[Đam Mỹ X Xuyên Không]Lá Rơi Giữa Rừng
Chapter 4
Trần tiêu vy
Em muốn anh sớm tỉnh thôi
Huỳnh hy nhi
Anh em sẽ tỉnh(lã chã)
Người
Nhưng nhưng rõ nó nhảy mà ông Trần
Người
Người bt mất nó sẽ như thế nào chứ
Dương tư minh
Sốt cao nhỉ(sờ vào trán)
Quản gia
Có cần cậu lo vậy ko ập
Dương tư minh
À tại có đôi chút thú vị về cậu này
Quản gia
Thú vị chỗ nào vậy
Dương tư minh
Thú vị ở chỗ là người cuối cùng của nhà họ lưu đấy
Dương tư minh
Một món đồ mà ko ai có thể sở hữu nó
Dương tư minh
Như một viên ngọc nhưng cậu ta có tác dụng nhiều hơn tôi nghĩ
Quản gia
À vậy tou đi ngủ nha
Dương tư minh
Tỉnh rồi à nhóc
Lưu khái uyên
(Ngồi dậy)/áo sệ xuống/
Lưu khái uyên
Cả..m ơi..n vì chăm sóc tou
Dương tư minh
Ưm nhưng có đều đc tôi chăm sóc là khác đặt biệt đó
Lưu khái uyên
Thế á(bơ phờ)
Dương tư minh
(Xoa đầu)cậu vẫn đáng yêu nhỉ uyên
Lưu khái uyên
(Cầm tay lại)đừng xoa nữa
Huỳnh hy nhi
(Xoa đầu)hihi tóc cậu mềm thật
Trần duy anh
(Cầm tay lại)nè đừng xoa đầu tớ khó chịu lắm
Huỳnh hy nhi
Ơ nhưng nó khá mềm tớ thik
Lưu khái uyên
Mệt mỏi quá (rên)
Lưu khái uyên
Ưm //đẩy ra//
Lưu khái uyên
(Quay đầu)ha//thở dóc//
Dương tư minh
Nóng lên nhỉ
Lưu khái uyên
Tránh ra coi~
Dương tư minh
Ôi sao nóng lên nhỉ
Trần tiêu vy
Anh (nắm tay)
Trần tiêu vy
Chị ơi anh nói
Trần duy anh
Nghe…a..nh ..nói này…tạm thời …anh …k..o ở đâ…y mà ở …/ngất/
Trần tiêu vy
Anhhhhh tỉnh lại đi mà
Huỳnh hy nhi
Chắc em nghĩ nhiều đó 1 tháng rồi ko tỉnh nữa
Huỳnh hy nhi
Làm sao nếu có phép màu thì rất lâu
Huỳnh hy nhi
Duy anh đây mà
Người
Có chết cũng chưa thấy nhiều vậy
Người
Chỉ là đứa nhóc 19 tuổi thôi mà
Tác giả
Sao đây là ngoại truyện
Dương tư minh
Chút ăn vả tiếp
Lưu khái uyên
Thời nào còn sài cái đó
Comments