Hoàn Cảnh và Tai Nạn bất ngờ!

Dạo gần đây tiktok tui toàn là video F4 xem nhiều nên giờ tui cũng khá là bị mê F4 luôn ý :>
NovelToon
Nhất là bé này nì tr ui cute quá chừng luôn ai biết tên ẻm ko cho tui biết với >w<✨
Nãy giờ lo bé kia quên luôn là mình đang viết truyện... e hèm ờm thì đây là chap3 sẽ giới thiệu về Tả Hàng chap4 mới cho em bé xuyên sách nhé okeh vào truyện thôi nào UwU~
Tất cả ý tưởng truyện là do tác giả nghĩ ra xin vui lòng hỏi tác giả trước khi mượn đăng xin cám ơn!
...
Cậu nhìn cuốn tiểu thuyết lại thở dài rồi nói
Tả Hàng [A Hạ]
Tả Hàng [A Hạ]
Thật là kết cục của cuốn tiểu thuyết này cũng quá thảm rồi, tình yêu học đường đẹp đến vậy mà bất ngờ bị giập tắc một cách nhanh chóng đến vậy!
Tả Hàng [A Hạ]
Tả Hàng [A Hạ]
Nu8 thì lại điên cuồng đâm đầu vào tình yêu ko bao giờ được đáp lại nếu chịu từ bỏ như Na8 thì có lẽ vẫn sẽ có một kết cục tốt đẹp...
Nhắc tới Na8 cậu suy nghĩ Na8 có cái tên giống với cậu cái này thật sự là trùng hợp sao
Tả Hàng [A Hạ]
Tả Hàng [A Hạ]
Bộ tác giả hết tên để đặt rồi à?
Cậu cau mày nhìn cuốn tiểu thuyết tìm kiếm tên tác giả nào mà lại viết ra được cuốn tiểu thuyết kì lạ như thế này cậu nhìn tên tác giả
Tả Hàng [A Hạ]
Tả Hàng [A Hạ]
"TLBX"!
Tả Hàng [A Hạ]
Tả Hàng [A Hạ]
...
Tả Hàng [A Hạ]
Tả Hàng [A Hạ]
Tên tác giả cũng thật độc đáo như cuốn tiểu thuyết này /thở dài/
Cậu suy nghĩ về Na8 Tả Hàng sau đó lại suy nghĩ vì hoàn cảnh của mình cậu từng là một cậu bé rất hay cười còn rất năng động và tốt bụng cậu cũng có một gia đình hạnh phúc như bao gia đình khác cho đến năm cậu 15t một vụ tai nạn bất ngờ đã cướp đi hết tất cả của cậu kể cả hạnh phúc duy nhất là ba mẹ cậu cũng đã rời xa cậu họ hàng thì chẳng ai thèm đến ý đến chuyện này họ chỉ muốn tranh chấp tài sản của ba mẹ cậu bởi vì cậu còn nhỏ nên ko được thừa kể tài sản, lúc đó cậu như rơi vào tuyệt vọng hay đổi hoàn toàn ko còn cười nhiều như trước nữa thay vào đó là một khuôn mặt lạnh ko một chút cảm xúc nào cậu biết chẳng một ai sẽ để ý cậu cậu cũng hiểu hoàn cảnh hiện giờ của mình sớm muộn gì cậu cũng sẽ bị đuổi khỏi đây đúng như cậu nghĩ ko lâu sao họ nhẫn tâm đuổi cậu đi chỉ cho cậu chút tiền để cậu tự ra ngoài sinh sống cậu bé 15t bị đuổi ra khỏi chính căn nhà của mình khoảng thời này cậu chỉ có thể dùng số tiền kia thuê một phòng trọ nhỏ cũ nát tiền thuê rất rẻ nên cậu vẫn ko lo ngại gì cậu vẫn tiếp tục đu học cho tới 16t cậu ko có tiền đóng tiền học phí nên cậu đã nghỉ học nhà trường cũng biết hoàn cảnh của cậu muốn có ý định giúp cậu nhưng cậu lại ko muốn dính líu gì vào cái họ hàng đã nhẫn tâm đuổi cậu đi kia cậu đi khắp nơi tìm kiếm công việc tình cờ cậu đi ngang một quán ăn thấy trên cửa có dán giấy tìm nhân viên cậu liền đi vào quán xin việc chủ quán là chú Trịnh một người đàn ông tốt bụng hiểu được hoàn cảnh của cậu liền nhận cậu làm nhờ vậy mà cậu có công ăn việc làm sau vài tháng làm việc cậu cũng rời khỏi nhà trọ cũ nát kia chuyển đến một căn chung cư khá rẻ tiền nhưng rất ổn đáng để cậu ở đây cậu ko suy nghĩ gì nhiều về cuộc sống hiện tại của mình cũng ko có ước mơ lớn lao gì cậu chỉ sống cho hết đời người này thôi suy nghĩ một hồi lâu cậu nhìn lên đồng hồ thời gian trôi qua nhanh thật mới đây đã 14:23 cậu cầm cuốn tiểu thuyết trả nó về chỗ cũ sau đó đi ra khỏi thư viện cậu đi trên đường xe cộ người qua lại cơn gió thổi qua thật mát mẻ và dễ chịu rồi cậu đi vào chung cư bấm thang máy lên nhà mình cậu mở cửa bước vào cởi giày ra sau đó đi thay đồ
NovelToon
Lấy bộ đồ thôi nhé (nhưng mà nhìn bé cưng quá điiii~👀✨)
Thay đồ xong cậu lười biếng nằm lên giường vì 6h tối mới bắt đầu mở tiệc còn rất nhiều thời gian để cậu chuẩn bị nên cậu tranh thủ ngủ một chút vậy sau đó cậu nhắm mắt chìm vào giấc ngủ...
.
.
.
...
Sau một giấc ngủ "ngắn" cậu mở mắt bừng tỉnh giấc cậu ngồi dậy nhìn đồng hồ trên tay mới đây đã 17:21 cậu nhớ lại còn phải tham gia tiệc sinh nhật của Thanh Thanh cậu liền rời giường đi rửa mặt sau đó đi thay đồ
NovelToon
Lấy bộ đồ với giày kèm đồng hồ nha nhưng mà Tả Hàng đẹp zai quá awww ƯwƯ🫶
Thay đồ xong cậu liền đi tới quán ăn, tại quán mọi người đã đến đầy đủ nam đồng nghiệp lúc sáng thấy cậu chưa đến liền hỏi
Đồng nghiệp nam
Đồng nghiệp nam
Đã 6h18p rồi Tả Hàng sao còn chưa đến nữa có khi nào cậu ấy quên ko?
Thanh Thanh
Thanh Thanh
Ko có chuyện đó đâu em ấy hứa sẽ đến mà một lát nữa sẽ tới ngay thôi /cô cười nói/
Chú Trịnh nghe vậy nói thêm
Chú Trịnh (Chủ quán)
Chú Trịnh (Chủ quán)
Tả Hàng ko phải người dễ quên đâu /cười/
Cánh cửa quán được mở ra cậu bước vào Tả Hàng là người thật tình Thanh Thanh bảo cậu ko cần đem quà cậu cũng ko đem thật :)) thấy cậu đến Thanh Thanh liền nói
Thanh Thanh
Thanh Thanh
Ấy Tả Hàng đến rồi này, nào mau lại đây nhập tiệc nào
Đồng nghiệp nam
Đồng nghiệp nam
Đến trễ quá đấy Tả Hàng hên cho cậu là mọi người chưa ăn uống gì đấy nếu ko là ko còn món ngon cho cậu rồi /cười đùa/
Tả Hàng [A Hạ]
Tả Hàng [A Hạ]
Xin lỗi mọi người làm trễ giờ của mọi người rồi /cậu đi lại ngồi kế đồng nghiệp nam kia/
Chú Trịnh (Chủ quán)
Chú Trịnh (Chủ quán)
Trễ một chút thôi ko phải chuyện lớn lao gì còn bây giờ mọi người bắt đầu buổi tiệc nào!
Thanh Thanh lấy bánh kem ra trên bánh có ngọn nến hình số 20 đặt bánh xuống bàn cô đốt nến ước nguyện sau đó thổi nến vài đồng nghiệp tò mỏ hỏi
Đồng nghiệp nữ
Đồng nghiệp nữ
Thanh Thanh cô ước gì vậy? /cô gái cười hỏi/
Thanh Thanh
Thanh Thanh
Haha cũng chỉ là ước bản thân có một cuộc sống hạnh phúc tốt đẹp thôi chẳng có mong muốn gì nhiều /cô cười đùa/
Nói xong cô nhắc nhở mọi người dùng bữa
Thanh Thanh
Thanh Thanh
Mọi người bắt đầu dùng bữa đi nào hôm nay chơi hết mình nhé!
Nghe vậy đồng nghiệp nam kia cũng nói
Đồng nghiệp nam
Đồng nghiệp nam
Được! ko say ko về say rồi thì khỏi về!
Mọi người nghe vậy liền bật cười rồi bắt đầu dùng bữa chú Trịnh đem bia ra cho mọi người nhậu ai nấy cũng rất nhiệt tình uống rất nhiều một đồng nghiệp nữ thấy Tả Hàng chỉ ngồi ăn
