Đến trước cửa phòng y tế Khúc Yên Yên tìm cớ từ chối Mục Hàn đưa vào , nhưng Mục Hàn đâu thèm để ý mà đỡ Khúc Yên Yên vào giường nằm.
'' Cậu nằm đây , tớ đi gọi cô Thảo y tế .''
''Không.. tớ ổn , tớ có thể ở đây đợi cô, cậu về lớp trước đi, tớ cám ơn cậu đã dìu tớ.''
'' Không sao , Tớ đợi với cậu.''
Cái tên ôn thần này , rõ ràng mình đã nói hết nước chấm , mà hắn chẳng thèm lọt tai câu nào.
Nằm mãi cũng chưa thấy cô nên Yên Yên càng sốt ruột mà bật dậy hỏi thẳng.
''Này. Sao cậu vẫn ở đây thế ''
''Muốn xem cậu giả vờ tới khi nào ''
'' cậu biết tớ giả vờ , vậy cậu còn đưa tớ tới phòng y tế là ý gì, đừng nói cậu định....''
Vừa nói Yên Yên vừa lấy tay ôm người mình, nhìn chằm chằm Mục Hàn.
Chẳng lẽ cậu ta đang trả thù mình vì bị mình nhìn thấy chuyện hồi nãy sao.
'' Lúc đó tớ xin lỗi cậu rồi mà, với lại tớ chỉ tình cờ đi ngang thôi, thật đó. ''
Mục Hàn nhìn Khúc Yên Yên khuôn mặt càng ngày càng gần khiến tim Yên Yên nhảy liên hồi, đôi môi Mục Hàn khẽ nhếch như hiểu ra được gì đó.
''Cậu tên Khúc Yên Yên, tớ sẽ nhớ cái tên này.''
''Cậu không cần nhớ cũng được. '' (nói nhỏ)
''Cậu vừa nói gì''
Yên Yên lắc đầu cười cười
'' Tớ muốn nghỉ , cậu cứ chờ nhé.''
Yên Yên không muốn nói chuyện nữa, bây giờ cô cảm thấy mệt thật, Mục Hàn thấy Yên Yên nhắm mắt cũng không nói thêm gì , kéo rèm ra ngoài thì gặp cô Thảo y tế .
Mục Hàn cúi đầu chào , Cô Thảo liếc mắt đi vào .
''Sao cháu tới đây, nhớ dì à''
''Dì đừng nói mấy lời ấy, con không rảnh tìm dì, con đưa bạn xuống khám thôi. ''
Cô Thảo không tin vào tai mình, nhìn chằm chằm thằng cháu khó ưa này, rồi nhìn sang bên giường đã được kéo rèm.
Đi tới kéo rèm ra xem nhìn thấy là con gái, '' chu choa cái thằng này trước không gần nữ sắc sau càng không tiếp xúc với nữ sinh càng ghê hơn, nay lại chủ động.''
''Dì không nhìn nhầm chứ, dì trước nay còn tưởng cháu sau này đi tu luôn đấy.''
''Chỉ là bạn học thôi, hôm nay vô tình cháu trông lớp dùm cô Toán ...''
Cô Thảo lại phen kinh ngạc, thằng cháu này chắc chắn có vấn đề.
'' Cháu nói vậy dì lại càng thấy chắc mờ ám đấy.''
Rèm bên cửa sổ kéo qua bất ngờ cất giọng, là Kỳ Soái.
''Cô à , em nghe thôi là thấy mập mờ rồi , cô cứ hỏi thẳng là được rồi.''
'' Cậu sao lại ở đây. ''
Nụ cười ranh mãnh của kỳ Soái '' không ở đây sao nghe hết câu chuyện của cậu được.''
Khúc Yên Yên bây giờ cũng không thể nằm yên được nữa, giả vờ ho ra hiệu.
