Chương 2: Chứ chả nhẽ tôi là người Pháp?

Tập đoàn AJ

“Giám đốc Trần, rất hân hạnh được hợp tác cùng anh trong dự án này” Một người đàn ông trong trang phục chỉnh tề nói.

Ngồi đối diện anh ta là một người đàn ông mặc vest đen, gương mặt góc cạnh. Anh ta có có một ánh mắt sắc bén, đôi lông mày kiếm thoạt nhìn khiến người đối diện có cảm giác bị áp bức. Lời đồn quả không sai, người sáng lập của AJ là một người đàn ông trẻ tuổi, tài cao.

“Dự án này thật sự rất có tiềm năng, hiện nay dạng sản phẩm thức ăn này trên thị trường rất ít, giá thành cũng cao nếu có thể nghiên cứu thành công thì tôi tin sẽ mang đến rất nhiều lợi nhuận” Trần Tuấn tay lật tài liệu trên bàn nói.

“Đúng vậy, chúng tôi cũng đã khảo sát qua hiện nay chỉ có khoảng 5 sản phẩm liên quan thôi. Nên vấn đề tiêu thụ chắc chắn không có vấn đề. Giám đốc Trần, lần này công ty chúng tôi đề nghị nên để giáo sư Smirt ở Viện nghiên cứu khoa học của đại học Newland nghiên cứu. Nhưng có điều muốn hợp tác cùng ông ấy không dễ, rất nhiều công ty đều đã bị từ chối” Người đại diện công ty Gul có vẻ lo lắng lên tiếng.

“Chúng ta cứ tiến hành theo như kế hoạch. Còn về giáo sư Smirt, tôi và thầy ấy có chút giao tình nên tôi sẽ thử mở lời, các anh không cần bận tâm nữa”

“Vậy thì tốt quá! Giám đốc Trần, nếu không còn việc gì khác chúng tôi đi trước đây” người đàn ông đứng dậy.

“Được, mọi người đi thong thả. Lần sau nhất định phải cùng nhau ăn bữa cơm” Trần Tuấn đứng dậy bắt tay cùng người đàn ông, quay sang bảo thư ký tiễn anh ta ra về.

Sau khi người của công ty Gul ra về, Trần Tuấn tiếp tục xử lý nốt những công việc còn lại. Trên đường về nhà anh ghé ngang siêu thị mua ít nguyên liệu, từ trước đến nay anh luôn có thói quen tự nấu ăn. Anh xem đây như một cách giải trí sau giờ làm.

Sau khi mua xong đồ anh ghé ngang quán rượu gần đó mua một chai vang đỏ, ra đến cửa thì trời bất chợt đổ mưa. Ở Ghent không khó để bắt gặp những cơn mưa thất thường như thế này, khi ra ngoài anh thường sẽ cầm theo ô. Lúc nãy đổ xe ở đối diện anh chỉ đành đứng đợi trước mái hiên.

Lúc này một cô gái đang chạy vội về phía anh, dáng người cô mảnh khảnh, mái tóc đen dài bóng mượt được cột đuôi ngựa gọn gàng. Ngũ quan tinh tế, đôi mắt to tròn. Dáng vẻ có lẽ là người Châu Á truyền thống, khá dịu dàng.

Du Nhiên thầm than bản thân xui xẻo, lúc ra cửa trời nắng đẹp nên vốn định đi mua ít vật dụng hàng ngày không ngờ đột nhiên gặp phải mưa. Nhìn sang bên cạnh một chàng trai dáng người cao ráo, khuôn mặt đẹp trai.

Sẽ không có gì đáng nói nếu anh ta không nhìn chầm chầm vào cô. Nghe nói ở Bỉ người ta rất thoải mái trong việc yêu đương, đôi khi người đàn ông sẽ bắt chuyện với cô gái mình thích bằng cách trao cho họ ánh mắt đưa tình. Nhưng cô khá truyền thống, cũng phản cảm với chuyện yêu đương chớp nhoáng này.

“Anh gì ơi, có chuyện gì không? Sao anh cứ nhìn tôi thế?” Cô dùng tiếng Anh dè dặt hỏi.

“Hả ? À…mặt cô dính bẩn kìa” Trần Tuấn cười cười.

Quay sang chiếc gương sau lưng, phát hiện trên má dính một vết bẩn to. Lúc cô ra ngoài vội quá không kịp soi gương, có lẽ trong lúc dọn dẹp phòng không may để mặt bị bẩn. Vậy mà cô còn nghĩ người ta có ý xấu với mình. Hạ Du Nhiên chỉ ước có một cái hố để cô nhảy xuống.

“À...à..ra là vậy” Du Nhiên đỏ mặt đáp “Cảm ơn anh”.

Nụ cười trên gương mặt Trần Tuấn càng đậm hơn, anh cảm thấy cô gái này rất đáng yêu. Từ trước đến nay anh gặp qua rất nhiều phụ nữ đa phần họ đều là người làm ăn nên tâm tư rất khó đoán, anh chưa từng gặp phải cô gái nào thẳng thắn như thế.