Đồng nghiệp nữ
Đồng nghiệp nữ
Tả Hàng cậu ko uống sao? /cô cười hỏi/
Đồng nghiệp nam bên cạnh cậu nghe vậy liền rót một ly cho cậu rồi nói
Đồng nghiệp nam
Đồng nghiệp nam
Tả Hàng hôm nay là sinh nhật Thanh Thanh cậu nể mặt cô ấy uống một ly đi nào
Từ lúc cha sanh mẹ đẻ đến giờ cậu có bao giờ động vào mấy thứ này đâu nên cũng chẳng biết tửu lượng của cậu đến đâu nữa nghe người kia nói vậy cậu đành cầm ly lên uống thử một hớp thấy ko quá tệ cậu liền uống hết ly Thanh Thanh thấy cậu uống hết ly bia liền hỏi
Thanh Thanh
Thanh Thanh
Em ổn ko Tả Hàng uống được ko đấy? /cười/
Tả Hàng uống xong ly bia cảm thấy có chút choáng váng nhưng vẻ mặt của cậu rất bình thường ko có một chút cảm xúc nào nên người khác sẽ nghĩ rằng tửu lượng của cậu rất tốt đồng nghiệp nam thấy vậy nói
Đồng nghiệp nam
Đồng nghiệp nam
Đừng lo chị Thanh Thanh em thấy Tả Hàng vẫn còn rất ổn mà chị nhìn xem mặt cậu ấy tỉnh bơ như vầy mà /cậu cười đùa/
Chú Trịnh (Chủ quán)
Chú Trịnh (Chủ quán)
Ko ngờ Tả Hàng cũng biết uống bia đấy nào làm thêm một ly nào
Thanh Thanh
Thanh Thanh
Tả Hàng uống ko nổi thì cứ nói ra nhé /cô cười hỏi/
Tả Hàng [A Hạ]
Tả Hàng [A Hạ]
Em vẫn ổn ko sao /cậu hơi cười/
Đồng nghiệp nam kia lại rót cho cậu một ly cậu cũng uống hết ly đó uống xong ly thứ 2 cậu cảm thấy tầm nhìn khá mờ nhưng khuôn mặt của cậu thì vẫn rất bình thường có điều tai cậu lại ửng đỏ lên nhìn trông rất đáng yêu chú Trịnh lại rót cho cậu một ly cậu cũng uống hết ly đó uống xong ly thứ 3 cậu cảm thấy đầu óc ko được tỉnh táo lắm nếu cậu uống thêm ly nào nữa chắc có lẽ cậu nằm gục tại đây luôn rồi may cho cậu buổi tiệc cũng đã kết thúc chú Trịnh và những người tỉnh táo dọn dẹp bãi chiến trường cậu cũng muốn phụ nhưng bị Thanh Thanh ngăn lại cô nhờ cậu trông chừng mấy người đang say mèm ngoài kia sau một hồi dọn dẹp xong ai còn tỉnh rượu thì đưa những người say mèm kia về, ra ngoài cửa mọi người đã về gần hết Thanh Thanh thì phải đưa một đồng nghiệp nữ về cô quay qua nhìn Tả Hàng hỏi
Thanh Thanh
Thanh Thanh
Tả Hàng em về một mình có được ko chị thấy hình như em ko ổn cho lắm?
Mặc dù bây giờ cậu ko được tỉnh táo cho lắm tầm nhìn cũng ko mấy rõ ràng nhưng cậu vẫn cố gắng nhìn người trước mặt nói
Tả Hàng [A Hạ]
Tả Hàng [A Hạ]
Em vẫn ổn còn chị thì sao chị đưa người này về có được ko hay để em giúp chị?
Thanh Thanh
Thanh Thanh
Ko sao đâu dù gì cũng là đồng nghiệp với nhau cả mà nhà cô ta cũng gần đây kế nhà chị đi một xíu là tới ko cần làm phiền em đâu /cô híp mắt cười/
Tả Hàng [A Hạ]
Tả Hàng [A Hạ]
Vâng vậy tạm biệt chị
Thanh Thanh
Thanh Thanh
Ừm /cười/
