Chương 2

Đinh Trình Hâm_Cậu
Đinh Trình Hâm_Cậu
Tôi chết có được không?
Mã Gia Kỳ_Hắn
Mã Gia Kỳ_Hắn
Chết sao, cứ việc làm nếu cậu muốn /nhún vai/
Cậu dứt câu hắn liền nhếch một bên mép mỉa mai đáp, vì hắn cho rằng cậu túng quẩn lời nói chỉ là nhất thời. Nói xong hắn ung dung bước vào nvs chuẩn bị để đến công ty. Còn cậu nghe hắn trả lời không một chút suy nghĩ, không một chút do dự liền ngẩn mặt nhìn hắn, trong tim bắt đầu dấy lên một cảm giác khó tả nó đau lắm.
.....
Đến chiều tối hắn trở về nhà, hôm nay cậu không còn ngồi ở sofa trước nhà vừa xem tivi vừa đợi hắn về nữa, bước vào bếp cũng không còn thấy những món ăn cậu nấu sẵn đã được bày biện trên bàn. Hắn bắt đầu thấy hoảng rồi, đôi chân hắn nhanh nhẹn chạy đi tìm cậu, miệng không ngừng gọi tên cậu
Mã Gia Kỳ_Hắn
Mã Gia Kỳ_Hắn
Trình Hâm
Mã Gia Kỳ_Hắn
Mã Gia Kỳ_Hắn
Trình Hâm cậu đâu rồi
Mã Gia Kỳ_Hắn
Mã Gia Kỳ_Hắn
Trình Hâm cậu trả lời tôi đi
Không một lời hồi đáp, không gian im lặng như vậy khiến con người ta có chút sợ hãi pha chút lo lắng. Bước vào phòng của cả hai hắn vẫn không thấy cậu, vừa toang mở cánh cửa nvs ra hắn liền sững người. Cảnh tượng trước mắt là một chàng trai nhỏ bé đang nằm thoi thóp trên một vũng máu lớn, trông cậu trai đó rất đáng thương.
Vài phút trước khi hắn về Trình Hâm đã tự lấy con dao bếp cứa vào cổ tay của mình để kết thúc sinh mạng, sâu đến độ máu không ngừng túa ra, nó khiến cậu bắt đầu sợ nhưng rồi lại cảm thấy bản thân đã được giải thoát, vô thức nụ cười xuất hiện trên khóe môi của cậu. Đầu cậu dần ong ong lên, đôi mắt đờ đẫn bắt đầu khép lại, buông xuôi mọi chuyện chìm sâu vào giấc ngủ. Nếu có thể cậu vẫn muốn được nhìn thấy mẹ của mình một lần cuối hoặc là hắn.
Mã Gia Kỳ_Hắn
Mã Gia Kỳ_Hắn
Trình Hâm cậu mau tỉnh dậy cho tôi
Hắn đến thật đúng lúc
Mã Gia Kỳ_Hắn
Mã Gia Kỳ_Hắn
Chỉ có tôi mới có quyền được chấm dứt mạng sống của cậu
Hắn bế cậu gấp gáp rời khỏi nvs, gọi cho Nghiêm Hạo Tường bác sĩ riêng của hắn đồng thời cũng là người bạn thân thiết nhất với hắn
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Yahh chú mày làm gì mà thằng bé ra nông nổi như vậy hả, trễ vài phút nữa thôi là con người ta chết rồi có biết không
Mã Gia Kỳ_Hắn
Mã Gia Kỳ_Hắn
Là cậu ta tự muốn chết, em không làm gì cả
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Không làm gì mà người ta nghĩ đến cái chết
Hắn im lặng không đối hoài nữa. Có lẽ lần này hắn đã quá hờ hững với cậu chăng. Đầu đang bận rộn với mớ tơ vò thì bà Mã chạy vào, bà hoảng hốt chạy đến cạnh cậu. Nhìn lấy gương mặt xanh xao, đôi môi trắng bệt, thân thể đang nằm bất động ở đấy mà thương xót vô cùng.
