Sau một tuần học lớp mới, Hạ Linh cũng đã quen được một số bạn trong lớp rồi, đặc biệt là cậu bạn cùng bàn.
Cả hai cũng thường xuyên nói chuyện, cụ thể nội dung cuộc trò chuyện là liên quan tới bài vở. Thảo luận cùng Minh Hoàng càng khiến cô thêm ngưỡng mộ sự tài giỏi của cậu ấy.
Cô còn biết được cậu ấy học anh văn rất tốt, nói tiếng anh còn chuẩn hơn cả Đan Nguyên là thành viên trong đội tuyển tiếng anh ở trường.
Bỗng Hạ Linh cảm thấy bản thân thật may mắn khi được ngồi cùng với người tài giỏi lại còn đẹp trai đến thế.
Mấy bài kiểm tra tiếng anh sắp tới, có lẽ sẽ không đến nỗi đâu ha.
Suy nghũ có chút đen tối, nhưng gì tương lai không bị liệt tiếng anh, cô đã quyết định nhờ Minh Hoàng.
Mọi người đang nghĩ gì đó? Không được nghĩ xấu cho Hạ Linh nha.
Cô đây chỉ muốn hỏi bí quyết học tiếng anh cũng như nơi cậu ấy học thêm thôi.
Thật ra ban đầu cũng có nghĩ tới sẽ dụ Minh Hoàng cho mình copy bài kiểm tra sắp tới, thế nhưng làm như vậy mất mặt quá, Hạ Linh da mặt mỏng không làm như thế được liền tìm cách khác.
Còn một chuyện nữa, Hạ Linh cũng nhận ra gần đây bản thân khá lạ, trong đầu toàn nghĩ về Minh Hoàng không thôi?
Không lẽ mới học chung có một tuần mà crush người ta rồi, phải chăng là ngay từ lần gặp đầu tiên cô không té, nhưng vẫn đánh rớt trái tim ở chỗ anh mất rồi. Nghĩ tới đây mặt cô đỏ bừng lên. Đang bối rối với những suy nghĩ lúc nãy của mình thì bỗng có tiếng gọi:
- Hạ Linh, đi ra ngoài chơi không?
Chưa đợi cô trả lời câu trước thì đã hỏi thêm câu nữa.
- Ủa, làm gì mặt đỏ dữ vậy?
Huyền Anh vừa hỏi vừa quan sát khuôn mặt đỏ bừng như bị sốt 39 độ của cô. Hạ Linh thì vừa nghe nhỏ bạn hỏi vậy thì giật mình lắp bắp đáp lời.
- À...à...chắc trời nóng quá ấy mà.
Huyền Anh nhìn ngoài trời đang nắng gắt thì nghĩ Hạ Linh nói cũng hợp lý nên không hỏi vấn đề mặt tại sao đỏ mà quay lại vấn đề ban đầu.
- Thế có đi chơi cùng không?
Hạ Linh vẫn còn hơi bối rối nhưng vẫn đủ bình tĩnh đáp lại.
- Không đi đâu, Huyền Anh đi đi.
Huyền Anh nghe vậy liền nhíu mày không đồng ý lên tiếng nói.
- Con nhỏ này bộ cái ghế có gắn nam châm hay sao mà cậu cứ dính với nó vậy.
Hạ Linh cũng chắc biết đáp thế nào đành viện đại một cái cớ cho qua, bởi vì thật sự bây giờ không muốn đi.
- Có đâu, lười lắm, Huyền Anh đi đi.
Huyền Anh cũng không tiếp tục lôi kéo mà cất giọng có vẻ giận dỗi.
- Đi đây, lúc nào rủ đi chơi cũng bảo lười hết. Có ngày biến thành con sâu lười cho biết.
Hạ Linh cười cười nói.
- Thôi mà.
Huyền Anh không nói gì nữa mà chỉ liếc cô một cái rồi rời đi.
Huyền Anh là thế đấy, tuy cả hai không phải là bạn thân nhưng so với người khác thì cô thân với Huyền Anh nhất. Tình bạn của những năm học trò, thật sự rất đơn thuần. Hợp với nhau thì chơi chung, không hợp thì thôi.