Từ lúc bước vào anh đã chú ý đến cô, vì đôi mắt cô rất đẹp, rất thu hút người đối diện. Cô cúi đầu nhìn xuống gót chân mình để lộ ra chiếc gáy trắng noãn.

“Sau cơn mưa này lại lâu tạnh vậy?” Du Nhiên buột miệng dùng tiếng Việt lên tiếng.

"Cơn mưa này có lẽ tầm 20 phút nữa mới tạnh" Trần Tuấn nhìn sang cô.

"Anh là người Việt?" Hạ Du Nhiên vui vẻ lên tiếng. Không gì hạnh phúc bằng việc gặp được đồng hương ở một đất nước xa lạ. Tuy nhiên câu trả lời của người đàn ông như một gáo nước lạnh tạt vào cô.

"Chứ chả nhẽ tôi là người Pháp?" Anh nhìn cô ánh mắt nghi ngờ. Cô gái này ngốc thật.

Chưa kịp lên án sự bất lịch sự của người đàn ông thì điện thoại trong túi bỗng đổ chuông, là Hân Dinh gọi đến.

“Cậu đang ở đâu, mình đang đến đón cậu” Hân Dinh hét lên trong điện thoại. Hạ Du Nhiên quay sang nhìn Trần Tuấn lúc này đang nén cười, nhỏ giọng đáp.

“Mình đang ở ngay cửa của Wine Garden” Du Nhiên đưa mắt nhìn xung quanh.

“Mình thấy cậu rồi” Dứt lời một chiếc xe đỗ ngay trước mặt Du Nhiên. Hân Dinh nhanh chóng cầm ô xuống.

“Mưa to quá, mình qua đón cậu cho chắc” Hân Dinh vừa nói vừa đưa mắt nhìn sang bên cạnh, sau đó nhìn sang cô cười ranh mảnh. Hiểu ngay ánh mắt của cô bạn, Du Nhiên nhanh chóng kéo cô ấy lên xe tránh khiến bản thân tiếp tục mất mặt thêm.

“Đi thôi, mình đói quá” Quăng lại cho Trần Tuấn một ánh mắt không mấy thiện cảm.

Chiếc xe cứ thế biến mất dần sau màn mưa. Trần Tuấn bên này nhìn theo bóng chiếc xe đang khuất dần, ánh mắt có chút tiếc nuối. Thầm nghĩ không biết có cơ hội được gặp mặt cô lần nữa không. Anh bỗng cười khổ, thành phố Ghent này rộng như vậy muốn gặp lại cũng không phải chuyện dễ dàng gì.

Chapter
1 Chương 1: Nước Bỉ
2 Chương 2: Chứ chả nhẽ tôi là người Pháp?
3 Chương 3: Dự án mới
4 Chương 4: Xin chào, tôi là Trần Tuấn !
5 Chương 5: Đưa về nhà
6 Chương 6: Gay
7 Chương 7: Tôi cầu cho anh ngồi lâu sẽ bị trĩ
8 Chương 8: Sự phản bội của Monica (H nhẹ)
9 Chương 9: Có cần tôi giao thêm tý việc không?
10 Chương 10: Đọc sách ngược có thể cải thiện IQ
11 Chương 11: Có thể làm bạn với cậu được không?
12 Chương 12: Thì ra là cô ấy!
13 Chương 13: Du Nhiên... Hạ Du Nhiên tỉnh lại
14 Chương 14: Hôn
15 Chương 15: Ngủ ngon
16 Chương 16: Ba mẹ Trần
17 Chương 17: Jessica
18 Chương 18: Giả làm bạn gái
19 Chương 19: Là vì tôi thích em
20 Chương 20: Em có tin ngày này năm sau là ngày giỗ của em không?
21 Chương 21: Quá khứ của Trần Tuấn
22 Chương 22: Anh đừng làm bậy
23 Chương 23: Tôi là người đàn ông đầu tiên của em (H+)
24 Chương 24: Cháu đã tìm thấy cháu gái của người hiến tặng giác mạc rồi
25 Chương 25: Mời rượu
26 Chương 26: Nóng chết đi được (H+)
27 Chương 27: Anh bị người khác ăn xong rồi bỏ trốn
28 Chương 28: Em không để ý nhưng tôi để ý
29 Chương 29: Hạ Du Dật
30 Chương 30: Lưu Viễn
31 Chương 31: Công ty có gián điệp
32 Chương 32: Gia cảnh của Monica
33 Chương 33: Bị chuốc thuốc (H+)
34 Chương 34: Trần Tuấn em muốn làm bạn gái anh
35 Chương 35: Con và Trần Tuấn có xích mích gì?
36 Chương 36: Trở lại bên Trương Khải
37 Chương 37: Bùa yêu của sếp Trần
38 Chương 38: Mình ghét Trần Tuấn
39 Chương 39: Tự do
40 Chương 40: Ra mắt
41 Chương 41: Thuê nhà
42 Chương 42: Vị hôn thê
43 Chương 43: Trường Tư Vân
44 Chương 44: Anh có nghĩ em dễ dãi không (H+)
45 Chương 45: Em đẹp lắm (H+)
46 Chương 46: Chúng ta kết thúc rồi
47 Chương 47: Yêu tinh ngàn năm và trừ yêu tập sự
48 Chương 48: Cuộc sống mới
49 Chương 49: Đính hôn
50 Chương 50: Hạ Du Nhiên ghen
51 Chương 51: Kích thích không? (H+)
52 Chương 52: Sự thật cái chết của Trần Vy
53 Chương 53: Đau lòng
54 Chương 54: Chia tay
55 Chương 55: Uy hiếp
56 Chương 56: Theo đuổi lần nữa
57 Chương 57: Con của cô phải làm sao ?
58 Chương 58: Nhân quả
59 Chương 59: Bắt cóc
60 Chương 60: Kết thúc
61 Chương 61: Người tổ chức sinh nhật năm đó không phải là anh
62 Chương 62: Em ở đâu thì anh ở đó
63 Chương 63: Ai rồi cũng hạnh phúc
64 Ngoại truyện 1: Phải kết hôn thôi
65 Ngoại truyện 2: Ông bố bỉm sữa (H+)
66 Thông báo
Chapter

