Bảo Bối Của Các Thiếu Gia Vampire
Chap 3
Bầu không khí im lặng tràn ngập khắp biệt thự nhưng rồi bỗng có âm thanh của một chiếc xe vang đến người hầu trong biệt thự đều vội vã kiểm tra rồi chuẩn bị một cách chỉnh chu nhất về mọi thứ
Thiệu Triết Dực - Nhị thiếu gia
[ bước vào - ngã người tựa lưng vào sofa]
Thiệu Triết Dực - Nhị thiếu gia
[ ngồi xuống đối diện im lặng mà quan sát xung quanh]
Ái Kiêu - Quản gia Thiệu Gia
[ bước đến cúi đầu ] Mừng hai thiếu gia trở về
Thiệu Triết Dực - Nhị thiếu gia
ừm
Thiệu Trị Phong - Đại thiếu gia
ừm
Thiệu Tư Khanh - Tam thiếu gia
[ đi xuống - ngồi xuống sofa - vươn vai] cô đi làm việc của cô đi
Ái Kiêu - Quản gia Thiệu Gia
[ gật nhẹ ] vâng thiếu gia, tôi xin phép [ rời đi]
Thiệu Triết Dực - Nhị thiếu gia
[tay xoa thái dương ]
Thiệu Tư Khanh - Tam thiếu gia
[ ngồi nhìn cả hai ]
Thiệu Trị Phong - Đại thiếu gia
[ đọc sách ]
Thiệu Tư Khanh - Tam thiếu gia
hai người cũng biết giờ về quá chứ nhỉ
Thiệu Triết Dực - Nhị thiếu gia
[ khó chịu ] còn thở để về, đã là may rồi
Thiệu Tư Khanh - Tam thiếu gia
[ cười ] haha...cạn sức rồi sao cứ nghĩ sức của hai người mạnh lắm chứ hửm
Thiệu Triết Dực - Nhị thiếu gia
vẫn cần ăn để sống chứ, mạnh đến đâu ngay lúc này lại chẳng phải yếu đi
Thiệu Triết Dực - Nhị thiếu gia
vậy em vẫn còn tươi được sao Tam?
Thiệu Tư Khanh - Tam thiếu gia
[ nhếch môi ] tất nhiên, do hai anh quá kém thôi
Thiệu Tư Khanh - Tam thiếu gia
sao lão đại không nói gì vậy, thiếu máu đến trầm cảm rồi sao
Thiệu Trị Phong - Đại thiếu gia
nói nhiều mệt nhiều
Ái Kiêu chỉ cần nhìn sơ qua liền rõ hai người họ đang gặp tình trạng gì liền chuẩn bị nước rồi bảo Đản Lăng mang đến cho họ
Ái Kiêu - Quản gia Thiệu Gia
[ đưa 3 ly nước ép ] cô mang đến cho thiếu gia đi
Đản Lăng - giúp việc Thiệu Gia
[ gật đầu vui vẻ mang ra ] vâng
Đản Lăng - giúp việc Thiệu Gia
[ cúi đầu - đặt nước xuống ] mời thiếu gia
Đản Lăng - giúp việc Thiệu Gia
[ đi vào trong ]
Thiệu Triết Dực - Nhị thiếu gia
[ cầm lên nhấp môi ] chậc...càng ngày không thấm đâu vào đâu [ uống cạn]
Thiệu Tư Khanh - Tam thiếu gia
[ cầm ly nước nhâm nhi ]
Thiệu Trị Phong - Đại thiếu gia
[ liếc nhìn xung quanh] có mùi hương lạ
Thiệu Triết Dực - Nhị thiếu gia
hm..em cũng cảm thấy như vậy
Thiệu Tư Khanh - Tam thiếu gia
[bình thản] hai người khát đến ảo giác rồi sao? làm gì có hương lạ
Thiệu Trị Phong - Đại thiếu gia
không đúng...[ nghi ngờ] có người khác ở đây sao
Thiệu Tư Khanh - Tam thiếu gia
haha...làm gì có chứ có lẽ do chất lượng không cao nên có hương lạ thôi đừng quá đa nghi chứ
Thiệu Triết Dực - Nhị thiếu gia
[ thở dài ] vị tệ thật, phải kéo dài cảnh này đến lúc nào nữa
Thiệu Trị Phong - Đại thiếu gia
[nhìn Khanh] mong là vậy
một lúc sau bọn họ cũng giải tán ai về phòng nấy
Đản Lăng - giúp việc Thiệu Gia
Phù...may thật chẳng lẽ Đại thiếu biết gì rồi sao
Ái Kiêu - Quản gia Thiệu Gia
