[Boylove] Mối Tình Dang Dở?
Chap 2
Tử Nhiên
/Ngại ngùng đẩy ra/ Thôi...thôii được rồi , thầy thả...thả em ra được rồi đấy
Tử Nhiên
/Đỏ mặt/ Em ổn rồi...
Dịch Thần
/Lúng túng/ À vậy à...
Dịch Thần
Thôi em vào lớp học đi , có gì rảnh tôi sẽ trao đổi với em sau
Tử Nhiên
Dạ...vậy thưa thầy em đi
Tử Nhiên
/Vừa đi vừa than thở/ Haizz, sao hôm nay đủ thứ chuyện trên trời dưới đất vậy :v
Tử Nhiên
/Gấp gáp/ Thôi ,lo mà nhanh chân về chút nữa còn đi làm thêm
Tử Nhiên
/Mở cửa bước vào/ Mẹ ơi con về rồi !
Mẹ Tử Nhiên
/Lớn tiếng/ Mày về rồi à
Mẹ Tử Nhiên
Chút nữa em trai mày đi học về , nhớ nấu cơm trước khi đi làm nhan mày
Vũ Dương
/Mở cửa bước vào/ Mẹ , con về rồi
Mẹ Tử Nhiên
/Niềm nở/ Ôi con về rồi à
Mẹ Tử Nhiên
Mau tắm rửa rồi xuống ăn cơm nha con
Tử Nhiên
/Buồn rầu đứng nhìn.../
Mẹ Tử Nhiên
/Tức giận quát tháo/ Mày còn không mau nấu cơm cho em trai mày à
Mẹ Tử Nhiên
Lề mà lề mề chả được tích sự gì
Mẹ Tử Nhiên
Thà t không sinh mày ra còn hơn , đẻ ra mày t bị rước không biết bao nhiêu tai họa vào người
Mẹ Tử Nhiên
Vũ Dương là con nuôi mà thằng bé chăm ngoan ,nghe lời , đáng để yêu thương bao nhiêu còn mày thì... chán chả buồn nói
Tử Nhiên
/Lẳng lặng vào bếp nấu ăn.../
Tử Nhiên
"Đúng như mọi người đã thấy thì Vũ Dương em trai tôi vốn dĩ là con nuôi và vì sao mẹ tôi lại nói tôi là tai họa thì..."
Tử Nhiên
" Vào 10 năm trước, trước khi nhận nuôi Vũ Dương thì gia đình tôi đã gặp tai nạn giao thông khi kết thúc chuyến du lịch và đi về nhà,mẹ và tôi đều may mắn qua khỏi còn ba tôi thì KHÔNG vì đã mất máu quá nhiều"
Tử Nhiên
"Sau cái chết của ba tôi thì mẹ tôi đã đổ lỗi tất cả mọi chuyện đều là do tôi ,tôi là thứ xui xẻo mới khiến ba bị như vậy"
Tử Nhiên
"Và trong khoảng thời gian đó trong tâm trí mẹ tôi đã quá ám ảnh với cảnh tượng kinh hoàng ấy mà tự nhốt bản thân vào căn phòng ,không dám tiếp xúc ai, không muốn làm bất cứ gì cả mà chỉ ôm đầu đau khổ khoảng mấy tuần"
Tử Nhiên
"Nhiều lúc tôi cũng vào an ủi mẹ thì mẹ lại đẩy và hét toáng lên rằng bà ấy ghét tôi đến mức nào nên tôi chả giúp được gì nên tôi nhờ cô chú an ủi , tâm sự, khuyên ngăn mẹ thì mẹ mới dần bình tĩnh lại đôi chút và cô chú cũng dẫn mẹ lên gặp bác sĩ tâm lí"
Tử Nhiên
"Sau một thời gian điều trị tâm trí bà ấy đã hồi phục được phần nào nên mẹ tôi đã quyết định nhận nuôi em trai tôi, cũng nhờ em trai tôi bên cạnh mẹ nên đã xoa dịu được mẹ tôi nên bà ấy rất quý thằng bé còn tôi ,dù muốn bên cạnh trò chuyện cùng mẹ nhưng bà ấy dùng ánh mắt căm ghét quát tháo không muốn nói chuyện với tôi nên tình cảm mẹ con của tôi chả được gắn kết mà còn "hỗn độn" hơn trước"
Vũ Dương
/Chầm chậm bước vào/
Vũ Dương
Hù!!! Anh đang làm gì vậy
Tử Nhiên
/Dựt mình/ Em làm anh hồn bay khỏi xác rồi này
Tử Nhiên
À anh đang nấu ăn cho em
Vũ Dương
Vậy anh có cần em phụ gì không ?
