Chương 2

Quá khứ
Đồng Vũ Khôn
Đồng Vũ Khôn
Sao hôm nay trông anh vui vậy?
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
À... hôm nay là ngày em ấy về
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Đương nhiên anh phải vui rồi
Đồng Vũ Khôn
Đồng Vũ Khôn
Vậy sao /buồn/
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Em sao thế
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Không vui à
Đồng Vũ Khôn
Đồng Vũ Khôn
Đâu đâu có
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Đúng rồi, lát nữa em tự về nhé. Anh phải đi đón em ấy rồi
Đồng Vũ Khôn
Đồng Vũ Khôn
Nhưng... /ngập ngừng/
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Nhưng cái gì, em là con trai có thể tự về được mà
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Thôi, sắp trễ rồi. Anh đi đây /bỏ đi/
Đồng Vũ Khôn
Đồng Vũ Khôn
Hôm nay là sinh nhật em mà
Cậu đã vô cùng háo hức để chờ đến ngày này
Đồng Vũ Khôn
Đồng Vũ Khôn
Chắc anh ấy sẽ về sớm thôi /tự an ủi/
Nhưng Đồng Vũ Khôn à, cậu không biết rằng chính ngày mà cô ấy trở cũng chính là lúc tất cả mọi thứ của cậu đều sẽ mất đi không?
Nếu mà biết có ngày này xảy ra cậu sẽ chẳng bao giờ làm như vậy
--------------------
Bạch Uyển Nhi
Bạch Uyển Nhi
Vũ Khôn
Bạch Uyển Nhi
Bạch Uyển Nhi
Hình như tớ thấy cậu không vui khi tớ về thì phải /buồn/
Đồng Vũ Khôn
Đồng Vũ Khôn
Không phải.... Tớ rất vui ấy chứ /vội vàng giải thích/
Bạch Uyển Nhi
Bạch Uyển Nhi
HAHAHA
Bạch Uyển Nhi
Bạch Uyển Nhi
Tớ chỉ đùa thôi mà
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Hai người nói gì đấy
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Đang nói xấu anh hả
Bạch Uyển Nhi
Bạch Uyển Nhi
Để mà kể tật xấu của anh chắc phải dài cả taaaane ấy, đúng không Vũ Không
Đồng Vũ Khôn
Đồng Vũ Khôn
Ừ đúng /gật đầu/
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Á à hai người được lắm
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Đứng lại đó
Ông Đồng
Ông Đồng
Ba cái đứa này
Bà Đồng
Bà Đồng
Được rồi, ngồi xuống ăn bánh uống trà đi
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
Vâng
Đồng Vũ Khôn
Đồng Vũ Khôn
Vâng
Bạch Uyển Nhi
Bạch Uyển Nhi
Vâng
Sẽ chẳng có gì xảy ra nếu như....
Bà Đồng
Bà Đồng
Khôn nhi
Bà Đồng
Bà Đồng
Trên phòng con có máy ảnh đúng không
Đồng Vũ Khôn
Đồng Vũ Khôn
Vâng
Đồng Vũ Khôn
Đồng Vũ Khôn
Sao ạ
Bà Đồng
Bà Đồng
Con lên lấy đi nhé để cả nhà mình cùng chụp một tấm
Đồng Vũ Khôn
Đồng Vũ Khôn
Vâng
Bạch Uyển Nhi
Bạch Uyển Nhi
Để tớ đi cùng cậu
Trên phòng
Bạch Uyển Nhi
Bạch Uyển Nhi
Oa phòng cậu rộng thật đó
Bạch Uyển Nhi
Bạch Uyển Nhi
Cái gì đây /nhìn thấy một tấm ảnh/
Bạch Uyển Nhi
Bạch Uyển Nhi
"Của Vũ Khôn với Vũ Hàm sao"
Bạch Uyển Nhi
Bạch Uyển Nhi
"Thật xấu xí mà" /ghét bỏ/
Trong lúc đang xem tấm ảnh đột nhiên hai mắt của cô xuất hiện một tia xấu xa
Bạch Uyển Nhi
Bạch Uyển Nhi
"Quả này cậu chết với tôi" /nhếch mép/
Đồng Vũ Khôn
Đồng Vũ Khôn
Uyển Nhi
Đồng Vũ Khôn
Đồng Vũ Khôn
Cậu làm gì đấy
Đồng Vũ Khôn
Đồng Vũ Khôn
Tớ tìm thấy rồi
Đồng Vũ Khôn
Đồng Vũ Khôn
Xuống thôi
Bạch Uyển Nhi
Bạch Uyển Nhi
À ừ /cất ảnh đi/
Đến lúc cả hai người về, cậu lên phòng tắm rửa rồi định giở tấm ảnh ra xem một chút
Đồng Vũ Khôn
Đồng Vũ Khôn
Nó đâu mất rồi /hốt hoảng/
Đồng Vũ Khôn
Đồng Vũ Khôn
Chẳng lẽ rơi ở đâu /hoảng sợ/
Cậu tìm khắp cả phòng, hỏi cả bố mẹ nhưng cũng chẳng thấy
Bây giờ cậu đang vô cùng hoảng sợ
Bởi ở ặt sau tấm ảnh có ghi lời tỏ tình của cậu với Vũ Hàm
Nếu mà để ai biết được chắc chắn sẽ không xong
Đồng Vũ Khôn
Đồng Vũ Khôn
/Đột nhiên nhớ ra gì đó/
Đồng Vũ Khôn
Đồng Vũ Khôn
/vội vàng lấy điện thoại/
Đồng Vũ Khôn
Đồng Vũ Khôn
Làm ơn bắt máy đi mà /rối loạn/
Tút Tút Tút
Thuê bao quý khách vừa gọi hiện kh....
Đồng Vũ Khôn
Đồng Vũ Khôn
Sao lại không được
Cho dù có gọi rất nhiều lần nhưng vẫn không được
Kết quả đêm đó cậu không thể ngủ được

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play