18.

Hoàng Phủ Minh Phong cười nói:

"Đều đã lành cả rồi."

Cố Tịch Hy gật đầu:

"Vâng." Nàng biết, chỉ là tâm vẫn không kiềm được mà sợ hãi.

Đột nhiên, hắn hỏi nàng:

"Thái tử phi... thật sự lo cho ta sao?"

Không hiểu sao, nàng cảm thấy trong lời này có rất nhiều nhạo ý.

"Hồi điện hạ, tất nhiên."

Hoàng Phủ Minh Phong nhếch mép cười một cái.

Hắn chợt gọi:

“Thái tử phi!”

“Vâng?”

“Nàng trước nay luôn an phận thủ thường, một tiếng vâng hai tiếng dạ, xưng là phu thê. Vậy nàng nói xem, nàng có gạt ta hay không?”

Lời này vừa thốt ra từ miệng của Hoàng Phủ Minh Phong, trực tiếp đem lồng ngực của Cố Tịch Hy đánh vỡ. Bàn tay nàng sững lại ngay trên tấm lưng hắn, cảm thấy mồ hôi lạnh đang tuôn ra.

Nàng có gạt hắn không? Đương nhiên là có, hơn nữa không phải chỉ có mình hắn, mà còn cả thiên triều Đại Sở, Trường gia nàng đều đang lừa gạt. Nhưng đây vốn dĩ là chuyện thân bất do kỷ, nàng chỉ là một con tốt trên cả bàn cờ quyền lực.

Cố Tịch Hy không hiểu, rốt cục “gạt” trong lời của hắn là ý gì? Đơn giản là chuyện nàng còn lưu luyến tình cảm với Hoàng Phủ Bắc Trì, không minh tâm với hắn, hay là cả một thâm ý máu đổ đầu rơi phía sau?

Càng nghĩ, tay nàng lại không kiềm chế được mà run lên…

Hoàng Phủ Minh Phong đương nhiên cảm nhận được thái độ chết sững của nàng, vẻ mặt hiện lên mấy tia thích thú, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không bồi lời. Hắn muốn nàng chính miệng nói ra.

Cố Tịch Hy nhả cánh môi dưới đang bị chính mình cắn đến đỏ ửng ra, khó khắn đáp:

“Trường Ý Đan kiếp này không gạt điện hạ.”

Là Trường Ý Đan không gạt, không phải Cố Tịch Hy. Nàng ta yêu hận phân rõ, thà chết cũng không nhập cung để diễn cho hắn xem đoạn tình cảm giả dối của mình, trung trung liệt liệt với tình yêu của đời mình.

Đúng, là Trường Ý Đan kiếp này không gạt Hoàng Phủ Minh Phong.

Cánh cửa sổ mở toang đón gió xuân, vừa ấm vừa lạnh, mang theo vài cánh hoa mai chiếu thủy sa xuống mặt hồ.

Cánh hoa trắng tinh khôi, nhỏ bé, mỏng manh, dập dềnh trong làn hơi nước mờ ảo. Tất cả đều không lọt khỏi tầm mắt của Hoàng Phủ Minh Phong.

Hắn không nói không rằng, tựa như có hậu nhãn, một phen vươn tay về phía sau đã trực tiếp tóm được cánh tay Cố Tịch Hy, kéo nàng cùng xuống. Nàng không phòng bị, bị một lực đạo không nhẹ không mạnh lôi thẳng xuống hồ. Nước bắn lên tung tóe.

“Điện hạ!” Cố Tịch Hy theo phản xạ la lên.

Nàng uống mất một ngụm nước liền ngoi lên, hai bắp tay bị Hoàng Phủ Minh Phong giữ chặc. Hắn hỏi nàng, chất giọng xa xôi khó đoán:

“Sao chỗ của nàng lại nhiều mai chiếu thủy như vậy?”

Cố Tịch Hy đương nhiên không biết, bản thân nàng thậm chí còn đang tìm hiểu vì sao Tựu Nguyệt điện của mình lại lắm thứ hoa đó như vậy. Sau khi nghe lời của Bảo Quân Hoa, nàng quả thực đã có mấy phần không thuận mắt với loại hoa này.

