Chương 4: Vàng thau lẫn lộn

"Kỷ Nhiên, anh... sao anh lại ở đây?"

Nếu ban nãy Ý Yên còn trưng ra vẻ xấc xược chẳng nể nang ai thì hiện tại điệu bộ cô nàng trái ngược hoàn toàn, cả gương mặt xanh mét, bối rối kéo tấm chăn che cả cơ thể lõa lồ chi chít vết hôn của mình, trong ánh mắt toát lên vẻ sợ hãi cùng cầu xin.

"Không ở đây thì sao tôi có dịp chứng kiến vợ chưa cưới của mình nhiệt tình với bạn trai người khác như vậy chứ, hửm?”

"Em, em thật sự là có nỗi khổ..."

Một từ “hửm” của anh dường như đã rút toàn bộ sức lực của cô nàng. Trì Tuyết không hiểu nổi, bản thân sinh ra như cành vàng lá ngọc, thân phận là vợ chưa cưới của tổng giám, đến lễ đính hôn cũng đã làm, vậy mà còn sảng khoái lăn giường với bạn trai người khác, hiện tại lại bảo mình có nỗi khổ, chẳng lẽ nỗi khổ này là tâm bệnh, chỉ có thể chữa trị bằng việc cướp người yêu của thiên hạ sao.

“Cậu ta uy hiếp cô?"

"Không có..."

“Hay hai người rượu say loạn tính?”

"Cũng không phải..."

“Làm chuyện này trong lúc hai bên đều vô cùng tỉnh táo, trước khi tôi đi vào hình như hai người còn muốn thử cả việc chơi ba nữa cơ mà. Tôi không hình dung được nỗi khổ nào có thể khiến cô trở nên sung sướng, buông thả bản thân một cách thoải mái tùy tiện đến vậy cơ đấy".

Anh trầm giọng miêu tả, thoạt nhìn cực kì bình tĩnh. Trì Tuyết cảm thấy tổng giám của mình không phải ít nói chuyện, mà bởi vì quá độc miệng nên có thể anh ta sợ mở miệng ra sẽ dọa nhân viên chạy hết chẳng hạn. Hoài Khanh nghe vậy tức giận đến đỏ tía mặt mày, hắn ta bị bạn gái bắt gian tại trận đã quá đủ rồi, hiện tại còn bị một tên đàn ông khác nhảy ra sỉ nhục mỉa mai, thật không thể chịu đựng nổi nữa.

"Mày là ai? Mày có quyền gì mà xông vào đây, mày có biết thế này được tính là xâm nhập bất hợp pháp không hả? Còn nữa, tao không cho phép mày sỉ nhục Tiểu Yên, câm miệng và biến đi cho tao."

“Ồ, tôi nghĩ mình đã nhắc nhở về thân phận bản thân ban nãy rồi cơ mà".

“Tiểu Yên, gã ta nói vậy là sao? Gã ta là gì của em?” Hắn ngơ ngác quay sang Ý Yên, khí thế bừng bừng chất vấn ban nãy hoàn toàn biến mất. Trì Tuyết đột nhiên cảm thấy toàn bộ như vở hài kịch, mà cô là một trong những người đóng chính. Hắn lừa gạt, khinh bạc tình cảm của cô, trong mắt hắn sự quan tâm chăm sóc đăng đăng mấy năm từ cô còn chẳng bằng vài lần đắm chìm trong khoái cảm. Để rồi bây giờ, hắn lại dùng ánh mắt hoang mang nhìn nhân tình, nom thật đáng thương hại làm sao.

"Anh ấy là ... là chồng chưa cưới của em".

Ý Yên cúi gầm mặt, chưa bao giờ người phụ nữ này thấy hoảng sợ, xấu hổ cùng phẫn nộ như hiện tại, tựa như bí mật sâu kín nhất đang bị phơi bày. Một bên là hắn dùng ánh mắt không tin nổi nhìn mình, bên còn lại chính là Kỷ Nhiên, thậm chí còn không để cô nàng vào trong mắt. Cả kẻ đáng ghét đã túm tóc mình nữa, chắc rằng nó đang hả hê lắm đây.

"Khốn khiếp, Tiểu Yên! Hóa ra cái gì mà độc thân, chưa bao giờ yêu một ai, đều là giả dối cả. Cô nói như vậy mà không thấy sượng miệng, không thấy có lỗi với tôi à?"

"Anh đừng có chó chê mèo lắm lông. Chẳng phải anh cũng như tôi, lén lút bạn gái ra ngoài ngoại tình sao. Không ai ở đây thanh cao hơn ai đâu.”

“Tôi đến đây không phải xem hai người cởi quần áo thì vui vẻ chơi bời, xuống giường rồi thì bắt đầu trở mặt. Tôi chỉ muốn thông báo ngắn ngọn, Ý Yên, tôi quyết định hủy bỏ lễ đính hôn với cô, quyết định này đã được ông nội tôi thông qua.” Kỷ Nhiên thiếu kiên nhẫn, anh quyết định lên tiếng cắt ngang cuộc cãi vã chẳng đi đến đâu này.

"Khoan đã... Em xin anh, Kỷ Nhiên, em cầu xin anh, anh đừng hủy hôn. Chuyện hôn lễ đã được giới truyền thông tuyên truyền rồi, hiện giờ anh hủy chẳng phải hai bên gia tộc chúng ta đều gặp bất lợi sao? Hơn nữa, em yêu anh, em đã ở bên anh rất lâu rồi, anh đừng tuyệt tinh như vậy mà."