Updated 66 Episodes

1
Chương 1: Nước Bỉ
2
Chương 2: Chứ chả nhẽ tôi là người Pháp?
3
Chương 3: Dự án mới
4
Chương 4: Xin chào, tôi là Trần Tuấn !
5
Chương 5: Đưa về nhà
6
Chương 6: Gay
7
Chương 7: Tôi cầu cho anh ngồi lâu sẽ bị trĩ
8
Chương 8: Sự phản bội của Monica (H nhẹ)
9
Chương 9: Có cần tôi giao thêm tý việc không?
10
Chương 10: Đọc sách ngược có thể cải thiện IQ
11
Chương 11: Có thể làm bạn với cậu được không?
12
Chương 12: Thì ra là cô ấy!
13
Chương 13: Du Nhiên... Hạ Du Nhiên tỉnh lại
14
Chương 14: Hôn
15
Chương 15: Ngủ ngon
16
Chương 16: Ba mẹ Trần
17
Chương 17: Jessica
18
Chương 18: Giả làm bạn gái
19
Chương 19: Là vì tôi thích em
20
Chương 20: Em có tin ngày này năm sau là ngày giỗ của em không?
21
Chương 21: Quá khứ của Trần Tuấn
22
Chương 22: Anh đừng làm bậy
23
Chương 23: Tôi là người đàn ông đầu tiên của em (H+)
24
Chương 24: Cháu đã tìm thấy cháu gái của người hiến tặng giác mạc rồi
25
Chương 25: Mời rượu
26
Chương 26: Nóng chết đi được (H+)
27
Chương 27: Anh bị người khác ăn xong rồi bỏ trốn
28
Chương 28: Em không để ý nhưng tôi để ý
29
Chương 29: Hạ Du Dật
30
Chương 30: Lưu Viễn
31
Chương 31: Công ty có gián điệp
32
Chương 32: Gia cảnh của Monica
33
Chương 33: Bị chuốc thuốc (H+)
34
Chương 34: Trần Tuấn em muốn làm bạn gái anh
35
Chương 35: Con và Trần Tuấn có xích mích gì?
36
Chương 36: Trở lại bên Trương Khải
37
Chương 37: Bùa yêu của sếp Trần
38
Chương 38: Mình ghét Trần Tuấn
39
Chương 39: Tự do
40
Chương 40: Ra mắt
41
Chương 41: Thuê nhà
42
Chương 42: Vị hôn thê
43
Chương 43: Trường Tư Vân
44
Chương 44: Anh có nghĩ em dễ dãi không (H+)
45
Chương 45: Em đẹp lắm (H+)
46
Chương 46: Chúng ta kết thúc rồi
47
Chương 47: Yêu tinh ngàn năm và trừ yêu tập sự
48
Chương 48: Cuộc sống mới
49
Chương 49: Đính hôn
50
Chương 50: Hạ Du Nhiên ghen
51
Chương 51: Kích thích không? (H+)
52
Chương 52: Sự thật cái chết của Trần Vy
53
Chương 53: Đau lòng
54
Chương 54: Chia tay
55
Chương 55: Uy hiếp
56
Chương 56: Theo đuổi lần nữa
57
Chương 57: Con của cô phải làm sao ?
58
Chương 58: Nhân quả
59
Chương 59: Bắt cóc
60
Chương 60: Kết thúc
61
Chương 61: Người tổ chức sinh nhật năm đó không phải là anh
62
Chương 62: Em ở đâu thì anh ở đó
63
Chương 63: Ai rồi cũng hạnh phúc
64
Ngoại truyện 1: Phải kết hôn thôi
65
Ngoại truyện 2: Ông bố bỉm sữa (H+)
66
Thông báo

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play