[Tường Lâm] Lão Đại!! Em Bé Của Ngài Lại Khóc Rồi
2. Đừng khóc!!
về tới Nghiêm gia, đám người hầu ngơ ngác nhìn ông chủ mình bế một cậu nhóc nào đó đi lên phòng
hắn nhẹ nhàng đặt cậu xuống giường, ân cần kéo chăn lên cho cậu
Nghiêm Hạo Tường ngồi đó, cứ nhìn chằm chằm vào cậu, khẽ cảm thán rằng cậu bé này rất đẹp, rất dễ thương
hắn ngồi nhìn cậu ngủ một hồi lâu thì bỗng có cuộc gọi đến, đứng dậy ra ban công nghe điện thoại rồi đi ra khỏi phòng
hắn đi xuống dưới nhà, dặn dò quản gia gì đó rồi rời khỏi nhà
Hạ Tuấn Lâm khi ngủ dậy, thấy căn phòng vừa xa lạ vừa tối mù khiến cậu hoảng sợ đến bật khóc, nép mình vào thành giường mà khóc nức nở
cửa phòng được mở ra, tiếng bước chân càng ngày càng rõ khiến cậu càng sợ hơn mà khóc lớn
bỗng có một lực nào đó kéo cậu,vài giây sau cậu cảm thấy rằng mình như đang nằm trong lòng ngực ai đó, đèn cũng từ đó mà sáng lên
Nghiêm Hạo Tường
sao lại khóc?
Hạ Tuấn Lâm
chú...hức...cho tôi về đi
Hạ Tuấn Lâm
ở đây lạ...hức...tôi sợ
Nghiêm Hạo Tường
//ôm cậu//
ngoan...ngày đầu nên em thấy lạ là đúng rồi
Nghiêm Hạo Tường
ở đây với tôi, tôi lo cho em
Nghiêm Hạo Tường
quay về căn nhà đó làm gì?
Nghiêm Hạo Tường
em muốn bản thân tiếp tục bị ông ta bạo hành?
Nghiêm Hạo Tường
không nhưng nhị gì hết
Nghiêm Hạo Tường
'tôi không để em phải chịu thiệt'
//suy nghĩ//
cậu im lặng không nói gì, cậu ở căn nhà đó từ lúc mới sinh ra đến bây giờ, hôm nay lại ở trong một ngôi nhà khác à không, là biệt thự mới đúng...ở trong một biệt thự to lớn như này thật là không quen
nhưng dù sao không bị đánh đập, bị chửi rủa thì cũng tốt...từ từ rồi tập làm quen cũng được
Nghiêm Hạo Tường
đã đói chưa?
Hạ Tuấn Lâm
tôi chư...
//bụng réo//
Nghiêm Hạo Tường
nào được rồi, đi xuống ăn thôi
hắn buông cậu ra, dẫn cậu xuống nhà
cậu ngơ ngác nhìn đống đồ ăn được dọn ra bàn, nó...nhiều lắm, cậu không biết đã bao lâu rồi cậu chưa được ăn nhiều món đến vậy nữa
bình thường ở nhà, hôm thì ăn cơm trắng hôm thì mì gói, còn có hôm thì nhịn đói vì không có tiền mua gạo
Hạ Tuấn Lâm thầm rơi nước mắt vui mừng vì đã được bán cho nhà giàu, không biết sau này sẽ ra sao nữa nhưng ít ra được ăn ngon là được
Nghiêm Hạo Tường
nghĩ gì đó?
Hạ Tuấn Lâm
à...không có gì
Nghiêm Hạo Tường
mau ngồi vào bàn đi, đồ ăn sắp nguội hết rồi
Nghiêm Hạo Tường ngồi ở đầu bàn, cậu ngồi kế bên hắn. Hạ Tuấn Lâm chỉ dám ăn cơm trắng bởi vì cậu không dám giơ tay ra gắp thức ăn, nó cứ khiến cậu ngượng kiểu gì
hắn thấy thế càng khó hiểu, sao con người này nãy giờ toàn ăn cơm trắng không vậy?
nguyên bàn ăn to lớn vậy mà chỉ mình hắn gắp thức ăn thôi, do thức ăn không hợp khẩu vị hay người nhà nghèo có sở thích ăn cơm trắng?
Nghiêm Hạo Tường
//gắp thức ăn cho cậu//
sao không ăn đi?
Nghiêm Hạo Tường
không hợp khẩu vị?
