương nhiên muôn giới thiệu người bạn thân nhất của mình cho Nicolas Á Phong biết.

Cũng chẳng biết từ bao giờ hai người bọn họ lại lén lút quan hệ sau lưng cô…

Còn gì đau đớn bằng việc cả tình yêu và tình bạn đều quay sang phải bội mình?

Lãnh Hy Tuyết vừa không ngừng kêu rên vì sung sướng, vừa khiêu khích nhìn cô. Khóe miệng ả ta mấp máy: “Đồ thua cuộc.”

Bạn thân thì đang âu yếm với chồng cô, còn bản thân Phương Tịch Lam là thượng tướng phu nhân thì lại phải sang phòng dành cho khách ngủ.

Đúng thật là trêu ngươi.

Chú thích:

(*)Quang não: Là đồ công nghệ tương lai, có thể hiểu đơn giản là bản nâng level và tích hợp của máy tính, điện thoại, hệ thống của thời nay.

Hot

Comments

Đen Đá Ko Đường:)))

Đen Đá Ko Đường:)))

ông cố m nha n9:))))

2023-06-03

0

Anonymous

Anonymous

Tội gì cũng tha thứ chú tôi ngoại tình là không thể phủ nhận được

2023-05-27

0

mê tiểu thuyết 😲

mê tiểu thuyết 😲

chọn xoài đừng để xoài chua,chọn bạn đừng để bạn cua ck mik =(

2023-04-18

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Ly hôn
2 Chương 2: Sự phản bội của bạn thân và chồng
3 Chương 3: Nước mắt tuôn rơi
4 Chương 4: Ninh Lạc
5 Chương 5: Hắn không hối hận
6 Chương 6: Chỉ còn là kỷ niệm
7 Chương 8: Sự thật (2)
8 Chương 9: Rời đi
9 Chương 10: Phương Tịch Lam chết
10 Chương 11: Sống sót
11 Chương 12: Chiến Bất Phàm
12 Chương 13: Vì bé con, vì tương lai của bản thân, cô phải cố gắng!
13 Chương 14: Căm hận
14 Chương 15: Kẻ âm mưu, người đau khổ
15 Chương 16: Quán bar
16 Chương 17: Vô tâm, vô tình
17 Chương 18: Tin tử vong đến
18 Chương 19: Vô cảm
19 Chương 20: Sự hy sinh của một người mẹ
20 Chương 21: Thức tỉnh dị năng
21 Chương 22: Tranh cãi
22 Chương 23: Một trăm cành hồng
23 Chương 24: Cô ta chết thì liên quan gì tới con?
24 Chương 25: Đỗ thủ khoa
25 Chương 26: Bắt đầu tỏa sáng
26 Chương 27: Bé con ra đời
27 Chương 28: Có những thói quen khó bỏ
28 Chương 29: Rời nhà
29 Chương 30: Giấc mơ
30 Chương 31: Dường như ai cũng nhắc đến em
31 Chương 32: Ảo ảnh
32 Chương 33: Hoàng đế Alexander
33 Chương 34: Sợi dây chuyền mặt ngọc
34 Chương 35: Tìm kiếm
35 Chương 36: Ra trận
36 Chương 37: Gặp lại sau 5 năm
37 Chương 38: Như hai người xa lạ
38 Chương 39: Tình cảm trong lòng
39 Chương 40: Bắt đầu tiếp cận
40 Chương 41: Là em trở về
41 Chương 42: Bị thương trên chiến trường (1)
42 Chương 43: Bị thương trên chiến trường (2)
43 Thông báo về lịch ra chap và thông tin về page
44 Chương 44: Không phải con của anh?
45 Chương 45: Thịnh nộ
46 Chương 46: Bại lộ
47 Chương 47: Cưỡng chế (H+)
48 Chương 48: Trói buộc (H+)
49 Chương 49: Thật sự không phải là con của hắn sao?
50 Chương 50: Giam cầm
51 Chương 51: Bất ngờ tập kích
52 Chương 52: Bé con giá lâm
53 Chương 53: Âm mưu thật sự của thủ lĩnh quân Liên Minh
54 Chương 54: Thả ra
55 Chương 55: Dịch bệnh
56 Chương 56: Căn bệnh của cô khác với mọi người
57 Chương 57: Nguồn cơn dịch bệnh
58 Chương 58: Hợp lực
59 Chương 59: Truyền sức mạnh
60 Chương 60: Người đàn ông này dường như đã thay đổi
61 Chương 61: Hoàng đế gọi đến
62 Chương 62: Đẩy lùi dịch bệnh
63 Chương 63: Đột nhập căn cứ quân Liên Minh
64 Chương 64: Bất phân thắng bại
65 Chương 65: Lãnh Hy Tuyết đến quân doanh
66 Chương 66: Biến dùm đi!
67 Chương 67: Chân tướng dần lộ diện
68 Chương 68: Quyết định của Chiến Bất Phàm
69 Chương 69: Bị điều khiển
70 Chương 70: Bọn họ có quen biết nhau?
71 Chương 71: Biết được thân phận của anh
72 Chương 72: Xóa bỏ ân oán
Chapter

