Chương 13: Ngôi nhà gắn bó suốt 7 năm

Tố Thanh Thanh theo địa chỉ của Hà Vu gửi mà rất nhanh đã tới nơi. Khi cô vừa đẩy cửa bước vào, đập vào mắt cô là hình ảnh cô con gái bé nhỏ đang nằm trên chiếc giường bệnh, tay bé được băng một lớp băng gạc trắng tinh, cả căn phòng bao phủ bởi một mùi thuốc khử trùng.

“Mẹ ơi...” Thấy cô Zi liền nhoẻn miệng cười.

Tố Thanh Thanh đi tới giường con, xót xa mà ôm lấy cô công chúa bé nhỏ vào lòng.

“Tôi gọi từ bao giờ rồi, sao bây giờ mới cô mới vác mặt tới?” Hà Vu từ ngoài đi vào, giọng đay nghiến nói.

Tố Thanh Thanh quay lại, nhỏ giọng chào: “Con chào mẹ.”

“Hừ, quý hoá quá, tôi cảm ơn!” Hà Vu đi tới bên sofa, nhàn nhã ngồi xuống nhâm nhi ly trà trên tay: “Nhưng mà viện phí cô nhớ thanh toán trả tôi không thiếu một đồng nghe chưa, đừng có mà lấy tiền của thằng Quân đưa tôi.”

Tố Thanh Thanh không nói gì, quay sang vuốt tóc con gái hỏi:

“Zi nói mẹ nghe, tại sao lại nghịch để bị bỏng ở tay?”

Zi thấy mẹ hỏi vậy thì chỉ biết mím chặt môi, lắc đầu không lên tiếng.

Tố Thanh Thanh vô thức quay sang nhìn về phía Hà Vu, thấy cô nhìn, bà liền chép miệng: “Cô nhìn gì tôi? Đừng nói là cô đang nghĩ tất cả là do bà già này?”

Tố Thanh Thanh không nói gì… chỉ là cô biết tính cách Zi không hề nghịch ngợm, bị bỏng như này ắt hẳn là có nguyên do.

“Hôm trước thì độc ác đẩy mẹ chồng ngã xuống cầu thang, hôm nay lại trưng ra cái mặt nghi ngờ tôi hại con cô. Lòng dạ cô quả đúng là ác độc mà!”

Tố Thanh Thanh nghe không lọt tai chút nào, cô cũng chẳng quan tâm Hà Vu đang nói gì, mà chỉ nhẹ nhàng dang tay ra bế con lên, ngọt ngào lên tiếng:

“Lại đây, mẹ đưa con về.”

Thấy Tố Thanh Thanh có ý định rời khỏi, Hà Vu lúc này liền đặt ly trà trên tay xuống, giọng đầy châm biếm hỏi:

“Có phải cô sắp ly hôn với thằng Quân không?”

“........” Tố Thanh Thanh không đáp.

Hà Vu thấy vậy thì cười cười, vui vẻ nói: “Quyết định rất sáng suốt. Ly hôn sớm cũng là giải thoát cho con tôi. Kể ra tôi cũng chẳng đánh giá sai gì cô, con bé Tuyết nói tối qua cô đi thuê trai bên ngoài hả? Đúng là…thứ lẳng lơ!”

Bị bà sỉ nhục, Tố Thanh Thanh tức đến nỗi tay nắm chặt lại, nhịn không được mà đáp lời:

“Trên giấy tờ pháp lý thì hiện tại tôi vẫn là vợ của Đông Quân, là con dâu của mẹ… Nhưng với cách hành xử cùng với những lời nói đay nghiến kia, thật sự chẳng đáng để tôi phải gọi bà một tiếng là ‘mẹ’.”

Tố Thanh Thanh cười lạnh, “Bà nói tôi lẳng lơ vậy thử hỏi con trai của bà được gọi là gì? Cách bà đối xử với tôi gọi là gì?”

Lần đầu tiên Hà Vu thấy cô bật mình như vậy thì giận tới đỏ cả mặt, nhất thời không nói lên lời. Phải mãi một lúc lâu sau, bà mới chỉ chỉ tay về phía cô.

