Chap 4 : Nhà vệ sinh có người

5:23 h
cạch
Bùi Kha Huy
Bùi Kha Huy
/ mở tủ lạnh /
Bùi Kha Huy chạy bộ một lúc lâu mới về mà ba người kia vẫn còn ngủ , Anh không biết làm gì nên nôi đồ ra nấu ăn
5:30h
Reng reng reng tiếng chuông đồng hồ báo thức từ phòng Bùi Việt Cường vang ra đến tật phòng khách
Bùi Việt Cường
Bùi Việt Cường
/ ôm gối bịt tai /
Bùi Việt Cường
Bùi Việt Cường
câm mồm vào !
___________
Vũ Trọng Giang
Vũ Trọng Giang
/ dụi mắt /
Trọng Giang đang ôm Quyết Dương nghe thấy tiếng chuông báo thức thì tỉnh giấc , nhăn nhó bước xuống giường
Còn cậu thì vẫn nằm im ngủ , thẳng người không một chút vặn vẹo chỉ là chiếc áo ngủ đã bị lật lên đến ngực , để lộ làn da vốn trắng cùng vết sẹo nhỏ gần eo .
_______________
_______________
5:45h
Bùi Việt Cường
Bùi Việt Cường
/ bước ra khỏi phòng /
Bùi Quyết Dương
Bùi Quyết Dương
/ bước ra /
Bùi Việt Cường
Bùi Việt Cường
/ lờ đờ đi đến nhà vệ sinh /
Bùi Quyết Dương
Bùi Quyết Dương
/ đi theo sau lưng /
Bùi Kha Huy
Bùi Kha Huy
/ nhìn hai người / Nhanh chân lên !
Bùi Việt Cường
Bùi Việt Cường
Bùi Quyết Dương
Bùi Quyết Dương
Ưa
Bùi Kha Huy
Bùi Kha Huy
Có thể sức sống hơn không ?
Bùi Quyết Dương
Bùi Quyết Dương
Đúng là lên chạy bộ vào buổi sáng / thở dài /
________________
Trường học
nhà vệ sinh nam
Trần Phùng Thiên
Trần Phùng Thiên
/ đập cửa / Có ai ở ngoài không mở cửa !
Trần Phùng Thiên
Trần Phùng Thiên
/ run run /
Phùng Thiên người ướt như chuột nột , yếu đuối kêu cứu .
Bùi Quyết Dương
Bùi Quyết Dương
/ mở cửa / Sao vậy ?
Cậu vừa mở cửa ra đã thấy một người ngồi trong đó , trên mặt thì đầy nước mắt với vết bầm tím , trên đầu người nọ còn có bã kẹo cao su không những thế chân phải người này không đeo giày , ngón chân còn đang bắt đầu chảy màu . Nhìn Hết sức thảm thương .
Bùi Quyết Dương
Bùi Quyết Dương
...cái này ?
Trần Phùng Thiên
Trần Phùng Thiên
Cảm ơn cậu ...tôi ...không sao rồi ! / vẫn chưa ngừng khóc /
Phùng Thiên khóc không ngừng , cậu nhìn còn thấy chua xót thay. Nói được có một câu mà run lên tất mấy lần . Nếu hôm này không phải cậu có mặt ở đây thì không biết đến bao giờ người này mới thoát ra được .
Bùi Quyết Dương
Bùi Quyết Dương
Tôi cõng cậu xuống phòng y tế
Trần Phùng Thiên
Trần Phùng Thiên
Không ...không người tôi bẩn ...sợ cậu
Bùi Quyết Dương
Bùi Quyết Dương
/ ngạc nhiên / " sao cậu ấy lại sợ làm mình bẩn , quá vớ vẩn rồi "
Cậu hơi cúi thấp người .
Bùi Quyết Dương
Bùi Quyết Dương
Cậu định để tôi bế cậu à ?
Trần Phùng Thiên
Trần Phùng Thiên
phiền cậu rồi
_______________
Phòng y tế
Cậu đặt Phùng Thiên trên giường . Còn cẩn thận tháo nốt đôi giầy còn lại .
Phan Đình Trọng
Phan Đình Trọng
Làm sao thành ra như này ? / nhìn Phùng Thiên /
Trần Phùng Thiên
Trần Phùng Thiên
Em ...không cẩn ..thận thôi
Phan Đình Trọng
Phan Đình Trọng
/ kéo ghế lại gần / nghiêm trọng đấy !
