[Văn Hiên] Chồng Của Mẹ Nói Yêu Tôi !
Chapter 3
đang thẫn thờ thì cậu lỡ cắt trúng tay chảy máu
Tống Á Hiên
( nhìn xuống tay )
Lưu Diệu Văn
sao vậy ? chảy máu rồi kìa ( đứng sau lưng cậu )
nghe giọng anh cậu không khói giật mình
Tống Á Hiên
kh… kh có gì ạ
Lưu Diệu Văn
con đứt tay rồi kìa ( nắm con tay đang chảy máu của cậu cho vào miệng rồi mút sạch vết máu )
cậu bất động mất mấy giây vì hành động đó của anh
Tống Á Hiên
d…dượng làm gì vậy..
Lưu Diệu Văn
sát trùng vết thương cho con ( cười đểu )
Lưu Diệu Văn
khi nãy ta có đọc được tin nhắn trong điện thoại gia đình do giáo viên dạy gdcd của con gửi đến
Lưu Diệu Văn
con bị mời phụ huynh? mẹ con biết sẽ kh vui đâu ( nhìn cậu )
Lưu Diệu Văn
con lo nấu ăn đi ( quay lưng bỏ đi )
cậu nấu xong bữa ăn lại kh thấy cô và bà đâu hết
quản gia
sao vậy Hiên Hiên
Tống Á Hiên
mẹ và chị đâu rồi
quản gia
à họ về quê ngoại con có chuyện rồi , ủa ông chủ kh nói gì sao
Tống Á Hiên
“làm sao đây , kh có chị , mình biết nhờ ai..”
Tống Á Hiên
à dì đi mua trái cây đi , con thấy hết rồi á để con rửa bát cho
quản gia
à vậy dì đi mua nhé
vừa đợi quản gia ra ngoài anh đi lại sau lưng . tay chạm vào eo cậu
Tống Á Hiên
( giật mình - quay đầu nhìn ) d…duo…dượng?
Lưu Diệu Văn
suỵt, đứng yên
Tống Á Hiên
d..dương …dượng bỏ tay…(đẩy tay anh)
chút sức lực của cậu thì làm sao so được với anh chứ
Lưu Diệu Văn
con ngoan một chút đi , ta sẽ giúp con gặp giáo viên ( cuối xuống hõm cổ cậu )
Tống Á Hiên
( vui mừng ) that…thật ạ
Lưu Diệu Văn
thật , chỉ cần con nghe lời
Lưu Diệu Văn
giờ ta đói rồi
Tống Á Hiên
v..vậy …vậy con nấu ăn cho dượng
Lưu Diệu Văn
ta kh ăn mấy món đó
Tống Á Hiên
vậy…vậy dượng muốn ăn cái gì ?
Lưu Diệu Văn
ta muốn con nắm chặt cái chén trên tay vào
Tống Á Hiên
dạ.( khó hiểu nhưng vẫn làm theo ) aa
anh đưa tay vào áo nhắt vào ngực cậu một cái
Lưu Diệu Văn
sao vậy , mới chạm thôi đã la lên rồi
Tống Á Hiên
đ…đau…dượng …dượng mau buông tay ra…
Lưu Diệu Văn
sao vậy ? con kh muốn ta giúp con à ( hôn vào cổ cậu )
vì đây là lần đầu cậu bị tiếp xúc như vậy nên chưa quen và cậu còn khá nhạy cảm nên chỉ cần anh chạm vào một chút liền rên lên
Lưu Diệu Văn
sao vậy ? ta chưa làm gì con mà ( kéo cậu vào lòng )
Tống Á Hiên
d…dươ…dượng …ma..a …ư mau buông… a ra
cậu dùng sức lực có như có của mình để đấy anh
anh mặc kệ cậu vùng vẫy mà kéo cậu lên phòng rồi đẩy ngã xuống giường
Tống Á Hiên
dươ..dượng kéo con lên đây làm gì
Lưu Diệu Văn