“Mày…. đồ mất dạy. Ôi! Thật vô phúc…gia đình tôi vô phúc mới có một thứ con dâu như chị!” Nói rồi Hà Vu lao nhanh về phía cô, bàn tay thuận thế vung lên.

Tố Thanh Thanh nghĩ cùng lắm là bị ăn một cái tát, dù sao thì cô cũng không thể ra tay đánh lại người được gọi là ‘mẹ chồng’ kia được... Hơn nữa cô cũng không muốn để con nhỏ thấy cảnh mẹ nó ra tay với bà nội.

Nhưng cái tát của Hà Vu còn chưa kịp giáng xuống thì cánh tay của bà đã bị hất ra. Lực mạnh khiến Hà Vu loạng choạng mấy bước.

Tố Thanh Thanh thấy cảnh tượng này, cộng thêm sự xuất hiện của người đàn ông đang đứng bên cạnh thì không khỏi kinh ngạc.

“Cậu…. Cậu là ai?” Hà Vu tức giận nhìn chằm chằm người vừa hất tay mình, gằn giọng.

Cố Nguỵ cười lạnh, tự chỉ tay vào mình, thoạt rồi lên tiếng: “Tôi? Không phải là người mà bà vừa nhắc sao?”

Hà Vu nghe vậy thì ngớ người, thoạt rồi liên tục dậm chân, dáng vẻ như thể vừa nghe phải chuyện động trời: “Trời đất ơi…đúng là tạo nghiệp…tạo nghiệp rồi!”

Bà chỉ tay vào mặt cô: “Một thứ không ra gì…còn dám ở trước mặt mẹ chồng dở thói lăng loàn.”

Tố Thanh Thanh mím chặt môi, nhanh chóng bịp tai Zi lại, cô thật không muốn những lời xúc phạm này lọt vào tay con bé. Tố Thanh Thanh nhìn chằm chằm Hà Vu, vừa định mở miệng nói lại thì Cố Nguỵ đã lên tiếng.

“Ngậm miệng bà lại đi.” Vẻ mặt Cố Nguỵ lạnh tanh, khuôn mặt tuấn tú toát lên tia nguy hiểm chết người, “Những lời bà vừa thốt ra, tôi nghe chẳng lọt tai một chữ nào.”

“Cậu….cậu..” Hà Vu vô thức lùi lại mấy bước, cơ hồ bị dáng vẻ của Cố Nguỵ doạ cho sợ.

Nhưng không chỉ có bà ấy, đến cả Tố Thanh Thanh cũng còn sợ hắn nữa là…

Tố Thanh Thanh còn chưa kịp thích nghi với hình ảnh nguy hiểm này thì hắn đột nhiên quay sang nhìn cô, thái độ xoay tới 360 độ. Hắn dịu dàng cười, còn không quên đưa tay vuốt tóc cô:

“Về thôi.”

Tố Thanh Thanh không đáp mà chỉ khẽ gật đầu…. Cô tự hỏi, Cố Nguỵ…rốt cuộc anh bây giờ là người như thế nào?

Hà Vu thấy vậy, tuy sợ nhưng vẫn không muốn chịu thua, lắp bắp nói:

“Cô...cô…cô dám cùng tên kia âu yếm trước mặt tôi?…Còn đi theo nó… đúng là đê tiện!”

“Hình như bà vẫn chưa hiểu vấn đề nhỉ.” Cố Nguỵ cau mày nhìn người phụ nữ trung niên ăn nói khó nghe trước mặt, giọng ghét bỏ lên lời cảnh báo: “Tôi có thể tố cáo bà tội phỉ báng danh dự của người khác, tội này ít nhất ngồi tù 1-3 năm. Vậy bà có muốn thử ăn cơm nhà nước không?'’

Nghe đến ngồi tù, Hà Vu liền im bặt, không nói thêm bất kỳ lời nào nữa.

Sau đó Tố Thanh Thanh bế theo Zi, cùng hắn đi ra ngoài.

——————

“Mẹ ơi, chú ấy là ai thế hả mẹ” trong lúc đợi hắn xuống hầm lấy xe thì Zi bứt nhẹ tóc cô hỏi.

“Là bạn của mẹ” Tố Thanh Thanh khẽ trả lời con.

