Chương 9 : Thử váy cưới

Ngày hôm sau , ngày 25/6 cô được ra viện , thế là thoát khỏi nơi âm u lạnh lẽo nơi bệnh viện kia rồi . Cô vào viện hình như vào ngày 18, 19/6 gì đó .

Yeah , cuối cùng cũng đã được ra viện rồi . Ra khỏi nơi đó đúng là thoải mái , tâm trạng cô cũng vui vẻ hơn .

Cô thay quần áo rồi bước ra phía thang máy để xuống tầng 1 , tầng cô ở là tầng 10 khá cao đó . Xuống tầng 1 , cô cảm nhận được không khí trong lành hơn , tâm trạng cũng do đó dễ chịu hơn một phần cũng là do cô được về rồi .

Trước cổng bệnh viện không xa lắm cô nhìn thấy một chiếc xe rất đỗi quen thuộc, là xe của anh ta , chiếc xe của anh ta rất nổi bật so với tất cả xe ở đây . Cô đoán chắc anh ta đến đây tìm cô , cô từ từ tiến lại gần chiếc xe đó .

Anh ta nhìn từ trong xe cũng đã thấy cô đi đến , mở cửa xe rồi đứng bên ngoài chờ cô đi đến .

" Lên xe đi "

Giọng điệu ra lệnh của anh ta làm cô cảm thấy phát ghét , sao trên đời lại có kiểu người như thế này vậy. Làm như anh ta là vua sao mà ăn nói kiểu vậy hả .... Nhưng mà cô chưa đi xe này bao giờ, nên chả biết phải mở kiểu gì . Cứ lay hoay mãi nhìn vào cái nắm cửa kia " Cái này mở sao đây , mình đã đi xe sang thế này bao giờ đâu "

Anh ta có phần mất kiên nhẫn, mở cửa ra bước ra ngoài rồi nhìn về phía cô .

" Cô làm gì mà cứ đứng đó thế hả , cô không thấy nóng hả "

Anh ta tức giận nhìn về phía cô đứng , giọng điệu tức giận như sắp nổ tung lên rồi, giọng điệu đó làm cô có chút hoảng sợ.

" Tôi ... tôi chưa đi xe này bao giờ nên không... không có biết mở thế nào "

Cô áo úng mà nói từng lời một, mặt vì ngại mà đã đỏ ửng lên rồi , mặt cô cúi gằm xuống không muốn cho anh ta nhìn thấy .

Anh ta nghe cô nói vậy, tức giận mà mở cửa xe cho cô . Rồi đi lên chỗ ngồi của mình , ánh mắt hổ phách kia đã nhíu lại vì tức giận, khói cũng sắp bốc cháy rồi " sao có người lại quê mùa đến vậy chứ , đến cả mở cửa xe cũng không biết Hừ "

Cô ngồi trong xe hơi thắc mắc là sao từ nãy tới giờ không có thấy cô bảo mẫu đi đâu rồi thì lên tiếng hỏi anh ta .

" Nè , cho tôi hỏi cô bảo mẫu đâu rồi. Sao tôi không có thấy bà ấy vậy "

Anh ta nghe cô nói có chút bực dọc , cơn giận vừa nãy bị cô chọc điên vẫn chưa nguôi . Lên ăn nói càng gằn giọng hơn.

" Bà ấy có người chở về rồi , cô từ nay sẽ sống ở biệt thự nhà tôi . "

Cô nghe anh ta nói vậy thấy hơi lạ , sao mình phải ở nhà anh ta . " Sao tôi phải đến nhà của anh , tôi muốn về nhà "

" Cô là vợ tôi rồi không ở nhà tôi thì ở đâu "

---------------------------------------

Đến nơi , anh ta bảo người quản gia kia đưa cô lên phòng. Căn nhà rất rộng lớn nếu để cô đi chắc chắn cô sẽ đi lạc vào đâu đó .

Căn biệt thự được trang trí theo phong cách cách Tây Âu nên rất độc đáo, mới lạ trong mắt cô . Cô choáng ngợp với căn nhà rộng lớn này .

Bác quản gia : " Tạm thời tiểu thư sẽ ở phòng này , cô nghỉ ngơi đi . Đồ đạc của cô để trong tủ hết rồi, mấy đồ của cô ở nhà bên kia cũng được mang về đây rồi "

Rồi bác quản gia rời đi , để lại cô ở căn phòng này . Cô tiến lại phía chiếc giường, chiếc giường rất êm và thoải mái... chẳng mấy chốc cô đã ngủ thiếp đi .

Những ngày sau đó , anh ta không có về nơi này . Căn biệt thự chỉ có cô , bác quản gia và những người làm ở đây . Cô được ăn uống đủ bữa đúng giờ, ngủ đủ giấc ... Vết thương ở nơi cổ tay của cô được anh ta cho người đưa thuốc bôi cho cô nên vết thương không có để lại vết sẹo nào .

