Chương 2: Vợ à! (h)

Rào rào...

Âm thanh nước từ trong phòng tắm vang ra đã khiến cho Doãn Đoả dựng lông chân. Cô ngoan ngoãn xinh đẹp một cách ngút người ngồi trên giường chờ đợi.

Tâm tình lại hiện bao nhiêu cảm xúc. Hồi hộp, hạnh phúc, vui mừng. Đã kết hôn xong rồi, một lát nữa sẽ làm chuyện người lớn đúng không?

Bớt chợt cô thấy hoảng sợ lắm. Từ trước tới nay cô chẳng bao giờ nghĩ tới mấy chuyện này, cũng chưa từng coi để học hỏi, cách mấy ngày trước mẹ cô có dặn dò rất nhiều nhưng cô chẳng có để tâm. Bây giờ cần rồi nhưng cô lại chẳng biết gì, phải làm sao đây?

Trong người đang nơm nớp lo sợ, cánh cửa bật mở ra khiến cô giật mình tê liệt cả cơ thể mà ngồi im.

Nhìn người đàn ông từ phòng tắm bước ra chỉ quấn có một chiếc khăn đen, Doãn Đoả liền cảm thấy hồi hộp tăng mười, cơ thể cường tráng hiện rõ từng nét cứng trên bụng khiến cô xấu hổ không ngừng.

20 năm qua của cô chỉ có đèn sách, chưa một lần để mắt đến với những tên đàn ông, và cũng chưa từng để tâm tới phái nam gì. Còn bây giờ thì cô bắt buộc phải tiếp xúc với anh, cô có dũng khí không đây.

Đang hoảng sợ vì không biết phải làm gì. Ngay lập tức cả người cô bị bàn tay của Nhiệm Quách đẩy xuống, cô bất động trên giường, hai mắt mở to nhìn chằm chằm anh.

"Em sao vậy? Căng thẳng ư?"

Ánh mắt đó của anh ấy... Khiến Doãn Đoả như bị tê liệt cả người một phen. Cô xấu hổ liền đưa tay lên che miệng, lại lắc đầu.

"Không... Không có."

Nhiệm Quách cười nhẹ nhìn người con gái xinh xắn đáng yêu dưới thân mình, đôi mắt chứa tia hốt hoảng, má thì ửng hồng. Bất giác lại nổi lên cơn hứng lạ thường.

Đôi môi bất quá cười rộng hơn.

Anh nhanh chóng cắn chặt môi lại, dáng vẻ cao hứng nhưng lại cố nhẫn nhịn, nhắm nghiền mắt một cái rồi mở ra nhìn cô, tiện tay kéo hai bàn tay của cô rời khỏi miệng đè dưới giường.

"Sẵn sàng cho anh chứ?"

Doãn Đoả ngơ người một giây, ngay giây sau hiểu ra câu ý cô liền xấu hổ mất chết.

Không để cô thời gian nghĩ, Nhiệm Quách hạ thân mình xuống. Mặt úp vào hõm xương quai của Doãn Đoả, hít lấy một hơi rồi cắn m.ú.t một cái.

Doãn Đoả cảm nhận được cơn đau cô liền ư liên một tiếng.

Cái âm thanh nhỏ nhẹ yếu đuối kia vang lên ngay lập tức đại não Nhiệm Quách thu vào mà tê liệt lên đỉnh.

Anh mỉm cười cắn bên môi, ánh mắt nhìn cô cũng sắc sảo hơn nhiều.

"Em.. Sợ! Nhiệm Quách... Anh lớn hơn em nên chắc cũng có kinh nghiệm đúng không? Anh phải nhẹ nhàng đấy, em sợ..."

"Đoả Đoả ngoan, anh cũng không có kinh nghiệm gì. Nhưng em đừng lo, anh đã xem kỹ rồi, cũng sẽ nhẹ nhàng."

Thấy dáng vẻ mềm mại kia của Doãn Đoả, Nhiệm Quách thật sự không muốn giữ sợi dây lý trí nữa. Anh cúi xuống hôn liên tục vào cổ cô tạo liền mấy dấu vết.

Âm thanh mờ ám mê muội vang cả căn phòng.

Khi ngẩng đầu lên anh liền thấy Doãn Đoả đang quay cuồng đôi mắt.

"Em không thích sao?"

Doãn Đoả lấy lại chút bình tĩnh, gương mặt như trái cà chua rồi trả lời.

"Không phải, nhưng mà có thể... Có thể tắt đèn đi được không... Chồng."

Bặt...

Nhiệm Quách trừng mắt nhìn chằm chằm Doãn Đoả. Cả người cô liền run lên, suy nghĩ trong đầu chưa hiện anh đã vội rời khỏi người cô đi tắt đèn.

Có điều đèn nhà tắm rất sáng, ánh sáng lan ra ngoài cửa khắp phòng. Nhưng cũng may chỉ là ánh sáng mờ nhạt, Doãn Đoả chỉ thấy người đối diện hành động chứ không thấy rõ tay chân.

Cô ngại ngùng nằm yên một chỗ.