Mã Gia Kỳ_Hắn
Mã Gia Kỳ_Hắn
Anh mách lẻo với mẹ em à /hắn quay sang hỏi Tường/
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Cậu hại cậu ấy như vậy tôi phải để mẹ cậu xử cậu chứ
Mã Gia Kỳ_Hắn
Mã Gia Kỳ_Hắn
Đã bảo không phải do em còn gì /hắn nổi nóng/
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Có làm mà không dám nhận sao? Đàn ông như chú anh đã gặp qua rất nhiều, câu biện hộ của chú anh phủ nhận
Tác giả lười
Tác giả lười
Tình cảm anh em nhà này cảm lạnh quá:))
Mã Gia Kỳ_Hắn
Mã Gia Kỳ_Hắn
Anh được lắm Nghiêm Hạo Tường
Mã Gia Kỳ_Hắn
Mã Gia Kỳ_Hắn
Thưa bác cháu về, tình hình của Trình Hâm ổn hơn rồi, bác đừng lo quá nhé /Tường không để ý đến hắn nữa mà tạm biệt bà Mã ra về/
Lưu Ngọc Nhiên_Mẹ hắn
Lưu Ngọc Nhiên_Mẹ hắn
Ừm con về cẩn thận
Lưu Ngọc Nhiên_Mẹ hắn
Lưu Ngọc Nhiên_Mẹ hắn
Con đã làm gì thằng bé vậy hả? /bà quay sang hỏi chuyện hắn/
Mã Gia Kỳ_Hắn
Mã Gia Kỳ_Hắn
Con...
Lưu Ngọc Nhiên_Mẹ hắn
Lưu Ngọc Nhiên_Mẹ hắn
Thằng bé có mệnh hệ gì thì con đừng trách ta /bà quát hắn/
Mã Gia Kỳ_Hắn
Mã Gia Kỳ_Hắn
Cậu ta tự làm tư chịu liên quan gì con
Lưu Ngọc Nhiên_Mẹ hắn
Lưu Ngọc Nhiên_Mẹ hắn
Còn dám nói như vậy, con làm ta tức chết mà
Tuy Trình Hâm không phải là máu mủ gì nhưng bà lại rất thương cậu, thương cậu như con trai ruột vậy. Ngay từ lầu gặp cậu ở đây, cái nét mộc mạc, giản dị, lễ phép của cậu đã để lại ấn tượng rất tốt với bà. Và hơn hết bà cũng từng có số phận giống cậu, mọi chuyện Gia Kỳ làm bà đều biết, hắn mua cậu về bà cũng biết, thế nên bà đồng cảm. Trước kia nhà bà cũng vì nợ nần nên bà bị bán đến Mã gia nhưng bà may mắn hơn cậu, ông Mã yêu bà rất nhiều. Sống ở nhà họ Mã bà luôn bị hành hạ mỗi khi ông Mã vắng nhà còn thua một con ở, khó khăn lắm bà mới sinh ra được một Mã Gia Kỳ như bây giờ.
Lưu Ngọc Nhiên_Mẹ hắn
Lưu Ngọc Nhiên_Mẹ hắn
Cưới cũng đã cưới người ta rồi, chăm sóc không được thì đừng có mà hại người ta
Mã Gia Kỳ_Hắn
Mã Gia Kỳ_Hắn
Mẹ.....
Lưu Ngọc Nhiên_Mẹ hắn
Lưu Ngọc Nhiên_Mẹ hắn
Không nhiều lời, mẹ hy vọng sẽ không có lần sau /nói rồi bà quay lưng bỏ về/
Tâm trí hắn bây giờ rất nhiều câu hỏi đặt ra. Tại sao hắn lại hoảng loạn khi nghĩ đến cậu sẽ chết? Tại sao lại muốn cứu cậu? Phải chăn hắn đã từ từ động lòng vì cậu? Sống chung cũng gần nửa năm trời nói không có gì với nhau là nói dối, nhưng hắn chỉ xem cậu như con rối còn gì. Cậu chết đi không phải là cơ hội để hắn đến với Han Ami sao? Sao phải làm vậy?
........
Đến lúc Trình Hâm tỉnh dậy đã là trưa của ngày hôm sau. Cổ tay trái cậu đau vô cùng, nhìn xuống đã thấy nó được khâu 6 mũi rồi. Lúc này cậu mới để ý đến hắn, hắn đang ngồi ở bộ sofa cạnh ban công mắt không rời khỏi cậu
Mã Gia Kỳ_Hắn
Mã Gia Kỳ_Hắn
Cậu tỉnh rồi à?
