Chap 3
Đến trưa, khi tất cả đang ùa về vì vừa mới kết thúc một tiết học.
Cũng vừa đúng lúc ấy nàng cùng bước ra.
Lalisa Manobal
/Nhìn nàng/
Mặt cô bày tỏ rõ cái sự ghét cay ghét đắng con người ỏe trước mặt nên vội thu mắt về.
Lalisa Manobal
/Lướt ngang qua nàng/
Park Chaeyoung
/Lướt ngang qua cô/
Cứ thế mà kêtd thúc một buổi học, vẫn như thường ngày khi đi học về cô đều ghé một quán ăn gần nhà để làm thêm kiếm ít phí phụ giúp cho cha.
? ? ?
Lisa đến rồi đấy hả? Nay có vẻ trễ hơn mọi ngày.
Lalisa Manobal
Dạ, tại hôm nay hết thời gian nhưng bài vẫn chưa kết thúc. Nên e nán lại trường thêm xíu nữa.
? ? ?
Ừm không sao, đây là lương tháng này của em.
Chị ta lấy ra trong túi một cái phong thư rồi đưa cho cô.
? ? ?
Lisa siêng thật, cái gì cũng làm được lại không lười. Chị có tăng thêm tí.
Lalisa Manobal
/Nhận lấy/ em cảm ơn chị.
Chiếc xe đặt đỏ chạy thẳng vào trong sân của Park gia. Nàng mở cửa nhẹ nhàng bước xuống, hít sâu một hơi rồi bước vào nhà.
Không khí vẫn tĩnh lặng và nặng nề như mọi ngày. Ông Park ngồi trên sô pha, tay nâng một tách trà nhâm nhi mà suy ngẩm gì đó.
Park Chaeyoung
Thưa...thưa ba con mới về.
Ông Park
Ừm. Kết quả lần này sao rồi?
Park Chaeyoung
Con...con...
Ông Park
Lại không được con điểm tuyệt đối à?
Park Chaeyoung
Vâng....nhưng bài lần này nó (rất khó)
Ông Park
Khó lý nào mà con lại sai một câu, này là do con sơ xuất lại còn muốn trả lời ta?
Không đợi nàng nói hết ông đã nhảy vào miệng nàng mà quát một hơi.
Park Chaeyoung
. . . . . . . /Mím môi/
Lúc nào cũng vậy, trường hiện tại nàng đang học có phải tầm thường đâu nên mỗi đề thi cũng vậy. Dù nàng đã cố gắng hết sức học ngày học đêm, tháng trước còn phải nhập viện do kiệt sức.
Ấy thế mà kết quả lúc nào cũng chẳng làm hài lòng được ông.
Ông Park là một ông trùm trong thế giới ngầm, là một người cầu toàn và vô cùng nghiêm khắc trong mọi việc. Ngay cả con gái ông cũng không phải ngoại lệ.
Ngay từ nhỏ nàng đã sống trong sự áp đặt của ông, chưa một lần được tự do làm chính mình.
Ông Park
Ta phạt con, lên chép lại cái đề đó 100 lần cho ta đến tối phải xong. Riêng cái câu con không làm được, 3 ngày sau đem đến một bài hoàn chỉnh cho ta.
100 lần sao? Cái đề gần cả trăm câu hỏi 6 mặt giấy a4 mà chép lại sao? Nàng chỉ biết im lặng, ấm ức trong lòng nhưng chẳng thể giải bày cùng ai.
Park Chaeyoung
V...vâng, con xin phép! /quay người bỏ đi/
Lalisa Manobal
/Lau dọn bàn ghế/
???
Thấy khách vào mà không biết chào hỏi à?
???
(1) Nhà nghèo đi làm thêm mà cũng được vào ngôi trường quốc tế đó học.
???
(2) Phải đấy, đã vậy lúc nào cũng vượt trội hơn tụi mình. Nghèo mà hay ra dẻ.
Lalisa Manobal
/Nắm chặt tay/
???
Nè nói mày không nghe à?
Dù không muốn nhưng vì công việc mà cô cũng quay qua.
Lalisa Manobal
Chào quý khách /cúi đầu/
???
Há Há tụi bây xem nó kìa!! đưa menu cho tụi tao.
Lalisa Manobal
/Đưa hai tay/
???
(3) xem gì nữa, đem hết ra đây cho tụi tao.
