Chương 10: Dùng súng của tôi

Nhạc Nhiên Kỳ đã từng xem qua rất nhiều bộ phim như nữ sát thủ, nữ đặc cảnh,... và chứng kiến rất nhiều phân cảnh huấn luyện của họ. Nhưng có nằm mơ cô cũng không thể ngờ được, thực tế lại khốc liệt như vậy.

Đã đến ngày thứ tư rồi, cơ thể của Nhạc Nhiên Kỳ vẫn chưa thể nào thích nghi được. Học lái xe thì nhờ vào việc trước đây cô đã từng làm tài xế taxi, nên xem như cũng tạm, nhưng cũng chẳng là gì so với khả năng lạng lách của những thành viên khác. Chuyện lái xe trong bang phái không phải chỉ là chạy thẳng một đường là xong.

Học võ thì, vài chiêu tự vệ cô học lỏm trước đó cũng chẳng ăn thua gì. Mỗi ngày Nhạc Nhiên Kỳ đều bị ê ẩm, bầm dập hết cơ thể vì cứ vật lộn là thua, cứ bị đấm là trúng. Cho dù có giáp cao su cũng không giúp cô giảm đau được bao nhiêu. Thậm chí những thành viên chung khóa huấn luyện với cô còn đang thắc mắc cô có thể bước chân vào đây nhờ tài năng gì nữa. Nói đúng hơn, trong cả khóa huấn luyện này cũng chỉ có một mình cô là nữ. Nghe nói thành viên nữ ở bang phái này cũng chỉ đếm được ở đầu ngón tay… chính xác thì tính luôn cô là ba người.

Còn học bắn súng, môn này xem như cô có chút thiên phú, có thể khống chế súng trong thời gian ngắn, nhưng luyện cách nào cũng không thể trúng được 3 vòng gần hồng tâm.

Dù mệt mỏi như sắp chết, nhưng Nhạc Nhiên Kỳ không dám bỏ cuộc. Cô đã leo lên lưng cọp, không thể thích là có thể leo xuống được. Sức cô yếu hơn, nên phải phấn đấu hơn. Nếu cô lười biếng, đến khi thực sự thực hiện nhiệm vụ, không phải sẽ dễ dàng chết trong tay kẻ khác sao?

Mà cô lại không thể để cho bản thân mình chết được…

Nửa đêm, Nhạc Nhiên Kỳ dù biết rõ luật không được tự ý ra khỏi phòng lúc trời tối, nhưng vẫn cố chấp chạy trốn đến khu luyện tập bắn súng. Toàn bộ khu vực này được cách âm hoàn toàn, nên dù cô có luyện tập bao nhiêu, cũng không sợ người khác nghe thấy.

Phòng của Nhạc Nhiên Kỳ ở rất gần khu luyện súng, nên cô rất dễ dàng đào tẩu thành công. Vì cô là người nữ duy nhất nên được cấp cho một phòng riêng, không sợ sẽ đánh thức người khác.

Cửa phòng bắn súng không khóa, Nhạc Nhiên Kỳ có chút bất ngờ, nhưng vì bên trong tối om như mực, nên cô cũng không nghĩ có ai khác ở đây. Chắc vì Đàm Long bang an toàn quá, nên không cần thiết phải khóa cửa những căn phòng thế này?

Nhạc Nhiên Kỳ cầm theo điện thoại, rọi chiếc đèn flash nhỏ bé đến công tắc đèn, chỉ dám mở đúng nút đèn vàng rọi vào bia tập bắn. Cô dùng flash rọi vào tủ cất súng, chọn bừa một cây, thành thạo lên đạn, tư thế ngắm bắn cũng vô cùng đẹp mắt.

“Như vậy không trúng được đâu.”

Giọng ai khác vang lên, Nhạc Nhiên Kỳ giật bắn mình, hoảng loạn chĩa súng về hướng vừa nghe thấy phát ra âm thanh. Một giây sau, đèn trong phòng được bật lên. Nhạc Nhiên Kỳ tá hỏa khi thấy người đang đứng trước mặt mình.

