[ Nữ Công ] Tiền Bối, Đừng Như Vậy Nữa Mà!
Chapter 2
Hibiki Airis
Bọn chúng cũng đông thật đấy, làm bổn cô nương đây dọn hơi mệt đấy “ thở dài ”
Hibiki Airis
Giờ người mình thật dơ quá đi, chắc phải ghé qua bà chủ tiệm tạp hoá mượn ké phòng tắm rồi
Sau 1 hồi cô đi thì cũng đã tới tiệm tạp hoá
Hibiki Airis
BÀ CHỦ ƠI “la lớn”
Bà chủ tiệm tập hoá
Ôi trời đất ơi, đợi tôi xíu nhé “ từ trong vọng lại ”
Hibiki Airis
“ ngồi đợi bà ”
Bà chủ tiệm tập hoá
trời ơi, hoá ra là Airis à “ cười hiền hậu ”
Hibiki Airis
dạ vâng “ vâng lời đáp lễ ”
Bà chủ tiệm tập hoá
Sao người con toàn máu thế kia, có bị gì không “ lo lắng cho cô ”
Hibiki Airis
dạ không ạ, máu này không phải của con nên mẹ đừng lo ạ
Bà chủ tiệm tập hoá
Con lại đi đánh nhau với tụi giang hồ kia đúng không? “ kí đầu cô ”
Hibiki Airis
aaaa đau connn “ xoa đầu ”
Hibiki Airis
Mẹ đánh con đau thế coi chừng con mất trí nhớ đấy “ vừa xoa vừa nói ”
Bà chủ tiệm tập hoá
nhỏ này ăn nói tào lao quá, mẹ có đánh đau đến vậy đâu cơ mà
Bà chủ tiệm tập hoá
Thôi, đi tắm rửa đi rồi chúng ta ăn cơm “ xoa đầu cô ”
Hibiki Airis
dạ vâng “ cười với bà ”
Tại sao cô lại thay đổi cách nói chuyện với bà chủ tiệm mà không phải như hồi đánh tụi giang hồ kia?
Đơn giản là vì khi cô mới sinh ra, cô bị người nhà của cô bỏ rơi ở 1 con hẻm nhỏ. Tình cờ rằng bà chủ tiệm tạp hoá đi ngang qua và thấy cô nên bà ấy đành nuôi nấng cô từ bé đến giờ.
Tại sao lại nuôi cô ư? Vì suốt cuộc đời của bà gắn liền với sự mất mát của chồng và con trai của bà nên bà rất cô đơn, cô cũng là ánh sáng cuối cùng của bà để sống đến tới tận bây giờ. Bà ấy muốn 1 hơi ấm gọi là gia đình nên bà mới nhận nuôi cô, và bà cũng không muốn quay trở lại những ngày tháng cô đơn lẻ loi sống trong ngôi nhà nhỏ.
Đối với bà, bà coi Airis như đứa con gái ruột của mình vậy; dù cô bé ấy tuy 15 tuổi đầu vẫn còn quậy phá và hay đánh đập với tụi giang hồ nhưng bà vẫn rất vui vì cô vẫn ngoan ngoãn vâng lời bà. Đối với Airis, cô coi bà như là người mẹ của mình vậy; dù không máu mủ nhưng tình cảm mà bà đem lại đã khiến cô muốn bảo vệ bà hơn bất kì ai. Ai đụng bà thì chỉ có con đường CHẾT mà thôi.
Bà chủ tiệm tập hoá
AIRIS ƠI XUỐNG ĂN CƠM ĐI CON
Hibiki Airis
DẠ CON XUỐNG NGAYYY “ đi xuống cầu thang ”
Cô vào phòng bếp thì chạy tới chỗ bà
Hibiki Airis
Mẹ cứ để đấy con bưng cho, mẹ qua ghế ngồi đi “bưng đồ ăn qua bàn”
Bà chủ tiệm tập hoá
Không, để mẹ làm
Hibiki Airis
Thôi nào, qua ghế ngồi đi “ đẩy bà ngồi vào ghế ”
Hibiki Airis
Con mời mẹ ăn cơm ạ!
Bà chủ tiệm tập hoá
Ừ con ăn nhiều vào, dạo này gầy lắm rồi đấy “ gắp cô quả trứng ”
Comments