Chương 6: Lưu Gia

Không khí trong phi cơ vô cùng ngột ngạt, Tề Phong thì tập trung lái, Trình Lam thì bặm môi trừng mắt rất to nhìn Lôi Lạc Thiên, còn lão đại của chúng ta thì vẫn bình thản nhắm mắt ngả người trên ghế.

Sau một hồi mở mắt rất to, cuối cùng cô cũng bỏ cuộc, ngồi ngay ngắn rồi quay sang Lôi Lạc Thiên ngắm lão đại. Cô biết muốn thoát cũng không được, nên chẳng buồn vận động làm gì:"Coi như mình đi du lịch một hai hôm rồi về cũng không muộn haha."

Hai tay chống cằm, mắt mở, người nghiêng qua, Trình Lam cô đây đang rất rảnh rỗi không biết sợ gì, quay qua ngắm lão đại 1 cách say sưa, thỉnh thoảng cười rồi lại bình phẩm về vẻ đẹp trai của Lôi Lạc Thiên mà không hề để ý đến người mình đang ngắm đôi lúc cái miệng nhỏ lại bật ra âm thanh:

"Chậc chậc, đúng là đẹp trai."

Rồi những lời khen ngợi thỉnh thoảng lại ra:

"Soái ca, càng ngắm càng đẹp, hơn hẳn mấy anh trai trong phim mình hay xem."

Những câu nói cứ tiếp diễn cho đến khi về đến Lưu gia.

Tiếng nói lạnh lùng cắt ngang tâm tư ngắm trai của Trình Lam:

"Lão đại, đã đến."

Trình Lam san nhíu mày quay qua nhìn Tề Phong. Cửa xe được mở, Lôi Lạc Thiên bước xuống xe, hai hàng vệ sĩ đứng ngay ngắn cúi chào. Lão đại bước về phía căn nhà, Trình Lam nhảy xuống khỏi xe, nhìn căn biệt thự trước mặt, rồi nhìn hai hàng vệ sĩ lạnh mặt.

Phàm Luân nhanh chóng đi về phía Trình Lam, hắn cảm thấy cô gái này rất tài giỏi một mình có thể đánh lại biết bao người của Lôi gia.

Xin chào Trình Lam tiểu thư, từ bây giờ cô sẽ ở chung khu nhà với tôi, mai tôi sẽ đưa cô đến nơi làm việc và cô đừng có ý định chốn thoát. Đưa cô ấy về phòng. Phàm Luân quay sang người vệ sĩ dặn dò:

"Vâng."

Trình Lam được đưa về phòng của mình, nhìn căn phong màu xám rộng lớn đầy đủ trước mắt cô cũng không mấy ngạc nhiên.

Trong căn phòng rộng lớn ở biệt thự, có hai người đàn ông đang nói chuyện, Tề Phong bước ra khỏi phòng, trả lại không gian yên tĩnh lạnh lẽo cho căn phòng. Nhưng chưa được bao lâu thì tiếng gõ cửa phá vỡ sự thanh tĩnh.

"Lão đại, là tôi, Trình Lam, tôi có việc muốn nói."

Lôi Lạc Thiên khàn giọng cất tiếng:

"Vào đi."

Bước vào căn phòng xa hoa trước mặt, Trình Lam lặng lẽ đi về phía chiếc bàn lớn, nhìn người đàn ông to lớn đang ngồi trước bàn cô cất giọng:

"Tôi muốn trở lại nhà để lấy vài món đồ của mình".

Lôi Lạc Thiên ngước lên, tia thẳng đôi mắt về phía cô:

"Vài món."

"Đúng vậy lão đại, dù sao tôi cũng chỉ ở đây vài hôm, lấy nhiều làm gì."

Âu Dương San nhún vai đáp lại.

Lôi Lạc Thiên lạnh lùng quét mắt nhìn cô, thật sự làm cho cô hơi sợ.

"Đã bước vào Lôi gia, là người của tôi, chết cũng phải bên cạnh tôi."

Trình Lam nhìn Lôi Lạc Thiên với vẻ mặt ngạc nhiên, nhưng rồi khuôn mặt nhanh chóng trở về bình thường:

"Phàm Luân sẽ lấy đồ giúp cô."

Trình Lam nghe vậy gật gù đáp:

"Vâng lão đại ,tôi xin phép."