Ý Yên đã sớm sợ hãi đến độ nước mắt rơi đầy gương mặt kiều diễm, cô nàng lê bước xuống giường, quỳ sụp dưới chân anh cầu xin. Mà anh chỉ thở dài nhìn Ý Yên, trong đáy mắt chỉ có một mảng lạnh nhạt vô tình. Thật sự trong lòng Ý Yên biết rõ, luận về vẻ ngoài lẫn năng lực cá nhân ở thời điểm hiện tại, chẳng ai có thể vượt mặt được anh. Chẳng qua hai người qua lại đã lâu, Ý Yên dùng đủ mọi cách để gần gũi đều bị đối phương né tránh kịch liệt, thậm chí có đôi lúc còn không cho cô nàng nổi sắc mặt hòa ái dễ gần. Ý Yên thật sự quá cô đơn, cả về thể xác lẫn tâm hồn, tiểu thư xinh đẹp lại kiêu ngạo biết bao người theo đuổi, chẳng lẽ lại chịu trói mình trên duy nhất một nhành cây. Ý Yên nhắm mắt, cố gắng buông bỏ những suy nghĩ rối ren bất thiện trong lòng, hiện tại thứ quan trọng nhất là cần giữ bình tĩnh để cứu vãn lại cuộc hôn nhân đầy lợi ích này.

"Kỷ Nhiên, anh nghe em nói. Ông cũng đã có tuổi rồi, hiện tại hai bên gia đình chúng ta cũng đã thống nhất thời điểm tổ chức hôn lễ. Nếu anh thật sự hủy hôn, cổ phiếu tập đoàn sẽ bị dao động, cho dù trong thời gian ngắn thì cũng đầy ấp rủi ro, hơn nữa anh đi đâu để tìm vợ đem về khiến ông vui vẻ đây?" Ý Yên mỉm cười nhợt nhạt, dáng vẻ chu toàn lo lắng khiến Trì Tuyết có ảo giác dường như cô nàng hoàn toàn là người vì chồng tương lai mà tỉ mỉ suy xét toàn cục, còn không quên nghĩ đến ông của tổng giám. Trì Tuyết quyết định nhanh chóng kết thúc màn hài kịch mỏi mệt này, nhưng chưa kịp lên tiếng thì vai đã bị người phía sau ghìm chặt, cả người cô như vùi vào lòng anh.

"Không cần cô nhọc lòng lo lắng, tôi đã tìm được cô dâu cho riêng mình rồi, ông nội tôi cũng cực kì yêu thích. Giới thiệu với cả hai vợ chưa cưới của tôi, Trì Tuyết."

Anh ôn hòa cất giọng, nét cười nhẹ thoáng vương trên môi, tuyệt nhiên tin tức làm chấn động cả ba người, bao gồm cả Trì Tuyết. Cô sững sờ nhìn anh gọi thư ký vào, trên tay người nọ cầm giấy đăng ký kết hôn với tên cô và anh đề rõ ràng ở phía trên, bên dưới được đóng mộc, nhìn chân thật đến mức chói mắt. Trong lúc đó, hắn giận dữ nhào đến, cố gắng muốn kéo Trì Tuyết ra khỏi người anh.

"Con khốn này, mày thông đồng với thằng khác vậy mà ban nãy còn giả bộ ở đây khóc lóc chuyện tao phản bội mày, còn tát tao. Tao sẽ không để yên cho mày đâu, cắm sừng tao lại còn tỏ vẻ người bị hại à, mày mau lại đây, lại đây ngay cho tao!".

“Không phải do bạn gái cậu thông đồng làm bậy, mà là bởi tôi quá yêu thích. Vậy nên, người tôi đã chọn, chỉ có thể thuộc về tôi. Cho dù vào một ngày đẹp trời nào đó cậu quỳ xuống để cầu hôn, tôi cũng sẽ xuất hiện và cướp em ấy đi."

Kỷ Nhiên mỉm cười, khí thế cường hãn khiến Hoài Khanh đang nổi điên cũng phải dè chừng lui đi vài bước, ngay cả Trì Tuyết nghe được cũng bất ngờ, trái tim đau đớn dần được xoa dịu đi đôi chút. Cô biết anh chính là đang cho cô mặt mũi.

Anh vốn chẳng nghĩ nhiều, anh chỉ đơn giản muốn giải vây cho cô, bởi đối với anh Trì Tuyết không đáng để bị gán mác ngoại tình giống như lũ đê hèn, bại hoại đạo đức kia. Ý Yên nghe được những lời âu yếm này thì ngẩng đầu bật cười điên cuồng, chỉ thẳng mặt anh, cất giọng cay độc đay nghiến.

"Dối trá. Anh rõ ràng là gay, chỉ biết dùng phụ nữ làm bức bình phong, trốn tránh đi tính hướng thật sự của bản thân. Tôi với anh ở bên nhau hai năm hơn, hai năm qua anh có lần nào chạm vào tôi chưa? Thậm chí đến tay còn ngại chạm vào. Tôi đến gần anh, anh liền bài xích, bảo tôi tránh ra ngoài hoặc giữ khoảng cách chừng mực. Bây giờ ở đây lại tỏ vẻ nam nhân nhất kiến chung tình, chỉ có đồ ngu mới bị anh lừa gạt."