Cảm nhận bàn tay đầy ấm áp của Nhiệm Quách đang di chuyển dưới đùi cô trong váy, cơ thể run lên từng chút khi tay anh tiến lên càng cao.

"Đoả Đoả, anh muốn em."

Âm thanh đầy mị lực vang vào tai Doãn Đoả, cô ập ừng.

Nhiệm Quách lại lần nữa cúi xuống người cô, từng hơi thở của anh cô đều cảm nhận được rất rõ ràng.

Hương thơm ngọt ngào trên người Doãn Đoả cứ mê hoặc Nhiệm Quách, anh úp mặt vào hõm cổ cô sâu nhất có thể để hít lấy mùi hương nồng nàn khiến anh say đắm này.

Doãn Đoả mãi không mở lời. Nhiệm Quách thấy thật bức bối.

Anh đứng dậy nhìn, ánh sáng le lói cho anh nhìn thấy gương mặt ửng hồng của cô và đôi mắt đẫm đầy nước. Người con gái này quyến rũ người quá a, Nhiệm Quách cảm thấy sướng mà cắn chặt răng.

Bỗng anh cảm nhận được, Doãn Đoả là đang ôm lấy cổ anh. Anh theo đó mà cúi thấp mình xuống, bên tai vang lên tiếng non nỉ của cô.

"Chồng... Em vẫn sợ..."

Chết tiệt! Cô gái của anh sao lại mê người đến vậy. Cả giọng nói cũng khiến anh cao hứng thêm, tuy nhiên cô vẫn chưa sẵn sàng.

"Em đừng sợ, chồng theo ý em mà. Chúng ta cứ từ từ."

Có lẽ anh cần kiên nhẫn chút, cho cô thêm thời gian.

Nghe xong, Doãn Đoả cảm thấy ổn một chút. Cô thật sự chưa sẵn sàng, lại chẳng biết gì, làm chuyện đó nên để ngày mai hoặc ngày kia thì được hơn. Cho cô vài tiếng để quan sát cách làm của người ta.

"Em xin... Lỗi."

Cô cảm thấy thất vọng chính mình. Nói xong liền đẩy Nhiệm Quách, nhưng anh lại cầm chặt tay cô ấn vào giường.

Hai người mỗi một suy nghĩ khác nhau, cô thì để ngày khác, anh thì cho cô mấy phút suy nghĩ. Đâu ra súng lên nòng rồi lại cho vợ chạy chứ?

"Vợ à! Cho em thời gian năm phút. Còn ngày mai thì tuyệt đối không thể."

Doãn Đoả hoang mang tột cùng. Hoá ra cô chỉ có năm phút, anh thật sự không tha cho cô.

Đầu óc cô bắt đầu mông lung không nghĩ được gì, chỉ cảm thấy rất uất ức.

Mà Nhiệm Quách vẫn cứ tiếp tục tạo dấu lên người cô, cảm thấy không đúng ý lắm. Anh nhìn lên cô đang nhắm mắt thì hôn ngay vào môi, là thiếu bước này nên cô mới không tận hưởng muốn ư!

Đúng chứ?

Hot

Comments

Đi bụi:)

Đi bụi:)

tin được hông đây

2023-09-01

1

Đi bụi:)

Đi bụi:)

mình nằm yên tận hưởng thoi chị ạ

2023-09-01

0

Đi bụi:)

Đi bụi:)

đúm dị=))