Mã Gia Kỳ_Hắn
Mã Gia Kỳ_Hắn
Có muốn chết thì đừng có chết trong nhà của tôi /giọng hắn lạnh tanh/
Mã Gia Kỳ_Hắn
Mã Gia Kỳ_Hắn
Cậu thì hay rồi chết là hết còn tôi phải tiếp tục ở lại bị gán mác là giết vợ
Mã Gia Kỳ_Hắn
Mã Gia Kỳ_Hắn
Cậu nghĩ mẹ tôi sẽ bỏ qua chuyện này à đồ đần độn, hãy dùng não tí đi
Cậu không để ý lời hắn nói nữa những lời không một chút lọt lỗ tai đó cậu không cần thiết phải tiếp tục nghe. Cậu định rời khỏi giường tìm nước uống vì cổ họng đã khát khô cả rồi
Mã Gia Kỳ_Hắn
Mã Gia Kỳ_Hắn
Cậu đi đâu vậy? /hắn quát/
Đinh Trình Hâm_Cậu
Đinh Trình Hâm_Cậu
Tôi đi lấy nước, anh có cần lớn tiếng vậy không
Mắt cậu lưng tròng nhìn hắn, cậu làm gì sai chứ, khi cậu nói đến cái chết hắn cũng ngầm đồng ý rồi còn gì. Cái thái độ thờ ơ lúc đó nữa, sao bây giờ lại tỏ ra tức giận với cậu. Gia Kỳ ít nhiều cũng thấy mình có chút quá đáng, chủ động đi xuống bếp lấy nước giúp cậu. Trình Hâm không bài xích hắn mà nhận lấy, hơi sức đâu nữa mà bài xích hắn đây.
Mã Gia Kỳ_Hắn
Mã Gia Kỳ_Hắn
Cậu đói chưa, tôi mang cháo lên
Đinh Trình Hâm_Cậu
Đinh Trình Hâm_Cậu
"Đồ dỡ hơi có ai mà như anh giây trước gắt gỏng giây sao tỏ ra quan tâm đâu chứ"/cậu nghĩ thầm/
Đinh Trình Hâm_Cậu
Đinh Trình Hâm_Cậu
Anh biết nấu sao?
Mã Gia Kỳ_Hắn
Mã Gia Kỳ_Hắn
Là mẹ tôi mang đến
Đinh Trình Hâm_Cậu
Đinh Trình Hâm_Cậu
"Tôi còn tưởng anh tốt đến độ vào bếp vì tôi nực cười thật"
Đinh Trình Hâm_Cậu
Đinh Trình Hâm_Cậu
Mã phu nhân đã đến đây sao?
Mã Gia Kỳ_Hắn
Mã Gia Kỳ_Hắn
Ừm, tôi không hiểu sao mẹ tôi lại thích cậu đến vậy. Người ngợm thì chả ra làm sao, mưu mô tính toán, lần sau cậu còn đụng tới Ami thì cái mạng của cậu sẽ chính tay tôi lấy
Đinh Trình Hâm_Cậu
Đinh Trình Hâm_Cậu
Anh im đi, anh thì biết gì chứ. Phải rồi anh yêu cô ta mà, thứ gì cô ta nói ra mà anh chả tin. Còn tôi thì sao, mang tiếng là vợ nhưng lại thua một con ở, vậy tại sao không buông tha cho tôi đi. Làm ơn xin anh đừng giam lỏng tôi trong ngôi nhà kinh tởm này nữa. Tôi không hợp với nơi này đâu cả cái danh xưng 'phu nhân' đó nữa
Cậu một lời nói ra là một lần tim nhói lên, nước mắt không tự chủ được nữa mà đua nhau lăn dài từ khóe mắt. Tay cậu không ngừng đấm vào lồng ngực mình, không ổn rồi, hô hấp cậu bắt đầu khó khăn rồi. Cậu loạng choạng khuỵu xuống mặt sàn, hoảng hốt cố điều hòa lại hơi thở.
Mã Gia Kỳ_Hắn
Mã Gia Kỳ_Hắn
Lại diễn cho ai xem, mỗi lần đụng tới cậu là cậu phát bệnh à
Không phải cậu diễn, cậu cũng chưa hiểu nổi tại sao mình lại bị như vậy. Hễ cậu khóc đến uất ức thì lập tức hô hấp lại trở nên khó khăn. Cậu đã tìm bác sĩ để điều trị rồi, nó cũng dừng hẵn từ hai năm trước rồi. Điều cậu không ngờ đến là bây giờ căn bệnh đó lại quay trở lại với cậu ngay bây giờ. Cậu cẩn thận lắm thuốc vẫn đem khư khư trong người, vài hôm trước còn định vứt bỏ rời cơ đấy.
Đinh Trình Hâm_Cậu
Đinh Trình Hâm_Cậu
Làm ơn...làm ơn lấy dùm tôi...hủ thuốc ở ngăn tủ với / cậu nói không rành mạch/
Hắn thì vẫn xem cậu diễn kịch hay, xem chán rồi thì bỏ đi. Hắn tàn nhẫn thật đấy, chẳng có ai diễn sâu đến độ đem mạng sống của mình ra đùa giỡn cả. Trình Hâm gắng gượng bò đến ngăn tủ tìm thuốc, cũng may cậu vẫn còn uống kịp không thì ngày này năm sau là giỗ của cậu rồi
.........