“Tôi nghĩ mình không có nghĩa vụ phải giải thích mọi thứ với cô. Những lời cô nói ngày hôm nay, tôi sẽ trả lại bằng hành động đối với dự án sắp tới do gia đình cô đề xuất. Hi vọng ba mẹ cô sẽ sớm đem con gái mình về nhà răn dạy lại. Vệ sĩ đâu, trông chừng hai người này, đến khi mặc quần áo tử tế thì mời họ ra khỏi chung cư hết cho tôi. Thanh Hào, cậu gửi mail cho công ty Anemone, báo rằng đề án của họ không phù hợp với hướng phát triển của tập đoàn Eudora chúng ta. Đề cập cả vấn đề rằng họ đáng lẽ đã có một cơ hội nữa ở lần tìm kiếm đối tác tiềm năng tiếp theo, tuy nhiên chính đứa con gái cưng Cao Ý Yên đã tự tay phá hủy mọi thứ. Đây là toàn bộ hình đính kèm, cậu nhớ scan ra và gửi đi cùng mail" Anh đi đến bên bàn trang điểm, cầm lấy phong bì đựng xấp ảnh đưa cho trợ lý của mình.

Ngay khi anh quay lưng tiến về phía cửa, hắn lúc này vừa chỉnh tề xong quần áo liền bất ngờ đứng dậy vung nắm đấm, lao như điên về phía anh. Kỷ Nhiên liếc mắt, nhanh chóng nghiêng người về bên trái, đầu gối cong xuống, chân trái lùi về sau. Anh thu khuỷu tay lại sát vào người, nắm tay siết chặt, dường như dồn toàn bộ trọng lượng của cơ thể vào cú đấm. Bất thình lình xoay người, mặt đối mặt với Hoài Khanh, nắm đấm móc từ dưới lên chuẩn xác đấm vào quai hàm khiến hắn bật ngã ra phía sau, vệ sĩ nhanh chóng túm lấy đè hắn xuống sàn, máu ở khóe miệng chảy xuống, ngay cả tiếng kêu đau cũng chẳng kịp phát ra.

Trì Tuyết thán phục thầm khen trong lòng, thân thủ tốt cỡ này thì còn thuê vệ sĩ làm gì, trực tiếp tự bảo vệ bản thân có khi còn hiệu quả hơn. Cùng lúc đó, anh nhìn bàn tay vừa đấm Hoài Khanh, nhíu mày ra chiều ghét bỏ. Anh thuận tiện lấy trong túi áo chiếc khăn tay, chăm chú lau qua một lượt. Trì Tuyết tinh mắt để ý thấy đó là chiếc khăn tay cô đưa cho anh vào buổi trưa này. Anh hướng theo đường nhìn của cô, hơi chau mày, vẫy vẫy chiếc khăn trong lòng bàn tay.

"Cô muốn lấy lại à?"

"Không cần, khăn tay tôi có nhiều lắm, tổng giám cứ giữ lại mà dùng" Trì Tuyết vội xua tay nhưng dường như anh vẫn nghĩ cô có ý muốn đòi lại, liền cầm lấy bàn tay cô, tách mấy ngón tay ra để đặt khăn vào.

“Vật hoàn nguyên chủ" Cảm giác ngón tay thon dài mát lạnh chạm vào khiến Trì Tuyết thoáng giật mình, cô nắm chặt chiếc khăn, lòng bàn tay dường như cũng trở nên nóng hầm hập. Mà anh vào thời điểm xoay người, khóe môi bất giác câu lên. Tay cô nhỏ nhắn, mềm mại, đặc biệt nhất vẫn là không hề khiến cơ thể anh nổi lên phản ứng bài xích. Anh quay lại nhìn cô đang đứng ngơ ngác nơi cửa, vô thức ngỏ lời.

"Dù sao cũng có chuyện quan trọng hơn cần nói, tôi nghĩ chúng ta nên về nhà tôi để bàn bạc rõ ràng hơn. Chuyện ở đây, cứ để cho trợ lý bên tôi giải quyết.”

Trì Tuyết nhìn không gian ngôi nhà, thâm tâm cô biết rằng tất cả mọi thứ đang diễn ra cho tới giờ phút này đều là sự thật. Đây là nơi chất chứa quá nhiều kỉ niệm giữa hắn và cô, thậm chí trước đó cô còn dự tính trong vòng năm sáu năm nữa sẽ mua căn hộ này, ít nhất khi đến tuổi ba mươi vẫn có nơi kiên cố để che nắng che mưa, chẳng phải lo thấp thỏm ngày nào đó sẽ bị đá ra ngoài. Nhưng hiện tại, cô muốn rời xa khỏi nơi này. Đây đã lưu lại vết tích nhơ nhuốc của kẻ xa lạ, cũng chẳng còn là tổ ấm mà cô hằng đợi mong.

"Vậy chúng ta đi thôi. Vừa vặn tôi cũng có chuyện nhờ tổng giám giải đáp".

Trì Tuyết dự định ngồi ở ghế phó lái, cô nghĩ mối quan hệ giữa mình và anh cũng không thân mật đến mức phải ngồi cạnh. Nhưng anh đã kéo tay cô lại, chỉ vào chỗ ngồi phía sau.