Updated 72 Episodes

1
Chương 1: Ly hôn
2
Chương 2: Sự phản bội của bạn thân và chồng
3
Chương 3: Nước mắt tuôn rơi
4
Chương 4: Ninh Lạc
5
Chương 5: Hắn không hối hận
6
Chương 6: Chỉ còn là kỷ niệm
7
Chương 8: Sự thật (2)
8
Chương 9: Rời đi
9
Chương 10: Phương Tịch Lam chết
10
Chương 11: Sống sót
11
Chương 12: Chiến Bất Phàm
12
Chương 13: Vì bé con, vì tương lai của bản thân, cô phải cố gắng!
13
Chương 14: Căm hận
14
Chương 15: Kẻ âm mưu, người đau khổ
15
Chương 16: Quán bar
16
Chương 17: Vô tâm, vô tình
17
Chương 18: Tin tử vong đến
18
Chương 19: Vô cảm
19
Chương 20: Sự hy sinh của một người mẹ
20
Chương 21: Thức tỉnh dị năng
21
Chương 22: Tranh cãi
22
Chương 23: Một trăm cành hồng
23
Chương 24: Cô ta chết thì liên quan gì tới con?
24
Chương 25: Đỗ thủ khoa
25
Chương 26: Bắt đầu tỏa sáng
26
Chương 27: Bé con ra đời
27
Chương 28: Có những thói quen khó bỏ
28
Chương 29: Rời nhà
29
Chương 30: Giấc mơ
30
Chương 31: Dường như ai cũng nhắc đến em
31
Chương 32: Ảo ảnh
32
Chương 33: Hoàng đế Alexander
33
Chương 34: Sợi dây chuyền mặt ngọc
34
Chương 35: Tìm kiếm
35
Chương 36: Ra trận
36
Chương 37: Gặp lại sau 5 năm
37
Chương 38: Như hai người xa lạ
38
Chương 39: Tình cảm trong lòng
39
Chương 40: Bắt đầu tiếp cận
40
Chương 41: Là em trở về
41
Chương 42: Bị thương trên chiến trường (1)
42
Chương 43: Bị thương trên chiến trường (2)
43
Thông báo về lịch ra chap và thông tin về page
44
Chương 44: Không phải con của anh?
45
Chương 45: Thịnh nộ
46
Chương 46: Bại lộ
47
Chương 47: Cưỡng chế (H+)
48
Chương 48: Trói buộc (H+)
49
Chương 49: Thật sự không phải là con của hắn sao?
50
Chương 50: Giam cầm
51
Chương 51: Bất ngờ tập kích
52
Chương 52: Bé con giá lâm
53
Chương 53: Âm mưu thật sự của thủ lĩnh quân Liên Minh
54
Chương 54: Thả ra
55
Chương 55: Dịch bệnh
56
Chương 56: Căn bệnh của cô khác với mọi người
57
Chương 57: Nguồn cơn dịch bệnh
58
Chương 58: Hợp lực
59
Chương 59: Truyền sức mạnh
60
Chương 60: Người đàn ông này dường như đã thay đổi
61
Chương 61: Hoàng đế gọi đến
62
Chương 62: Đẩy lùi dịch bệnh
63
Chương 63: Đột nhập căn cứ quân Liên Minh
64
Chương 64: Bất phân thắng bại
65
Chương 65: Lãnh Hy Tuyết đến quân doanh
66
Chương 66: Biến dùm đi!
67
Chương 67: Chân tướng dần lộ diện
68
Chương 68: Quyết định của Chiến Bất Phàm
69
Chương 69: Bị điều khiển
70
Chương 70: Bọn họ có quen biết nhau?
71
Chương 71: Biết được thân phận của anh
72
Chương 72: Xóa bỏ ân oán

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play