Khi cổ tay của cô đã hoàn toàn khỏi lại , anh ta được người quản gia báo cáo là cô đã lành hẳn . Anh ta lúc này mới trở về căn biệt thự, kể từ ngày cô ở đây cũng đã được một tháng .

" Lên xe ,cầm theo sổ hộ khẩu và căn cước của cô theo rồi đi theo tôi "

Cô cũng đã ngẫm nghĩ, biết đó để làm gì . Rồi cô vào phòng lấy sổ khẩu và căn cước theo .

Xe dừng trước cục dân chính , anh ta mở cửa xe rồi kéo nhanh cô bước vào đó . Làm mọi thứ nhanh chóng, rồi cô lại được anh ta lái cô đến tiệm váy cưới. Nhìn mọi váy cưới ở đây làm cô rất thích thú .

Thiết kế nào cũng đều là kiệt tác cả , nó rất đẹp , mọi chiếc váy ở đây đều được đính kim cương nhỏ lên rất lấp lánh và lộng lấy . Những thứ này từ lâu cô đã ao ước sẽ mặc chúng với người mình yêu , nhưng giờ cô đã được mặc ... nhưng mà anh ta không phải là người cô yêu . Mắt cô hiện rõ tia đượm buồn man mác trong đó .

" Mang chiếc váy của tôi ra đây đưa cho cô ta thử đi "

" Dạ thưa Ngài " Rồi cô nhân viên đó kéo chiếc váy ra đến trước mắt cô .

Chiếc váy này còn sang trọng và lộng lẫy hơn so với các váy kia nhiều hơn .Chiếc váy được thiết kế với những viên kim cương nhỏ lấp lánh , phần váy được làm xòe to bồng bềnh, phần đuôi váy thì được kéo dài ra 2 mét như đuôi cá vậy . Van đội đầu cũng dài không kém với chiếc váy . Phần tay áo, cổ áo thì được thiết kế không quá hở , phần tay được thiết kế dài xuống đến eo cô , còn phần cổ được làm lộ ra phần xương quai xanh mà thôi .

Cô được đưa vào phòng thay đồ , chiếc váy mặc trên người không có nặng như cô nghĩ , mặc lên rất nhẹ và dễ chịu .

Cô bước ra ngoài, nhìn ra về phía anh ta có chút ngượng ngùng. Tuy chiếc váy không có hở chút nào nhưng cô vẫn có chút ngại khi nhìn anh ta mặc tây trang càng trở nên đẹp và lạnh lùng hơn. Có một chút gì đó thu hút cô phải nhìn vào đó .

Anh ta nhìn cô mặc chiếc váy lên có chút ngạc nhiên, không ngờ cô ta mặc váy cưới lên rất đẹp ... nhưng rất nhanh thu lại ánh mắt lạnh lẽo như thường ngày .

" Được rồi, đi chụp ảnh cưới "

Rồi sau đó họ chụp ảnh với chiếc váy này và những chiếc váy khác . Chụp xong thì trời cũng tối , nhìn lên đồng hồ chỉ 9 giờ.

Anh ta lái cô về nhà , trời bên ngoài đã rất tối và đã muộn nên ngoài đường cũng chẳng thấy bóng xe nào chạy qua cả . Thỉnh thoảng chỉ thấy 1 2 chiếc xe máy chạy qua , rất yên ắng , sự im lặng đến đáng sợ . Trong xe , anh ta chỉ tập trung mà lái xe , không khí trong xe rất là im lặng nên cô cất tiếng đánh bay nó đi .

" Sắp tới nhà chưa, tôi đói "

Bụng cô do cả ngày phải chụp ảnh mà chưa có gì bỏ bụng , bụng đã kêu lên " ọt ọt ọt rất rõ .

" 10 phút nữa "

Anh ta nói rất kiệm lời, nhưng cô vui vì sắp đến nơi rồi , bụng cô đói sắp ngất rồi .

Cô nhanh chóng bước vào nhà , thức ăn vẫn có độ ấm . Cô chờ anh ta vào ngồi thì cô mới dám ăn .

Anh ta thấy cô ngồi đó , chỉ nhìn thức ăn mà không dám ăn . Miệng cười khẩy một cái , " cô ta rất sợ mình nhỉ "

" Ăn đi , cô bảo đói mà "

Cô nhìn anh ta không nói gì .... thấy anh ta ăn thì cô mới cúi đầu xuống ăn .

Ăn xong cô bước lên phòng mình , tắm rửa rồi lên giương ngủ . Hôm nay chụp ảnh nhiều lên đã thấm mệt, rất nhanh cô đã ngủ say .

