《Tường Lâm》 Ông Xã Của Tôi Lại Ghen Rồi.
3.
Lý Thư Thư nhìn chiếc nhẫn trong tay Hạ Tuấn Lâm, sốc đến không nói nên lời.
Thiếu gia nhỏ nhà họ Nghiêm trong ấn tượng của họ là một con người lạnh nhạt, muốn bao nhiêu nhẫn tâm liền có bao nhiêu nhẫn tâm.
Thế nào, hôm nay lại đến tận cửa tập đoàn tìm "ông xã" trên giấy tờ rồi?
Lý Thư Thư
( cúi đầu )
Xin lỗi thiếu gia, thất lễ rồi.
Hình tượng cậu trong mắt nhân viên Hạo Tường trước giờ đều không được tốt.
Cũng không thể trách họ được. Những phiền lụy không đáng có như hôm nay đều do ngông cuồng xưa nay của cậu gây họa mà có.
Hạ Tuấn Lâm
Tôi chỉ muốn gặp Hạo Tường, cô nói xem bây giờ có thể đi được chưa?
Lý Thư Thư
( mỉm cười )
Có thể ạ. Ngài ấy thấy cậu hẳn sẽ rất vui.
Lý Thư Thư để lại một bảng kế hoạch trên quầy lễ tân. Hướng phòng Nghiêm Hạo Tường mà dẫn đường cho cậu.
Lý Thư Thư
Thiếu gia tôi chỉ đưa cậu đến đây, cậu tự vào nhé?
Hạ Tuấn Lâm
Ừ. Cảm ơn cô thư ký Lý.
Lý Thư Thư một lần nữa cúi đầu chào cậu, rất nhanh bóng dáng nhỏ bé đã khuất dần sau dãy hành lang.
Hạ Tuấn Lâm
( do dự )
Gặp anh ấy mình nên nói gì nhỉ?
Hạ Tuấn Lâm
Gọi anh ấy thế nào mới phải?
Hạ Tuấn Lâm khẩn trương đến mức vò loạn mái tóc.
Sao cậu mờ tịt thế này chứ???
Hạ Tuấn Lâm bất giác run lên.
Thanh âm này dù là trước kia hay hiện tại vẫn chưa từng thay đổi.
Vẫn băng lãnh song vẫn có phần xa cách với người đời.
Hạ Tuấn Lâm
( mở cửa đi vào )
Anh Tường.
Đôi tay đang miệt mài đánh phím của Hạo Tường bỗng chốc khựng lại vài giây, hắn ngước mắt lên nhìn thiếu niên xinh đẹp trước mắt, đồng tử có chút biến động.
Hạ Tuấn Lâm bên này cũng chẳng khá khẩm hơn hắn, đứng trước người đàn ông từng vì mình mà buông bỏ cả sinh mạng, nhất thời trào lên một loại xúc cảm khó tả, rất muốn khóc.
Hạ Tuấn Lâm
Em không phiền anh chứ?
Nghiêm Hạo Tường
Em..em đến đây làm gì?
Hắn đột ngột thay đổi ngữ điệu, so với lúc này thì thanh âm có phần dịu dàng hơn hẳn.
Lòng Hạ Tuấn Lâm như rót được cỗ nước ấm, trái tim như bị lời nói dễ chịu của hắn từng chút làm cho mê mẫn, có phần xao động.
Hạ Tuấn Lâm
Đến đây tìm anh.
Hạ Tuấn Lâm
Đã gần một tuần anh không về nhà, có phần hiu quạnh.
Hạ Tuấn Lâm nhớ rất rõ, gần như mọi ký ức có can hệ với hắn đều được cậu cất gọn trong tiềm thức, gói gọn chặt chẽ với cuộc đời của chính mình.
Kiếp trước cậu và hắn từng chiến tranh lạnh, ngay ngày sinh nhật của Hạo Tường liền cùng người thương làm ra chuyện bại hoại, hại trái tim hắn âm ỉ không thôi.
Cậu chưa từng thấy hắn thất vọng. Nhưng lần ấy trong ánh mắt của người đàn ông đứng trên vạn người này không kiềm được dấy lên chua xót cùng lửa hận tột cùng, chỉ tiếc không thể đem cậu cùng người kia dìm chết cho thỏa cơn tức giận trong lòng.
