Hoạn Phi Thiên Hạ + Chainsaw Man_Kết Cục Mới
Chap 2
Thấy nó nãy giờ đứng im bất động lại còn nhăn nhó đủ kiểu khiến cho người quản lý nguyên chủ này bực tức
Nhân vật phụ
Ma ma: Tiện nhân kia ! Sao ngươi thoát ra được, còn đứng đó làm gì mau cút về chỗ của ngươi đi !
Đồng tử co lại, ánh mắt đầy sắc bén, sắc mặt âm u đến đáng sợ
Tây Lương Đan
Ngươi nói ta là cái gì ?
Bà ta có phần lạnh sống lưng nhưng cũng chẳng mảy may quan tâm mà lấn lướt tới bức hiếp
Bà ta chỉ tay vào mặt nó, giọng nói đầy chói tai cứ thế vang lên
Nhân vật phụ
Ma ma : Ha ! Con tưởng mình là tiểu thư đài cát sao ? Ngươi bây giờ chỉ là một con heo ngu ngục, không có giá trị mà thôi
Nhân vật phụ
Ma ma : Hôm trước còn xém là giành ăn cám heo cơ đấy ! Hahaha !!!
Nó tức muốn phát điên nhưng từ trợn mắt, nghiến răng bây giờ lại đổi thành vẻ thản nhiên, nụ cười khó đoán
Bà ta nhìn dáng vẻ này của nó thấy ngu ngơ, nhoẻn miệng cười toe toét rồi hâm dọa nó
Nhân vật phụ
Ma ma : Mới giác ngộ à ? Còn không mau cút về chuồng heo thì ta đánh chết ngươi !
Nó lùi về sau, cười thành tiếng cách đầy chế giễu và điên loạn
Bà ta bực tức giơ tay lên định tát nó
Nhân vật phụ
Ma ma : Cười cái gì !?
Còn chưa kịp làm gì cánh tay ấy đã bị cắt đứt từ khi nào, bà ta khụy xuống cằm tay của mình đau đớn la hét
Nó nhìn bà ta, đồng tử màu xanh lục giờ đã trở thành màu đỏ như máu, nó phát sáng và như nhìn xuyên thấu qua từng tế bào khiến bà ta sợ hãi chỉ biết la hét vô vọng
Cơn gió mạnh từ đâu xuất hiện, bầu trời vẫn còn trong xanh bỗng lập tức đen lại, sấm chớp dữ dội khiến người ở đó rất sợ hãi
Lũ nô tì bên cạnh bà ta cũng quỳ lạy van xin, nó giương tay về phía chúng rồi tươi tắn nói
Tây Lương Đan
Thì ra nãy giờ sỉ nhục ta là vì ngươi muốn chết sớm
Dứt lời bàn tay ấy chầm chậm bóp lại khiến mạch máu của từng kẻ bị phồng lên như muốn nổ tung, chúng đau đớn chẳng hét lên được gì, đau đớn một hồi chúng đã tưởng chỉ có vậy nhưng còn chưa kịp định thần liền bị nổ trở thành vũng máu
Máu văng be bét lên mặt nó, nhìn vũng máu ấy mà nó trông rất thỏa mãn
Tây Lương Đan
Ta trả thù cho ngươi rồi đó nhé, đồ xấu xí
Quỷ bóng tối
"Ra tay cũng nhẹ thật"
Tây Lương Đan
Chà, ta không rảnh để tâm đến lũ này nhiều làm gì, ta chỉ muốn về "nhà" thôi
Tây Lương Đan
Trước khi làm gì tiếp tục thì giao diện cũng phải đẹp một chút nhỉ ?
Vừa nói xong, các vết thương trên mặt nguyên chủ đó liền lành lại như thể chưa từng bị gì
Sau đó nó búng tay một cái, những vũng máu ấy liền biến mất, bầu trời âm u cũng trở nên bình thường như lúc đầu
Đang nghĩ, tại sao những người quanh đó lại không nghe thấy tiếng cầu cứu đầy chói tai đó ? Hay nhìn thấy nó đã làm gì chúng ?
Thật ra đó là do nó đã dùng sức mạnh của mình, nó là sự sợ cô đơn mà nên không gian, ảo ảnh nó tạo ra vừa chân thật lại tĩnh lặng đến đáng sợ
Vì vậy chẳng ai là có thể nhìn thấy, nghe thấy được điều gì
Nó nhìn bản thân rồi nói với vẻ chán ghét
Tây Lương Đan
Con nhỏ này đã bao lâu nó chưa tắm nhỉ ?
Tây Lương Đan
Sao mà nó thúi dữ vậy !?
Quỷ bóng tối
"Ngươi bây giờ tự lo đi, ta đi đây"
Quỷ bóng tối
"Khi nào cần thiết ta sẽ xuất hiện, kí ức của nguyên chủ đó chốc nữa ngươi sẽ được thấy"
Vừa nói xong hắn liền biến mất để lại nó cô đơn một mình, nó cũng chẳng mấy quan tâm đến thế giới này hay nguyên chủ này
Giờ nó chỉ muốn đi tắm nhưng chỉ đi được vài bước thì đầu óc quay cuồng làm nó mất thăng bằng ngã xuống rồi thiếp đi
Đúng như hắn đã nói, kí ức của nguyên chủ đó đã đến với nó cũng như cho nó biết chuyện gì sẽ xảy ra trong tương lai
Khi tỉnh dậy nó thấy mình đã được tắm gội kĩ càng, lại còn có một người phụ nữ ngồi cạnh khóc lóc
Bà ta có lẽ là mẹ của nguyên chủ
Tây Lương Đan
*Tình tiết thay đổi rồi, gặp bà ta chính là được về lại kinh thành*
Tây Lương Đan
*Nữ chính chắc cũng chỉ vừa mới lấy chồng*
Người phụ nữ đó thấy nó đã tỉnh lại liền vui mừng ôm chặt lấy nó
Hàn thị
Đan nhi ! Cuối cùng con cũng tỉnh rồi !
