Chương 6: Đi ra khỏi nhà tôi

Khương Nhiễm và Cố Sơ Thần quen biết thời cấp hai, cô gái này ngoài việc học giỏi ra thì mấy thứ khác quả thật là một tên đầu đất. Nhớ lúc đó:

[Thiếu nữ xinh đẹp mặc đồng phục học sinh, ôm một chồng sách lớn về lớp, đôi tay nhỏ nhắn víu đến trắng bệch.

May mà lúc đó Cố Sơ Thần đi ngang, đỡ lấy chồng sách suýt đổ. Nếu không cô gái này phải chịu đau rồi.

Gương mặt thanh tú đập vào mắt, để lại ấn tượng trong lòng cậu học trò.

Sau hôm đó, họ vẫn chưa thân đâu. Phải đến lúc họp ban cán sự toàn trường, một lần nữa gặp lại. Hai người mới chính thức trở thành bạn.

Cố Sơ Thần học trên Khương Nhiễm một lớp, nhưng tính cách, nói chuyện rất hợp ý nhau.

Lên cấp ba, hai người hoạt động trong đoàn đội nhiều, nên lúc nào cũng dính chặt lấy nhau, là đôi tiên đồng ngọc nữ trong mắt người khác. Người ta nhìn vào đều nói rằng họ là đôi tình nhân ngọt ngào, nhưng rốt cuộc cũng chỉ có Cố Sơ Thần tự mình đa tình. Cái tên đầu gỗ Khương Nhiễm thì hay rồi, cứ đần độn như vậy.

Đến lúc lên đại học, gia đình cô chuyển đi. Cố gia sang nước ngoài định cư, họ mới mất liên lạc kể từ đó.]

Đến nay cũng đã năm năm rồi.

"Tiểu Nhiễm, bố còn đang đi tìm con đấy."

Khương Ninh vừa nhìn thấy con gái đi vào liền chạy đến gọi.

"Chú Khương."

Hai anh em nhà họ Cố cùng chào, thật ra là Cố Sơ Thần chào trước. Cố Sơ An nhại chào theo.

"Sơ Thần đấy à? Thật lâu rồi không gặp. Thằng bé này là, con cháu hả?"

Bố Khương kinh ngạc nhìn anh ta, rồi chỉ xuống Tiểu Nhị.

"Là em trai nhỏ của cháu."

"Mẹ cháu trẻ hơn chú nhiều đấy."

Thấy vẻ mặt khó ở của bố Khương. Tiểu Nhị tưởng là như mọi người thường nói xấu sau lưng mẹ mình, già rồi còn đẻ được mà nhanh nhảu.

Mẹ Cố quả thật là trẻ, nhưng với một người phụ nữ 36 tuổi còn sinh con, khó tránh khỏi chuyện người khác lời ra tiếng vào.

"Đúng là chẳng đáng yêu gì cả, con gái vẫn là ngoan hiền, dịu dàng hơn."

Khương Ninh trừng mắt, hừ lạnh.

"Bố tìm con có việc gì à?"

Cô lấy tay che miệng mỉm cười, bố có vẻ thích Tiểu Nhị đấy chứ.

"Bố thấy chồng con vào lâu rồi mà vẫn chưa thấy con vào nên đi tìm thôi."

Bố Khương lắc đầu, rồi chào tạm biệt Cố Thần Sơ, kéo cô đi.

"Anh, chị xinh đẹp..."

Tiểu Nhị giơ bàn tay nhỏ chỉ theo hướng cô, định nói gì đó nhưng lại bị anh trai cắt ngang, bế bổng lên:

"Về thôi, anh dẫn em đi ăn chỗ khác ngon hơn."

Buổi tiệc rượu mừng nhanh chóng đi đến hồi kết, Khương Nhiễm khoát tay Lệ Thành đến chào tạm biệt Lệ lão gia chủ và bố Khương, rồi cùng lên xe.

"Đã quyết định tối nay ở đâu chưa, bảo Chí Viễn đưa cô đi."

Anh vừa lên xe đã nói.

"Cứ đưa anh về trước đi, tôi không vội."