Nhưng chờ mãi, phía Hạo Tường cũng không có động tĩnh gì, cả việc ly hôn cũng không đá động gì đến. Cứ như thế cuộc hôn nhân gượng ép ấy cứ kéo dài đến gần 10 năm.
Nghiêm Hạo Tường
Tuấn Lâm?
Nghiêm Hạo Tường
Tuấn Lâm?
Nghiêm Hạo Tường vốn muốn gọi hai tiếng "Tiểu Hạ" nhưng người nọ đã chen ngang lời hắn, cũng không muốn gợi đến nữa.
Nghiêm Hạo Tường
Em về đi. Hôm nay công ty nhiều việc tôi phải ở lại.
Hạ Tuấn Lâm
( ngồi xuống sofa )
Thế anh cứ làm việc đi, nào xong hai ta cùng trở về.
Hắn nhức thời không hiểu con người này, vì sao luôn làm ra nhiều hành đọng khó hiểu như thế này?
Đôi lúc khiến hắn mê mẫn, đôi lúc lại lạnh nhạt làm trái tim hắn đau nhói?
Hắn nhìn thấy đứa nhỏ này hôm nay vô cùng ngoan ngoãn, cũng có chút thuận mắt.
Nhưng vẫn chẳng thể lí giải được tâm tình thất thường của người nọ là di truyền từ ai?
Hơn ba tiếng đồng hồ trôi qua, Hạ Tuấn Lâm chỉ yên lặng ngồi trên sofa đọc sách, không thì là lướt Weibo để viết thời gian, căn bản không làm ồn ảnh hưởng đến công việc của hắn.
Hắn lúc đầu cứ nghĩ đợi quá lâu cậu lại dở chứng thiếu gia mà ồn ào náo loạn, ai ngờ chính mình lại tự vả cái bốp thật đau.
Hạ Tuấn Lâm hôm nay ngoan ngoãn đến kỳ lạ, so với ngày thường là một trời một vực!
Hạ Tuấn Lâm
( nhìn đồng hồ )
Anh. Đã gần 5h chiều rồi, chúng ta cũng nên về thôi.
Nghiêm Hạo Tường
Công việc còn rất nhiều, em cứ về trước đi.
Hạ Tuấn Lâm
Anh không muốn đón sinh nhật với em sao?
Bàn tay cầm bút của Hạo Tường run lên, lồng ngực bị kích động đến phập phồng mà khó khăn hít thở.
Hạ Tuấn Lâm..đang muốn đón sinh nhật cùng với hắn sao?
Nghiêm Hạo Tường
Em vừa nói cái gì?
Nghiêm Hạo Tường cố gắng bình ổn lại cảm xúc hỗn tạp, lên tiếng xác nhận thêm lần nữa.
Hình như chỉ đang nghe lầm.
Hạ Tuấn Lâm
Hôm nay là sinh nhật của anh mà. Chúng ta tan làm sớm một chút về ăn bữa cơm gia đình cũng không được sao?
Nghiêm Hạo Tường cảm thấy không ổn rồi.
Là hắn vì lao lực quá nhiều mà gặp ảo giác hay Hạ Tuấn Lâm vì ngã cầu thang nên thay đổi tính cách rồi?
Không những muốn đón sinh nhật với hắn mà còn có bữa cơm mang hai chữ gia đình?
Chuyện này..thật lòng khó tin.
Hạ Tuấn Lâm
( tiến đến gấp lại laptop của hắn )
Kiếm tiền đúng là quan trọng, nhưng niềm vui vẫn là đặt lên hàng đầu.
Hạ Tuấn Lâm
Nào, về thôi. Anh ngẩn ngơ ở đấy làm gì?
Tác giả
like like like nháaaa
Comments
Tina Hạ ( yaya)
ko gặp ảo giác cũng ko ngã cầu thang đâu anh ảnh chỉ trọng sinh thôi
2024-02-22
11
Bạch Cốt Tinh của na9
dcm đáng iuuuuu:))
2023-07-07
14
𝙓𝙞𝙖𝙣𝙜𝙇𝙞𝙣 🌷
úi xời
2023-06-12
15