Học chung 2 năm lớp 10 với 11, theo cảm nhận của Hạ Linh thì Huyền Anh là một đứa khá dễ thương, xinh xắn, nhưng hơi đanh đá một xíu, mọi người cũng thấy nó liếc cô rồi đó, nhưng nó tốt lắm, chơi là chơi hết mình, chứ không có đi nói xấu lung tung này kia.
Vì vậy cô rất quý những người bạn như thế.
Sau khi Huyền Anh đi, Hạ Linh gục xuống bàn một lúc, thì trống vang lên giờ ra chơi hết. Học thêm 2 tiết nữa là tan học.
Ôi những chuỗi ngày đi học cấp 3 vừa vui vừa mệt nhưng có là giai đoạn đáng nhớ nhất trong cuộc đời của mỗi chúng ta. Thời gian trôi như nước chảy, cứ thế nhanh chóng trôi đi.
Đến lúc ta nhận ra thì đã thấy bản thân hiện tại đã khác rất nhiều. Cuộc sống nhiều bộn bề, lo toang, khiến chúng ta không còn hồn nhiên, vui vẻ như trước. Xã hội buộc chúng ta phải trưởng thành, những kí ức kia giờ chỉ còn là quá khứ, nhưng lại là hồi ức không thể quên.
...
Mới đây mà Hạ Linh đã học được nửa học kì 1 rồi. Cô đã quen thân hơn với các bạn trong lớp, tuy lớp là ghép từ 2, 3 lớp khác với nhau nhưng cũng rất đoàn kết. Cô cảm thấy rất vui, mỗi ngày đi học đều vui, bị lũ bạn chọc cho cười không ngậm miệng rồi, rồi ăn vụng trong lớp bị thầy cô phát hiện bắt đứng nhưng vẫn cười. Làm mấy trò chơi, nghịch phá không thể tả nổi.
Hạ Linh cũng hòa đồng hơn nhiều, chắc là sắp cải thiện được tính nhút nhát của mình rồi. Tuy nhiên lũ bạn có rủ đi chơi thì cô vẫn rất ít đi. Dù sao thì thói quen rất khó thay đổi, phải tập dần dần.
Còn về cậu bạn cùng bàn của cô, cả hai lại thân hơn lúc trước và còn...đang học chung lớp học thêm tiếng anh nữa. Lại được gặp nhau nhiều hơn rồi.
Còn có một chuyện cũng không kém phần quan trọng, sau những đêm dài nằm suy nghĩ rất nhiều rất nhiều. Hạ Linh cảm thấy bản thân hình như đã thích Minh Hoàng rồi. Cô không biết loại tình cảm này có phải là tình yêu không, hay chỉ là một loại say nắng, bởi vì anh quá hoàn hảo và quá phù hợp với tiêu chuẩn của cô.
Tuy là vẫn chưa phân biệt rõ mấy loại cảm xúc đó, thế nhưng cô chắc chắn với cậu bạn này, cô đặc biệt có cảm tình hơn người khác. Minh Hoàng tuy ít nói và có chút lạnh lùng, nhưng cậu ấy rất biết quan tâm người khác, thường xuyên giảng bài lại cho Hạ Linh, còn giới thiệu lớp tiếng anh cho cô.
Hạ Linh cảm thấy gì là loại cảm xúc gì thì việc thích anh vẫn là lựa chọn đúng đắn. Anh chính thức trở thành crush của cô.
Đang nghĩ vui vẻ thì bỗng đâu có tiếng nói vụt đến:
- Linh, em nghĩ cái gì mà cười như con hâm thế.
Đó là giọng nói của chị 3 cô tên Hạ Ly, nhà cô có 4 chị em, cô là út.
Vừa nghe chị nói Hạ Linh mới sực tỉnh, nãy giờ cô cứ ngồi ngẩn ngơ cười như con hâm ế. Thế là cô vội trả lời:
- Có đâu. Em đang nghĩ chút việc. Thôi em vào phòng học bài đây.
Nói xong cô vọt lẹ vào phòng.
Vừa ngồi vào bàn học thì điện thoại của cô ting lên một tiếng. Cô mở ra xem coi ai nhắn gì. À thì ra nhóm bạn của cô, nhắn sắp thi giữa kì 1 rồi, đi họp nhóm không.
