Là Ai? (BiThanh, KhaBiVThanh, BiBùm)
Lần Đầu Gặp Nhau
tới nơi rồi, đây là làng quê mà cha mẹ cậu sinh ra và lớn lên để rồi gặp được nhau, yêu nhau và quyết định cùng nhau nắm tay lên đất phố thành thị xa hoa mà lập nghiệp, cứ tưởng rằng sẽ không còn có cơ hội để về đây nữa, nhưng bây giờ họ lại đang được đứng trên mảnh đất quê hương cọi nguồn của mình đấy thôi
Cha Thanh
Ây da! ngồi xe mấy giờ đồng hồ nhức mình nhức mẩy quá bà nó ơi!
Mẹ Thanh
Không khí dễ chịu quá, biết vậy tôi đã dẫn con tôi về đây sớm hơn rồi!
BùiVănThanh-VThanh
..../cậu vẫn giữ trạng thái im lặng, đeo tai phone/
cuối cùng mọi người quyết định đi vào ngôi nhà mà đã lâu không ở, bám đầy bụi để dọn dẹp, cất đồ và nghỉ ngơi
Mẹ Thanh
Mẹ đăng kí ở trường học cho con rồi, nếu không có chuyện gì vô cớ xảy ra thì ngày mai con có thể đi học luôn được rồi đó Thanh
BùiVănThanh-VThanh
Sớm thế hả mẹ? Con mới về mà ạ?
Mẹ Thanh
Mẹ sợ con sẽ không theo kịp bạn, mất bài lại uổng
Mẹ Thanh
Bây giờ đã là giữa học kì một rồi, giữa tháng 3 con phải thi học sinh giỏi môn Văn, cuối học kì hai con lại phải thi tuyển sinh rồi còn gì nữa đúng không?
BùiVănThanh-VThanh
Vâng, nhưng cũng không cần gấp thế đâu ạ, con chưa được nghỉ ngơi nữa mẹ ạ! /cậu rất muốn được nghỉ ngơi vài ngày, vì dạo trước, ở Thành Phố cậu học rất nhiều/
Mẹ Thanh
Đến giờ mà con còn nghĩ tới thời gian nghỉ ngơi cơ à? Lo mà cố gắng học tập đi, để đậu được trường cấp 3 tốt vào
Cha Thanh
Bà cũng đừng ép con mình quá, nó cũng còn nhỏ mà, mới lớp 9 mà học nhiều quá, sao nó chịu nổi
Cha Thanh
chủ yếu anh đưa hai mẹ con về đây là để dễ thở hơn, không còn phải bon chen với xã hội ngoài kia /Ông vừa cầm tách trà nóng vừa nói/
Thanh cũng chẳng ho he gì vì vốn cũng đã quá quen với cái cách ép buộc của mẹ mình. Cậu thừa biết là mẹ cậu muốn tốt cho cậu mới ép cậu học nhiều như vậy. Nhưng mẹ cậu không nghĩ đến áp lực cậu phải chịu, lúc nào nó cũng đè nặng lên vai, khiến cậu mệt mỏi về cả thể chất lẫn tinh thần
cậu đem tai phone ra ngoài hóng mát một chút. Đúng là ở quê, thoải mái dễ chịu biêt bao
Cậu vốn là một người ít giao tiếp, mặc dù thấy một hội có những người bạn đồng trang lứa với mình, nhưng cậu vẫn không bắt chuyện mà lại đi ra gốc cây có ánh nắng dịu nhẹ chiếu vào mà thưởng thức âm nhạc của riếng mình
Khi cậu đang say sưa trong thế giới riêng thì có một trái banh lăn đến dưới chân, cậu giựt bắn mình mà rút chân lên, rồi lại có một cậu bé chạy lại
VõThanhKhang-KhaBi
Xin lỗi nhé, mình lỡ đá banh trúng chân bạn /Cậu ôm trái banh mà khum nhìn người vừa bị mình đá banh trúng. Thanh ngước đầu lên nhìn, vô tình làm cho Khang lại động lòng trước ánh mắt này/
BùiVănThanh-VThanh
Không có gì /Vốn cậu muốn nói câu này để Khang đi nhanh, nhưng cậu cứ thấy Khang chần chừ mãi, đến khi có tiếng nói vang vọng lại thì Khang mới cất bước chạy đi/
NguyễnNgọcHảiDương-BoyTây
Làm gì đứng đó lâu vậy baa /là tiếng của cậu bạn này vọng lại/
TừVănCương-BinXu
Nó cà rề cà rề, lấy có trái banh đó trời /Cương xoa tóc quạu quọ/
VõThanhKhang-KhaBi
tới nè, từ từ coi trời /chạy đi nhưng vẫn không quên chào tạm biệt Thanh, xu cái Thanh không thèm nhó tới/
???
bái baiii, ngủuuu, hẹn gặp lạiii
Comments
ᴍᴛʜưᴅᴇᴘɢᴀɪ🐟
uống nước dừa ko
2023-07-03
0
sumy ❤ bibùm
nỗi ám ảnh
2023-06-30
1
dk
số xui
2023-06-19
0