Zi nghe vậy thì cười tươi rói: “Mẹ ơi, có phải chú ấy là người hùng trong truyện cổ tích mà mẹ hay đọc cho con nghe không? Chú ấy không sợ bà nội…còn bảo vệ mẹ nữa.”

Thái độ của con đối với Cố Nguỵ khiến Tố Thanh Thanh khá bất ngờ…rõ ràng chỉ mới gặp lần đầu..tại sao con bé có thể thoái mái và yêu quý một người lạ mặt một cách thản nhiên như thế?

Khi cô không biết phải trả lời con như thế nào thì Cố Nguỵ đã ở phía sau từ khi nào, hắn đưa tay xoa nhẹ đầu bé con, khoé môi cong lên:

“Vừa rồi chú không nghe nhầm chứ? Con nói chú giống người hùng sao?”

Zi vui vẻ gật đầu: “Đúng vậy ạ…chú mạnh mẽ như một siêu anh hùng trong cổ tích!”

Nghe những lời nói ngây ngô của Zi, Cố Nguỵ nhịn không được mà bật cười thành tiếng.

Sau đó Cố Nguỵ mở cửa xe cho hai mẹ con cô, thoạt rồi theo địa chỉ cô nói mà trở cô về.

Có lẽ vì vết thương ở tay phải uống thuốc kháng sinh nên khi xe chạy được một lúc thì bé con rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ.

Gần đến nhà, Tố Thanh Thanh bảo Cố Nguỵ dừng xe, thoạt rồi ôm Zi bước xuống.

“Ngày hôm nay thật sự cảm ơn anh. Sau này tôi sẽ không làm phiền anh vì mấy chuyện như vậy nữa.”

Cố Nguỵ không trả lời cô, tầm mắt rơi vào nhóc con đang ngủ say:

“Tiểu Thanh…nếu năm đó em không bỏ đứa nhỏ… thì có phải bây giờ nó sẽ trạc tuổi của Zi không?”

Hắn vừa dứt lời, cả người Tố Thanh Thanh như hoá đá. Tố Thanh Thanh không dám nhìn vào cặp mắt thâm trầm kia, bởi lẽ một khi nhìn sâu vào đó, mọi tâm tư và suy của cô đều bị hắn phơi này ra hết cả.

Tố Thanh Thanh không trả lời, hắn thấy vậy cũng không đề cập nữa.

“Đứng lâu ngoài gió không tốt, em về đi.” Hắn nói.

Cô gật đầu sau đó đợi hắn lên xe rời đi rồi mới quay vào trong…

Bóng tối bao phủ cả một bầu trời rộng lớn, Tố Thanh Thanh ôm con gái đứng trước ngôi nhà đã gắn bó với mình suốt 7 năm… Cô tự hỏi, liệu rằng đây có còn là nhà của mình nữa hay không?

Hot

Comments

Ngọc Giàu

Ngọc Giàu

có khí nào đứa lớn của Thanh Thanh là con của Cố Ngụy ko

2024-04-17

0

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Thứ gì không tốt thì nên buông bỏ sớm thôi Thanh Thanh ơi. Mà thứ đã gắn bó 7 năm không còn là nhà nữa thì nên tìm cho mình một ngôi nhà mới ấm áp hạnh phúc hơn