“Không cần phiền phức thế đâu, cô cứ ngồi cạnh tôi là được."

“Tổng giám đã ra lệnh thì phận nhân viên đâu dám làm trái ý.” Trì Tuyết cong cong khóe mắt, biểu đạt dáng vẻ ngoan ngoãn lấy lòng. Anh chợt nhớ đến lúc cô đứng trước mặt Hoài Khanh thì khí thế sát phạt, ở cạnh mình lại lộ ra điệu bộ nghe lời, anh cảm thấy mỗi lần gặp nhau cô đều cho mình cảm giác mới lạ thích thú, như đứa trẻ bị mê hoặc bởi món đồ chơi kì diệu khó nhằn.

Hai người ngồi trên xe cũng không có quá nhiều đề tài chung để nói, bầu không khí giữa cả hai trở nên tĩnh lặng đến mức áp lực. Trì Tuyết muốn tìm đề tài để trò chuyện, bàn đến công việc lại sợ mình lộ ra khuyết điểm, hỏi về vợ chưa cưới thì xem chừng có vẻ quá tọc mạch chuyện riêng tư. Cô vô thức hướng mắt nhìn khung cảnh qua cửa xe, chợt phát hiện hướng đi khá lạ lẫm, cho dù nằm trên đường cao tốc nhưng lối rẽ này thì cô chưa đi qua bao giờ. Trì Tuyết xoay người hỏi vị tổng giám nãy giờ vẫn giữ nguyên tư thế chân bắt chéo, lưng tựa vào ghế, mắt nhắm hờ cạnh bên mình. Cô biết anh không ngủ, chỉ đơn giản nhắm mắt dưỡng thần mà thôi.

"Tổng giám à, đoạn đường này dẫn đến đâu vậy? Rõ ràng chưa ra khỏi nội thành, nhưng con đường này thì tôi chưa thấy bao giờ".

"Con đường này là một trong các dự án sẽ được triển khai vào cuối năm nay. Tương lai nơi này sẽ là khu đô thị phức hợp dành cho những gia đình thuộc tầng lớp trung lưu trở lên hoặc người độc thân nhưng mong muốn có cuộc sống chất lượng cao, hiện tại vẫn đang trong giai đoạn có người đặt trước, tiến hành thi công trong âm thầm. Tôi gọi nơi này là Summer, mang ý nghĩa của Ngày mùa hè tươi sáng."

"Nhưng cho dù âm thầm không phải cũng ảnh hưởng đến quá trình sinh hoạt và nghỉ ngơi của tổng giám sao?" Trì Tuyết nhíu mày, cô chắc chắn anh chọn ở nơi này chính là để tiện bề theo dõi sít sao tiến độ làm việc, đồng thời ngăn chặn những rủi ro có thể phát sinh trong quá trình thi công. Tuy nơi này không quá xa chỗ làm, nhưng cảm giác ngày ngày nghe tiếng sửa chữa đinh tai nhức óc cũng ít nhiều ảnh hưởng đến tinh thần.

“Không vấn đề gì, biệt thự ở nơi này từng thuộc quyền sở hữu của ông nội tôi, hiện tại đã được trao lại cho tôi. Biệt thự ở cuối đường, biệt lập và nằm giữa một khuôn viên rộng lớn, có cả người canh giữ nghiêm ngặt. Tôi chỉ nghe được tiếng cây cỏ xào xạc, chim chóc hót vang thôi chứ tiếng thi công gì gì đó, cô yên tâm, còn chẳng lọt được đến khu vực này đâu." Kỷ Nhiên mỉm cười, dường như anh rất thích nơi này, ẩn trong đó còn có hàm chứa xúc cảm kiêu ngạo tự hào.

Cô vốn không biết, biệt thự này chính là một trong những thành tựu đầu tiên mà Kỷ Hoài Lê trao vào tay cháu mình, khẳng định địa vị của đứa cháu trai trong gia tộc, biểu đạt cả trái tim yêu chiều, tin tưởng.