2023-09-01

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Kết hôn
2 Chương 2: Vợ à! (h)
3 Chương 3: Mảnh vườn
4 Chương 4: Nghĩa vụ của anh
5 Chương 5: Về Doãn gia
6 Chương 6: Bữa Trưa tại nhà hàng
7 Chương 7: Gọi về
8 Chương 8: Giám định ADN
9 Chương 9: Sinh con ra làm gì?
10 Chương 10: Đúng mẹ, không đúng bố.
11 Chương 11: Tự làm tự chịu
12 Chương 12: Cô khóc rồi sao anh mãi không ôm?
13 Chương 13: Nhận lại thân phận thật, cũng không xấu
14 Chương 14: Có bạn bè rủ ăn chung
15 Chương 15: Bị bỏng lưng
16 Chương 16: Nhìn thấy thứ không muốn thấy
17 Chương 17: Tiệc sinh nhật
18 Chương 18: Vấn đề nhỏ có thể bé xé to ra
19 Chương 19: Toàn địa cầu năm 2040
20 Chương 20: Thực trạng về thế giới
21 Chương 21: Đam mê cháy bỏng
22 Chương 22: Gây sự hôm nay ngày mai bị bẽ mặt
23 Chương 23: Gặp anh tại Washington
24 Chương 24: Thờ ơ và lạnh nhạt từ người thân
25 Chương 25: Thái độ hờ hợt
26 Chương 26: Cố ý gây thương tích
27 Chương 27: Thế sự vô thường
28 Chương 28: Bữa trưa nhói lòng
29 Chương 29: Hôm nay là cô gái buồn
30 Chương 30: Báo đáp
31 Chương 31: Cuộc hẹn tái ngộ
32 Chương 32: Người gánh tội
33 Chương 33: Ánh nhìn si tình
34 Chương 34: Chuyến leo núi
35 Chương 35: Rơi xuống nước
36 Chương 36: Não tàn ôm mộng để cuồng si anh
37 Chương 37: Cứng đầu muốn cô làm tình nhân
38 Chương 38: Làm tình nhân, hoặc đi đi
39 Chương 39: Vụ cháy phòng thí nghiệm
40 Chương 40: Yếu đuối trước người anh, nhưng không dám gục ngã
41 Chương 41: Cảm giác tuyệt vọng nhất
42 Chương 42: Thai nhi?
43 Chương 43: Chấm dứt rồi
44 Chương 44: Hứng thú?
45 Chương 45: Bữa tối không như mong muốn
46 Chương 46: Không quan tâm một chút được sao?
47 Chương 47: Anh yêu cô rồi
48 Chương 48: Lấy sắc dụ người
49 Chương 49: Không phải là tình yêu
50 Chương 50: Dạy anh cách yêu đi
51 Chương 51: Đừng gọi bác sĩ
52 Chương 52: Là song thai
53 Chương 53: Người bên cạnh lại phản bội
54 Chương 54: Hoa nở trong lòng?
55 Chương 55: Ám ảnh tâm lý?
56 Chương 56: Cô không cần anh rồi
57 Chương 57: Gã điên khùng Âu Nhẫn
58 Chương 58: Người phụ nữ bí ẩn...
59 Chương 59: Tiến hành kế hoạch
60 Chương 60: Kết cục cuối cùng
61 Chương 61: Hoàn văn (OE)
Chapter

Updated 61 Episodes

1
Chương 1: Kết hôn
2
Chương 2: Vợ à! (h)
3
Chương 3: Mảnh vườn
4
Chương 4: Nghĩa vụ của anh
5
Chương 5: Về Doãn gia
6
Chương 6: Bữa Trưa tại nhà hàng
7
Chương 7: Gọi về
8
Chương 8: Giám định ADN
9
Chương 9: Sinh con ra làm gì?
10
Chương 10: Đúng mẹ, không đúng bố.
11
Chương 11: Tự làm tự chịu
12
Chương 12: Cô khóc rồi sao anh mãi không ôm?
13
Chương 13: Nhận lại thân phận thật, cũng không xấu
14
Chương 14: Có bạn bè rủ ăn chung
15
Chương 15: Bị bỏng lưng
16
Chương 16: Nhìn thấy thứ không muốn thấy
17
Chương 17: Tiệc sinh nhật
18
Chương 18: Vấn đề nhỏ có thể bé xé to ra
19
Chương 19: Toàn địa cầu năm 2040
20
Chương 20: Thực trạng về thế giới
21
Chương 21: Đam mê cháy bỏng
22
Chương 22: Gây sự hôm nay ngày mai bị bẽ mặt
23
Chương 23: Gặp anh tại Washington
24
Chương 24: Thờ ơ và lạnh nhạt từ người thân
25
Chương 25: Thái độ hờ hợt
26
Chương 26: Cố ý gây thương tích
27
Chương 27: Thế sự vô thường
28
Chương 28: Bữa trưa nhói lòng
29
Chương 29: Hôm nay là cô gái buồn
30
Chương 30: Báo đáp
31
Chương 31: Cuộc hẹn tái ngộ
32
Chương 32: Người gánh tội
33
Chương 33: Ánh nhìn si tình
34
Chương 34: Chuyến leo núi
35
Chương 35: Rơi xuống nước
36
Chương 36: Não tàn ôm mộng để cuồng si anh
37
Chương 37: Cứng đầu muốn cô làm tình nhân
38
Chương 38: Làm tình nhân, hoặc đi đi
39
Chương 39: Vụ cháy phòng thí nghiệm
40
Chương 40: Yếu đuối trước người anh, nhưng không dám gục ngã
41
Chương 41: Cảm giác tuyệt vọng nhất
42
Chương 42: Thai nhi?
43
Chương 43: Chấm dứt rồi
44
Chương 44: Hứng thú?
45
Chương 45: Bữa tối không như mong muốn
46
Chương 46: Không quan tâm một chút được sao?
47
Chương 47: Anh yêu cô rồi
48
Chương 48: Lấy sắc dụ người
49
Chương 49: Không phải là tình yêu
50
Chương 50: Dạy anh cách yêu đi
51
Chương 51: Đừng gọi bác sĩ
52
Chương 52: Là song thai
53
Chương 53: Người bên cạnh lại phản bội
54
Chương 54: Hoa nở trong lòng?
55
Chương 55: Ám ảnh tâm lý?
56
Chương 56: Cô không cần anh rồi
57
Chương 57: Gã điên khùng Âu Nhẫn
58
Chương 58: Người phụ nữ bí ẩn...
59
Chương 59: Tiến hành kế hoạch
60
Chương 60: Kết cục cuối cùng
61
Chương 61: Hoàn văn (OE)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play