Cô lắc đầu, có ai như hắn không cơ chứ. Kết hôn xong liền đuổi "vợ" như đuổi tà.

Triệu Chí Viễn lái xe đưa hai người bọn họ chạy thẳng về khu Vân Đế.

"Đến nơi rồi, lão đại."

Xe vừa dừng lại trước biệt thự của anh, cậu ta liền lên tiếng.

Lệ Thành đưa bàn tay thon dài mở cửa, trước khi đi ra ngoài còn liếc mắt nhìn sang cô. Nhưng rồi không quan tâm mà đóng cửa, tay đút túi quần đi đến trước camera nhận diện khuôn mặt, tia tử ngoại lướt qua gương mặt góc cạnh, cánh cổng nhanh chóng mở ra.

Chân còn chưa bước vào thì một bóng trắng nhanh hơn lướt qua, đi thẳng vào trong.

Khương Nhiễm nhàn tản bước đi, mặc cho kẻ nào đó đứng ngẩn ra ngoài cổng.

Có ý gì?

Triệu Chí Viễn vừa nhìn thấy hành động đòi mạng này của cô biết là sắp có tai vạ ập đến, nên đánh vô lăng chạy mất.

Lệ Thành lạnh băng, chân dài sải bước theo cô.

"Ai cho cô bước vào đây."

"Dữ như vậy làm gì, Khương gia vừa phá sản. Ngoài nợ ra thì chẳng còn gì, đến khách sạn cũng chẳng có tiền trả, nói chi đến nhà ở."

Cô nhún vai, bước chân vẫn không dừng lại.

"Ra ngoài."

Anh mất kiên nhẫn quát.

Khương Nhiễm chẳng quan tâm, cô trước giờ là người chỉ ăn mềm. Ai đối xử với cô như thế nào thì cô trả lại như vậy. Không mặn cũng chẳng nhạt.

"Khương Nhiễm."

Anh gọi thẳng tên cô.

Bóng người đã đi xa, hoàn toàn không để lời anh vào tai. Lệ Thành nhíu mày, ánh mắt nguy hiểm.

Bên kia Khương Nhiễm đến trước thềm, Enzo trong nhà vẫn như thường lệ mang ra cho anh một tấm thảm lau chân. Vừa nhìn thấy cô, trên màn hình trước bụng liền hiển thị màu hồng.

"Tiểu thư xinh đẹp, chào mừng cô đến ngôi nhà ấm áp của chúng ta."

"Nhà anh còn có cả người máy nữa à?"

Cô ngoái đầu nhìn về người đang cau có đi đến.

"Mau chóng cuốn xéo ra khỏi chỗ này. Nếu không đừng trách..."

Nhưng anh lại chẳng thèm quan tâm câu hỏi của cô, miệng vẫn lạnh băng đuổi.

Ai ngờ Khương Nhiễm tiếp tục phớt lờ, mang hẳn giày cao gót nhọn hoắt đạp xuống nền gạch đi vào nhà.

"Người đẹp đến giấu giày để lại cũng đẹp."

Enzo quay người chạy theo cô tán thưởng.

"Câm miệng, còn không mau dọn dẹp đi."

Giọng anh ngày một lạnh.

Khương Nhiễm tự nhiên ngồi vào ghế sofa trong phòng khách, cởi giày cao gót để sang một bên.

"Tôi ở phòng nào?"

Vừa thấy bóng dáng anh đi vào, cô còn không sợ hỏi.

Lệ Thành tay vào đút túi quần, ánh mắt giết người nhìn chằm chằm cô.

"Anh ngồi xuống, chúng ta thảo luận một chút."

Cô đành lùi một bước, chỉ về ghế đối diện mời anh.

Ai đó vốn muốn lôi vứt cô ra ngoài ngay lập tức, nhưng khi nhìn thấy gót chân rướm máu vì mang giày cao gót một thời gian dài, đành thỏa hiệp đi về phía ghế đối diện ngồi xuống.

"Thế này đi, chúng ta làm một hợp đồng hôn nhân. Thời hạn là một năm, sau một năm chúng ta ly hôn. Ai đi đường người đó."