Hot

Comments

Đường Kỳ Vy

Đường Kỳ Vy

vote cho tác giả nha🥰🥰

2023-04-03

2

cá chà bặc

cá chà bặc

tuỵttttt

2023-04-03

1

cá chà bặc

cá chà bặc

truyện hay quãiiiii

2023-04-03

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Hẹn gặp lại
2 Chương 2: trái ôm phải ấp
3 Chương 3: Cặn bã xã hội
4 Chương 4: Vàng thau lẫn lộn
5 Chương 5: Hiệp ước hôn nhân
6 Chương 6 : Đầm rồng hang hổ
7 Chương 7: Cố nhân
8 Chương 8: Đăng ký kết hôn
9 chương 9: bà thật dối trá
10 Chương 10: Ai đánh em?
11 Chương 11: Chồng cậu là Kỷ Thiếu?
12 Chương 12: Hôn lễ
13 Chương 13: Gây rối (1)
14 chương 14: Gây rối (2)
15 Chương 15: Dụng ý dịu dàng
16 Chương 16: Quá khứ đã qua
17 Chương 17: Thiện ý
18 Chương 18: trừng phạt
19 Chương 19: Vu oan giá họa
20 Chương 20: Giúp đỡ
21 chương 21: say rượu hay say em
22 chương 22: say rượu hay say em (2)
23 Chương 23: một phần hai sự thật
24 Chương 24: quyến rũ
25 Chương 25: Thay người chịu tội
26 chương 26: Mắc bẫy (1)
27 chương 27: mắc bẫy (2)
28 chương 28: phát sốt
29 chương 29: nảy sinh dục vọng
30 Chương 30: hiện thân ác ma
31 chương 31: chỉ muốn chết đi
32 Chương 32: Thành phố tình yêu
33 chương 33: thanh mai trúc mã
34 chương 34: Ác mộng
35 chương 35: em sẽ bảo vệ anh
36 chương 36: dạ tiệc sau nửa đêm
37 chương 37: Đổi rượu
38 chương 38: Đêm Nồng Say (H)
39 chương 39: trái cấm (H)
40 chương 40: muốn đánh người
41 chương 41: còn không mau xin lỗi
42 chương 42: lần này mình đến muộn rồi
43 chương 43: thượng lộ bình an
44 chương 44: nụ hôn giữa ngàn sao
45 chương 45: cha không yêu mẹ không thương
46 chương 46: tai nạn ngoài ý muốn
47 chương 47: thoát chết trong gang tấc
48 chương 48: Cùng giường
49 chương 49: cậu làm ở đây hơi lâu rồi thì phải
50 chương 50: còn cần anh dạy
51 chương 51: Hương bạc hà cay
52 chương 52: tin mật
53 chương 53: chụp lén
54 chương 54: bụi bay vào mắt
55 chương 55: vợ anh, anh chăm
56 chương 56: tỉnh giấc trong vòng tay anh
57 chương 57: em nghĩ sao về việc đổi giường
58 chương 58: không được vắng mặt
59 chương 59: buổi họp báo
60 chương 60: anh đưa em về
61 chương 61: áo ngủ lụa ren
62 chương 62: bố có chuyện muốn nói với con
63 chương 63: ngủ ngon (H)
64 chương 64: những ai làm cô tổn thương, anh sẽ bắt họ trả giá
65 chương 65: ra đường không xem lịch
66 chương 66: bởi vì anh đang chờ em
67 chương 67: cạp đất mà ăn
68 chương 68: Nước chanh không đường
69 chương 69: cháu muốn ngủ cùng chú
70 chương 70: không quen biết
71 chương 71: hủy hợp đồng với anh ta
72 Chương 72: em lạnh
73 chương 73: thả lỏng ra,em chặt quá
74 chương 74: em thích BMW không?
75 chương 75: giải thích
76 chương 76: em đừng đi
77 chương 77: gió tầng nào, mây tầng đó
78 chương 78: tôi là chồng cô ấy
79 chương 79: Với em, anh lúc nào cũng rảnh
80 chương 80: ra mắt
81 chương 81: em còn có anh
82 chương 82: nồi nào úp vung nấy
83 chương 83: Mời liên hoan
84 chương 84: chán sống rồi à?
85 chương 85: em không say
86 chương 86: phạt em
87 chương 87: ai lại dám trèo tường nhà anh Vĩ
88 chương 88: độc tình
89 chương 89: bạn đại học
90 chương 90: may mà có anh
91 chương 91: hẻm tối
92 chương 92: vết son trên cổ áo
93 chương 93: đi vũ trường hay diễn thuyết
94 chương 94: chiến tranh lạnh
95 chương 95: trời muôn đời vẫn xanh
96 chương 96: mày biết đó là ai không?
97 chương 97: anh đã có vợ đâu
98 chương 98: vẽ tranh
99 chương 99: hôn anh đi
100 chương 100: ánh trăng sáng như gương
101 chương 101: ra là chú ấy
102 chương 102: trùng hợp
103 chương 103: Lừa dối
104 chương 104: hết rồi
105 chương 105: đau lòng thì khóc đi
106 chương 106: anh về đi
107 chương 107: hoa thơm cỏ lạ đâu mà không có
108 chương 108: tôi là má anh
109 chương 109: không có quan hệ gì
110 chương 110: bao dung kia là vô hạn
111 chương 111: Tai nạn
112 chương 112: Quế Chi đừng ngủ
113 chương 113: không có quan hệ huyết thống
114 chương 114: không có kết cục tốt
115 chương 115: tôi rất yêu cô ấy
116 chương 116: sa vào sự dịu dàng của anh
117 chương 117: môn đăng hộ đối
118 chương 118: bị đuổi việc
119 chương 119: Đến công ty anh xin giúp đỡ
120 chương 120: cứ như vậy mất vợ như chơi