Trình Lam có đam mê với vũ khí, nhưng trong quân đội, muốn chế tạo cũng cần thông qua cấp trên nên rất gò bó, đặc biệt những loại vũ khí nguy hiểm thì không được phép thí nghiệm, vì vậy Trình Lam quyết định sẽ ở lại Lôi gia làm việc, ở đây có vẻ không hạn chế sức sáng tạo của cô, ước mơ nho nhỏ của cô, ngày 3 bữa đủ ăn đủ mặc, thực hiện đam mê, ngắm trai đẹp.

Sau khi đồ đạc được chuyển hết vào phòng cô, thì Trình Lam đã bắt đầu tức giận, khẩu súng cô mới chế tạo bị biến mất, nhưng cô đành nén cơn tức, dù sao "đây là địa bàn Lôi gia, mình mà xúc động chết bao giờ không biết."

Nén cơn tức giận, Trình Lam lấy đồ đi vào phòng tắm.

Bước ra với bộ quần áo ngủ rộng thùng thình, cô bật máy tính nằm nên giường rồi giải trí chút, đánh đấm suốt một buổi làm cô xương cốt của cô như muốn nong ra.

Tiếng gõ cửa cắt đứt mạch cảm xúc của cô, Phàm Luân đứng trước cửa phòng cô:

"Lam tiểu thư cô có muốn ăn tối không?"

Nghe thấy ăn, Trình Lam xoa cái bụng xẹp lép rồi bước ra mở cửa:

"Ăn ở đâu vậy."

Đứng trước bàn ăn, bụng của Trình Lam kêu "ọt ọt " làm mặt cô vì xấu hổ mà trở lên đỏ bừng, từ thuở cha sinh mẹ đẻ đến giờ, lần đâu tiên vì miếng ăn mà xấu hổ.

Lôi Lạc Thiên nhìn biểu hiện của Trình Lam thì khẽ cười rồi cất giọng:

"Ngồi đi."

Nhìn khuôn mặt ngạc nhiên bất ngờ của cô, Phàm Luân liền giải thích:

"Ngoài Lão đại, tôi và cô ra thì còn có Nhị hổ và Tam Hổ nhưng bọn họ không có ở đây."

Trình Lam nghe câu trả lời thì gật gù (đã hiểu )rồi lao vào ăn mà chẳng thèm giữ gìn hình tượng thục nữ của bản thân giống như lúc cô ở quân đội.

Lôi Lạc Thiên thì chẳng có biểu hiện gì trước cách ăn uống của cô, nhưng Phàm Luân thì ngoác miệng đến tận mang tai.

Trình Lam xoa bụng của mình rồi chuẩn bị đứng lên.

"Bản thiết kế khẩu súng của cô."

"Tôi biết rồi lão đại."

Trình Lam nhìn Lôi Lạc Thiên rồi trả lời.

Sau khi cô rời khỏi phòng ăn thì mọi người cũng giải tán .

Trong thư phòn , Tề Phong đang từng bước báo cáo:

"Lão đại, đã xong, mai tin tức sẽ được đăng tin".

Sau khi cửa phòng đóng lại, ánh mắt Lôi Lạc Thiên dừng lại trên tập hồ sơ của Trình Lam.

Hiện tại trong căn phòng của biệt thự bên cạnh nhà chính, tiếng nhạc vang lên mạnh mẽ, trên sàn là hình ảnh cô gái đang nằm giang hai tay hai chân, máy tính mở nhạc còn người thì tập trung vào chiếc điện thoại trên tay mà không biết, sói đã nhìn trúng con cừu nhỏ.

