[Bách Hợp] Tôi Yêu Mẹ Ruột Của Mình?!
chap 2
Chuyện kia bị xoá roii :<<
Xong bộ này chắc tớ off luonnn quóo
Cô ra ngoài đi trên đường thì trời đổ mưa và cô gặp được một người đang bị đánh hội đồng
Trương Hạ Anh(cô)
Này! Dừng tay *chạy lại đẩy những người kia ra*
nhân vật bí ẩn
Nhân vật bí ẩn: mày là ai, không phải chuyện của mày, cút!
Trương Hạ Anh(cô)
Ha, tao không cút đấy thì làm sao? *cười khẩy*
Lưu ý: do cô bị nàng đuổi nên đang rất bực, vì vậy cô định trút giận lên những tên này, vì cô có võ thậm chí rất lợi hại
nhân vật bí ẩn
Nhân vật bí ẩn: được lắm con ch* chuẩn bị ch*t đi *lao tới chỗ cô*
Trương Hạ Anh(cô)
Tới đây nào mấy nhóc *chặn tên kia, đấm vào mặt hắn*
nhân vật bí ẩn
Nhân vật bí ẩn: aaaa, mày dám đánh tao, tụi bây lên hết cho tao *ra lệnh cho người của hắn*
Trương Hạ Anh(cô)
Ha, được lắm, lên hết đi nào *nụ cười ma quái*
nhân vật bí ẩn
Nhân vật bí ẩn: *đánh lén cô*
nhân vật bí ẩn
Nhân vật bí ẩn: *đỡ cú đánh cho cô*
Phan Đinh Tùng (Wenger)
Này! đánh lén không tốt đâu nhé *nháy mắt+ đấm hắn*
nhân vật bí ẩn
Nhân vật bí ẩn: a-anh anh Tùng *sợ*
Trương Hạ Anh(cô)
Anh Tùng!?
Phan Đinh Tùng (Wenger)
Tụi mày gan to lắm, dám đụng vào em gái tao! *nhìn chúng với ánh mắt hình viên đạn*
nhân vật bí ẩn
Nhân vật bí ẩn: tụi em không biết đó là em anh, tụi em xin lỗi anh và cô ấy ạ *tốc chạy*
Trương Hạ Anh(cô)
Lại là một lũ hèn!
Phan Đinh Tùng (Wenger)
*cóc vào đầu cô*
Phan Đinh Tùng (Wenger)
Cô đó, suốt ngày đánh người là giỏi *hờn trách*
Trương Hạ Anh(cô)
Có đâu, em thấy người ta bị hội đồng nên em giúp mà *bĩu môi*
Lưu ý: tuy cô lạnh lùng nhưng với Linh(mẹ cô) và anh Tùng thì cô rất dịu dàng
Trương Hạ Anh(cô)
*Đá anh*
Trương Hạ Anh(cô)
Anh coi cứu người đi kìa, trách em quàii *nhướn về người đang nằm dưới đất*
Trương Hạ Anh(cô)
Em bận rồi em đi trước có gì gọi em số em là 0********1, em đi đây tạm biệt anh *đi+vẫy tay chào tạm biệt anh*
Phan Đinh Tùng (Wenger)
Ê!?
Phan Đinh Tùng (Wenger)
Gì nữa vậy trời*đập trán*
Phan Đinh Tùng (Wenger)
Haiz... đành giúp người vậy *đỡ cậu*
Cô nói bận vậy chứ...chả có việc bận nào ở đây cả...
Chỉ là cô muốn đi dạo dưới mưa chút thôi
Trương Hạ Anh(cô)
Haiz...mới đi có xíu mà....