Chapter
1 Chương 1: Giới thiệu nhân vật + Cuộc gặp gỡ
2 Chương 2 : Cắm trại
3 Chương 3 : Bị vu oan
4 Chương 4 : Sở cảnh sát
5 Chương 5: Trong tù
6 Chương 6 : Ra tù , Hàn Chính Phong âm thầm lên kế hoạch trả thù cô
7 Chương 7 : Gặp lại nhau
8 Chương 8 : Bản hợp đồng
9 Chương 9 : Thử váy cưới
10 Chương 10 : Đêm tân hôn ( H+++)
11 Chương 11 : Dày vò " mọi thứ chỉ mỗi bắt đầu thôi
12 Chương 12 : Đi dự tiệc cùng Hàn Chính Phong
13 Chương 13 : Giam giữ " anh có quyền gì mà giam giữ tôi .... hả "
14 Chương 14 : Sợ hãi
15 Chương 15 : Hôn mê
16 Chương 16 : Nỗi ám ảnh trong quá khứ
17 Chương 17 : Tỉnh lại
18 Chương 18 : Một chút ngọt ngào
19 Chương 19 : Có phải anh đã thích Khương Ngọc Nhu rồi không ??
20 Chương 20 : Cô bị bắt cóc
21 Chương 21 : Giải cứu
22 Chương 22 : Dịu dàng với mình em
23 Chương 23 : Cô bị người vu oan
24 Chương 24 : Anh không tin tôi sao ....
25 Chương 25 : Đau lòng
26 Chương 26 : Dịu dàng với em nhưng đây có phải thật không
27 Chương 27: Đường Khiết sắp tỉnh lại
28 Chương 28: Đường Khiết tỉnh lại ... Cô cũng nên đi rồi phải không...
29 Chương 29 : Gặp lại
30 Chương 30 : Anh ấy là của tôi ...
31 Chương 31 : Muốn được anh chăm sóc
32 Chương 32 : Gây rối
33 Chương 33: Hiểu lầm lẫn nhau
34 Chương 34 : Trêu đùa
35 Chương 35: Cô cũng biết ghen tuông nha !
36 Chương 36: Cô chẳng coi anh là gì
37 Chương 37 : Toan tính của Đường Khiết
38 Thông báo
39 Chương 38: Tha lỗi cho anh nha
40 Chương 39: Nguyện bảo vệ em đến chết
41 Chương 40 : Ngọt ghê
42 Chương 41: Em sẽ không thoát khỏi tôi được đâu !!
43 Chương 42 : Đám cưới
Chapter

Updated 43 Episodes

1
Chương 1: Giới thiệu nhân vật + Cuộc gặp gỡ
2
Chương 2 : Cắm trại
3
Chương 3 : Bị vu oan
4
Chương 4 : Sở cảnh sát
5
Chương 5: Trong tù
6
Chương 6 : Ra tù , Hàn Chính Phong âm thầm lên kế hoạch trả thù cô
7
Chương 7 : Gặp lại nhau
8
Chương 8 : Bản hợp đồng
9
Chương 9 : Thử váy cưới
10
Chương 10 : Đêm tân hôn ( H+++)
11
Chương 11 : Dày vò " mọi thứ chỉ mỗi bắt đầu thôi
12
Chương 12 : Đi dự tiệc cùng Hàn Chính Phong
13
Chương 13 : Giam giữ " anh có quyền gì mà giam giữ tôi .... hả "
14
Chương 14 : Sợ hãi
15
Chương 15 : Hôn mê
16
Chương 16 : Nỗi ám ảnh trong quá khứ
17
Chương 17 : Tỉnh lại
18
Chương 18 : Một chút ngọt ngào
19
Chương 19 : Có phải anh đã thích Khương Ngọc Nhu rồi không ??
20
Chương 20 : Cô bị bắt cóc
21
Chương 21 : Giải cứu
22
Chương 22 : Dịu dàng với mình em
23
Chương 23 : Cô bị người vu oan
24
Chương 24 : Anh không tin tôi sao ....
25
Chương 25 : Đau lòng
26
Chương 26 : Dịu dàng với em nhưng đây có phải thật không
27
Chương 27: Đường Khiết sắp tỉnh lại
28
Chương 28: Đường Khiết tỉnh lại ... Cô cũng nên đi rồi phải không...
29
Chương 29 : Gặp lại
30
Chương 30 : Anh ấy là của tôi ...
31
Chương 31 : Muốn được anh chăm sóc
32
Chương 32 : Gây rối
33
Chương 33: Hiểu lầm lẫn nhau
34
Chương 34 : Trêu đùa
35
Chương 35: Cô cũng biết ghen tuông nha !
36
Chương 36: Cô chẳng coi anh là gì
37
Chương 37 : Toan tính của Đường Khiết
38
Thông báo
39
Chương 38: Tha lỗi cho anh nha
40
Chương 39: Nguyện bảo vệ em đến chết
41
Chương 40 : Ngọt ghê
42
Chương 41: Em sẽ không thoát khỏi tôi được đâu !!
43
Chương 42 : Đám cưới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play