còn chẳng phải do cô sao? cứ mãi bám cậu nhóc đó, lần sau cẩn thận hơn đi
Đản Lăng - giúp việc Thiệu Gia
[ gật đầu] tôi biết rồi nhưng ai bảo nhóc đấy dễ thương quá làm chi hửm
Ái Kiêu - Quản gia Thiệu Gia
tốt nhất nên mau về phòng đi, đừng mãi đi linh tinh
Tôn Viễn Luân
[ Nằm cuộn tròn trong chăn ]
Thiệu Tư Khanh - Tam thiếu gia
[đi vào lặng lẽ ngồi xuống rồi dọa trêu cậu ]
Tôn Viễn Luân
[ Giật mình] Ah....ưm...
Thiệu Tư Khanh - Tam thiếu gia
[ bịt miệng cậu] đừng náo tôi đây, không được làm ồn
Tôn Viễn Luân
[ khẽ gật đầu]
Thiệu Tư Khanh - Tam thiếu gia
[ buông tay ra ]
Tôn Viễn Luân
chú..chú làm tôi sợ đấy
Thiệu Tư Khanh - Tam thiếu gia
[ cười nhẹ ] tôi tưởng nhóc không biết sợ chứ? bị tôi bắt đến đây còn thích đến như này
Tôn Viễn Luân
[ lắc đầu] không có...tuy rằng rất sợ nhưng ít ra...sẽ không bị ngược đãi như ở nhà..
Thiệu Tư Khanh - Tam thiếu gia
[ tò mò ] ngược đãi sao, nhóc kể cho tôi nghe xem
Khi có tin từ những người thân cận mà Tôn Tổng giao nhiệm vụ đi điều tra, biết cậu không phải là con ruột của mình ông không làm hại đến mẹ của cậu mà chỉ gieo tin Tôn phu nhân khó sinh nên tiểu thiếu gia đã chết yểu sau đó liền vứt cậu xuống ở cùng với những người hầu trong nhà, nói là người hầu nhưng thực chất cậu khi đó bị xem là thấp kém hơn kẻ hầu người hạ ở đó, không đi học, không được bước chân ra nhà trước, không được gặp mẹ của mình càng không được nói bản thân mang họ gì mà chủ được nói tên. Thời gian ở đó cậu sống như một vết nhơ của Tôn gia ai nấy đều có thể mắng chửi sai khiến đặc biệt là hai người anh cùng mẹ Khác cha của cậu phát giác ra được cậu có năng lực kì lạ nhưng lại giấu kín âm thầm đem cậu làm dụng cụ trút giận mỗi khi họ không vui...dùng dao r*ch mặt hay khắc chữ lên người - kẹp tay - roi gai,...những thứ đó dần trở nên quen thuộc đối với cậu nhưng vẫn rất may ngoài đ*nh đập ra họ không làm thêm gì khác
Tôn Viễn Luân
[ gật đầu - kể lại toàn bộ quá trình cuộc sống của cậu cho hắn nghe ] là..như vậy đấy
Thiệu Tư Khanh - Tam thiếu gia
[Trầm xuống] không ngờ nhóc chịu cực thật đấy, nhưng Tôn gia thật sự không có gia tộc nào như vậy cả nhóc có nhầm không
Tôn Viễn Luân
[ lắc đầu] không có...thật sự tôi ở Tôn Gia [ vội lấy ra viên ngọc khắc ký hiệu của gia tộc ]
Thiệu Tư Khanh - Tam thiếu gia
[ cầm lấy ] ra là vậy, hm gia tộc này bị diệt rất lâu rồi
Tôn Viễn Luân
[ bất ngờ] sao..sao lại vậy chứ
Thiệu Tư Khanh - Tam thiếu gia
nhưng dù còn hay mất cũng chẳng quan trọng nữa, giờ thì nhóc là của tôi
Thiệu Tư Khanh - Tam thiếu gia
[ cười tà - áp sát mặt vào hõm cổ cậu ] tôi đói rồi đây
Tôn Viễn Luân
[ hoảng - lui người lại] không...không được
Thiệu Tư Khanh - Tam thiếu gia
[ ôm chặt eo cậu - cắn xuống ] tôi muốn là được
Tôn Viễn Luân
[ cố đẩy ra - nhịn đau ] ah....đau..đau tôi chú buông ra
Thiệu Tư Khanh - Tam thiếu gia
[uống một ngụm - dừng lại] vẫn rất tuyệt ha...
