Đồng Nhân - Lấy Danh Nghĩa Người Nhà
Chap 3
Hôm nay là chủ nhật, Ngọc Giao ở nhà xem tivi. Tô An rảnh rỗi làm một ít bánh quế hoa.
Mẹ Tô An
Ngọc Giao, mẹ làm một ít bánh quế hoa. Con đem xuống rủ Lăng Tiêu cũng ăn. Trưa mang xuống nhà Tiêm Tiêm.
Ngọc Giao mang bánh ra hành lang, nhìn xuống thấy Lăng Tiêu đang đọc sách.
Thẩm Ngọc Giao (nhỏ)
Anh Lăng Tiêu.
Thẩm Ngọc Giao (nhỏ)
Mẹ em có làm ít bánh quế hoa, bảo em mang ra cùng anh ăn.
Lăng Tiêu chỉ ngước mắt nhìn Ngọc Giao một cái rồi lại cúi xuống đọc sách tiếp.
Ngọc Giao chầm chầm đi xuống ngồi cạnh, cầm miếng bánh giơ đi giơ lại, làm đủ trò nhưng Lăng Tiêu không thèm.
Thẩm Ngọc Giao (nhỏ)
Anh nhìn gì vậy?
Lăng Tiêu (nhỏ)
Không nhìn gì.
Thẩm Ngọc Giao (nhỏ)
Ăn một miếng đi.
Thẩm Ngọc Giao (nhỏ)
Không ăn sẽ hối hận đó
Ngọc Giao cầm miếng bánh đưa lên miệng cắn một cái.
Thẩm Ngọc Giao (nhỏ)
Ăn không?
Lăng Tiêu lại im lặng...cậu cầm một cái rồi ăn.
Thẩm Ngọc Giao (nhỏ)
Ngon không.
Thẩm Ngọc Giao (nhỏ)
Vậy tất cả cái này cho anh hết đó.
Ngọc Giao đẩy về phía của Lăng Tiêu...
Lại một đêm nữa bố mẹ Lăng Tiêu cãi nhau, cậu lại ngồi ở hành lang. Có lẽ đó chính là nơi duy nhất có thể chấp nhận cậu mỗi khi bố mẹ cãi nhau.
Thẩm Ngọc Giao (nhỏ)
Anh Lăng Tiêu.
Lăng Tiêu (nhỏ)
Hai người ở đây làm gì?
Thẩm Hi Bình (nhỏ)
Chúng tôi xuống nhà chú Lý ăn cơm, cậu đi không?
Lăng Tiêu (nhỏ)
Hai người không ở nhà ăn cơm sao?
Thẩm Hi Bình (nhỏ)
Hôm nay Ngọc Giao muốn ăn cơm của chú Lý nấu!
Thẩm Ngọc Giao (nhỏ)
Anh đói không, xuống ăn cùng đi.
Lăng Tiêu (nhỏ)
Anh không đói.
Ngọc Giao và Hi Bình nhiệt tình kéo Lăng Tiêu xuống nhà chú Lý.
Lý Hải Triều
Mấy đứa ăn từ từ thôi, chú còn phía sau nữa đấy nhé.
Chú Lý từ trong bếp nhìn ra, mấy đứa trẻ con ngồi ở đó xúm xít với nhau nhiều vậy từ khi nào nhỉ?
Thẩm Hi Bình (nhỏ)
Thẩm Ngọc Giao, có tin khẩn!
Thẩm Ngọc Giao (nhỏ)
Sao vậy, chuyện gì à.
Thẩm Hi Bình (nhỏ)
Mẹ Lăng Tiêu, cô Trần Đình bỏ đi rồi.
Thẩm Ngọc Giao (nhỏ)
Sao anh biết.
Thẩm Hi Bình (nhỏ)
Tiêm Tiêm nói, em ấy nói cô Trần bỏ đi rồi, không dẫn Lăng Tiêu đi cùng, cô ấy còn tặng cậu ấy cho Tiêm Tiêm.
Mấy ngày sau, Ngọc Giao mới biết được lí do Lăng Tiêu chuyển về đây.
Hoá ra Lăng Tiêu có một em gái nhưng mất rồi. Hôm đó mẹ anh ấy đi ra ngoài chơi mạt chược, em gái bị mắc hạt óc chó ở khí quản, cửa khoá trái khiến Lăng Tiêu không ra ngoài được...
Thẩm Hi Bình (nhỏ)
Ngồi hóng hớt gì đó.
Thẩm Ngọc Giao (nhỏ)
Em gái của Lăng Tiêu...
Thẩm Hi Bình (nhỏ)
Trẻ con, không nhiều chuyện.
Trong lúc ăn cơm ở nhà, Ngọc Giao cứ chọc chọc đũa vào chén cơm.
Mẹ Tô An
Sao vậy, hôm nay cơm không ngon à?
Thẩm Ngọc Giao (nhỏ)
Không phải!
Thẩm Ngọc Giao (nhỏ)
Chỉ là con có chút thắc mắc.
Thẩm Ngọc Giao (nhỏ)
Đột nhiên chú Lý có 2 người con trai từ đâu rơi xuống.
Thẩm Ngọc Giao (nhỏ)
Sau này họ lớn, mẹ họ có về bắt họ đi không.
Mẹ Tô An
Mẹ không biết, sao con hỏi vậy?
Thẩm Ngọc Giao (nhỏ)
Con chỉ hỏi vậy thôi
Bố Thẩm Cao Lãng
Tối nay 2 đứa ở nhà với mẹ ngoan nhé, sáng mai bố về sớm.