Ừ đúng rồi ha sắp tới là thi giữa kì nữa, thế mà cô lại xém quên mất.
Thế là bắt đầu lên lịch hẹn đi họp nhóm, địa điểm là nhà lớp trưởng Tuấn Kiệt. Cũng hơi xa xíu. Nhưng Hạ Linh quyết định sẽ đi vì đi chơi thì hơi lười, đi học nó lại khác, tuy còn lười hơn nữa nhưng vẫn phải đi, vì tương lai của bản thân thôi.
Thế là hẹn chiều thứ 5.
Đọc xong tin nhắn Hạ Linh lại làm tiếp đống bài tập thầy cô cho. Ôi là trời nhiều quá đi mất.
Đến hẹn lại lên, hôm nay là thứ 5, cô vừa mới đi học về, thay quần áo rồi ăn mau lẹ để còn đi họp nhóm nữa.
Nay cũng có cả crush của cô nữa. Ôi thật là hào hứng quá đi. Vừa chạy xe cô vừa hát vu vơ.
Vừa đến nhà Tuấn Kiệt thì gặp Minh Hoàng và mấy người nữa cũng vừa tới, mà nay cậu ấy lại chở một bạn nữ, nhưng người kia đeo khẩu trang nên đến khi mở khẩu trang thì cô mới nhận ra là Thanh Nga, cô bạn này thì không quen lắm, tuy học chung lớp nhưng chỉ gặp thôi chứ chưa có nói chuyện. Nhưng cô đặc biệt có ấn tượng với cô gái này, vì lần đầu tiên gặp cô ấy là lúc Hạ Linh vừa được Minh Hoàng đỡ ở sân trường.
Lúc ấy, khi Minh Hoàng đã rời đi, cô cũng đi vào lớp thì gặp Thanh Nga đang ngồi bàn của cậu ta, chỉ là bạn mới nên cô có cười cùng cô ấy, nhưng cô ấy lại làm như không thấy không quan tâm, ánh mắt còn không có mấy thiện cảm soi mói cô. Hạ Linh là người rất nhạy cảm, cô cũng nhận ra cô gái này không thích mình, chỉ là không biết lý do vì sao?
Thế nên để tránh phiền phức, từ đó đến giờ cô vẫn chưa từng nói chuyện với Thanh Nga.
Mà nay sao Thanh Nga lại đi chung với Minh Hoàng, bộ họ thân lắm sao? Bỗng có tiếng gọi kéo cô từ đống suy nghĩ ra.
- Hạ Linh sao còn chưa vào nữa, không nắng à.
Tuấn Kiệt gọi cô.
Hạ Linh nghe vậy nhanh nhảu đáp lại, sau đó bỏ mấy suy nghĩ vớ vẩn kia kia một bên.
- Vào tới đây.
Sau một lúc mọi người cũng đến đầy đủ, bắt đầu học.
Cô ngồi kế Huyền Anh và Tuấn Kiệt, đối diện với cô là Minh Hoàng và Thanh Nga. Trong đầu cô lúc này lại hoang mang, thế mà 2 người đó lại ngồi kế nhau, thân thiết nữa chứ. Hạ Linh bắt đầu cảm thấy khó chịu và có chút lo lắng, cô không biết tại sao mình lại có loại cảm giác này.
Huyền Anh thấy cô cứ đăm chiêu suy nghĩ gì đó thì mới hỏi:
- Linh, nghĩ gì mà nhăn thế, đau ở đâu à?
Đột nhiên bị nhắc tên cô có hơi giật mình, vội vàng đáp.
- Không sao, tại đang nghĩ bài giải mà không ra nên hơi bực.
Huyền Anh ừ một tiếng rồi lại tiếp tục làm đề. Cô cũng không nghĩ nữa mà tập trung làm bài của mình.
Updated 53 Episodes
Comments
Aurora
Chắc tính làm heo quay hay rah chiên giòn đấy
2023-04-04
5
Dinh Hanh
kết se hay he tác giả
2023-04-03
5
ND
Giống mấy đứa bạn tui ghê
2023-04-03
5