Nói xong Thanh Thanh dìu đồng nghiệp nữ kia về Tả Hàng cũng quay người rời đi cậu đi trên đường cố mở mắt nhìn đồng hồ đã 20:16 cậu bước đi loạng choạng cố mở mắt nhìn về phía trước, đường phố bây giờ khá ít người qua lại, đèn xanh chuyển thành màu đỏ cậu bước đi cùng lúc đó một người tài xế đang điều khiển một chiếc xe tải với tốc độ cao người tài xế này khi lái xe lại ko chú ý đèn xanh có lẽ người này đã uống say chiếc xe lao nhanh đến cậu đang đi qua đường ánh đèn xe tải chiếu về phía cậu lúc này cậu ko chút tỉnh táo xoay người ánh sáng càng gần cực kì chói mắt sau đó một âm thanh lớn vang lên
GẦM!!!!!!
Cậu bị chiếc xe tải đâm mạnh một cách bất ngờ cậu văng ra khá xa rồi quay vài vòng cuối cùng nằm im bất động sau đầu cậu máu từ từ chảy ra liên tục
...
Người qua đường
Người qua đường
Aaaaaa!!! đụng...đụng trúng người rồi!
Một tiếng la thất thanh người xung quanh thấy vậy liền chạy lại xem tình hình thấy bản thân hình như đụng trúng người tài xế sực tỉnh mở cửa xuống xe kiểm tra cậu thanh niên nằm trên vũng máu ánh mắt mơ hồ đầu đau như búa bổ cơ thể ko cử động được xung là những lời bàn tán những tiếng hét thật sự rất ồn ào có vài người chạy lại giúp đỡ cậu dạy
Người qua đường
Người qua đường
Cậu bé em còn tỉnh táo chứ!
Người qua đường
Người qua đường
Máu! máu chảy nhiều quá MAU MAU GỌI CẤP CỨU!!!
Người qua đường
Người qua đường
Cậu bé! em nghe anh nói ko!
Người qua đường
Người qua đường
MAU GỌI CẤP CỨU ĐI NHANH LÊN!!!
Người qua đường
Người qua đường
Để! để tôi gọi xe cấp cứu! /cô lấy điện thoại ra gọi xe cấp cứu/
Người qua đường
Người qua đường
Tôi gọi rồi họ nói sẽ nhanh chóng tới đây!!!
Người qua đường
Người qua đường
Ko ổn rồi!
Người qua đường
Người qua đường
Máu chảy ra nhiều quá sao xe cấp cứu còn chưa tới?!!!
Người qua đường
Người qua đường
Bây giờ ko có thời gian đợi đâu sẽ ko kịp mất!
Người qua đường
Người qua đường
Xe còn chưa tới bây giờ mau chóng đưa cậu ấy đến bệnh viện đi!
Người qua đường
Người qua đường
MAU LÊN ĐỪNG CHẬM TRỄ NỮA!!!
Những tiếng la những tiếng xì xầm bàn tán cậu mơ hồ hơi thở yếu dần từ từ nhắm mắt lại cậu nghĩ
Tả Hàng [A Hạ]
Tả Hàng [A Hạ]
(Đau quá ba ơi mẹ ơi... con đau quá... con thật sự sẽ chết sao...)
Tả Hàng [A Hạ]
Tả Hàng [A Hạ]
...
Tả Hàng [A Hạ]
Tả Hàng [A Hạ]
(Nếu mình thật sự sẽ chết có lẽ cũng tốt dù sao... tiếp tục sống cũng ko có ý nghĩa gì nữa...)
Tả Hàng [A Hạ]
Tả Hàng [A Hạ]
(Mình buồn ngủ quá... ba mẹ ơi con đến với hai người đây...)
Những người kia đã đưa cậu đến bệnh viện nhưng đã quá trễ rồi cậu thanh niên đã ra đi mãi mãi ở tuổi 17 phòng bệnh tràn ngập sự thương xót cho cậu vậy còn linh hồn của cậu giờ đang ở đâu hay là đã đến gặp lại ba mẹ của cậu rồi...
BÍP!!!
...
Hết chap3
Chap3 2245 chữ, tr ui gãy tay rồi cíu tui awww chap này tui vừa ghi vừa xót cho bé lắm luôn ý nhưng mà ko sao chap4 là bé xuyên sách rồi các tỷ gán đợi chap sau đi nha OwO✨
Hot

Comments

MiZuo _ Left🌷

MiZuo _ Left🌷

đẹp 😍

2024-11-30

1

⋆𝓨𝓲𝓷𝓪 𝓶𝓮𝓶𝓮⋆

⋆𝓨𝓲𝓷𝓪 𝓶𝓮𝓶𝓮⋆

anh đừng hỏi tg đó hãy hỏi tg lên kịch bản cho anh:))

2023-09-21

2

☪𝓲𝓾 𝒛𝓾𝓸𝓱𝓪𝓷𝓰

☪𝓲𝓾 𝒛𝓾𝓸𝓱𝓪𝓷𝓰

lại còn nơ hường mới chịu kơ:)

2023-07-16

3

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play