Thẩm Hi Bình (nhỏ)
Cho con theo với
Bố Thẩm Cao Lãng
Thôi, ở nhà chơi với em
Thẩm Hi Bình (nhỏ)
Bố, cho con đi, lâu rồi không ra ngoài chơi.
Thẩm Hi Bình (nhỏ)
Với mấy hôm bố đi trực, mẹ bắt con học bài chứ có cho chơi đâu. Chán lắm, cho con đi với
Mẹ Tô An
Không được, ở cơ quan của ba phức tạp. Mẹ không đồng ý.
Thẩm Hi Bình (nhỏ)
Mẹ, mẹ cho con điiiii
Mẹ Tô An
Con mà đòi đi nữa thì mẹ cho con đi luôn, không về nữa.
Thẩm Hi Bình (nhỏ)
Con nói đùa mà, bố mẹ cứ tự nhiên
Thẩm Ngọc Giao (nhỏ)
Anh y như bố, đều sợ mẹ.
Mẹ Tô An
Thế con có sợ mẹ không.
Thẩm Ngọc Giao (nhỏ)
Có chứ🙂
Ngọc Giao rãnh rỗi lại xuống nhà của Tiêm Tiêm chơi.
Thẩm Ngọc Giao (nhỏ)
Lý Tiêm Tiêm, sao cậu không cho Tử Thu ngồi sofa vậy.
Lý Tiêm Tiêm (nhỏ)
Tớ không thích anh ấy.
Thẩm Ngọc Giao (nhỏ)
Cậu thiên vị thì có.
Thẩm Ngọc Giao (nhỏ)
Nếu cậu không cần anh ấy, cho tớ đi.
Lý Tiêm Tiêm (nhỏ)
Được, cho cậu đó.
Thẩm Ngọc Giao (nhỏ)
Không hối hận
Lý Tiêm Tiêm (nhỏ)
Không hối hận.
Ngọc Giao dẫn Tử Thu đi về nhà.
Hạ Tử Thu (nhỏ)
*nhìn ra cửa*
Thẩm Ngọc Giao (nhỏ)
Anh nhìn ra cửa hoài làm gì!
Hạ Tử Thu (nhỏ)
Tiêm Tiêm...
Thẩm Ngọc Giao (nhỏ)
Chút nữa cậu ấy lên đón anh về ngay mà.
Vẻ mặt thủng thỉnh của Ngọc Giao làm Tử Thu xoắn ruột nhưng không dám nói. Tuy ngồi chơi với nhau nhưng mắt và tâm hồn dán lên cửa ra vào...
Trời sụp tối...Tử Thu nhìn đồng hồ
Thẩm Hi Bình (nhỏ)
Cậu nhớ nhà rồi à!
Hạ Tử Thu (nhỏ)
Có một chút.
Mẹ Tô An
Ngọc Giao, con lại bày trò gì rồi.
Thẩm Ngọc Giao (nhỏ)
Con chỉ muốn dạy dỗ Lý Tiêm Tiêm, cho cậu ấy một bài học.
Thẩm Hi Bình (nhỏ)
Tử Thu, tôi lấy đồ lên cho cậu rồi. Đi tắm đi rồi ra ăn cơm với nhà tôi.
Thẩm Hi Bình (nhỏ)
Cậu yên tâm, chuyện này chỉ riêng Tiêm Tiêm là không biết thôi.
Tối đến, Tử Thu ngủ nhà Ngọc Giao luôn. Nữa đêm, tiếng gõ cửa vang bên ngoài.
Bố Thẩm Cao Lãng
Giờ này còn ai đến nữa vậy...oáp...
Bố Thẩm Cao Lãng
Ủa Hải Triều, Tiêm Tiêm! Hai người đến đây làm gì?
Lý Tiêm Tiêm (nhỏ)
Chú Thẩm, chú nói với Ngọc Giao trả Tử Thu lại cho con.
Bố Thẩm Cao Lãng
Chẳng phải sáng nay con cho Ngọc Giao anh Tử Thu rồi sao.
Lý Tiêm Tiêm (nhỏ)
Nhưng bây giờ con cần anh ấy, chú nói cậu ấy trả cho con, trả cho con.
Thẩm Ngọc Giao (nhỏ)
Không trả, cậu nói là không hối hận rồi mà.
Thẩm Ngọc Giao (nhỏ)
Trẻ con không giữ lời là không ngoan
Lý Hải Triều
Tiêm Tiêm, hay là con năn nỉ anh Tử Thu đi.
Lý Tiêm Tiêm (nhỏ)
Anh Tử Thu về nhà đi
Hạ Tử Thu (nhỏ)
Về nhà rồi em có đánh anh nữa không
Lý Tiêm Tiêm (nhỏ)
Không, không đánh nữa.
Hạ Tử Thu (nhỏ)
Có đuổi anh đi không
Thẩm Ngọc Giao (nhỏ)
Lý Tiêm Tiêm, nếu cậu còn đuổi hay đánh anh ấy nữa. Tớ sẽ mang anh ấy về và không trả cho cậu nữa.
Ngọc Giao đẩy Tử Thu ra ngoài, chú Lý dẫn hai đứa trẻ về, còn không quên nháy mắt với con bé.
Bố Thẩm Cao Lãng
Tiểu Giao, con thông minh đó.
Thẩm Ngọc Giao (nhỏ)
Tất nhiên rồi, Giao Giao mà 😆
Bố Thẩm Cao Lãng
kkk, đi ngủ, đi ngủ thôi
Comments
Bảo Yến
Quế Hân????
2023-08-03
1