121 chương 121: mất vợ ráng chịu đấy
122 Chương 122: đừng có mà ngang ngược
123 Chương 123: chậm một chút
124 Chương 124: dẫn sói vào nhà
125 Chương 125: ăn xong chùi mép
126 Chương 126: dằn mặt
127 Chương 127: không có lần sau
128 Chương 128: tớ có ngon không?
129 Chương 129: bắt gian
130 Chương 130: bão về
131 Chương 131: buông tay
132 Chương 132: muốn ly hôn, trừ khi anh chết
133 Chương 133: muốn đánh mà không được
134 Chương 134: em biết cô ấy không?
135 Chương 135: là em
136 Chương 136: anh mua cho em
137 Chương 137: trời lạnh mà đi bơi
138 Chương 138: không biết điều
139 Chương 139: trên giường không đáng tin
140 Chương 140: tiền bạc phân minh, ái tình dứt khoát
141 Chương 141: ở nhà sao cũng được
142 Chương 142: còn có gì nữa
143 Chương 143: hôn em một cái đi
144 Chương 144: thương nhau lắm cắn nhau đau
145 Chương 145: con bé đó là ai
146 Chương 146: trèo cao ngã đau
147 Chương 147: chỉ là chú cháu
148 Chương 148: hoa đỗ quyên
149 Chương 149: lâu ngày không gặp
150 Chương 150: có lưỡi không biết dùng
151 Chương 151: sống không bằng chết
152 Chương 152: không nhắc chuyện xưa
153 Chương 153: cháu nhớ lại rồi
154 Chương 154: tôi đồng ý
155 Chương 155: chết đi
156 Chương 156: phòng kín N
157 Chương 157: đừng sợ, anh đây
158 Chương 158: Quần ẩu
159 Chương 159: tình là bể khổ
160 Chương 160: chú mới là người thay đổi
161 Chương 161: anh ấy đi cứu tôi
162 Chương 162: thấy thím sao không chào
163 Chương 163: không còn câu nào khác ngoài ly hôn sao
164 Chương 164: nếu anh ấy có chuyện gì
165 Chương 165: người bị thương không vận động mạnh
166 Chương 166: động vào cô ấy xem
167 Chương 167: đau chân không đau lòng
168 Chương 168: ai thèm làm chú cháu với anh
169 Chương 169: em muốn gì anh cũng cho em
170 Chương 170: tôi không phải Arian
171 Chương 171: dạy em hôn
172 Chương 172: hủy hôn
173 Chương 173: hành hạ cũng là một cách yêu đương
174 Chương 174: cậu và anh ta đã làm chưa?
175 Chương 175: yêu thương là một loại giao dịch
176 Chương 176: Quế Chi, đến đây
177 Chương 177: đêm nay là một đêm điên rồ
178 Chương 178: vào xem còn chấm mút được gì không
179 Chương 179: vai hề
180 Chương 180: bảo vệ em
181 Chương 181: tôi muốn cô ta biến mất
182 Chương 182: bách niên giai lão
183 Chương 183: hạnh phúc không có em
184 Chương 184: Quế Chi mất
185 Chương 185: Quế Chi có thai với anh đấy
186 Chương 186: bảo vệ Trì Tuyết
187 Chương 187: cô gái này thật thú vị
188 Chương 188: em muốn sánh bước bên chồng không?
189 Chương 189: xem anh ta chết chưa
190 Chương 190: cục cưng nhà tớ ngoan hơn
191 Chương 191: trọng nữ khinh nam
192 Chương 192: trầm cảm trước khi sinh
193 Chương 193: cô ta là hung thủ
194 Chương 194: Về nhà
195 Chương 195: ra mắt gia đình chồng
196 Chương 196: usb màu đen
197 Chương 197: biến cố
198 Chương 198: phát súng tuyệt tình
199 Chương 199: rời đi
200 Chương 200: 5 năm sau
201 Chương 201: thoi đưa
202 Chương 202: đào đâu ra hai đứa con
203 Chương 203: nhìn đâu cũng thấy nhớ
204 Chương 204: lùi một bước trời cao biển rộng
205 Chương 205: tìm em
206 Chương 206: đã thật hơn chưa?
207 Chương 207: không muốn về bên anh
208 Chương 208: cô đừng diễn nữa
209 Chương 209: chiều ngả về tây
210 Chương 210: em có đôi mắt giống cô ấy
211 Chương 211: lần đầu gặp người nhà
212 Chương 212: một đêm dài đằng đẵng
213 Chương 213: hoa cô trồng heo ăn mất rồi
214 Chương 214: bảo vệ là sự lựa chọn
215 Chương 215: rượu vào lời ra
216 Chương 216: cô trở lại rồi
217 Chương 217: anh ấy
218 Chương 218: còn tôi thì không
219 Chương 219: chúng là con em
220 Chương 220: tôi đến gặp con
221 Chương 221: vết sẹo
222 Chương 222: về sau hãy nói
223 Chương 223: chuyện cũ nhớ lại
224 Chương 224: Herry Trở về
225 Chương 225: chẳng ngại gió mưa
226 Chương 226: rời xa anh là bão tố
227 Chương 227: đừng sợ có anh rồi
228 Chương 228: đừng để mất đi mới biết trân trọng
229 Chương 229: tôi rất hứng thú với em
230 Chương 230: tôi điên rồi
231 Chương 231: em gọi ai là chú
232 Chương 232: ai rồi cũng sẽ tìm được hạnh phúc
233 Chương 233: có sự dịu dàng của anh tôn thờ
234 Chương 234: chỉ cần anh trong đời
Chapter