Nhưng trước tiên, khoảnh khắc này, ánh mắt vằn tia máu của Hoàng Phủ Minh Phong khiến nàng hoảng sợ.

“Thái tử phi, nàng từng trải qua cảm giác mất đi người quan trọng trong đời mình chưa?”

Ngữ điệu của hắn càng ngày càng nhẹ như ru.

Nàng lục lọi ký ức, bữa cơm chiều nay hắn uống không nhiều rượu, sao giọng điệu lại giống kẻ say như thế.

Nhất thời, nàng không biết trả lời như thế nào.

Lực đạo của hắn đặt trên nàng càng lúc càng mạnh, tới một khoảnh khắc, trực tiếp nhấn cả người nàng xuống làn nước ấm. 

Cố Tịch Hy vốn sợ nước, hơn nữa trong hoàn cảnh này, toàn bộ công phu nàng có đều trở thành vô dụng. Cánh tay Hoàng Phủ Minh Phong vẫn giữ chặc nàng, không cho nàng có cơ hội trồi lên.

Qủa thực đã nghĩ đến, hắn muốn giết chết nàng!

Tại sao?

Cố Tịch Hy khổ sở vùng vẫy trong nước, lại thấy hơi thở ngày một mỏng manh.

Nàng đánh liều mở miệng, muốn thét lên một tiếng, nhưng cả khoang miệng đều bị nước lấp đầy.

Thời khắc cuối cùng, Hoàng Phủ Minh Phong buông tay, vòng tay còn lại ngang hông nàng bế lên. Cố Tịch Hy toàn thân không chỗ nào khô ráo, rỏ rỉ từng mảng nước nằm trên sàn, vì uống quá nhiều nước mà đầu đau như búa bổ, hai tay liên tục ôm ngực ho khan, cố ép nước trào ra.

Hoàng Phủ Minh Phong ở bên cạnh vỗ lưng nàng, song lại khiến nàng hoảng sợ mà nhích ra xa, ánh mắt đặt trên người hắn chỉ còn thảng thốt.

Hắn cất giọng, là chất giọng bình thường:

“Khó chịu lắm sao?”

Cố Tịch Hy cố gắng lắm mới thốt ra được ba chữ sau nửa ngày ho vật vã:

“Không sao ạ…”

Đầu óc nàng giờ đây quả thực đã quay cuồng bất định.

“Là ta sơ ý.”

Hoàng Phủ Minh Phong nói lời này, cũng có thể xem như một lời xin lỗi gián tiếp. Một từ “sơ ý”, có thể hiểu là hắn mãi suy nghĩ chuyện gì đấy, không phát hiện bàn tay của mình đang dần dần tước đoạt đi hơi thở của nàng.

Cố Tịch Hy bị dọa đến hồn phách suýt thì bay mất, cũng không còn tâm trí phán đoán điều gì, trước lời nói của hắn chỉ còn biết gật đầu. Hơn nữa, cho dù lúc này tâm thần tỉnh táo, nàng cũng không thể thốt ra được lời chất vấn nào.

Ai bảo, hắn là thái tử, còn nàng là một kẻ lừa đảo mỗi bước đi đều dè dặt, sai một ly, sẽ có trăm đầu rơi cùng máu chảy.

Cung nhân trong thấy Hoàng Phủ Minh Phong bế Cố Tịch Hy trở ra, cả hai đều ướt sủng nước. Tuy nhiên bọn họ sau thoáng bất ngờ thì lại cảm thấy có hơi vui mừng, dù sao nam nữ vờn nhau dưới nước cũng không phải chuyện gì khác lạ, hơn nữa còn phải yêu đương nồng thắm mới làm ra được màn này.