nằm yên , lời của ta kh thích nói lại làn hai
cậu nghe anh nói vậy cũng kh dám cựa mạnh
Tống Á Hiên
dượng … mau thả con ra
anh cúi xuống mút mát đôi môi của cậu
Tống Á Hiên
«hoảng sợ»( đẩy anh ) dượng mau…ưm…
Tống Á Hiên
( đánh vào lưng anh + vùng vẫy )
thoát khỏi môi anh cậu đớp từng hơi thở
Lưu Diệu Văn
mới có một chút đã thở kh nổi , kĩ thuật của con kém quá đấy
Tống Á Hiên
dượng buông tay con ra đi ( vùng )
Lưu Diệu Văn
con cứ vùng vẫy la hét thoải mái , để mọi người nghe cũng được
vừa nghe anh nói cậu sợ xanh mặt mà bịt miệng lại
anh cũng kh chần chừ mà cuối xuống hôn rồi liếm cổ cậu , cảm thấy cái áo quá phiền anh liền xé toạc một phát , cái áo liền rách làm đôi
Tống Á Hiên
aa ( kéo mền che lại )
bây giờ cậu đang mình trần thân trụi dưới thân anh , miệng kh ngừng cầu xin anh mau buông mình ra nước mắt cứ thế kh ngừng chảy
chỉ một buổi trưa mà anh hành cậu đến 6 giờ tối
cậu cựa quậy thức dậy , phía eo bên dưới truyền lên một cơn đau nhói
cậu nhăn mặt cố dùng sức để ngồi dậy
cậu đang ở trong phòng nghỉ của thư phòng ( phòng làm việc ) anh
Nghiêm Hạo Tường
mày ăn cậu nhóc đó luôn rồi à ?
Mã Gia Kỳ
ê người ta chưa mười tám
Lưu Diệu Văn
chẳng lẽ mày đợi hai năm nữa mới ăn ?
Nghiêm Hạo Tường
giờ cậu ta đâu
Lưu Diệu Văn
đang ở phòng nghỉ trong thư phòng
Lưu Diệu Văn
mày điên à nói gì vậy
Mã Gia Kỳ
tao đã bảo mày từ từ , ai hối mày mà mày làm vậy với trẻ vị thành niên ? ví dụ mà có chuyện ngoài ý muốn mayc gánh cho đã
Nghiêm Hạo Tường
mày cáu gì chứ ? cái nết trăng hoa của nó còn lạ gì nữa
Lưu Diệu Văn
đấy là tao đang giải quyết như cầu sinh lí thôi
Mã Gia Kỳ
hay ha . mày giải quyết nhu cầu sinh lí ? mày thiếu người à ?
Lưu Diệu Văn
thì … tao lười kiếm người
Nghiêm Hạo Tường
nói chuyện với mày thật muốn điên đầu lên
Lưu Diệu Văn
thôi đi về đi
Mã Gia Kỳ
tụi tao kh cần mày đuổi
đợi hai anh về anh cũng vào phòng nghỉ của thư phòng xem cậu như thế nào rồi
vừa mở cửa phòng nghỉ đã thấy cậu ngã bịch ngồi dưới đất lạnh lẽo kh ngừng run và khóc
anh nhíu mày đi lại , cậu thấy anh đi đến sợ hãi mà lùi ra nhưng cậu làm gì còn sức hay còn chỗ mà lùi cậu đành cuối đầu vơ đại cái áo sơ mi dưới đất che cơ thể
Lưu Diệu Văn
con che cái gì ? dù sao ta cũng thấy hết rồi
Comments
🦑Mực Chiên Một Nắng☄婴儿
...anh Văn ... s anh tòi dị
2023-04-04
8
𝐅𝐮𝐫𝐞𝐢 𝐝𝐚𝐲𝐲🧸
Ưmmm.. tớ thắc mắc, shao «...» cái nì là hành động mà cái (...) nì cũng là hành động là shao dzã ? tớ thấy hơi lạ👉👈
2023-03-08
6