Trương Hạ Anh(cô)
*giật mình*
Trương Hạ Anh(cô)
Ai gọi giờ này vậy trời *nhìn điện thoại*
Trương Hạ Anh(cô)
*bắt máy*
Trương Hạ Anh(cô)
📱Alo, cho hỏi ai vậy? *hỏi người bên đầu dây bên kia*
Phan Đinh Tùng (Wenger)
📱À anh nè, anh gọi cho chắc ấy mà *cười nhẹ*
Trương Hạ Anh(cô)
📱Ấy ơi, bộ mình bị rảnh dữ lắm hả *đang cười thì dập tắt nụ cười vì không phải người mà cô mong chờ*
Trương Hạ Anh(cô)
*cọc+ tắt máy*
Cô đi dạo một hồi lâu thì....cô đi về
Trương Hạ Anh(cô)
Ngủ rồi à? *đượm buồn*
Trần Thanh Linh(nàng)mẹ cô
Về rồi đấy à? Còn biết đường về luôn cơ đấy *bất thình lình xuất hiện trước mặt cô*
Trương Hạ Anh(cô)
*giật mình* chào mẹ, con mới về
Nhưng cô lấy lại vẻ bình tĩnh ngay
Trần Thanh Linh(nàng)mẹ cô
Đi đâu mới về? *nhìn cô + hỏi*
Trương Hạ Anh(cô)
Con chỉ đi dạo một xíu thôi*trả lời+ vẫn buồn*
Trần Thanh Linh(nàng)mẹ cô
Ừ *liếc cô*
Trương Hạ Anh(cô)
Con hơi mệt, con lên phòng trước *nói + lên phòng*
Chẳng có chuyện hơi mệt nào ở đây cả
Cô đang muốn né tránh nàng
Trần Thanh Linh(nàng)mẹ cô
Đứng lại! *nhìn cô*
Trương Hạ Anh(cô)
*dừng bước+ quay lại nhìn nàng* có chuyện gì thưa mẹ?
Trần Thanh Linh(nàng)mẹ cô
Tay bị gì đấy? *hỏi*
Trương Hạ Anh(cô)
*nhìn tay mình+ cười nhạt* ha... không có gì đâu vết thương ngoài da thôi ạ
Trương Hạ Anh(cô)
Thôi con xin phép *cuối đầu+ lên phòng*
Trần Thanh Linh(nàng)mẹ cô
*Cầm hộp cứu thương đi theo sau*
Trần Thanh Linh(nàng)mẹ cô
*đứng trước cửa do dự*
Trương Hạ Anh(cô)
Tại sao chứ?
Trần Thanh Linh(nàng)mẹ cô
?*đứng ngoài nghe cô nói*
Trương Hạ Anh(cô)
Tại sao lại làm vậy với con chứ *cười điên dại*
Trương Hạ Anh(cô)
Rõ ràng! Rõ ràng là không ưa con mà?
Trương Hạ Anh(cô)
Tại sao....?
Trương Hạ Anh(cô)
Hành hạ tôi như vậy chưa đủ sao mẹ?
Trương Hạ Anh(cô)
Khi nào thì mẹ mới chịu dừng lại đây....?
Trần Thanh Linh(nàng)mẹ cô
.....
Trương Hạ Anh(cô)
Đáng ghét...*cười khinh mình*
Trương Hạ Anh(cô)
Nếu không thương tôi....tại sao còn để tôi sống, tại sao lại không giết tôi đi chứ....
Trương Hạ Anh(cô)
Được rồi...
Trương Hạ Anh(cô)
Nếu vậy, thì tôi sẽ biến mất khỏi cuộc đời của mẹ....để mẹ và hắn có thể bên nhau....chứ nhìn mẹ đối xử với ai cũng tốt cũng dịu dàng còn tôi....*cầm tấm ảnh nàng nói*
Trương Hạ Anh(cô)
Mẹ đối xử với hắn như vậy....tôi cũng đã rất ganh tị đó aaa~
Trương Hạ Anh(cô)
Nhưng làm sao đây?
Trương Hạ Anh(cô)
Trái tim của mẹ hắn đã chiếm được nó rồi...
Trương Hạ Anh(cô)
Tôi đã không có cơ hội rồi *cười ngây ngô*
Trần Thanh Linh(nàng)mẹ cô
...
Trương Hạ Anh(cô)
Vậy thì....
Trương Hạ Anh(cô)
Từ bỏ nó vậy....
Trương Hạ Anh(cô)
Nhưng... trước khi từ bỏ thì tôi muốn cho mẹ xem bộ mặt thật của hắn cái đã *nhìn xa xăm+ nguy hiểm*
Trương Hạ Anh(cô)
📱 được rồi, tốt lắm aaaa~~giỏi lắm khi nào về tôi thưởng cho em *nói chuyện qua điện thoại*
Trần Thanh Linh(nàng)mẹ cô
Nói chuyện với ai vậy chứ, hứ mặc cô sống ch*t *ghen+bực*
Trần Thanh Linh(nàng)mẹ cô
*đi xuống lầu dẹp hộp cứu thương và về phòng*
Baiii baii các cậu toii lặng tiếp đâyyy chứ bị xoá bộ kia buồn quéee :<<
Comments