Không ai khác, đó chính là Đàm Tử Kỳ.

Nhưng Đàm Tử Kỳ xuất hiện ở đây không phải là điều đáng sợ nhất.

Điều đáng sợ nhất chính là, một thành viên vừa vào bang phái được bốn ngày, còn thề trung thành với bang chủ, bây giờ đang… chĩa súng vào người anh ấy?

Nhạc Nhiên Kỳ phản ứng nhanh, vội quăng cây súng sang một bên, gương mặt xinh đẹp cố tỏ ra vô tội.

“Bang… bang chủ, trùng hợp quá!”

“Trùng hợp? Em không nghe theo quy định, tự ý chạy đến phòng tập bắn vào ban đêm, còn chĩa súng về phía tôi. Những chuyện thế này chỉ nên là trùng hợp?” - Đàm Tử Kỳ có ý trêu đùa, nhưng chất giọng lại không hề tỏ ra một chút gì là bỡn cợt.

Càng nói, Đàm Tử Kỳ càng tiến về phía Nhạc Nhiên Kỳ. Còn cô, vừa ngượng nghịu cúi thấp đầu, tìm cách trốn ánh mắt đối phương, càng lùi dần theo độ tiến của đối phương.

Nhạc Nhiên Kỳ lùi dần, cuối cùng cũng va phải tường. Cô ngẩng mặt lên, tròn mắt nhìn anh: “Bang chủ, tôi…”

Đàm Tử Kỳ cười cười: “Hết đường chạy, nên định dẻo miệng dụ dỗ tôi à?”

Nhạc Nhiên Kỳ cố tình nhìn sang hướng khác: “Làm… làm gì có chứ. Tôi chỉ là… cảm thấy bản thân luyện tập chưa đủ nên mới muốn đến đây luyện tập thêm một chút. Nếu có cản trở không gian riêng tư của bang chủ, vậy tôi xin phép đi trước.”

Nói xong, cô liền xoay người lại, nhưng còn chưa kịp chạy đến bước thứ hai, đã bị đối phương nắm chặt cổ tay: “Muốn luyện tập thêm, tôi giúp em luyện tập.”

“Nhưng… chắc là bang chủ bận lắm.” - Nhạc Nhiên Kỳ cười cười, cố gắng thoát khỏi bàn tay to lớn của đối phương.

Trái ngược với hành động đầy tâm huyết nhưng vô cùng bất lực của Nhạc Nhiên Kỳ, Đàm Tử Kỳ chỉ cần dùng chút sức đã có thể kéo cô lại gần với mình.

“Đêm nay tôi cho em có cơ hội khiến tôi rảnh rỗi.”

Trong giây phút, gò má Nhạc Nhiên Kỳ ửng đỏ. Người đàn ông cao lớn với gương mặt yêu nghiệt đang đứng trước mặt cô, với khoảng cách gần đến mức cô có thể nghe thấy nhịp đập tim anh, và còn… nghe anh nói những lời ám muội thế này???

Nhạc Nhiên Kỳ ước gì có một cái lỗ để chui xuống ngay lúc này. Đừng nói là nếu có người thứ ba xuất hiện ở đây, sẽ hiểu lầm về mối quan hệ của bọn họ. Mà ngay cả bản thân cô cũng đang ngượng chết đây này!

Đàm Tử Kỳ như thể đọc được suy nghĩ của Nhạc Nhiên Kỳ, ngón trỏ chọt chọt vào trán cô: “Tôi giúp em tập bắn súng, đừng hòng suy nghĩ chuyện háo sắc với vẩn.”

“Tôi không có!”

“Được rồi. Lấy súng đi.”

Nhạc Nhiên Kỳ lùi lại một bước, điều chỉnh hơi thở, định nhặt cây súng ban nãy mình vô tình quăng đi, thì đối phương lại giơ tay cản lại:

“Không cần đâu. Súng này không đủ tốt. Dùng súng của tôi.”

Nhạc Nhiên Kỳ đỏ mặt: “Dùng súng của anh???”