Chapter
1 Chương 1: Lôi Lạc Thiên
2 Chương 2: Macao
3 Chương 3: Trình Lam
4 Chương 4: Điều tra
5 Chương 5: Bị bắt
6 Chương 6: Lưu Gia
7 Chương 7: Người mới
8 Chương 8: Tin tức
9 Chương 9: Đói
10 Chương 10: Rhenium
11 Chương 11: Cởi đồ cho em nghiên cứu
12 Chương 12: Rừng Rheninum
13 Chương 13: Chung một lều
14 Chương 14: Taipan nội địa
15 Chương 15: Lo lắng
16 Chương 16: Băng vết thương
17 Chương 16
18 Chương 17: Trở về Lôi gia
19 Chương 18: Bị trật khớp cổ
20 Chương 19
21 Chương 20: Cởi áo giúp Lôi Lạc Thiên
22 Chương 21: Tiêu bớt tiền cho anh
23 Chương 22: Trốn ra ngoài
24 Chương 23: Bị bắt tại trận
25 Chương 24: Cùng một phòng
26 Chương 25: Tụ máu não
27 Chương 26: Bom
28 Chương 27: Máu
29 Chương 28: Bị bắt cóc
30 Chương 29: Bắt cóc *
31 Chương 30: Trúng xuân dược
32 Chương 31: Giúp em
33 Chương 32: Sự giao thoa tuyệt vời (H+)
34 Chương 33: Chịu trách nhiệm
35 Chương 34: Đánh giấu chủ quyền
36 Chương 36: Phát hiện ra bí mật của cô
37 Chương 37: Tra khảo
38 Chương 38: Đáng sợ
39 Chương 39: Lo lắng
40 Chương 40: An toàn trở về
41 Chương 41: Ngày giỗ
42 Chương 42: Bị bao vây
43 Chương 43: Vương Gia
44 Chương 44: Vương Thần chết
45 Chương 45: Bách chiến bách thắng
46 Chương 46: Giết Trình Lam
47 Chương 47: Chơi đùa
48 Chương 48: Thuật dịch dung
49 Chương 49: Ngày giỗ bố mẹ Lôi Lạc Thiên
50 Chương 50: Trình Lam bị thương
51 Chương 51: Mất tích
52 Chương 52: Mất tích*
53 Chương 53: Chơi với cá mập
54 Chương 54: Tìm được Trình Lam
55 Chương 55: Tìm thấy Trình Lam*
56 Chương 56: Là cô sao nữ thần
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
Chapter

Updated 73 Episodes

1
Chương 1: Lôi Lạc Thiên
2
Chương 2: Macao
3
Chương 3: Trình Lam
4
Chương 4: Điều tra
5
Chương 5: Bị bắt
6
Chương 6: Lưu Gia
7
Chương 7: Người mới
8
Chương 8: Tin tức
9
Chương 9: Đói
10
Chương 10: Rhenium
11
Chương 11: Cởi đồ cho em nghiên cứu
12
Chương 12: Rừng Rheninum
13
Chương 13: Chung một lều
14
Chương 14: Taipan nội địa
15
Chương 15: Lo lắng
16
Chương 16: Băng vết thương
17
Chương 16
18
Chương 17: Trở về Lôi gia
19
Chương 18: Bị trật khớp cổ
20
Chương 19
21
Chương 20: Cởi áo giúp Lôi Lạc Thiên
22
Chương 21: Tiêu bớt tiền cho anh
23
Chương 22: Trốn ra ngoài
24
Chương 23: Bị bắt tại trận
25
Chương 24: Cùng một phòng
26
Chương 25: Tụ máu não
27
Chương 26: Bom
28
Chương 27: Máu
29
Chương 28: Bị bắt cóc
30
Chương 29: Bắt cóc *
31
Chương 30: Trúng xuân dược
32
Chương 31: Giúp em
33
Chương 32: Sự giao thoa tuyệt vời (H+)
34
Chương 33: Chịu trách nhiệm
35
Chương 34: Đánh giấu chủ quyền
36
Chương 36: Phát hiện ra bí mật của cô
37
Chương 37: Tra khảo
38
Chương 38: Đáng sợ
39
Chương 39: Lo lắng
40
Chương 40: An toàn trở về
41
Chương 41: Ngày giỗ
42
Chương 42: Bị bao vây
43
Chương 43: Vương Gia
44
Chương 44: Vương Thần chết
45
Chương 45: Bách chiến bách thắng
46
Chương 46: Giết Trình Lam
47
Chương 47: Chơi đùa
48
Chương 48: Thuật dịch dung
49
Chương 49: Ngày giỗ bố mẹ Lôi Lạc Thiên
50
Chương 50: Trình Lam bị thương
51
Chương 51: Mất tích
52
Chương 52: Mất tích*
53
Chương 53: Chơi với cá mập
54
Chương 54: Tìm được Trình Lam
55
Chương 55: Tìm thấy Trình Lam*
56
Chương 56: Là cô sao nữ thần
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play