Tôn Viễn Luân
[ tay xoa lên cổ - chóng mặt ] cứ thế này..chết mất
Thiệu Tư Khanh - Tam thiếu gia
[ phì cười ] yên tâm không chết đâu, nhóc mà chết sẽ rất tiếc đấy
Tôn Viễn Luân
[ trốn lại vào góc giường ] ...nhưng sao chú lại cắn tôi..chú bị biến thái sao
Thiệu Tư Khanh - Tam thiếu gia
[ nắm tay cậu hít hương trên cơ thể cậu] đúng vậy không những biến thái lại còn là một kẻ điên đấy
Tôn Viễn Luân
[ rút tay lại - xanh mặt ]....
Thiệu Tư Khanh - Tam thiếu gia
[ cười nhẹ ] mà nhóc bao nhiêu tuổi ?
Thiệu Tư Khanh - Tam thiếu gia
hm trẻ con sao, vậy cần phải chăm nhiều hơn rồi
Tôn Viễn Luân
vậy..vậy còn chú thì sao
Thiệu Tư Khanh - Tam thiếu gia
[ nhướn mày ] tôi già lắm sao?
Tôn Viễn Luân
[ khẽ lắc đầu] không có..
Thiệu Tư Khanh - Tam thiếu gia
gọi là anh được rồi vừa tròn 200 tuổi
Tôn Viễn Luân
[ ngơ ngác - nói thầm ]chú ta điên thật rồi....
Thiệu Tư Khanh - Tam thiếu gia
này tôi nghe đấy, cũng không còn sớm nữa ngủ đi,thức ăn của tôi
Tôn Viễn Luân
[ nghe hắn nói xong cậu liền chui rúc lại vào trong chăn ] vâng...
lúc sau cậu cũng dần chìm vào giấc ngủ Hắn đảm bảo mọi thứ đều an toàn rồi mới cẩn thận rời đi
•Hiện tại những người có dòng máu Vampire đang sống hòa lẫn vào loài người tuy vậy nhưng vẫn cần máu để duy trì sức mạnh lẫn năng lượng, nhưng vì cả 3 người bọn họ tuy rằng rất mạnh nhưng cũng rất khó khăn trong việc chọn máu nên vẫn không tìm ra được người phù hợp cả 3 đành cố gắng kiềm chế và gần đây họ vừa đối đầu với một gia tộc Vampire khác cũng khiến tốn đi rất nhiều năng lượng nên dẫn đến việc bị suy yếu như trên
trong lúc bán đấu giá hắn đã nhận ra được cậu là người có thể giúp hắn hồi phục nên đã mua cậu về, nhưng không cho cậu ra bên ngoài vì e rằng Lão Đại và Lão Nhị sẽ không kiềm được mà hút đến cạn máu của cậu nên đành giấu cậu đi
Comments
Reid Jiven
TAO ĐI BÁO CÔNG AN
2025-03-23
0
Chipchip
Dao mà nó giàaaa zị
2024-12-14
0
ღMuizk iu tongtaiღ
200 mà tưởng 20 ko á
2025-04-01
3