Chapter
1 Chương 1: Quý cô lừa đảo đến đây!
2 Chương 2: Xịt nước hoa giúp
3 Chương 3: "Tình một đêm" bỏ trốn
4 Chương 4: Mỗi người chỉ có một cơ hội
5 Chương 5: Lần này em chạy không thoát đâu!
6 Chương 6: Tôi thích em vì điều này
7 Chương 7: Em muốn theo tôi đến vậy à?
8 Chương 8: Một cô nhóc đẹp mã ngu ngơ
9 Chương 9: Bắt đầu huấn luyện đi!
10 Chương 10: Dùng súng của tôi
11 Chương 11: Bạn trai đang đợi ở nhà
12 Chương 11: Em chính là niềm hi vọng lớn nhất của tôi
13 Chương 13: Tình yêu từ một phía
14 Chương 14: Sẽ không thất hứa với em
15 Chương 15: Khúc nhạc đầu
16 Chương 16: Muốn ở lại trong tim tôi không?
17 Chương 17: Vị hôn thê
18 Chương 18: Người mình tin tưởng
19 Chương 19: Máy nói dối
20 Chương 20: Kế hoạch giải cứu
21 Chương 21: Trò vui thực sự sắp bắt đầu
22 Chương 22: Nhạc Nhiên Kỳ là nội gián
23 Chương 23: Xin chịu trách nhiệm với em
24 Chương 24: Tôi làm được rồi!
25 Chương 25: Nghĩa muội
26 Chương 26: Bị lộ bí mật
27 Chương 27: Quân hậu của anh
28 Chương 28: Muốn rời khỏi tôi?
29 Chương 29: Tạo ra công chúa
30 Chương 30: Người của tôi, cần do tôi đưa về
31 Chương 31: Chăm sóc nhà vợ
32 Chương 32: Sớm đã đồng ý gả đi
33 Chương 33: Cầu được ước thấy
34 Chương 34: Đứa con gái bị bỏ rơi
35 Tóm tắt chương cuối
Chapter

Updated 35 Episodes

1
Chương 1: Quý cô lừa đảo đến đây!
2
Chương 2: Xịt nước hoa giúp
3
Chương 3: "Tình một đêm" bỏ trốn
4
Chương 4: Mỗi người chỉ có một cơ hội
5
Chương 5: Lần này em chạy không thoát đâu!
6
Chương 6: Tôi thích em vì điều này
7
Chương 7: Em muốn theo tôi đến vậy à?
8
Chương 8: Một cô nhóc đẹp mã ngu ngơ
9
Chương 9: Bắt đầu huấn luyện đi!
10
Chương 10: Dùng súng của tôi
11
Chương 11: Bạn trai đang đợi ở nhà
12
Chương 11: Em chính là niềm hi vọng lớn nhất của tôi
13
Chương 13: Tình yêu từ một phía
14
Chương 14: Sẽ không thất hứa với em
15
Chương 15: Khúc nhạc đầu
16
Chương 16: Muốn ở lại trong tim tôi không?
17
Chương 17: Vị hôn thê
18
Chương 18: Người mình tin tưởng
19
Chương 19: Máy nói dối
20
Chương 20: Kế hoạch giải cứu
21
Chương 21: Trò vui thực sự sắp bắt đầu
22
Chương 22: Nhạc Nhiên Kỳ là nội gián
23
Chương 23: Xin chịu trách nhiệm với em
24
Chương 24: Tôi làm được rồi!
25
Chương 25: Nghĩa muội
26
Chương 26: Bị lộ bí mật
27
Chương 27: Quân hậu của anh
28
Chương 28: Muốn rời khỏi tôi?
29
Chương 29: Tạo ra công chúa
30
Chương 30: Người của tôi, cần do tôi đưa về
31
Chương 31: Chăm sóc nhà vợ
32
Chương 32: Sớm đã đồng ý gả đi
33
Chương 33: Cầu được ước thấy
34
Chương 34: Đứa con gái bị bỏ rơi
35
Tóm tắt chương cuối

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play