2023-11-17

9

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Linh cảm của phụ nữ?
2 Chương 2: Chiếc xe Mazed màu bạc
3 Chương 3: Đó không phải anh ấy!
4 Chương 4: Chạy trốn thực tại
5 Chương 5: Giữ gìn hạnh phúc 1
6 Chương 6: Giữ gìn hạnh phúc 2 (H)
7 Chương 7: Người dưng!
8 Chương 8: Kẻ thứ ba!
9 Chương 9: Không gì là mãi mãi…
10 Chương 10: Người dàn ông tên Cố Nguỵ!
11 Chương 11: Sự xuất hiện bất ngờ
12 Chương 12: Chuyện ‘đã từng’….
13 Chương 13: Ngôi nhà gắn bó suốt 7 năm
14 Chương 14: Cơn ‘ghen’ của Sở Đông Quân
15 Chương 15: Cuộc đụng độ giữa hai người đàn ông
16 Chương 16: Chuyện không lường trước
17 Chương 17: Món quà bất ngờ
18 Chương 18: Cuộc hôn nhân đổ vỡ
19 Chương 19: Chiếc hộp Pandora
20 Chương 20: Bạn học Tố!
21 Chương 21: Năm tháng thanh xuân
22 Chương 22: “Anh làm nhé…” (H)
23 Chương 23: “Còn cái gì của em mà anh chưa thấy?”
24 Chương 24: Sự chủ động của Tố Thanh Thanh (H+)
25 Chương 25:
26 Chương 26: Vị khách lạ mặt
27 Chương 27: Oan gia ngõ hẹp
28 Chương 28: Người phụ nữ có trái tim sắt đá
29 Chương 29: Người muốn gặp…
30 Chương 30:
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36:
37 Chương 37:
38 Chương 38:
39 Chương 39:
40 Chương 40:
41 Chương 41:
42 Chương 42:
43 Chương 43:
44 Chương 44:
45 Chương 45:
46 Chương 46:
47 Chương 47:
48 Chương 48:
49 Chương 49:
50 Chương 50:
51 Chương 51:
52 Chương 52:
53 Chương 53:
54 Chương 54:
55 Chương 55:
56 Chương 56:
57 Chương 57:
58 Chương 58:
59 Chương 59:
60 Chương 60:
61 Chương 61:
62 Chương 62:
63 Chương 63:
64 Chương 64
65 Chương 65:
66 Chương 66:
67 Chương 67:
68 Chương 68:
69 Chương 69:
70 Chương 70 (END): Viên Mãn
71 Chương 71: Ngoại truyện
72 Chương 72: Ngoại truyện
Chapter

Updated 72 Episodes

1
Chương 1: Linh cảm của phụ nữ?
2
Chương 2: Chiếc xe Mazed màu bạc
3
Chương 3: Đó không phải anh ấy!
4
Chương 4: Chạy trốn thực tại
5
Chương 5: Giữ gìn hạnh phúc 1
6
Chương 6: Giữ gìn hạnh phúc 2 (H)
7
Chương 7: Người dưng!
8
Chương 8: Kẻ thứ ba!
9
Chương 9: Không gì là mãi mãi…
10
Chương 10: Người dàn ông tên Cố Nguỵ!
11
Chương 11: Sự xuất hiện bất ngờ
12
Chương 12: Chuyện ‘đã từng’….
13
Chương 13: Ngôi nhà gắn bó suốt 7 năm
14
Chương 14: Cơn ‘ghen’ của Sở Đông Quân
15
Chương 15: Cuộc đụng độ giữa hai người đàn ông
16
Chương 16: Chuyện không lường trước
17
Chương 17: Món quà bất ngờ
18
Chương 18: Cuộc hôn nhân đổ vỡ
19
Chương 19: Chiếc hộp Pandora
20
Chương 20: Bạn học Tố!
21
Chương 21: Năm tháng thanh xuân
22
Chương 22: “Anh làm nhé…” (H)
23
Chương 23: “Còn cái gì của em mà anh chưa thấy?”
24
Chương 24: Sự chủ động của Tố Thanh Thanh (H+)
25
Chương 25:
26
Chương 26: Vị khách lạ mặt
27
Chương 27: Oan gia ngõ hẹp
28
Chương 28: Người phụ nữ có trái tim sắt đá
29
Chương 29: Người muốn gặp…
30
Chương 30:
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36:
37
Chương 37:
38
Chương 38:
39
Chương 39:
40
Chương 40:
41
Chương 41:
42
Chương 42:
43
Chương 43:
44
Chương 44:
45
Chương 45:
46
Chương 46:
47
Chương 47:
48
Chương 48:
49
Chương 49:
50
Chương 50:
51
Chương 51:
52
Chương 52:
53
Chương 53:
54
Chương 54:
55
Chương 55:
56
Chương 56:
57
Chương 57:
58
Chương 58:
59
Chương 59:
60
Chương 60:
61
Chương 61:
62
Chương 62:
63
Chương 63:
64
Chương 64
65
Chương 65:
66
Chương 66:
67
Chương 67:
68
Chương 68:
69
Chương 69:
70
Chương 70 (END): Viên Mãn
71
Chương 71: Ngoại truyện
72
Chương 72: Ngoại truyện

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play