Cô nghiêm túc, lúc trước là vì túng quẫn nên không suy nghĩ mà đồng ý ngay. Bây giờ nghĩ lại thấy không hợp lý cho lắm.

"Thế nào? Chưa gì đã muốn mau chóng ly hôn chia tài sản?"

Anh nhướn mày, châm chọc.

"Tôi đến như thế nào thì ra đi vẫn như vậy. Không cần anh phải nhọc lòng."

Cô lắc đầu, không tức giận. Vì ở trong trường hợp của anh thì có là ai cũng sẽ có phản ứng như vậy.

Đột nhiên một ngày đẹp trời nào đó, bị buộc phải kết hôn với người phụ nữ mình không quen biết, gia đình còn làm ăn thô lỗ, chạy nợ đến mức bố phải ngồi tù như cô. Ngày đầu tiên kết hôn đã đòi một năm ly hôn ngay, đến cô còn chẳng tài nào ngấm nỗi hành động này, huống chi là một người làm ăn trên thương trường như Lệ Thành.

"Cô chắc là không lấy thứ gì?"

Anh nhướn mày nhìn xem nét mặt của cô, lại định chơi trò gì nữa đây.

Cô không trả lời, đầu khẽ gật một cái. Có nói nhiều cũng vô nghĩa, người không muốn tin thì nói đến câm luôn người ta cũng chẳng thèm tin.

"Điều kiện?"

Khương Nhiễm mỉm cười, biết anh đã thỏa hiệp. Cô rất hài lòng, gật đầu. Như vậy mới phải chứ.

"Tôi sẽ ở đây, ly hôn rồi lại chuyển ra. Vậy thôi."

"Đổi lại tôi được gì. Trong phi vụ này làm sao tôi cũng thấy người có lợi nhất vẫn là cô."

Anh tựa lưng ra sau ghế, muốn nhìn xem cô còn có thể nói ra được những lời gì.

"Tôi có thể làm cơm một ngày ba bữa cho anh."

Cô nhăn mày, tính đi tính lại vẫn là anh lời nhất chứ. Cô là phụ nữ, chứ không phải anh là phụ nữ.

"Enzo đều có thể."

Anh híp mắt, không cho là cô sẽ có ích cho mình.

"Khác chứ, đồ ăn con người làm. Người máy làm sao mà so được."

Cô bĩu môi, rất không đồng ý với lời này của anh.

"Tôi ăn đồ Enzo làm quen rồi."

"Tùy anh, tôi đã nói hết lời rồi."

Cô hừ lạnh, rốt cuộc cũng không muốn thuyết phục nữa.

"Tự đi là cho cô mặt mũi, để bảo vệ đến kéo đi thì..."

Anh uy hiếp, nhưng chưa dứt lời cô đã cắt ngang.

"Vậy anh gọi bảo vệ đến đây lôi tôi ra đi."

Cô hất mặt.

Từ lúc vào đến giờ, anh vẫn luôn miệng đuổi cô ra chứ không hề cho gọi người đến kéo cô đi, chính là không muốn người khác đặt chân vào biệt thự của mình. Vậy mà còn dám mở miệng gọi bảo vệ đến lôi cô đi.

Hot

Comments

Anonymous

Anonymous

Ngon tĩnh quay về kiếp trước bảo vệ người tôi không thể yêu

2023-10-06

0

Chi Phạm Linh

Chi Phạm Linh

chuồn nhanh quá anh ạ

2023-08-11

2

Bao Kim Nguyen

Bao Kim Nguyen

Thích Enzo quá đi mất👍❤️ ô trời chắc gửi Enzo đến để bù trừ cho cái thói lỗ mãng của chủ nó, ng máy mà mở miệng ra câu nào cũng đáng yêu cute khiếp 😍