Hàn thị
Con làm mẫu thân lo quá, có đau ở đau không !?
Bà ta quan tâm hỏi han nó thế này, đáng nhẽ nó cũng nên diễn cho tròn vai mà khóc lóc thảm thiết, đáp lại tình mẫu tử ấy
Thế nhưng nó là quỷ, biết cái quái gì về lòng chất ẩn của con người đâu chứ ?
Cứ như người xa lạ nó đã đẩy bà ta ra, vẻ mặt thờ ơ, lời nói cũng không kém phần như thế
Tây Lương Đan
Con không sao, người đừng khóc nữa thật ồn ào
Bà ta ngạc nhiên nhìn nó, tự hỏi đây là con gái của bà ta sao ? Lâu ngày không gặp vậy mà nó lại xem bà ta như người dưng nước lã sao ?
Hàn thị
Đ..Đan nhi ? Con bảo ta ồn sao ?
Hàn thị
Ta đã rất lo lắng cho con vậy mà con đối với ta như vậy sao !?
Nó cười nhạt đáp lại với vẻ mặt lạnh tanh
Tây Lương Đan
Lo lắng ? Tiên nhi của người vào cung rồi, nên người mới không có gì làm mới thèm để tâm đến ta
Tây Lương Đan
Suy cho cùng ta cũng chỉ là kẻ thừa thãi mà thôi
Nghe những lời này bà ta đã sốc đến mức chẳng biết nói gì nó
Vừa hay đúng lúc này người cha thân yêu của nó bước vào, ông ta với vẻ mặt đầy chán ghét cũng như ngạc nhiên vì nó đã trở nên xinh đẹp hơn trước
Tây Lương Vô Ngôn
Vừa tỉnh dậy đã ăn nói hỗn xược, mẫu thân của ngươi mà ngươi cũng dám đối đáp như vậy !?
Tây Lương Vô Ngôn
Đáng nhẽ ta nên để ngươi chết quách ở đó cho rồi !
Nó nhìn ông ta mà nghĩ ngợi
Tây Lương Đan
*Cha nhỏ này à ? Ổng cũng vô tâm thật nhỉ ?*
Tây Lương Đan
Nếu muốn người cứ đưa con về thôn trang, một mình là đủ không cần lũ nô tài bức chủ kia
Nghe nó nói vậy ông ta không khỏi ngạc nhiên, mẹ nó thì sồn sồn lên vì bực tức không ngờ nó lại bị kẻ hầu người hạ bắt nạt
Hàn thị
Tiện nô nào lại to gan như vậy !?
Tây Lương Vô Ngôn
Nô tài bức chủ ?
Nó khẽ cười, cố diễn nét cười khổ khiến gã áy náy
Tây Lương Đan
Ồ, con tưởng cha lệnh cho chúng làm những điều như bỏ đói, đánh đập nhốt vào nhà xí, chuồng heo chứ
Tây Lương Đan
Thì ra là không phải à
Tây Lương Đan
Là con trách lầm người rồi, mà người quan tâm làm gì ?
Tây Lương Đan
Chẳng phải con cũng chỉ là kẻ dư thừa hết giá trị sao ?
Nghe nó nói vậy ông ta liền có chút chạnh lòng, vẻ tức giận khi nãy cũng biến mất, hiện giờ lại thương cảm nó vô cùng
Tây Lương Vô Ngôn
Ai nói với con như thế ? Con là con gái ta sao có thể nói là kẻ thừa thãi
Tây Lương Vô Ngôn
Bọn cẩu nô tài đó ta nhất định sẽ cho người xử phạt lấy lại công bằng cho con, giờ thì nghỉ ngơi đi
Tây Lương Vô Ngôn
*Chắc nó bị như vậy thành ra quở trách người nhà, haiz...là ta đã quá cẩu thả để nó chịu khổ rồi*
Tây Lương Đan
Con biết rồi
Hàn thị
Con gái của ta để con phải chịu khổ rồi, chắc chắn chuyện này là do tiện nhân kia gây ra !
Nghe bà ta nói vậy cứ như lão đã đoán được là đang đề cập đến ai mà liền phản pháo
Tây Lương Vô Ngôn
Bà thôi đi !
Tây Lương Vô Ngôn
Đừng hở tí là đổ lỗi cho người khác ! Mạt nhi nó không liên quan !
Hàn thị
Phu quân à ! Người đã bị tẩy não rồi !
Tây Lương Vô Ngôn
Câm miệng ! Mau đi về để nó còn nghỉ ngơi !
Nói rồi lão liền cho người đưa bà ta đi, lão cũng nhìn nó một cái rồi quay lưng bỏ đi
Ánh mắt nó vẫn cứ dán chặt lên lão, vẻ mặt không cảm xúc nhưng trong lòng lại đầy sự chê bai
Tây Lương Đan
*Tưởng khôn mà lại ngu không tưởng, đúng là con người*
Comments