Trần Phùng Thiên
Trần Phùng Thiên
Dương em ...có thể quay lại lớp học rồi ...không cần ở lại đây đâu ...làm phiền em rồi
Trong lúc đi đến đây hai người có nói chuyện mới biết cậu kém tuổi Phùng Thiên .
Bùi Quyết Dương
Bùi Quyết Dương
Anh ...ổn không đấy ?
Phan Đình Trọng
Phan Đình Trọng
Yên tâm , ở đây có thầy em cứ về lớp học đi
Bùi Quyết Dương
Bùi Quyết Dương
Vâng
_________________
Can Huy Khánh
Can Huy Khánh
không biết nhìn đường à ?
Cậu vừa đi đến đoạn cầu thang thì va vào Can Huy Khánh , mặc dù là cậu sai thật nhưng thái độ của người này rất hách dịch.
Bùi Quyết Dương
Bùi Quyết Dương
xin lỗi / đi thẳng /
_________
Can Huy Khánh
Can Huy Khánh
Hóa ra mày ở đây
Trần Phùng Thiên
Trần Phùng Thiên
/ nhìn lên / ...
Can Huy Khánh
Can Huy Khánh
Làm tao tìm lại giờ / cười nhạt /
Phan Đình Trọng
Phan Đình Trọng
Em là bạn cùng lớp với em ấy à ?
Can Huy Khánh
Can Huy Khánh
Vâng
Phan Đình Trọng
Phan Đình Trọng
Vậy à ! em có xin cho bạn nghỉ tiết không ?
Can Huy Khánh
Can Huy Khánh
Em đến để đưa bạn về lớp
Trần Phùng Thiên
Trần Phùng Thiên
/ nhìn khánh /
Phùng Thiên nhìn Huy Khánh với ánh mắt đầy sợ hãi ,hắn cũng quay lại nhìn cậu . Vẻ mặt có chút tức giận .
Phan Đình Trọng
Phan Đình Trọng
hừm em ấy bị khá nặng , tốt hơn hết là nằm ở đây nghỉ đi
Phan Đình Trọng
Phan Đình Trọng
Không thì em có thể xin nghỉ về nhà / quay sang Phùng Thiên /
Trần Phùng Thiên
Trần Phùng Thiên
Em ...về lớp cũng được / cúi đầu /
Phan Đình Trọng
Phan Đình Trọng
Tóc em ...lên xử lí nhanh thì hơn đó
Trần Phùng Thiên
Trần Phùng Thiên
Vâng
Trần Phùng Thiên
Trần Phùng Thiên
" mình không muốn gọi cho gia đình , nhưng mình cũng không muốn quay về lớp "
Phan Đình Trọng
Phan Đình Trọng
sao thế em muốn mượn điện thoại của thầy không ?
Trần Phùng Thiên
Trần Phùng Thiên
em không nhớ số ạ !
Phan Đình Trọng
Phan Đình Trọng
Vậy để thầy bảo chủ nhiệm lớp em nhé
Can Huy Khánh
Can Huy Khánh
bố của bạn bận lắm thầy , thầy xin hộ em với bạn nghỉ được không ? em đưa bạn về
Phan Đình Trọng
Phan Đình Trọng
À...được
Đình Trọng hơi khó hiểu , nhưng thấy hai đứa thân nhau nên không làm khó nữa .
Phan Đình Trọng
Phan Đình Trọng
" Chắc tí phải bảo chủ nhiệm lớp thời gian này chú ý đến em ấy ...chắc lại là mấy cái bắt nạt học đường "
Trần Phùng Thiên
Trần Phùng Thiên
/ im lặng /
Ngược lại với vẻ mặt thích thú của Huy khánh , Phùng Thiên cam chịu số phận . Nếu hôm này không để hắn đưa về thì sau này chỉ có chịu khổ nhiều hơn.
Trần Phùng Thiên
Trần Phùng Thiên
" dù sao cũng lại là một ngày tồi tệ , thêm nữa cũng như vậy "
Phan Đình Trọng
Phan Đình Trọng
Chờ thấy bắng bó xong cho bạn nhé ?
Can Huy Khánh
Can Huy Khánh
Vầng
Hot

Comments

Hinee

Hinee

" giày " ạ

2023-06-20

1

Hinee

Hinee

" nhếch nhác " nha tg ơiiiii

2023-06-20

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play