2023-07-31

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Tôi không có mẹ
2 Chương 2: Buổi tiệc rượu JP
3 Chương 3: Nhờ vả Lệ lão gia chủ
4 Chương 4: Hôn lễ chóng vánh
5 Chương 5: Lâu rồi không gặp
6 Chương 6: Đi ra khỏi nhà tôi
7 Chương 7: Tôi là vợ anh
8 Chương 8: Nấu cơm một ngày ba bữa
9 Chương 9: Ra ngoài
10 Chương 10: Không biết điều
11 Chương 11: Nụ hôn bất chợt
12 Chương 12: Theo Triệu Chí Viễn học việc
13 Chương 13: "Chủ nghĩa không ăn cỏ"
14 Chương 14: Ghen
15 Chương 15: Lệ Thành, cái đồ chó má
16 Chương 16: Mật ngọt (18+)
17 Chương 17: Đi công tác
18 Chương 18: Trèo cửa sổ
19 Chương 19: Nghi ngờ
20 Chương 20: Khốn nạn
21 Chương 21: Thử xem người phụ nữ của tôi thế nào
22 Chương 22: Không chịu nổi sự lạnh nhạt của mỹ nhân
23 Chương 23: "Yêu" vợ (18+)
24 Chương 24: Lạnh nhạt
25 Chương 25: Bị bắt
26 Chương 26: Tặng quà
27 Chương 27: Lệ Phong bị kết án
28 Chương 28: Không thích sử dụng đồ cũ
29 Chương 29: Khinh bỉ chết ả
30 Chương 30: Mảnh đất ngoại ô
31 Chương 31: Viên đạn cách tim 4cm
32 Chương 32: Trương Lộ Hàm đến tận cửa
33 Chương 33: Nhà tôi không thiếu
34 Chương 34: Khương Nam hay Lệ Nam
35 Chương 35: Buôn lậu
36 Chương 36: Khung cảnh quen thuộc
37 Chương 37: Lật mặt
38 Chương 38: Bị phát hiện
39 Chương 39: Tâm thư của Khương Đào
40 Chương 40: Trốn chạy
41 Chương 41: Nhiếp Chính
42 Chương 42: Kết cục
43 Phiên ngoại 1 (18+)
44 Phiên ngoại 2 (18+)
Chapter

Updated 44 Episodes

1
Chương 1: Tôi không có mẹ
2
Chương 2: Buổi tiệc rượu JP
3
Chương 3: Nhờ vả Lệ lão gia chủ
4
Chương 4: Hôn lễ chóng vánh
5
Chương 5: Lâu rồi không gặp
6
Chương 6: Đi ra khỏi nhà tôi
7
Chương 7: Tôi là vợ anh
8
Chương 8: Nấu cơm một ngày ba bữa
9
Chương 9: Ra ngoài
10
Chương 10: Không biết điều
11
Chương 11: Nụ hôn bất chợt
12
Chương 12: Theo Triệu Chí Viễn học việc
13
Chương 13: "Chủ nghĩa không ăn cỏ"
14
Chương 14: Ghen
15
Chương 15: Lệ Thành, cái đồ chó má
16
Chương 16: Mật ngọt (18+)
17
Chương 17: Đi công tác
18
Chương 18: Trèo cửa sổ
19
Chương 19: Nghi ngờ
20
Chương 20: Khốn nạn
21
Chương 21: Thử xem người phụ nữ của tôi thế nào
22
Chương 22: Không chịu nổi sự lạnh nhạt của mỹ nhân
23
Chương 23: "Yêu" vợ (18+)
24
Chương 24: Lạnh nhạt
25
Chương 25: Bị bắt
26
Chương 26: Tặng quà
27
Chương 27: Lệ Phong bị kết án
28
Chương 28: Không thích sử dụng đồ cũ
29
Chương 29: Khinh bỉ chết ả
30
Chương 30: Mảnh đất ngoại ô
31
Chương 31: Viên đạn cách tim 4cm
32
Chương 32: Trương Lộ Hàm đến tận cửa
33
Chương 33: Nhà tôi không thiếu
34
Chương 34: Khương Nam hay Lệ Nam
35
Chương 35: Buôn lậu
36
Chương 36: Khung cảnh quen thuộc
37
Chương 37: Lật mặt
38
Chương 38: Bị phát hiện
39
Chương 39: Tâm thư của Khương Đào
40
Chương 40: Trốn chạy
41
Chương 41: Nhiếp Chính
42
Chương 42: Kết cục
43
Phiên ngoại 1 (18+)
44
Phiên ngoại 2 (18+)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play