Updated 234 Episodes

1
Chương 1: Hẹn gặp lại
2
Chương 2: trái ôm phải ấp
3
Chương 3: Cặn bã xã hội
4
Chương 4: Vàng thau lẫn lộn
5
Chương 5: Hiệp ước hôn nhân
6
Chương 6 : Đầm rồng hang hổ
7
Chương 7: Cố nhân
8
Chương 8: Đăng ký kết hôn
9
chương 9: bà thật dối trá
10
Chương 10: Ai đánh em?
11
Chương 11: Chồng cậu là Kỷ Thiếu?
12
Chương 12: Hôn lễ
13
Chương 13: Gây rối (1)
14
chương 14: Gây rối (2)
15
Chương 15: Dụng ý dịu dàng
16
Chương 16: Quá khứ đã qua
17
Chương 17: Thiện ý
18
Chương 18: trừng phạt
19
Chương 19: Vu oan giá họa
20
Chương 20: Giúp đỡ
21
chương 21: say rượu hay say em
22
chương 22: say rượu hay say em (2)
23
Chương 23: một phần hai sự thật
24
Chương 24: quyến rũ
25
Chương 25: Thay người chịu tội
26
chương 26: Mắc bẫy (1)
27
chương 27: mắc bẫy (2)
28
chương 28: phát sốt
29
chương 29: nảy sinh dục vọng
30
Chương 30: hiện thân ác ma
31
chương 31: chỉ muốn chết đi
32
Chương 32: Thành phố tình yêu
33
chương 33: thanh mai trúc mã
34
chương 34: Ác mộng
35
chương 35: em sẽ bảo vệ anh
36
chương 36: dạ tiệc sau nửa đêm
37
chương 37: Đổi rượu
38
chương 38: Đêm Nồng Say (H)
39
chương 39: trái cấm (H)
40
chương 40: muốn đánh người
41
chương 41: còn không mau xin lỗi
42
chương 42: lần này mình đến muộn rồi
43
chương 43: thượng lộ bình an
44
chương 44: nụ hôn giữa ngàn sao
45
chương 45: cha không yêu mẹ không thương
46
chương 46: tai nạn ngoài ý muốn
47
chương 47: thoát chết trong gang tấc
48
chương 48: Cùng giường
49
chương 49: cậu làm ở đây hơi lâu rồi thì phải
50
chương 50: còn cần anh dạy
51
chương 51: Hương bạc hà cay
52
chương 52: tin mật
53
chương 53: chụp lén
54
chương 54: bụi bay vào mắt
55
chương 55: vợ anh, anh chăm
56
chương 56: tỉnh giấc trong vòng tay anh
57
chương 57: em nghĩ sao về việc đổi giường
58
chương 58: không được vắng mặt
59
chương 59: buổi họp báo
60
chương 60: anh đưa em về
61
chương 61: áo ngủ lụa ren
62
chương 62: bố có chuyện muốn nói với con
63
chương 63: ngủ ngon (H)
64
chương 64: những ai làm cô tổn thương, anh sẽ bắt họ trả giá
65
chương 65: ra đường không xem lịch
66
chương 66: bởi vì anh đang chờ em
67
chương 67: cạp đất mà ăn
68
chương 68: Nước chanh không đường
69
chương 69: cháu muốn ngủ cùng chú
70
chương 70: không quen biết
71
chương 71: hủy hợp đồng với anh ta
72
Chương 72: em lạnh
73
chương 73: thả lỏng ra,em chặt quá
74
chương 74: em thích BMW không?
75
chương 75: giải thích
76
chương 76: em đừng đi
77
chương 77: gió tầng nào, mây tầng đó
78
chương 78: tôi là chồng cô ấy
79
chương 79: Với em, anh lúc nào cũng rảnh
80
chương 80: ra mắt
81
chương 81: em còn có anh
82
chương 82: nồi nào úp vung nấy
83
chương 83: Mời liên hoan
84
chương 84: chán sống rồi à?
85
chương 85: em không say
86
chương 86: phạt em
87
chương 87: ai lại dám trèo tường nhà anh Vĩ
88
chương 88: độc tình
89
chương 89: bạn đại học
90
chương 90: may mà có anh
91
chương 91: hẻm tối
92
chương 92: vết son trên cổ áo
93
chương 93: đi vũ trường hay diễn thuyết
94
chương 94: chiến tranh lạnh
95
chương 95: trời muôn đời vẫn xanh
96
chương 96: mày biết đó là ai không?
97
chương 97: anh đã có vợ đâu
98
chương 98: vẽ tranh
99
chương 99: hôn anh đi
100
chương 100: ánh trăng sáng như gương
101
chương 101: ra là chú ấy
102
chương 102: trùng hợp
103
chương 103: Lừa dối
104
chương 104: hết rồi
105
chương 105: đau lòng thì khóc đi
106
chương 106: anh về đi
107
chương 107: hoa thơm cỏ lạ đâu mà không có
108
chương 108: tôi là má anh
109
chương 109: không có quan hệ gì
110
chương 110: bao dung kia là vô hạn
111
chương 111: Tai nạn
112
chương 112: Quế Chi đừng ngủ
113
chương 113: không có quan hệ huyết thống
114
chương 114: không có kết cục tốt
115
chương 115: tôi rất yêu cô ấy
116
chương 116: sa vào sự dịu dàng của anh
117
chương 117: môn đăng hộ đối
118
chương 118: bị đuổi việc
119
chương 119: Đến công ty anh xin giúp đỡ
120
chương 120: cứ như vậy mất vợ như chơi
121
chương 121: mất vợ ráng chịu đấy
122
Chương 122: đừng có mà ngang ngược
123
Chương 123: chậm một chút
124
Chương 124: dẫn sói vào nhà