Tử Nhiên
Thôi! Em ngồi chờ đi anh sắp nấu xong rồi
Vũ Dương
/Nũng nịu~/ Hỏng chịu đâu~ em phụ ik mà
Tử Nhiên
/Bất lực/ Thôi... thôi được rồi mệt quá ông ơi
Tử Nhiên
Lớn to đầu rồi , cao hơn anh mày rồi mà sao hay trẻ con quá vậy
Tử Nhiên
Vậy em cắt cái này rồi bỏ vào nồi giúp anh nha
Vũ Dương
/Hớn hở/ Ô kê dét sơ !!!
Tử Nhiên
/Bất lực/ Mệt thằng bé này ghê ~
Vũ Dương
/Bưng đồ ăn lên bàn/
Tử Nhiên
/Vừa bưng đồ ăn vừa kêu/ Mẹ ơi!! Xuống ăn cơm nè
Mẹ Tử Nhiên
/Khó chịu/ Biết rồi, ồn ào quá !!
Mẹ Tử Nhiên
/Bước vào bàn , ngồi xuống/
Mẹ Tử Nhiên
/Niềm nở, gắp thức ăn qua/ Vũ Dương , nay con học mệt rồi ăn nhiều vào
Tử Nhiên
Vậy mẹ với Vũ Dương ngồi ăn nha con đi làm đây
Mẹ Tử Nhiên
/Khó chịu/Ừ, đi cho khuất mắt tao
Vũ Dương
/Lo lắng/ Anh còn chưa ăn cơm mà sao gấp gáp vậy
Vũ Dương
ngồi ăn chút gì cho ấm bụng chứ
Tử Nhiên
/Cười mỉm/ Thôi em và mẹ ăn đi ,chút nữa đi làm về anh sẵn tiện sẽ đi ăn luôn
Mẹ Tử Nhiên
Con lo nó chi ,kệ nó cho nó đói luôn cũng có chết được đâu
Vũ Dương
/Khó chịu/ Sao mẹ lại nói vậy , anh đi học về rồi đi làm cực khổ ít nhất anh cũng phải ăn gì chứ
Mẹ Tử Nhiên
/Thất vọng/ Sao con nay lại cãi mẹ chứ
Mẹ Tử Nhiên
/Tức giận/ chỉ vì cái thứ xui xẻo kia à
Mẹ Tử Nhiên
/Tức giận quát tháo/ Mày còn không mau đi đi , đứng cho chướng mắt tao à
Tử Nhiên
/Buồn bã/ Vậy... thưa mẹ và em con đi
Tử Nhiên
/Buồn bã , chầm rãi rời đi/
Hiện tại Tử Nhiên đang là nhân viên của một quán ăn bình dân
Chủ quán
Bưng món này qua bàn số 4 đi
Chủ quán
Bưng xong nhớ dọn bàn bên kia luôn
Tử Nhiên
/Hoảng loạn/ "Sao ông thầy lại đến ăn đúng lúc mình đi làm vậy trời "
Dịch Thần
/Nói lớn/ Chủ quán! Lấy tôi 1 tô bún
Chủ quán
Tử Nhiên , cậu mang tô bún cho bàn số 6 bên kia
Tử Nhiên
/Cẩn thận mang đến/
Tử Nhiên
/Đặt lên bàn/ Dạ của quý khách đây ạ, chúc quý khách ăn ngon miệng
Dịch Thần
/Nói nhỏ/ Tôi không ngờ em cũng làm việc ở đây đó ?
Dịch Thần
Tôi nhớ ngày trước có thấy em làm thêm đâu
Tử Nhiên
/Nói nhỏ/ do lúc đó chưa tới ngày em làm
Dịch Thần
Vậy ngày nào em làm để thầy biết ngỏ qua ăn ủng hộ :)
Tử Nhiên
/Tức giận, nói nhỏ ,nhéo người Dịch Thần/ Tốt nhất thầy đừng qua ăn nữa hoặc đi ăn đừng trúng ngày làm của em
Chủ quán
/Nói lớn/ Tử Nhiên , qua lau bàn bên kia đi
Dịch Thần
/Đứng dậy đi đến chỗ đưa tiền/
Dịch Thần
Ông chủ , tôi đưa tiền
Chủ quán
/Đưa qua/ Đây tiền dư của anh
Tử Nhiên
/Đi đến chỗ đưa tiền , cất đồ/
Dịch Thần
/Đẩy qua, nháy mắt qua Tử Nhiên / Thôi khỏi tiền này coi như tôi cho anh vì nhân viên khá dễ thương nhưng thái độ không được ổn mấy
Tử Nhiên
/Tức giận đỏ mặt nhìn qua/
Tử Nhiên
/Nắm chặt hai bàn tay/"Thầy...Thầy...."
Dịch Thần
/Vẫy tay rời đi/ Lần sau tôi sẽ ghé lại
Chủ quán
/Cuối đầu chào/ Cảm ơn, nhớ ghé qua nhan
Tử Nhiên
/Tức xì khói, đỏ hết cả mặt / "Ông thầy chết tiệt này .....!!!"
Comments