Cô nhẫn nhịn kiềm chế hết mức, đi vào trong làm rồi đem ra ra từng món cho bọn họ.
Nhưng họ nào chịu ăn đàng hoàng, vứt lung tung thức ăn. Múc đích là để xíu cho cô dọn mệt đây mà.
Lalisa Manobal
Nè, có thể đừng vứt lung tung nữa được không?
???
Vậy phục vụ quán như mày để làm gì?
Cả đám cười lên hung tợn, tay thì lại vứt nhiều và xa hơn. Hắn nói phải, họ là khách mà.
???
Ở lại dọn dẹp nha bạn La /vỗ vai cô/
Cả đám cười hả hê bước ra ngoài, cô chỉ thở dài rồi bắt tay vào dọn dẹp mớ hỗn độn này.
Vài giờ sau, bây giờ cũng là xế chiều. Nàng lê cơ thể mệt nhọc ra khỏi phòng....
Vú Lee
Tiểu thư có muốn ăn gì không tôi sẽ làm.
Park Chaeyoung
Ba con đâu ạ?
Vú Lee
Ông chủ có việc ra ngoài từ sớm rồi.
Park Chaeyoung
Vâng, con ra ngoài đi dạo xíu. Vú khỏi nấu.
Nàng đi một trên đường, thành phố ban đêm bắt đầu se se lạnh. Nàng bây giờ chỉ ước có món gì đó thật nóng và có thể lắp đầy cái bụng mình.
Vì từ khi trưa đến giờ nàng đây cũng chưa ăn gì cả.
Ngó tới ngó lui, ngó nghiêng ngó dọc cũng thấy một quán ăn còn đang bốc khói nghi ngút. Nàng không bèn gì liền đi qua đường rồi bước vào đấy.
Park Chaeyoung
/Bước vào ngồi xuống ghế/
Lalisa Manobal
/Chạy ra/ quý khách muốn dùng gì?
Nghe giọng quen quen nàng ngước lên nhìn cô phục vui này.
Lalisa Manobal
/Ngóc lên nhìn nàng/
Park Chaeyoung
Cậu làm ở đây sao?
Lalisa Manobal
Cô muốn dùng gì?
Park Chaeyoung
Cho tôi một bát phở không hành.
Lalisa Manobal
Vâng, quý khách đợi tôi.
Cô đi vào trong chuẩn bị phở, nàng ở đây cũng không để ý gì tới cô chỉ đưa hai tay mình lên trước mặt.
Park Chaeyoung
/Thổi hơi vào đấy/
Tay nàng phồng hết cả rồi, cầm bút liên tục 4 5 tiếng làm cho vài ngón tay đỏ chót, đến giờ vẫn còn để lại vết hằn do bút.
Lalisa Manobal
/Đặt bát phở xuống bàn/
Lalisa Manobal
Tay bị làm sao?
Park Chaeyoung
/Vội rút tay lại/ Không...không sao.
Lalisa Manobal
Vậy cô dùng ngon miệng.
Park Chaeyoung
Tôi cảm ơn.
Nói rồi nàng quay lại với bắt phở, tay vớt lấy lát chanh để vắt vào. Nhưng vừa cầm lên đã nhíu mài, chanh rất chua tay thuận thì đang bị thế này chắc chắn nếu vắt sẽ xót chết mất.
Con tay không thuận vì mệt nên cũng chả còn sức lực để mà vắt.
Lalisa Manobal
Để tôi giúp.
Park Chaeyoung
Vậy phiền cậu rồi.
Cô nhanh nhẹn lấy miếng chanh lên vắt vào bát, sẵn tay còn trộn giúp nàng.
Park Chaeyoung
Cảm ơn cậu!
Lalisa Manobal
Không có gì, mau ăn đi cho nóng.
Nàng cũng gật gật đầu rồi quay vào ăn bát phở của mình.
Một lần nữa cảm ơn Yunnie! 🥰
Comments
Riii Love DuongHunggg❤❤
T thì mỗi lần có bài kiểm tra hay kì thi nào nếu dưới 10đ là k đc gặp ni 1 ngày:))
2023-08-08
1
ᥫ᭡🍒Luteyn࿐
tội chị tôi quá
2023-07-22
7
bìnhbungbùngbinh
Buổi sáng bán nước chiều bán đồ ăn L làm 2 cv đk
2023-07-22
4