Hot

Comments

Linh ne

Linh ne

Yêu đương nồng thắm lắm ~ Suýt chết mịa rồi ở đó mà yêu với chả đương

2023-08-19

10

Toàn bộ
Chapter
1 1.
2 2.
3 3.
4 4.
5 5.
6 6.
7 7.
8 8.
9 9.
10 10.
11 11.
12 12.
13 13.
14 14.
15 15.
16 16.
17 17.
18 18.
19 19.
20 20.
21 21.
22 22.
23 23.
24 24.
25 25.
26 26.
27 27.
28 28.
29 29.
30 30.
31 31.
32 32.
33 33.
34 34.
35 35.
36 Lời Tác Giả
37 36.
38 37.
39 38.
40 39.
41 40.
42 41.
43 42.
44 43.
45 44.
46 45.
47 46.
48 47.
49 48.
50 49.
51 50.
52 51.
53 52.
54 53.
55 54.
56 55.
57 56.
58 57.
59 58.
60 59.
61 60.
62 61.
63 62.
64 63.
65 64.
66 65.
67 66.
68 67.
69 68.
70 69.
71 70.
72 71.
73 72.
74 73.
75 74.
76 75.
77 76.
78 77.
79 78.
80 79.
81 80.
82 81.
83 82.
84 83.
85 84.
86 85.
87 86
88 87.
89 Chuyện bị reup tác phẩm
90 88.
91 89.
92 90.
93 91.
94 92.
95 93.
96 94.
97 95.
98 96.
99 97.
100 98.
101 99.
102 100.
103 101.
104 102.
105 103.
106 104.
107 105.
108 106.
109 107.
110 108.
111 109.
112 110.
113 111.
114 112.
115 113.
116 114.
117 115.
118 116.
119 117.
120 118.
121 119.
122 120.
123 121.
124 122.
125 123.
126 124.
127 125.
128 126.
129 127.
130 128.
131 129.
132 130.
133 131.
134 132.
135 133.
136 134.
137 135.
138 136.
139 137.
140 138.
141 139.
142 140.
143 141.
144 142.
145 143.
146 144.
147 145.
148 146.
149 147.
150 148.
151 149.
152 150.
153 151.
154 152.
155 153.
156 154.
157 155.
158 156. End
159 LỜI TÁC GIẢ + GIỚI THIỆU TRUYỆN MỚI
160 Ngoại truyện
Chapter

Updated 160 Episodes

1
1.
2
2.
3
3.
4
4.
5
5.
6
6.
7
7.
8
8.
9
9.
10
10.
11
11.
12
12.
13
13.
14
14.
15
15.
16
16.
17
17.
18
18.
19
19.
20
20.
21
21.
22
22.
23
23.
24
24.
25
25.
26
26.
27
27.
28
28.
29
29.
30
30.
31
31.
32
32.
33
33.
34
34.
35
35.
36
Lời Tác Giả
37
36.
38
37.
39
38.
40
39.
41
40.
42
41.
43
42.
44
43.
45
44.
46
45.
47
46.
48
47.
49
48.
50
49.
51
50.
52
51.
53
52.
54
53.
55
54.
56
55.
57
56.
58
57.
59
58.
60
59.
61
60.
62
61.
63
62.
64
63.
65
64.
66
65.
67
66.
68
67.
69
68.
70
69.
71
70.
72
71.
73
72.
74
73.
75
74.
76
75.
77
76.
78
77.
79
78.
80
79.
81
80.
82
81.
83
82.
84
83.
85
84.
86
85.
87
86
88
87.
89
Chuyện bị reup tác phẩm
90
88.
91
89.
92
90.
93
91.
94
92.
95
93.
96
94.
97
95.
98
96.
99
97.
100
98.
101
99.
102
100.
103
101.
104
102.
105
103.
106
104.
107
105.
108
106.
109
107.
110
108.
111
109.
112
110.
113
111.
114
112.
115
113.
116
114.
117
115.
118
116.
119
117.
120
118.
121
119.
122
120.
123
121.
124
122.
125
123.
126
124.
127
125.
128
126.
129
127.
130
128.
131
129.
132
130.
133
131.
134
132.
135
133.
136
134.
137
135.
138
136.
139
137.
140
138.
141
139.
142
140.
143
141.
144
142.
145
143.
146
144.
147
145.
148
146.
149
147.
150
148.
151
149.
152
150.
153
151.
154
152.
155
153.
156
154.
157
155.
158
156. End
159
LỜI TÁC GIẢ + GIỚI THIỆU TRUYỆN MỚI
160
Ngoại truyện

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play