Mã Gia Kỳ_Hắn
Mã Gia Kỳ_Hắn
Ami em có chuyện gì giấu anh đúng không?
Ami_Trà xanh
Ami_Trà xanh
Anh đang nói gì vậy Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ_Hắn
Mã Gia Kỳ_Hắn
Em là đang không biết hay cố tình vô tội
Ami_Trà xanh
Ami_Trà xanh
Anh nói gì em không hiểu /cô ta giả ngơ, giọng õng ẻo nói với hắn tay còn không ngừng sờ mó lung tung/
Mã Gia Kỳ_Hắn
Mã Gia Kỳ_Hắn
Em tự cho mình là người bị hại còn gì, số tiền thuê mấy tên đó là dùng thẻ của anh sao?
Ami_Trà xanh
Ami_Trà xanh
Em không có mà, là do cậu ta hại em. Cậu ta không muốn anh đến bên em, anh không tin em sao
Hắn ta không thèm để ý nữa chỉ ngữa cổ ra sau tận hưởng cảm giác khoái lạc vì cậu em của hắn đang được ả ta chăm sóc cưng nựng bằng tay. Ả ta luôn biết cách làm hắn nguôi giận, lấy lòng hắn ả giỏi số hai không ai dám nhận mình là số một cả.
________________
Sau khi rời đi hắn quyết định tìm hiểu kĩ vụ việc của Han Ami người yêu gã và cậu
Mã Gia Kỳ_Hắn
Mã Gia Kỳ_Hắn
Văn nhờ cậu điều tra lại vụ của Ami dùm tôi
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Có chuyện gì à, chẳng phải là do vợ cậu bài mưu sao
Mã Gia Kỳ_Hắn
Mã Gia Kỳ_Hắn
Lúc đó tôi say nên không giải quyết ngọn ngành, nhưng chắc chắn Trình Hâm gan không đủ lớn để làm như vậy đâu. Một đồng trong thẻ của tôi đưa cậu ta còn không quẹt cơ mà, nếu có mướn lũ đó thì cậu ta đào đâu ra tiền
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Cậu nói cũng có lí
1 tiếng sau
Diệu Văn làm việc rất nhanh, gọn và lẹ. Nhờ một chút máu mặt kèm một chút quan hệ là được ấy mà. Anh bắt được tên đầu đàn của băng nhóm đó, lúc đầu tên đó không khai lấy nữa lời nhưng nhắc đến tiền là con mắt tên đó sáng rỡ, miệng thì tuông ra mấy điều mà mình biết kể lại hết cho Diệu Văn
Mã Gia Kỳ_Hắn
Mã Gia Kỳ_Hắn
📱:Alo tôi nghe
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
📱:Cậu nói đúng Gia Kỳ kẻ chủ mưu vụ này không phải vợ cậu
Mã Gia Kỳ_Hắn
Mã Gia Kỳ_Hắn
📱:Vậy là ai hả, nói đi tôi sẽ phanh thay kẻ đó
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
📱:Chắc cậu không dám làm đâu haha
Mã Gia Kỳ_Hắn
Mã Gia Kỳ_Hắn
📱:Cậu nói vậy là có ý gì đây Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
📱:Mọi chuyện là do cô người yêu quý hóa của cậu dằn xếp đấy chứ, cô ta vũng ghê gớm phết. Nghe nói Trình Hâm đang bị thương à, đừng nói cậu vì tức giận mà hại cậu ấy đấy nhé
Mã Gia Kỳ_Hắn
Mã Gia Kỳ_Hắn
....
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Đừng nói là tại cậu thật nhá. Gia Kỳ tôi nói thật, chỗ quen biết nhiều năm tôi nhìn vào còn cảm thấy Han Ami đó mê tiền còn hơn mê cậu, đùng một ngày lồi ra một tên Gia Kỳ thứ hai giàu hơn cậu chắc gì cô ta đã chọn cậu. Trình Hâm thì khác, em ấy tuy bị cậu bắt ép hôn nhưng tôi thấy không khi nào cậu về nhà là không có cơm ngon bày sẵn, nước tấm cũng được pha cẩn thận, tiền của cậu dù chỉ một đồng người ta còn không thèm để ý. Tôi thật sự rất ghen tị đấy.
Mã Gia Kỳ_Hắn
Mã Gia Kỳ_Hắn
Đủ rồi Diệu Văn /nói xong hắn ngắt máy/
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play