chap 2

Hoàng Duy(lúc nhỏ)
Hoàng Duy(lúc nhỏ)
Cậu nói vậy là sao?
NV Nam
NV Nam
1: cậu mới đến nên ko biết nhưng tốt nhất là nên tránh xa nó ra đi
Hoàng Duy(lúc nhỏ)
Hoàng Duy(lúc nhỏ)
Tại sao chứ, em ấy đã làm gì sai à?
NV Nam
NV Nam
2: ko phải nhưng chúng tớ không thèm chơi với cái thứ quái vật ấy đâu!
Lê Khải Tranh(lúc nhỏ)
Lê Khải Tranh(lúc nhỏ)
(mím môi, uất ức)
Lê Khải Tranh(lúc nhỏ)
Lê Khải Tranh(lúc nhỏ)
( vùng tay ra khỏi tay anh, chạy đi)
Hoàng Duy(lúc nhỏ)
Hoàng Duy(lúc nhỏ)
A...ơ... Này...
NV Nam
NV Nam
2:(nắm tay anh lại) cứ kệ nó đi. Chúng ta chơi tiếp nào
Hoàng Duy(lúc nhỏ)
Hoàng Duy(lúc nhỏ)
Nhưng tớ ko thể mặc kệ 1 cậu bé đáng yêu như thế được
NV Nam
NV Nam
1:Nếu cậu chơi với nó sẽ không ai thèm chơi với cậu nữa đâu
Hoàng Duy(lúc nhỏ)
Hoàng Duy(lúc nhỏ)
(mỉm cười) thế thì tớ cũng ko cần chơi với ai nữa đâu
...
Lê Khải Tranh(lúc nhỏ)
Lê Khải Tranh(lúc nhỏ)
( ngồi ôm gối, buồn bã)
Soạt... soạt...
Hoàng Duy(lúc nhỏ)
Hoàng Duy(lúc nhỏ)
Em đây rồi!
Lê Khải Tranh(lúc nhỏ)
Lê Khải Tranh(lúc nhỏ)
(bất ngờ)
Lê Khải Tranh(lúc nhỏ)
Lê Khải Tranh(lúc nhỏ)
Tại sao anh lại đến đây?
Hoàng Duy(lúc nhỏ)
Hoàng Duy(lúc nhỏ)
Để chơi với em
Lê Khải Tranh(lúc nhỏ)
Lê Khải Tranh(lúc nhỏ)
Tại sao anh lại muốn chơi với em?
Lê Khải Tranh(lúc nhỏ)
Lê Khải Tranh(lúc nhỏ)
Ở đây ai cũng gọi em là quái vật, chẳng ai muốn chơi với em cả.
Hoàng Duy(lúc nhỏ)
Hoàng Duy(lúc nhỏ)
Vậy thì anh chắc chắn là mắt họ bị sao rồi.
Hoàng Duy(lúc nhỏ)
Hoàng Duy(lúc nhỏ)
Một người dễ thương như em làm sao có thể là quái vật được ( cười tươi)
Thịch...thịch...thịch
Lê Khải Tranh(lúc nhỏ)
Lê Khải Tranh(lúc nhỏ)
(ngơ người)
Lê Khải Tranh(lúc nhỏ)
Lê Khải Tranh(lúc nhỏ)
Em... dễ thương sao???
Hoàng Duy(lúc nhỏ)
Hoàng Duy(lúc nhỏ)
Chứ còn gì nữa. Em mà là con gái thì sau này khi lớn lên anh sẽ cưới em.
Hoàng Duy(lúc nhỏ)
Hoàng Duy(lúc nhỏ)
Vậy em muốn chơi với anh ko?
Lê Khải Tranh(lúc nhỏ)
Lê Khải Tranh(lúc nhỏ)
(gật gật đầu) Thế. .. anh tên là gì?
Hoàng Duy(lúc nhỏ)
Hoàng Duy(lúc nhỏ)
Hoàng Duy! Em cứ gọi là Duy thôi.
Lê Khải Tranh(lúc nhỏ)
Lê Khải Tranh(lúc nhỏ)
Tại sao anh lại ở đây?
Hoàng Duy(lúc nhỏ)
Hoàng Duy(lúc nhỏ)
Ba mẹ anh bị tai nạn giao thông nên mất chỉ còn mỗi anh sống sót. Người thân thì lại ở xa nên anh tạm thời phải ở đây
Lê Khải Tranh(lúc nhỏ)
Lê Khải Tranh(lúc nhỏ)
Ba mẹ anh mất mà anh ko buồn sao?
Hoàng Duy(lúc nhỏ)
Hoàng Duy(lúc nhỏ)
Buồn? Đương nhiên là có chứ. Nhưng buồn mãi thì họ cũng ko sống lại được
Hoàng Duy(lúc nhỏ)
Hoàng Duy(lúc nhỏ)
Với lại anh nghĩ chắc là bây giờ bố mẹ anh đang ở trên đó rất hạnh phúc(chỉ lên trời)
Hoàng Duy(lúc nhỏ)
Hoàng Duy(lúc nhỏ)
và chắc chắn là họ vẫn sẽ luôn dõi theo anh, bảo vệ anh
Lê Khải Tranh(lúc nhỏ)
Lê Khải Tranh(lúc nhỏ)
Hoang đường!
Lê Khải Tranh(lúc nhỏ)
Lê Khải Tranh(lúc nhỏ)
Làm gì có chuyện đó chứ!
...
Tác giả
Tác giả
mình hơi lười tạo nhân vật khi còn nhỏ ấy nên dùng đỡ hai ảnh nhân vật này lun nha!
Tác giả
Tác giả
mong mọi người thích truyện của mình ❤
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play