Hạ Tuấn Lâm
k-hông không
//xua tay//
Hạ Tuấn Lâm
chỉ là tôi...hơi ngượng
//cúi đầu//
ngượng? hắn dần như hiểu ý gì đó, nhìn qua đám vệ sĩ ngoài cửa cứ nhìn cậu chằm chằm liền liếc bọn chúng, bọn chúng thấy hắn liếc mình liền lạnh sống lưng mà quay đi
Nghiêm Hạo Tường
được rồi, hết ngượng rồi
cậu ăn miếng thịt khi nãy hắn vừa gắp cho mình, wow...công nhận nha, đồ ăn nhà giàu ngon thật đó
cậu ăn lấy ăn để đống thức ăn trên bàn, không lâu sau đó trên bàn đã hết sạch thức ăn rồi
Nghiêm Hạo Tường
đã no chưa?
Hạ Tuấn Lâm
công nhận đồ ăn ngon thật đó
hắn không nói gì, đẩy ly nước lọc về phía cậu ý là hãy uống đi, cậu hiểu ý liền lấy ly nước uống hết một hơi, chùi miệng xong liền nói:
Hạ Tuấn Lâm
đồ của tôi...khi nãy đi gấp quá
Hạ Tuấn Lâm
tôi chưa lấy đồ, hay chú cho tôi về để tôi lấy đồ đi
Nghiêm Hạo Tường
đồ của em vứt hết đi, mai tôi dẫn đi mua cái khác
Hạ Tuấn Lâm
n-nhưng mà tốn kém lắm, tôi mặc lại đồ cũ là được rồi
Nghiêm Hạo Tường
tôi nói rồi, mai tôi dẫn em đi mua cái khác
Nghiêm Hạo Tường
quần áo em cũ kĩ hết rồi
Hạ Tuấn Lâm
nhưng vẫn mặc được mà...
//giọng nhỏ dần//
Nghiêm Hạo Tường
cãi tôi núi đè em!!
sao giờ cậu tự nhiên thấy ghéc người đàn ông này thế nhỉ
Nghiêm Hạo Tường
lên phòng tắm đi rồi ngủ
Hạ Tuấn Lâm
có đồ đâu mà tắm!!
Hạ Tuấn Lâm
lên mà lấy cho tôi đi
//bỏ đi//
nói rồi cậu bỏ đi lên phòng, hắn bên dưới nhìn theo liền lắc đầu, rước phải thỏ đanh đá về nhà rồi
hắn lên phòng thì thấy cậu ngồi trên giường, đi lại tủ tìm đồ cho cậu mà tìm mãi vẫn không thấy bộ nào vừa với cậu, thôi đành cho cậu mặc cái áo sơ mi trắng của mình cùng cái quần đùi
Nghiêm Hạo Tường
đây, đồ của em
Hạ Tuấn Lâm cầm bộ đồ đi vào tắm, khoảng một lúc sau thì bước ra, hắn nhìn về phía cậu mà không khỏi mắc cười, phải nén lại để không cười đó
Hạ Tuấn Lâm
nè, quần chú đưa tôi rộng quá
Hạ Tuấn Lâm
còn quần khác không?
Nghiêm Hạo Tường
không, cái quần đó là nhỏ nhất trong tủ đồ tôi rồi
Hạ Tuấn Lâm
khủng long hay gì mà mặc đồ size to dữ vậy
//nói nhỏ//
Nghiêm Hạo Tường
nói gì đó?
Nghiêm Hạo Tường
tôi nghe đó
Hạ Tuấn Lâm
nói gì là nói gì chứ, nhiều chuyện à!!
cậu túm cái quần đi lại giường, nằm xuống đó
Hạ Tuấn Lâm
chú không đi tắm à?
Hạ Tuấn Lâm
tôi không muốn ngủ cùng người hôi thối đâu nhá
Nghiêm Hạo Tường
không cần em nhắc!!
hắn lấy đại một bộ đồ rồi đi vào nhà tắm, một lúc sau thì bước ra, đi tới tắt đèn ngủ rồi đi lại nằm lên giường
Hạ Tuấn Lâm
nè!! cấm chú phạm quy đó
hắn nhìn xuống liền thấy cái gối ôm ở giữa làm dãy ngăn cách, ngước lên nhìn cậu liền nghĩ con người này thật trẻ con
Emma Hạ🐻🐰
💓HAPPY BIRTHDAY HẠ TUẤN LÂM🥳🎂🐰
Emma Hạ🐻🐰
chúc anh bé tuổi 19 luôn rực rỡ, vui vẻ và khỏe mạnh, thành công trong sự nghiệp💓💓
Emma Hạ🐻🐰
ảnh minh họa bàn ăn Nghiêm gia=)
Comments
🐳
cha đè thằng nhỏ không chứ núi nào đè được thằng nhỏ
2025-05-02
0
Tran Bao An(HAD)
Tai thính như...à th-))))
2024-12-06
2
Tran Bao An(HAD)
Bộ đồ huyền thoại😋-))
2024-12-06
1