125
Chương 125: ăn xong chùi mép
126
Chương 126: dằn mặt
127
Chương 127: không có lần sau
128
Chương 128: tớ có ngon không?
129
Chương 129: bắt gian
130
Chương 130: bão về
131
Chương 131: buông tay
132
Chương 132: muốn ly hôn, trừ khi anh chết
133
Chương 133: muốn đánh mà không được
134
Chương 134: em biết cô ấy không?
135
Chương 135: là em
136
Chương 136: anh mua cho em
137
Chương 137: trời lạnh mà đi bơi
138
Chương 138: không biết điều
139
Chương 139: trên giường không đáng tin
140
Chương 140: tiền bạc phân minh, ái tình dứt khoát
141
Chương 141: ở nhà sao cũng được
142
Chương 142: còn có gì nữa
143
Chương 143: hôn em một cái đi
144
Chương 144: thương nhau lắm cắn nhau đau
145
Chương 145: con bé đó là ai
146
Chương 146: trèo cao ngã đau
147
Chương 147: chỉ là chú cháu
148
Chương 148: hoa đỗ quyên
149
Chương 149: lâu ngày không gặp
150
Chương 150: có lưỡi không biết dùng
151
Chương 151: sống không bằng chết
152
Chương 152: không nhắc chuyện xưa
153
Chương 153: cháu nhớ lại rồi
154
Chương 154: tôi đồng ý
155
Chương 155: chết đi
156
Chương 156: phòng kín N
157
Chương 157: đừng sợ, anh đây
158
Chương 158: Quần ẩu
159
Chương 159: tình là bể khổ
160
Chương 160: chú mới là người thay đổi
161
Chương 161: anh ấy đi cứu tôi
162
Chương 162: thấy thím sao không chào
163
Chương 163: không còn câu nào khác ngoài ly hôn sao
164
Chương 164: nếu anh ấy có chuyện gì
165
Chương 165: người bị thương không vận động mạnh
166
Chương 166: động vào cô ấy xem
167
Chương 167: đau chân không đau lòng
168
Chương 168: ai thèm làm chú cháu với anh
169
Chương 169: em muốn gì anh cũng cho em
170
Chương 170: tôi không phải Arian
171
Chương 171: dạy em hôn
172
Chương 172: hủy hôn
173
Chương 173: hành hạ cũng là một cách yêu đương
174
Chương 174: cậu và anh ta đã làm chưa?
175
Chương 175: yêu thương là một loại giao dịch
176
Chương 176: Quế Chi, đến đây
177
Chương 177: đêm nay là một đêm điên rồ
178
Chương 178: vào xem còn chấm mút được gì không
179
Chương 179: vai hề
180
Chương 180: bảo vệ em
181
Chương 181: tôi muốn cô ta biến mất
182
Chương 182: bách niên giai lão
183
Chương 183: hạnh phúc không có em
184
Chương 184: Quế Chi mất
185
Chương 185: Quế Chi có thai với anh đấy
186
Chương 186: bảo vệ Trì Tuyết
187
Chương 187: cô gái này thật thú vị
188
Chương 188: em muốn sánh bước bên chồng không?
189
Chương 189: xem anh ta chết chưa
190
Chương 190: cục cưng nhà tớ ngoan hơn
191
Chương 191: trọng nữ khinh nam
192
Chương 192: trầm cảm trước khi sinh
193
Chương 193: cô ta là hung thủ
194
Chương 194: Về nhà
195
Chương 195: ra mắt gia đình chồng
196
Chương 196: usb màu đen
197
Chương 197: biến cố
198
Chương 198: phát súng tuyệt tình
199
Chương 199: rời đi
200
Chương 200: 5 năm sau
201
Chương 201: thoi đưa
202
Chương 202: đào đâu ra hai đứa con
203
Chương 203: nhìn đâu cũng thấy nhớ
204
Chương 204: lùi một bước trời cao biển rộng
205
Chương 205: tìm em
206
Chương 206: đã thật hơn chưa?
207
Chương 207: không muốn về bên anh
208
Chương 208: cô đừng diễn nữa
209
Chương 209: chiều ngả về tây
210
Chương 210: em có đôi mắt giống cô ấy
211
Chương 211: lần đầu gặp người nhà
212
Chương 212: một đêm dài đằng đẵng
213
Chương 213: hoa cô trồng heo ăn mất rồi
214
Chương 214: bảo vệ là sự lựa chọn
215
Chương 215: rượu vào lời ra
216
Chương 216: cô trở lại rồi
217
Chương 217: anh ấy
218
Chương 218: còn tôi thì không
219
Chương 219: chúng là con em
220
Chương 220: tôi đến gặp con
221
Chương 221: vết sẹo
222
Chương 222: về sau hãy nói
223
Chương 223: chuyện cũ nhớ lại
224
Chương 224: Herry Trở về
225
Chương 225: chẳng ngại gió mưa
226
Chương 226: rời xa anh là bão tố
227
Chương 227: đừng sợ có anh rồi
228
Chương 228: đừng để mất đi mới biết trân trọng
229
Chương 229: tôi rất hứng thú với em
230
Chương 230: tôi điên rồi
231
Chương 231: em gọi ai là chú
232
Chương 232: ai rồi cũng sẽ tìm được hạnh phúc
233
Chương 233: có sự dịu dàng của anh tôn thờ
234
Chương 234: chỉ cần anh trong đời

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play