Cô Thảo bước đến gần giường hỏi han, nhưng nó chỉ khiến Yên Yên ho nhiều hơn.
''Em là bị Mục Hàn dụ dỗ đúng không.?''
''Không phải như cô nghĩ đâu ạ.''
''Vậy là bị Mục Hàn lừa rồi.''
'' khụ.... khụ.. không , không đâu cô ạ, tụi e...''
Kỳ Soái cũng không ngồi yên thêm vào , có chút bất ngờ vì là cô gái đó, nhưng đã là bạn gái của bạn thân thì mình phải giúp mới được.
''Vậy cô đoán đúng rồi , xưng tụi em luôn rồi kìa''.
'' Cậu bớt thêm dầu có được không hả''
'' Sao chưa gì đã bảo vệ người ta rồi đấy.''
Mục Hàn kéo cổ áo Kỳ soái ra khỏi phòng, bây giờ trong phòng chỉ còn Yên Yên và Cô Thảo.
''Em thật sự không có gì với cậu ấy đâu ạ, em mới chuyển đến trường một tuần thôi ạ.''
''Bây giờ chưa phải, sau này sẽ khác mà.''( cười)
'' Em chắc cũng biết quan hệ của cô và nó ( Mục Hàn) rồi phải không? giữ bí mật nhé trong trường chỉ có e và kỳ Soái biết thôi đó ".
''Dạ cô yên tâm e sẽ giữ bí mật ạ.''
''Mà sao ... cô.''
''ý em nói sao không cho người khác biết ... thì em cũng thấy rồi đó, cô sợ mấy em nữ trong trường gửi đồ cho nó qua cô đó, thật sự rất mệt luôn, trước cô phải chuyển trường luôn''.
''Ý cô không nói em đâu, vì em là bị nó lừa mà.''
''Không phải cô ạ, cô hiểu nhầm thật rồi, em chỉ là mệt nên cậu ấy dìu em tới thôi ạ.''
Cô Thảo cười cười tỏ vẻ hiểu , nhưng cô lại không biết tính thằng cháu ôn thần của mình sao, nó chắc chắn để ý con bé này.
'' Được rồi , em nghỉ đi cô biết mà.''
Đưa ống nghe khám thấy không sao , cô lấy cho ít thuốc bổ cho Yên Yên uống, rồi ra máy tính làm việc. Yên Yên thiếp đi nhưng vẫn lẩm nhẩm '' Cô thật sự biết ư.''
Bên này kỳ Soái bị đưa ra ngoài vẫn không ngừng kêu la trêu chọc.
'' Cậu có tật giật mình đúng không.''
''Này cô ấy xinh đúng không ,tính cách cũng thú vị nữa.''
'' Thú vị cũng không tới phiên cậu.''
''chà , giấm chua quá đấy.''
Mục Hàn cũng đâu thể để bị nói liền móc lại
'' Hình như cậu thiếu tớ chầu lẩu cá cược ấy nhỉ, vụ này hình như cả trường chưa biết, vụ gì ta..''
''Ấy ấy làm người ai làm thế'.
''Tớ nghĩ với cậu tớ phải làm thế thôi. ''
''Xin cậu , được rồi tớ không nói nữa , tớ phải về lớp , bai bai''
Mục Hàn quay đầu nhìn về phía phòng y tế , trong lòng suy tính gì đó rồi về lớp.
Hôm nay là chủ nhật được nghỉ Khúc Yên Yên cùng Phương Nghi đến một quán cà phê để làm thêm , có một đôi nam nữ bước vào, cô gái có vẻ còn rất thân thiết ôm cánh tay anh chàng.
Bình thường Phương Nghi cũng không để ý, nhưng người đó là ai chứ , là đại thần mục Hàn.
'' Yên Yên cậu nhìn kìa.''
Updated 46 Episodes
Comments
Yến Nhi Nguyễn
Ra chapters tiếp theo đi tác giả ơi
2023-04-22
0